Print Friendly Version of this page In trang nầy Get a PDF version of this webpage Xuất PDF trang nầy
Thursday, November 17, 2016

[Truyện Ngắn] Số lẻ

[Truyện Ngắn] Số lẻ






$pageIn

Một mảnh giấy gấp nhỏ được bí mật truyền lần lượt từ bàn trên xuống các bàn dưới. Sau khi đọc xong mẩu thư, đáng lẽ đưa cho tôi, cậu bạn ngồi cạnh bên rụt tay lại, truyền luôn cho nhỏ bạn ngồi phía sau. Tất nhiên, cũng không có gì khó đoán với một lớp trưởng “chuyên nghiệp”, phải bao quát tất cả mọi việc ở lớp như tôi. Ngày mốt là đến sinh nhật tôi rồi. Chắc chắn các bạn đang bàn bạc việc đóng góp mua quà đó mà. Là lớp chuyên Hoá – Sinh nên quân số lớp tôi không đông lắm, vỏn vẹn 21 người. 10 nam và 11 nữ. Sinh nhật của mỗi thành viên, cả lớp luôn hào hứng hùn tiền, cử ai đó đi mua quà tặng chung. Quà tặng cũng không có gì bất ngờ lắm đâu. Đó sẽ là bộ sách tham khảo các bài toán hay, một cái ổ cứng di động cho mấy cậu con trai hoặc một chú gấu bông khổng lồ dành cho các bạn nữ. Nói chung trong lớp ai cũng hứng thú cách làm này vì đỡ mất thời gian và lo nghĩ lựa chọn.

Mẩu giấy gấp đã truyền tới dãy bàn bên cạnh. Duy nhất một người không mở ra đọc mà đưa luôn cho bạn kế bên. Đó là nhỏ Nghĩa tròn xoe. Chuyện này không phải xảy ra lần đầu. Nghĩa chưa bao giờ tham gia đóng góp sinh nhật. Chuyện này nhỏ xíu nên cũng không bạn nào để ý. Nhưng tôi thì vẫn băn khoăn bởi hồi tháng Mười, sinh nhật Nghĩa, cả lớp đã mua một chú gấu màu hồng thật ngộ nghĩnh, to gần bằng người thật. Chẳng lẽ nhỏ vô tâm đến thế sao?

Nghĩa chính là số lẻ 21 của lớp, chỉ mới chuyển đến hồi đầu năm lớp 12 này. Mặc dù tôi cố gắng thử nhiều cách để gắn kết Nghĩa với các hoạt động của lớp, vẫn có điều gì đó khiến cô bạn trật chìa giữa mọi người. Chẳng hạn khi Nghĩa kể một chuyện vui bằng giọng hào hứng rồi cười thật to, các bạn lại bối rối không biết mẩu chuyện ấy vui ở chỗ nào. Các hoạt động khác như thi đấu thể thao hay văn nghệ, Nghĩa cũng hăng hái ghi tên tham gia. Chẳng hạn khi lớp lập đội bóng nữ, Nghĩa xung phong nhận vị trí thủ môn. Tuy nhiên, sự di chuyển vụng về của cô bạn làm đội bóng bị thủng lưới nhiều nhất. Đợt hội diễn văn nghệ toàn trường 20/11, suýt nữa màn hợp ca của lớp bể dĩa vì giọng hát đâm hơi của Nghĩa trong các buổi tập luyện. Được một điều là cô bạn không đợi cho người khác phải lên tiếng phàn nàn. Sau vài lần nhận ra những gì mình làm gây khó cho lớp, Nghĩa tuyên bố thành thật: “Thôi nha, tớ không tham gia nữa đâu. Tớ sẽ làm việc khác, khi nào mọi người cần!” Các bạn thở phào nhẹ nhõm. Tuy nhiên, tôi vẫn băn khoăn chưa biết “việc khác” là việc gì khi mà một chuyện nhỏ xíu như quan tâm đến nhau trong ngày sinh nhật, nhỏ bạn cũng bỏ qua…

Đang lúc thời tiết mát mẻ, cả lớp lên kế hoạch cuối tháng đi Long Hải cắm trại. Trước kia, việc sắp xếp đi chơi kiểu này rất dễ dàng. 20 thành viên thì chỉ cần 10 chiếc xe, bạn nam chở bạn nữ. Nay có thêm số lẻ nên mọi người nhìn nhau, khó xử chưa biết nói sao. Nghĩa nói luôn: “Có gì đâu mà bối rối, tớ tự chạy xe một mình được mà!”

Sinh nhật tôi đã đến. Mấy cậu bạn trịnh trọng vác đến một cô thỏ bông trắng tinh cột nơ bọc giấy bóng kính. Tôi rủ mọi người giờ ra chơi ăn chè và si-rô trái cây. Trong căng-tin, mọi người chuyển qua bàn tán về kỳ thi đại học sắp tới. Hầu hết các bạn lớp tôi sẽ thi vào trường Y, Dược, hay Khoa học tự nhiên. Các trường đều khó nên ai nấy khá căng thẳng. Riêng Nghĩa tỉnh queo: “Tớ chọn trường Sư phạm kỹ thuật rồi!” Cuối ngày hôm đó, cô bạn mượn tôi quyển sổ ghi danh sách và địa chỉ mọi người trong lớp, nụ cười bí mật trên gương mặt tròn xoe.

Chiều thứ Năm, không phải ngày đặc biệt nào cả, Nghĩa bỗng xuất hiện trước nhà tôi, bấm chuông inh ỏi. Cô bạn đặt vào tay tôi hộp giấy nâu xinh xắn, quai xách cũng bằng giấy luôn, nhìn là biết những thứ tự tay làm. Bên trong hộp có 6 chiếc bánh cupcake, với 6 loại kem hương vị khác nhau, và một tấm thiệp cũng “handmade” nốt. “Tớ làm hết đó nha. Hà ăn thử coi có ngon không!” – Cô bạn nói mau. Không đợi tôi hết ngạc nhiên, Nghĩa nhảy lên xe với cái giỏ nhựa to tướng gắn ở yên sau, phóng vù đi mất.

Tôi mở tấm thiệp. Bên trong là dòng chữ chúc mừng sinh nhật dành cho tôi, với ngày tháng đúng hôm thứ Năm. Tôi chẳng hiểu gì cả. Nhưng tối hôm đó, đồng loạt trên facebook của lớp, mọi người gửi lên những tấm hình chụp hộp bánh và tấm thiệp sinh nhật Nghĩa tặng. Rất sáng ý, cậu bạn lớp phó khám phá ra lý do sự kiện kỳ lạ: Nghĩa cộng tất cả ngày sinh nhật của mọi người, chia ra 21. Đó chính là ngày đặc biệt hôm nay. Có mấy bạn viết trên tường thế này: “Nghĩa làm mình vui quá. Sinh nhật mình rơi đúng nghỉ Hè nên ít được nhận quà…” Tôi là người cuối cùng gửi bức ảnh lên facebook lớp. Có lẽ tôi đã quá vội khi cho rằng Nghĩa là người vô tâm…

Ngày đi Long Hải đã đến. Nghĩa xung phong làm đầu bếp, chuẩn bị các món cho lớp mang theo. Tôi và mấy bạn khác phụ Nghĩa nấu nướng. Cô bạn làm mọi việc rất lành nghề. Hé lộ bí mật mong muốn mai này sẽ trở thành một thợ làm bánh kẹo nổi tiếng nên sẽ học khoa Công nghệ Hóa thực phẩm, nhỏ cười khì: “Mấy ai làm bánh kẹo mà giỏi ca hát và chụp banh đâu, hihi!”

Tôi sẽ không bao giờ quên hình ảnh Nghĩa chạy xe máy, phía sau là giỏ đựng thực phẩm của cả lớp trong buổi cắm trại. Lúc chụp hình, mọi người khoác vai nhau, cười rạng rỡ trên con đường dọc bờ biển, dưới những cây Mai Anh Đào rực rỡ. Tất cả đã trở thành một khối vui vẻ. Không có ai lẻ ra trong những gương mặt tươi tắn ấy.

Vân Hà

$pageOut

Bài Viết Liên Quan:

0 nhận xét :

Post a Comment

Cảm Ơn Bạn Đã Đóng Góp Ý Kiến


Lên Trên