Print Friendly Version of this page In trang nầy Get a PDF version of this webpage Xuất PDF trang nầy
Wednesday, November 23, 2016

[Truyện Teen] Tình Yêu Cấp 2 (Phần 1)

[Truyện Teen] Tình Yêu Cấp 2

Phần 1



Chap-01Chap-02Chap-03Chap-04Chap-05Chap-06Chap-07Chap-08Chap-09Chap-10Chap-11Chap-12Chap-13Chap-14Chap-15Chap-16Chap-17Chap-18Chap-19Chap-20Chap-21Chap-22Chap-23Chap-24Chap-25Chap-26Chap-27Chap-28Chap-29Chap-30

Xem tiếp phần 2


$pageIn

Chap 1 :

Tác giả: PoBnGD

GIỚI THIỆU NHÂN VẬT

Nó, Như 1 đứa con gái có mái tóc màu bạch kim, đôi mắt ma mị màu tím buồn, sống mũi cao, thân hình thì hơi mũm mĩm. Khuôn mặt làm người ta cảm thấy nó là sứ giả của ác quỷ. Nó được coi là 1 trong những đứa dễ thương trong trường, chỉ cần có body chuẩn thỳ nó đã là hot girl của khối rồi. IQ: 250/300

Hắn, Trường có đôi mắt xanh dương của biển, nụ cười hiền. Làm cho người ta cảm thấy yên bình, nước da trắng của hắn + vs đôi mắt, hắn thật sự rất đẹp. IQ: 300/300

Cô: Quỳnh, có mái tóc dài đen. Là 1 trong những hình mẫu lý tưởng của mọi thằng con trai. IQ: 300/300

Còn nhiều….

CHAP 1:

Hắn, nó và cô đã học chung với nhau 3 năm r. Tình cảm giữa nó và hắn ngày càng lớn, nhưng nó lại kh nói ra. Cô đối với hắn cũng vậy, mối tình tay 3 này, không b’ có kết cục như thế nào!!!!!

– Ya thằng chó điên kia, trả cho tao ly nước. 5k của tao đó

Tiếng hét của nó chắc cả trường đều nghe, trong lớp ai cũng ngán ngẩm nhìn nó,

– Tao kh trả đó, làm gì nhau

Quay lại hắn, lớp càng thêm nhức đầu, hắn là lớp trưởng mà lại đi ghẹo 1 con lớp phó như nó, trả ra hệ thống gì cả!

– Đừng có chạy nữa coi, 2 đứa bây là con nút lên 3 à. Thằng trường trả ly nước cho con Như lẹ!!!!

Tiếng của Nhân, bạn than của nó. Cũng đúng thôi, lớp thỳ làm bài, chỉ có nó và hắn là chạy vòng vòng để giành ly nước. Ngày nào cũng thế, 2 đứa nó lúc nào cũng đùa giỡn như vậy.

– 2 đứa bây là bồ bịch à! Công khai đi!

Tiếng của thằng Tuấn Anh, ngồi kế nó nói. Nó dường như nghẹt thở vì câu nói đó. Ai cũng nhìn nó, nó lại càng thêm hồi hộp, nó muốn đứng lên và nói nó yêu hắn. Nhưng nó kh thể vì hắn có yêu nó đâu. Nghĩ tới nó lại bật cười, chỉ có nó yêu đơn phương thôi

– Mày có điên à, có tin là tao qua bốp mỏ may kh ?

Tiếng hắn vang lên, có lẽ hắn b’ nó đang suy nghĩ gì. Hắn kh muốn nó tổn thương. Tiếng anh văn, thật sự thì trình độ của nó là qua nước ngoài sinh sống cũng được nen đối với nó, những bài này kh là gì cả. Ngồi kế cửa sổ, gió thổi khiến mái tóc màu bạch kim của nó bay bay. Lúc nhỏ mới sinh, nhiều người kh nghĩ nó là con ba mẹ nó. Kh ai trong dòng họ có mía tóc bạch kim như nó. Khi sinh thì bác sỹ nói nó bị đột biến gen, đến đôi mắt cũng v. Nó ngồi nhìn ngoài cửa sổ, suy nghĩ, khung cảnh xung quanh nó thấy khá là huyền bí. 1 người con gái có mái tóc bạch kim, mắt tím ngồi kế cửa sổ, giống như những cuốn tiểu thuyết.

– Như, lên làm câu 5

Tiếng cô Châu vang lên, nó không nghe thấy, cứ đắm chìm trong suy nghĩ rieng của mình.

– Như, như, như….

Tiếng thằng Tuấn Anh làm nó giật mình,!

– Dạ, câu 3 phải kh cô ?

Nó ngơ ngác hỏi, làm cả lớp bật cười. Nó quay lại nhìn hắn, hắn đang cười lăn lộn cùng cô. Điều đó làm nó phát bực, nó kh thích thấy hắn và cô bên nhau chút nào.

– Em trên mây mới xuống à, lên đây!

Nó bước lên, nhìn xuống lớp. Nó lại đưa mắt nhìn hắn, đôi mắt màu tím buồn, gặp phải đôi mắt màu xanh của biển. Nó bị hắn bắt gặp lúc đang nhìn hắn. Nó quay qua chỗ khác, mặt ửng đỏ lên. Hắn chợt suy nghĩ ” Nhìn mình à ? “.

– Giờ lớp muốn phạt Như gì đây ?

$pageOut $pageIn

Chap 2 :

Cả lớp im lặng, nó nhìn cả lớp, dù gì thì nó cũng là lớp phó. Muốn không bị nó cho ăn đập thì im lặng

– Không ai hết á cô – Nó nói

– mấy em chắc chứ ??

– Dạ….

Nó quay lại nhìn người mới nói, trừng mắt nhìn tên đó. Khôn hồn thì im miệng đi, đừng để nó cho ăn dép:)). Người nó nuốt nước bọt rồi im lặng

– Không ai hết đúng chứ ? Vậy tha nhé

– Đừng cô – Cả lớp đồng thanh

Nó trừng mắt, cái lớp này! Lúc này từ bên dưới có 1 nam sinh đứng lên

$pageOut $pageIn

Chap 3 :

Nó nhìn xuống lớp, 1 đôi mắt sắc lạnh ma mị khiến lớp kh ai dám hé 1 lời. Bỗng…

– Để e cô

Tiếng hắn vang lên, nó chợt giật mình. Mang danh là lớp trưởng nhưng quậy nhất nhì trong trường, thêm cái tính trẻ con của hắn khiến bao nhiêu đứa trong trường chết mê chết mệt.

– V e muốn phạt bạn cái gì v Trường

– Dạ để e nhéo má nó đi cô ( 1 nụ cười thật nham hiểm của hắn làm nó chợt rợn cả da gà )

– V lớp đồng ý với đề nghị của trường kh ?

– Đồng ý!!!!!!!

Cả lớp đồng ý, ít khi được coi lớp phó kỷ luật bị phạt mà ( cái lớp khốn nạn =)) )! Hắn bước lên, đứng song song với nó, 4 mắt nhìn nhau, màu xanh dịu đang và màu tím buồn! Hắn đưa tay lên, chợt!

– Á Á á, buông buông buông!!!!!

Hắn nắm chặt 2 má nó và kéo ra khiến nó la làng!

– Kh buông làm gì nhau

Hắn cười lăn lộn, cả lớp cũng v.

– này thi kh buông!

Nó đưa tay lên bấu vào tay hắn, hắn vẫn kh buông ( dai đấy ). Bỗng cô đứng lên và

– Trường, BỎ RA!

Hắn bỏ ra nhìn cô r lại quay qua nhìn nó. Hắn đi xuống chỗ ngồi, nó dường như buông lơi. Hắn nghe lời cô đến thế à, nó cười 1 cách mệt mỏi

– Như, lần sau chú ý nha em.

– Vâng ạ, em xin lỗi

Đi về chỗ ngồi, lấy gương ra và xem, hai má của nó đỏ hết cả ra!

– Có sao kh ?

– Kh!

Nó trả lời 1 cách ngắn gọn r lại nhìn qua hắn và cô đang ngồi nói chuyện vui vẻ

– Hạnh phúc nhỉ ?

Nó suy nghĩ và cười nhạt, nó quen với cái cảnh này r. Ra chơi, nó và Nhân xuống căn tin. Lý do là sáng nó đi học trễ và kh kịp ăn sáng. Mua được 1 ly mì, đang cầm thì

– Á……

Tiếng hét của nó khiến cả căn tin quay lại, có người cố ý đụng phải nó và nó làm đổ cả ly mì vào người ướt cả áo đồng phục. Hắn từ sân banh kế bên, nghe tiếng hét của nó và chạy lại.

– Ơ, xin lỗi Như nha. Thư đang nói chuyện với bạn nên kh để ý

Là Thư, hot gỉrl của trường. Luôn kiếm chuyện với nó, chính nó cung kh hiểu được lý do đó. Cái áo đồng phục thì ướt nhẹp, thấm cả áo trong, nó xấu hổ ngồi xụp xuống.

– Đi lẹ coi, còn ngồi đó

Là hắn, hắn lấy cái áo khoác của mình để che đi nó. Nó nhìn lên, khuôn mặt của hắn biểu hiện lo lắng. Nó hạnh phúc khi được hắn quan tâm đến v

– Là a Trường kìa, sao lại đi giúp con đó v

– Ôi trời ôi, oppa của tui:((

-….,

Bao nhiêu tiếng xì xào phát lên, hắn hét lên:

– Đi lẹ coi con ngốc này!

Nó đứng lên, lấy cái áo khoác che mặt lại và đi lên phòng y tế, áo hắn có 1 cái mùi hương thật lạ.

$pageOut $pageIn

Chap 4 :

( ep này mình sẽ giới thiệu thêm về các nv nhé:) )

Sáng nay là t2, cái ngày mà nó ghét nhất trong tuần ><

– Bốp…. Binh…. Rầm

Những cái đồng hồ lần lượt hạ cánh xuống đất, nó mệt mỏi vào tolet làm vệ sinh, nhìn vào gương, nó lại nhớ về hắn. Ngày nào cũng vậy!

– Tỉnh lại đi Như!!!

Tự noi với chính mình r nó thay đồ, xuống dưới nhà,

– Đi học hả Như

Vâng ạ!

Mẹ nó hỏi và nó trả lời. Gia đình nó đang mắc nợ, 1 cái số tiền mà nó kh thể nào chạm tới. Nó mệt mỏi đi đến trường, và nó kh thể ngờ là có 1 người đang háo hức muốn nó

Đồng thời lúc này

– Trường à, dậy đi. Tính ngủ đến khi nào đây ?

Tiếng của bà quản gia của gia đình hắn, gia đình hắn thuộc dạng giàu nhất thế giới chỉ ngang ngửa với…… ( 1 chút các bạn sẽ b’ nhau nhé:)) )

– B’ r, nói mãi

Tiếng hắn vọng ra, lại 1 tuần mới, dù mới học lớp 8 nhưng thân hình cân đối của hắn khiến ai cũng ngưỡng mộ. Khuôn mặt hài hoà, hắn đúng là hotboy của trường

Trở lại với nó, vào tới lớp nó lại nằm dài lên bàn. Tối qua nó thức khuya để coi Running man:), nằm nhắm mắt được 1 lát thì

– Mắm thúi, dậy tới giờ vô học r kìa!

– Hả, à, ở

Nó trả lời, lại tiết A.văn, nó lại gục xuống bàn nằm được 1 lúc. Có 1 người con trai có mái tóc màu nâu, đôi mắt màu tím buồn giống nó. Thân hình cân đối, A ta bước trên hành lang, đi qua các lớp khiến các học sinh phải ngước nhìn. Ngừng trước lớp 8a1 và..

– Chào cô, có thể cho e gặp e như được kh ạ ?

Cả lớp ngước nhìn người con trai đó, 1 khuôn mặt lạnh như băng, mái tóc nâu bay trong gió khiến bao nhiêu cô gái phải loạn nhịp

– Như, có người kiếm mày kìa!

Tiếng thằng T.A gọi nó làm nó ngơ ngách nhìn lên, từ cửa lớp có bóng dáng người con trai, khuôn mặt lạnh như băng, đôi mắt màu tím buồn giống nó

– Ai v, không quan tâm:))

Nó lại gục xuống, nằm xuống và suy nghĩ

– A 2:|

Nó quay qua và nhìn kỹ thật kỹ

– Con bé ngốc đến cả A mày cũng kh nhận ra à

– A 2

Nó bật khóc, chạy lại và ôm A, hắn nhìn thấy cảnh đó mà ứa gan =)), hắn bực mình mà quay qua cô

– Bực à ;)

Cô nhìn hắn và hỏi

– Kh, làm gì phải bực vì con ngốc đó

Hắn trả lời 1 cách cọc cằn

– Nói dối làm gì

Cô trả lời và nhìn hắn, cô cười, cô b’ tình cảm mà hắn dành cho nó như thế nào mà

$pageOut $pageIn

Chap 5:

Nó ôm chầm lấy A, nó khóc trên vai A, ướt đẫm cả áo. Nó nhìn lên A, đôi mắt tím buồn của nó ướt đẫm. Nó kh b’ nó khóc vì hạnh phúc hay đau khổ

– Kh được khóc, A đã nói e như thế nào đây, kh khóc khi có a mà

A nở nụ cười nhìn nó

– A về luôn à

– Ừm

Nó và a ôm nhau cho tới khi hắn cất tiếng

– được r đấy

Nó giật mình, khuôn mặt đỏ lên và nhìn hắn, hắn đang cực bực khi nhìn thấy cảnh đó. Hắn kh nghĩ là mình thích nó nhưng hắn lại rất bực mình

– Thưa cô, cho Như nghỉ buổi hôm nay

– à, được thôi

A xin phép cho nó nghỉ, nó cũng kh nói gì mà xách cặp đi về. Khi dọn tập nó quay qua nhìn hắn, hắn đang nhìn nó chăm chăm nhu muốn nói

– M mà đi thì t giết m ngay

Nó b’ nhưng nó vẫn đi, trc khi đi nó quay lại nhìn hắn cười 1 cách thật tươi làm cho hắn tức xì khói. Nó lại còn nắm tay a và bước đi thật vui vẻ. Cả ngày hom đó, hắn dường như kh nói gì cả mà cứ nhìn qua chỗ nó mà suy nghĩ

– Có phai mình đã yêu nó r ?

Câu hỏi cứ quanh quẩn trong đầu hắn

Còn về nó, bước ra cùng A mà ai cũng nhìn nó, A dẫn nó ra chiếc BBW màu đen, ai cũng nganh tị với nó

$pageOut $pageIn

Chap 6:

– Anh ( Phong, ken ): 18t, là con trai thứ của tập đoàn kim cương lớn nhất thứ giới. Mái tóc nâu hạt dẻ, mắt tím buồn giống nó, khuôn mặt lạnh tựa băng. Thành thạo các loại võ, vũ khí. Có mối quan hệ phức tạo với nó:3. Là bang chủ của evil

– Nhỏ ( Nhân ): 14t, gia đình khá giả. Dáng chuẩn, là bạn than của Nó ( là gt hành viên của angel )

– Hoàng ( key ): 18t, là con trai của tập đoàn vũ khí lớn nhất thế giới. Hoàn hảo ( Nhưng kh đẹp = A và hắn ), là A 3 của nó ( sau này sẽ xuất hiện ). Là bang chủ của Angel

– Ngọc ( kun ): 14t, là bạn thân nhất của nó. Đôi mắt đen láy, sâu. Tóc dài ngang vai, được huấn luyện các loại vũ khí, là thành viên của evil

– Trường ( hắn ): 14t, gia đình là tập đoàn bất động sản lớn nhất thế giới. Hắn cũng được đào tạo làm t

Sát thủ từ năm 8t, thành thạo các loại vũ khí, súng. Mắt xanh của biển, mái tóc nâu. Hắn là hot boy của trường

– Như ( nó ): 14t, gia đình khá giả. Mắt tím buồn giống A, mái tóc bach kim đặc biệt.

– Quỳnh ( cô ): 14t, là con của công y bánh kẹo. Mắt nâu, tóc đen dài, là mẫu người lý tưởng. Biết được 1 chút võ

————–

Do là các ep tren mình kh nói rõ, Nhỏ và Ngọc được đào tạo làm sát thủ. Và chỉ có nó là kh b’ về sự thật này. Hắn cũng v và cũng là phó bang chủ của Angel

Do lần đầu mình viết chuyện có gì các bạn cứ nói với mình, mình sẽ lây rút kinh nghiệm ^^~

$pageOut $pageIn

Chap 7 :

Nó ngồi trên xe cùng A có b’ bao nhiêu điều muốn nói, nó hỏi tất cả cuộc sống của A. Có thể đối với nó, a là người quan trọng nhất với nó

– A về lúc nào, sao kh nói e b’ ?

– A về hom qua, tìm e mãi mới được đấy

– hì, tại hoàn cảnh thoi mà

Tới lúc này nó cười nhạt, nước mắt lại lăn tren khuôn mặt nó. Nó sống cái hoàn cảnh này, chỉ là do hoàn cảnh thoi

– A sẽ lo hết, nhưng với điều kiện…..

– Điều kiện gì ?

Nó đưa đôi mắt ướt đẫm lên nhìn a như con cún con.

– E phải dọn qua sống với A

– what the Hợi ?

Nó la lên

– A sẽ cho gia đình E qua Mĩ và làm lại cuộc sống, còn e phải ở lại và lo học hành, a đã nói chuyện với ba mẹ e r. Họ đã đồng ý

Nó như mất hồn, họ muốn bỏ lại nó mà qua mĩ ư, tại sao chứ. Họ muốn nó phải làm sao đây, nó suy nghĩ

– E nghĩ sao

– Họ muốn bỏ em lai sao, 1 lần nữa

– E phải học Như à. A sẽ chở e về nhà và soạn đồ, tạm biệt họ. Họ sắp đi r

– Sao nhanh v

Nó trả lời 1 cách sốt sắng, nó tưởng ba mẹ sẽ đi vào ngày mai

– Ừm, họ kh muốn ở đây nữa

– Kh muốn ở đây, nực cười

– Em kh thể trách họ được

A nhìn nó, a kh muốn nó phải sống trong cái hoàn cảnh như thế này nữa

————–/

Tại lớp, hắn đang cực kỳ bực mình khi kh thấy nó quay lại. Hắn nghĩ nó đi 1 lát sẽ quay lại, ai ngờ đi tới hết buổi sáng chứ

– Quan tam dữ

Nhỏ cất tiếng nói, nhỏ b’ nó thích hắn, nhưng hắn lại đùa giỡn với nó khiến nhỏ kh chịu được.

– Liên quan gì đến Mày ?

– À kh, Mày lo quan tâm tới cô bồ bé bỏng của mình đi.

– Ai ?

Hắn hỏi lại 1 cách ngu ngốc

– Kìa

Nhỏ chỉ vào cô, hắn nhìn lại và hiểu ý của nhỏ

– Đừng có hiểu lầm

Hắn trả lời 1 cách lạnh lùng và quay lưng đi.

$pageOut $pageIn

Chap 8 :

Hắn kh hề b’ có đôi mắt đang nhìn hắn 1 cách đau thương

– Như, mày phải trả giá

——

Nó được anh chở về nhà, nó muốn được nhìn ba mẹ nó lần cuối

– Mẹ à, mẹ đi nhớ giữ gìn sức khỏe, bên đó lạnh lắm, mẹ nhớ mặc thêm áo.

– Ừa, nhớ ở đây nghe lời A 2. Kh đi chơi nha

– Dạ, ba cũng vậy nhé

– Ùm

Ba nó trả lời 1 cách lạnh lùng, nó b’ kh phải lỗi ba nó. Là do mẹ nó mê cờ bạc đến nỗi phải mắc nợ bán nhà. Cơ ngơi ba nó đã tan vào mây khói. Từ ngày đó, ba nó ít nói hẳn.

– A à ( nó đưa đôi mắt cún con lên )

– Đừng nhìn A = ánh mắt đó ( a nghiêm mặt ), muốn gì nữa nào ?

– E muốn giữ lại căn nhà này, nó là kỷ niệm của e

– Nhưng nó cũ lắm r

– Đi mà a ( nó như sắp khóc )

– Rồi, thoi toi chịu thua cô đấy

– Iu a nhất

Nó nhảy len hun vào má a, làm a ngỡ ngàng. A và nó đưa ba mẹ ra sân bay, nó khóc hết nước mắt. Mẹ nó cũng v, chỉ có ba nó là kh. Ba mẹ nó lên mấy bay, a chở nó về nhà lấy vali.

– Đợi e chút

– E cứ từ từ

Nó chạy lên căn phòng, B’ bao kỉ niệm của nó và gia đình, nó lấy tất cả nhét vào vali. Quần áo, gấu bông, ảnh của nó và gia đình. 1 hồi sau

– Xong chưa Như ?

– Dạ xong r

Nó xách xuống 2 cái vali to đùng, đa số là vật kỉ niệm. Quần áo của nó thì rất ít, nó kh điệu đà như những đứa con gái khác. Chỉ cần quần jean, áo thun thì nó có thể tung bay r.

– Quần áo e sao ít thế ?

A đưa mắt nhìn nó ngỡ ngàng

– E kh có nhiều đồ cho lắm

Nó cười hì hì khiến a phải bó tay!

– Đi thôi, cũng trễ r

– Dạ

Nó cười buồn, a b’ cảm giác của nó! Bỗng mất đi gia đình, rời xa căn nhà iu thương, kh thể nào chấp nhận ngay được. Sau khi khoá cửa cẩn thận. Nó bước lên xe, quay lại nhìn đầy tiếc nuối. Cuộc đời nó bước qua chương mới

$pageOut $pageIn

Chap 9 :

Nó ngồi trên xe mà lo lắng, nó quay qua nhìn a. A thật sự rất đẹp như tranh vẽ

– Chảy nước miếng kìa cô nương

Nó đỏ mặt quay qua cửa sổ, nó ngồi được 1 lát thì ngủ luôn. Nó dựa đầu vào vai a. A luôn luon là chỗ dựa vững chắc cho nó

– Ngốc ạ, a sẽ luon bảo vệ e

A vừa nói vừa nhìn nó cười ( muốn vào viện này:v ). Đang nhìn nó thì điện thoại a reo lên

– Alo, có chuyện gì

-…….

– Tụi bây giải quyết kh được à

-……….

– Mẹ kiếp, 1 lũ ăn hại mà

A la lớn làm nó giật mình., nó ngơ ngác nhìn anh. Anh b’ mình đã lỡ lời

– Chuyện gì v a ? ( nó ngơ ngác nhìn a )

– Kh có gì đâu, e đừng quan tâm

Nó b’ là có chuyện gì đã xảy ra với a, nó chưa từng thấy a tức giận đến như v. Nhưng vì a nói như thế nên nó kh dám hỏi thêm gì nữa

– Lát e tự đi vào nhà nhé, a đi đây có việc

– Dạ, a đi đi. Đừng quan tâm tới e

Nó trả lời 1 cách vui vẻ, nó kh thể để a lo lắng cho nó đến v. A đưa nó đến nhà mình, biệt thự Black. Nó đứng ngơ ngác, nó bấm chuông theo lời a chỉ

– Ai v ? ( Tiếng người hầu )

– Cháu là…..

Chưa kịp trả lời thì

– Người hầu mới à, vào đây, chúng tôi đợi cô nay giờ này

Nó đơ như cây cơ, nhưng lỡ r lát vào giải thích sau v. Vào tới nhà thì

– Nhanh len, cô làm người hầu mà sao chậm chạp v

– Ơ, cháu là…..

– Cháu cái gì, nhìn mặt tao già lắm à

– Bốp…..

Nó bị tát 1 cách vo cớ, nó quen r nên chỉ b’ im lặng mà vào nhà

– Mặc vào r xuống nhà

Nó được cô hầu khi nay đưa cho đồng phục của người hầu. Nó mặc vào nhìn khá là đáng yêu. Xuống tới nhà thì

– Tên gì

– Như ạ

– Nhiêu tuổi r

– 14t ạ

– Ừm, thoi vào rửa bát r lau nhà, dọn các phòng

Nó nghe xong muốn chóng mặt, căn nhà lớn như vầy mà kêu nó dọn hết làm sao nó dọn nổi

– Nhưng căn nhà rộng lắm cô ơi, làm sao cháu dọn hết

– Giúp việc mà còn lắm lời à

– Bốp…… Bốp

2 cái tát liên tiếp, nó cũng chỉ căm lặng chịu đựng. Nó làm việc, đang rửa chén thì

– Ào……..

1 thứ nước nhầy nhụa đổ xuống người nó, nó có mùi tanh. Nó nhìn len và

– Xin lỗi, tôi nhìn cháu tưởng là cái nùi giẻ chứ

– ha ha……

Những tiếng cười bật lên, nó giận đến đỏ mặt. Rửa chén xong nó lại phải đi dọn phòng, nó đang đói lắm nhưng phải cắn răng dọn cho xong. Đang dọn căn phòng cuối cùng thì

– Choang……

1 bình hoa bay thẳng vào đầu nó, 1 thứ nước màu đỏ lăn xuống gò má nó. Nó kh hiểu lý do tại sao nó lại bị chọi hay hành hạ đến vậy. Đang xuống cầu thang thì nó bị trượt chân té, nó nhìn lên thì đó là nước lau sàn. Có người cố tình hãm hại nó. Làm xong việc được giao, nó xuống bếp kiếm thức ăn

– Hêt r, nhịn đi

Tiếng cô hầu lúc trước cất lên

– Nhưng cháu đói lắm

– Đói này, bây đâu dạy cho nó b’ cách người mới vô thì thế nào

– bốp….. Binh….. Choang

Nó bị đánh đập, đang lúc đó thì

– Các cô làm gì v ?

$pageOut $pageIn

Chap 10 :

A đang vào nhà thì nghe tiếng chửi mắng, đánh đập thì vào xem. Kh ngờ là Như, cô em gái bé bỏng của mình

– Tôi hỏi các cô làm gì, ngừng lại ngay

Đám người hầu nghe tiếng cậu chủ liền hốt hoảng quay lại, khuôn mặt ai cũng tái nhợt

– Các cô đang làm gì v

Cô người hầu ban nãy đánh nó bước tới

– Dạ, chúng em đang dạy dỗ người mới

– Né ra

Anh bước tới, nó đang nằm thở 1 cách mệt nhọc, khuôn mặt chi chít các vết cào, đầu thì chảy máu. Khắp người là vết thương

– Như…..!

– Sao e nằm ở đây ?

– Các cô b’ đây là ai kh,HÀ ?

Anh hét lớn, a nhìn vào cô em gái bẻ bỏng của mình mà đau xót, a kh nghĩ nó lại như thế này. A bế nó trên tay, nó cảm nhận được hơi ấm của a, môi nó nở nụ cười nhẹ nhàng, nước mắt lăn dài trên gò má.

– Ông Mạnh, gọi bác sĩ đến đây gấp cho tôi. Nhanh lên

– Vâng ạ

Ai cũng cảm thấy không khí nặng nề bao trùm căn nhà, họ đã mắc sai lầm cực lớn khi dám đụng tới em của anh. A bế nó vào phòng mình, nước mắt nó vẫn kh ngừng. Nó bây giờ nhìn cực thảm hại, quần áo xốc xếch, đầu tóc lù xù, khuôn mặt chi chít vết thương, cơ thể cung v. Bác sĩ Quân ( bác sĩ riêng của gia đình a ), a liền giục ông. Sau khi kiểm tra xong

– Cô bé chỉ bị ngất vì làm việc quá sức, bị đánh cho tới ngất với lại bị 1 vật = thủy tinh ném vào đầu. Phần mặt thì cô bé bị 1 vật sắc nhọn rạch ngang qua và bị tát rất nhiều. Chỉ cần chăm sóc đầy đủ, ăn uống đầy đủ thì sẽ hồi phục. Tôi đã băng bó vết thương r. T sẽ đi kê đơn thuốc. 3 ngày sau sẽ thay băng

– Cảm ơn ông, Ông Mạnh, lấy đơn thuốc và tiễn bác sĩ về dùm tôi.

– Vâng

Anh nhìn nó, 1 cô bé mới vừa gặp 1 cứu sốc tinh thần lại phải chịu nhũng hành hạ như thế này. A thay đồ cho nó, r chỉnh nhiệt độ phòng thích hợp r xuống phòng khách

– TẤT CẢ BƯỚC RA ĐÂY CHO TÔIIIII!

A hét lớn khiến cho ai cũng phải kinh sợ, a là 1 trùm băng đảng mà lại kh bảo vệ được nó

– Ai đã làm việc này, tự động bước ra cho tôi

Anh đưa mắt nhìn len đám người hầu đang run cầm cập kia

– AII?

– Là e!!

Là Thu, cô gái đã đánh nó và chủ mưu của việc này

– Thì ra là phó quản gia đây mà!

A vừa nói vừa nhìn. Thu 1 cách khinh thường

– E xin lỗi cậu chủ, cậu chủ tha mạng cho e

– Tha cho cô, v b’ sai tại sao vẫn làm

– E, e, e……

– Kh trả lời được à

– dạ e…..

Thu nói trong nước mắt và rồi

– Đoàng…….

Tiếng từ cây súng tren tay a vang lên, Thu ngã gục trên dòng máu đỏ của mình. Ai cũng tái mét

– Nhịn đói 3 ngày, trừ lương 3 tháng. Đây là hình phạt nhẹ nhất tôi dành cho các co r đấy. Lo dọn cái Đống rác này đi, dơ chết đi được.

– Vâng

Sau khi giải quyết xong, a trở lại với nó, nhìn nó mà a đây hối hận. Tại sao 1 linh hồn trong trắng như nó lại phải chịu những thứ như thế này ? A suy nghĩ, r cũng kh thể tìm ra câu trả lời. A nhìn nó, 1 khuôn mặt gần như hoàn hảo, mái tóc bạch kim còn dính máu. A ngủ gục bên cạnh nó.

—————-

$pageOut $pageIn

Chap 11 :

Sáng hôm sau, nó tỉnh đậy và đều đầu tiên nó thấy là A. A đang ngủ say bên cạnh nó, như 1 thiên thần kh cánh. Nó nhẹ nhàng đắp chăn cho a. Nó bước xuống, bỗng ngã khuỵu làm a tỉnh giấc

– Như, e có sao kh ? ( khuôn mặt a lo lắng thấy rõ )

– E xin lỗi vì làm a tỉnh giấc

A đỡ nó lên giường, cầm chân nó len và hỏi:

– Em còn đau lắm à

– Hơi hơi thoi

Nó gãi đầu cười xoà với a, thật sự nó đau lắm nhưng kh dám nói a. Trên người nó bây giờ chỉ có 1 chiếc áo sơ-mi trắng của a, chiếc quần đùi ngắn khiến nó trong khá là gợi cảm ( dù nó thuộc dạng mũm mĩm:3 ).

– E hãy nghi học trong 3 ngày tới để bs.Quân theo dõi sức khỏe r hãy đi học. Quần áo của e, chiều nay sẽ có người mang tới. A đã đặt đúng size của e, đồng phục cũng v, giày dép, sách vở a đều thay mới. Từ nay, e đi học sẽ do a chở đi, kh cần đi xe buýt nữa. A cũng mua cho e 1 chiếc xe đạp điện màu đen đúng màu e thích. À, điện thoại của e, hiệu apple, iPhone 5s, có sim. Ipad của e, iPod nữa. E có cần gì nữa kh ????

– A à, e kh cần nhiều v đâu, quần áo e đã có đũ, tập sách cũng v, xe đạp, điện thoại vs những thứ khác e nghi kh cần thiết đâu, em nghĩ…….

– Kh được từ chối, a kh muốn e phải chịu khổ nữa

A mỉm cười nhìn nó, nụ cười đẹp nhất mà nó từng được thấy.

– Hôm nay thứ 2, chết r

– A xin cho e nghỉ 2 ngày r t4 e sẽ đi học lại. Và từ giờ, e sẽ là công chúa của riêng a

– Là sao ? ( mặt ngu xuất hiện:v )!

– E sẽ là e gái của 1 Mình Anh

– hả ( mặt ngu lần 2 )

– Thôi đi, cô nương. Từ từ r hiểu, e thay đồ đi r xuống ăn sáng a đợi e

– dạ

Nó vào tolet, giờ nó mới phát hiện đây là phòng a, nhà tắm củng có 1 mùi hương lạ kỳ. A chuẩn bị cho nó bộ đồ hình con doremon. Nó thay xong ra ngoài, lúc này có thể nói nó là doremon phien bản người, nó trong cực đáng yêu

– Đáng yêu phết nhở

A nhìn nó và cười

-Chớ sao

– Thôi đi cô 2, đi ăn sáng

– A cõng e đi ( làm nũng:v, thôi chết ông Phong r )

” Như con heo mà kêu cõng ”

– Nói gì đó

– Lên, tui cõng cho cô

– hì

Thế là A phải cõng 1 con heo:v xuống nhà, vừa đi nó kể cho a bao nhiêu chuyện ở trường

Nhưng nó kh b’ có người đang phát điên vì nó…. ( Còn ai vào đây:p )

——///—-

– Con Như đâu ?

Hắn la lên làm ai cũng giật mình và đầy thắc mắc, bình thường hắn ghét nó lắm mà, sao hôm nay quan tâm dữ v

– Kh b’

Nhỏ trả lời 1 cách lạnh lùng. Chính nhỏ cung kh b’ nó đang ở đâu, qua nhà thì kh thấy, nó lại kh có điện thoại, nhỏ cũng lo lắm nhưng kh thể hiện thôi

– Mày làm bạn cái kiểu gì v ?

– Mà tại sao Mày quan tam tới Như làm gì ? Mày b’ là…….

– B’ gì, NÓI MAU

– ĐỪNG CÓ LA NỮA!

Tiếng cô hét, cô tức giận đạt đến đỉnh điểm

– Tôi ngồi đây sao A kh quan tam, mà đi quan tam tới nó

– Tôi Yêu Anh, Trường ạ. A phải hiểu tình cảm của tôi chứ, đừng quan tâm 1 mình nó

Cô quát lên đầy tức giận, a b’ lâu r. Nhưng kh nghĩ cô sẽ thổ lộ ra ( ngu quá mà:v )

– Muốn đóng phim thì ra chỗ khác đi

Nhỏ lên tiếng, nhỏ rất ghét cô. Ỷ đẹp nên chảnh. Cả ngày hôm đó, cô, anh và nhỏ kh ai nói với ai tiếng nào lam cho cả lớp bao trùm trong im lặng!!!!!

$pageOut $pageIn

Chap 12 :

Sáng thứ 4!!!!

Nó đang nằm ngủ trên chiếc giường thân yêu và ôm con sâu đang lăn trong chiếc mền ấm áp thì….

– Như, em có dậy kh ??? 7h rồi kìa

Anh hét

– Ớ, đợi e chút…..

Nó phóng vèo vào nhà vệ sinh và thay quần áo, cột tóc đánh răng rửa mặt trong 5p ( siêu nhân:]] ). Hôm nay nó xả tóc kẹp them cây kẹp nơ. Nó son 1 lớp dưỡng môi màu cam. Nó nhìn như 1 công chúa, cực dễ thương. Và a ngơ người khi nó bước ra, đồng phục trường nó đơn giản, 1 cái áo đồng phục và cái váy. Váy thì bị a đem đi cắt ( do là nó mặc váy dài thòn lòn:p ), váy cắt qua đầu gối. Nó được a mua cho đôi giầy bót màu đen + vớ đen gần đầu gối. Nó mặc thêm cái áo khoác đen. Nó đen toàn tập =))

– Đây là công chúa của a chứ!!!

A nhìn nó và cười, nó thật sự rất đẹp

– Váy ngắn quá, lỡ nó tốc len thì sao

Nó nhăn mặt nhìn A, nó đã kêu A cắt ngang đầu gối thôi mà A lại cắt quá ngắn. Nó chỉ b’ túm váy và nhìn a

– Kh ý kiến

A trả lời và cười

– Đi học, A còn phải qua công ty nữa. Chiều nay A sẽ qua rước E

– Vâng

Nó xách balo lên, hiệu gucci màu đen nốt:)). Nó ngồi lên chiếc xe thể thao đen của A. Trên tay cầm lát sandwich trét mứt dâu và sữa ( A làm cho Nó ). Ngồi nhâm nhi và kh b’ điều gì đang đợi chờ nó:)

$pageOut $pageIn

Chap 13 :

Nó bước vào trường, bao nhiêu con mắt nhìn vào nó ( kh nhận ra ấy mà =)) ). Nó nhìn như 1 cô tiểu thư chính hiệu nhưng chỉ có đều trên khuôn mặt kh còn nụ cười nữa + thêm bên má trái bị băng ( do lần trc á ). Nó lấy phần tóc và che đi, nó lúc này kh còn là Như của ngày trc nữa: ). Nó trông thật lạnh lùng, mái tóc bạch kim ma mị, đôi mắt tím buồn. Đi ngang qua lớp 8a2 thì

– Bộp…..

Là Kun, con bạn thân của nó đang ôm chầm lấy nó

– Mày đi đâu mấy hôm nay v, b’ là tao lo cho m lắm kh hả. Tại sao m đi mà kh nói t lời nào ???

– Xin lỗi, do nhà tao có việc. Phiền m rồi

Nó cười, nụ cười rất nhẹ nhàng, nó thật sự rất đẹp. Kun ngẩn ngơ nhìn nó

– M b’ tao đang suy nghĩ gì kh

– Là gì

– T muốn làm les =)))

– Tránh xa t ra:))

Nó vừa nói vừa đẩy Kun ra, nó cùng Kun vào lớp nó. Bước tới lớp thì

– Po, po po po. Mày đi đâu mấy hôm nay v

– Bình tĩnh, t đây này, bình tĩnh

Nó thật sự rất hạnh phúc khi có Nhân và Kun bên cạnh nó. Nó và 2 con bạn vào chỗ nó và nó bị tra tấn vì những câu hỏi của 2 đứa nó ( khổ thân ). Bỗng nhiên có 1 bóng đen bay lại ôm châm lấy nó và…..

Một mùi hương quen thuộc, nó thẫn thờ. Hắn đang ôm chầm lấy nó và r 1 giọt, 2 giọt….. Nước mắt đang tuôn trào trên khuôn mặt của nó. Chính nó cũng kh hiểu vì sao nó khóc: ).

– Đừng bao giờ khóc khi có tao bên mày!!!

-……..

Tiếng hắn nhỏ nhẹ bên nó, nó ngước nhìn lên hắn bỗng…..

$pageOut $pageIn

Chap 14 :

– Ừm ☺️

Hắn cứ ôm chặt lấy nó cứ như sợ mất nó 1 lần nữa!!! Nó thì cứ như người mất hồn và nó cũng không muốn hắn buônq nó ra ( hợp nhau quá rồi còn gì =)) ).

– Buông nó ra 💢💢💢💢

Cô vừa chạy lại vừa nói

– Quỳnh…!

Nó nhìn cô, cô đanq rất tức giận

– Anh mau buông con nhỏ đó ra 💥💥💥

Quỳnh hét lớn!!!

-….., phiền quá, Buông ra

Tiếng nó nhỏ nhẹ nói với hắn. Chính nó cũng không b’ tại sao mình lại nói thế. Hắn buông ra, nhìn nó bằng đôi mắt buồn và khuôn mặt lạnh băng.

– Tuỳ em!!!

Hắn nhìn nó và cất tiếng nói!!! Giọng nói không giống hắn chút nào, thật trầm và lạnh

– Tại sao cô không buông Trường, cô còn muốn bám lấy Trường đến khi nào!! Nếu cô muốn tiền, tôi có thể cho cô, nhưng đừng bám lấy Trường nữa!! Coi như tôi van xin cô, nếu cô muốn tôi có thể chuyển cô đi cùng với ba mẹ cô, qua Mĩ mà cật lực làm để trả nợ haha!!!!

Quỳnh vừa nói vừa cười, tiếng cười thật man rợ! Khuôn mặt nó trắng bệch, cô đã nói ra bí mật mà nó muốn chôn giấu. Bí mật mà nó không muốn ai b’ cả.

– Bốp, im ngay trước khi Tôi giết cô đấy!!!

$pageOut $pageIn

Chap 15 :

Nó giương đôi mắt ngấn lệ lên nhìn, Là Tuấn Anh, người luôn theo dõi nó từ đằng sau!!!

– Mày có quyền gì mà tán tao ??

Quỳnh la lên 1 cách giận dữ, từ trước đến giờ chưa có ai dám đánh cô cả. Nó nhìn Tuấn Anh 1 cách khó hiểu và lại quay qua nhìn hắn. Hắn thì đang nhìn cô 1 cách thương hại, nó nhìn vào lại càng buồn thêm!

– Mày lo mà im miệng lại đi, nếu không muốn gia đình bị phá sản: )

Tuấn Anh vừa nói vừa nở nụ cười cực cực cực đểu ( nhấn cực cực mạnh 😂😂😂 ).

– Mày, mày nói gì ? Mày chỉ là thằng nhà nghèo, ba má đi làm công nhân, không có quyền đề sỉ nhục hay đánh tao! Câu đó là tao nên nói mới đúng, mày muốn không còn chổ để sống trên cái đất Sài Gòn này à!

Cô trả lời lại, giọng hơi run

– Mày cứ thử đi! 😏

Tuấn Anh vừa nói vừa cầm tay nó và dắt ra ngoài mặc cho bao ánh mắt đaq nhìn vào nó. Nó cũng ngỡ ngàng, đúng như những gì cô nói. Theo như sơ yếu lí lịch thì Tuấn Anh là con nhà nghèo giống nó ( hơn nó 1 chút ), ba má cũng là công nhân. Nó suy nghĩ và không hề b’ mình đang bị dắt đi đâu ( cái này dễ bị bắt cóc lắm nè 😆😆😆 ).

– Ê!

– Hả ???

Tiếng của Tuấn Anh làm nó giật mình, nó nhìn Tuấn Anh bằng đôi mắt khó hiểu

– Tao mới vừa cứu mày đấy, con heo ngốc!

– Êiiii, làm gớm

Nó ngồi phịch xuống, nó và Tuấn Anh đang ở trên sân thượng của trường. Không gian xung quanh yên ắng!

– Sao mày làm v ?

Nó cất tiếng hỏi

-…….

Tuấn Anh không trả lời!

– Tao sẽ lãnh mọi hậu quả!

Nó lại cất tiếng 1 lần nữa, nó không muốn vì nó mà có người chịu thêm đau khổ

– Đúng là con ngốc mà!

Tuấn Anh vừa nói vừa nhắm mắt và gắn tai nghe vào. Nó nhìn Tuấn Anh, thật sự nó không hiểu được suy nghĩ của Tuấn Anh! Nó giựt lấy 1 bên tai nghe và đeo vào, là bài Yêu Đơn Phương ( bài này có thật nhé, bạn nào muốn nghe thì lên zing search nhé, tên người hát là binz 😋 ). Nó nghe được 1 lát thì ngủ gật lên vai Tuấn Anh!

– Có lẽ, tao thích mày, con heo ngốc 😮😮😮

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Giới thiệu thêm về Nhân vật Tuấn Anh:

Theo như sơ yếu lí lịch thì

– ba mẹ làm công nhân, gia đình nghèo

Nhưng thật ra thì:

Tuấn Anh ( cậu ): là con trai của tập đoàn người mẫu lớn nhất thế giới, cũng là 1 sát thủ. Sở hữu thân hình cân đối, nước da hơi ngâm, mái tóc đen! Mắt màu xanh rêu, là người của băng Evil! Tình cảm của Cậu dành cho nó: Là tình yêu

$pageOut $pageIn

Chap 16 :

Nó ngửi thấy mùi hương nhè nhẹ dễ chịu như đã từng ngửi!!!

– Em đúng là đồ ngốc!

Giọng nói cũng rất quen thuộc, hơi trầm và lạnh! Nhưng nó không thể nào mở mắt ra, nó cứ nhắm mắt và dụi đầu vào ngực vào người!

– A sẽ đưa em về nhà anh

Lúc này nó cũng không nghe rõ, nó chỉ muốn ngủ thiếp đi!!!

Lúc này, tại sân thượng, Cậu đang tìm nó, nó chỉ vừa ngủ trên vai cậu cơ mà. Giờ lại chạy đi đâu mất tiêu rồi ?? Cậu xuống lớp tìm thì nghe thấy tiếng bàn tán xôn xao!!!

– Anh ấy là ai v ?

– Hồi nãy ãnh nói kiếm con Như, con như sướng thiệt lần 1 là Bạch hoàng tử, giờ là Hắc hoàng tử, gato qá!!!

Cậu ngỡ ngàng, là ai ???

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Lúc này tại biệt thự Black:

– Đau quá 😣

Nó vừa tỉnh dậy và đầu thì đau như búa gõ vào. Nó cũng không hề để ý đang nằm kế ai!!!

– ưm….

Nó giật mình, giờ nó mới nhìn ra đây không phải phòng nó! 1 căn phòng màu đen, tất cả đều màu đen và không có ánh nắng lọt vào. Chỉ có chiếc đèn ngủ hơi mờ làm cho căn phòng trở nên huyền ảo hơn!!! Căn phòng cũng có mùi nước hoa của con trai, nhè nhẹ và làm cho người khác có cảm giác dễ chịu! Sau khi nhìn 1 loạt thì nó quay qua và

– Á Á Á Á Á 😱😱😱😱😱😱

Là 1 người con trai ở trần đang nằm kế bên nó, nó lấy gối và quýnh vào người tên đó

– Yaaaaaa, dừng lại coii! Nhìn kĩ lại xem, con heo này

Nó ngẩn người, giọng nói quen thuộc trầm và lạnh!

$pageOut $pageIn

Chap 17 :

– A 3……

Nó nhìn Key 1 cách ngạc nhiên, chẳng phải key đang ở Anh sao ??

– Làm gì nhìn dữ v con ngốc này!

Key đưa tay lên và vén mái tóc của nó. Vẫn là mái tóc cũ, màu bạch kim lạnh lẽo, đôi mắt tím buồn ấy.

– A về lúc nào thế ?

Nó đưa mắt lên và hỏi, thật sự nó rất ngạc nhiên khi thấy Key

– A về lâu rồi, nhưng vì em dọn nhà nên khó tìm. Hên là còn nhớ trường cũ nên qua hỏi thăm thì mới biết em ở đây đấy.

Key vừa nói vừa cười, nụ cười dịu dàng ấm áp khiến người đối diện có cảm giác yên bình.

– xin lỗi a: )

Nó cười buồn, nó cũng không muốn rời xa căn nhà ấy đâu nhưng vì bố mẹ nên nó phải đi qua nhà Ken sống 1 thời gian. Không gian bỗng trở nên ngột ngạt + với tình huống trớ trêu dành cho nó. Nó đang mặc chiếc áo sơ mi của key với chiếc quần ngắn ( nó thường đem theo để dự phòng khi có sự cố ) khiến nó càng thêm sexy hơn >.< - Ơm.....ơm......ơm, em đi thay đồ nha - Không cần đâu, ở lại đây với Anh đi Key vừa nói vừa ôm chặt nó giống như không muốn mất nó, sợ nó biến mất. Còn nó thì im lặng -............. - 1 ngày thôi, tối ngày mai Anh sẽ chở Em về - Dạ!!! Nó chấp nhận, nó cũng không muốn để Key lại một mình - Em xuống ăn cơm với Anh nhé - Dạ Nó tung tăng cùng key xuống lầu ăn cơm mà kh biết lúc này có người đang lục tung cái thành phố lên để tìm nó - tụi bây kiếm nó về cho tao! MẸ KIẾP - dạ.... Dạ Anh đang điên lên vì lúc chiều tới trường thì bạn nó nói đã được 1 người con trai khác ẳm ra khỏi trường lúc trưa. Khiến anh điên tiết lên - Như! E đang ở đâu ? ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

$pageOut $pageIn

Chap 18 :

– A2 đã tìm được Như

1 tên đàn em chạy hối hả vào và khuôn mặt kh còn miếng

– Nó đang ở đâu ?

A hỏi, khuôn mặt hoàn hảo nở nụ cười rạng rỡ nhưng cũng sớm vụt tắt

– Ở tại nhà bang chủ băng Angel!!!

A bất ngờ, chả lẽ nó lại bị bắt cóc. Nhưng tại sao lại là bang chủ!

– key ?

– vâng!

Anh khẳng định lại 1 lần nữa! Tên đàn em chắc chắn khẳng định!

– chuẩn bị xe, tới nhà key

– VÂNG!

Cặp chân màu khẽ co lại, tại sao nó lại ở đó! A suy nghĩ!

– đã chuẩn bị xong!

– chúng ta đi!

A leo lên xe và phóng tới nhà Key!

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

TẠI NHÀ KEY

Một tên đàn em xông cửa vào phòng khách nơi Key và nó đang ngồi

– Chuyện gì ?

Key cất tiếng hỏi và nhìn hắn! Chẳng phải Key đã nói không được làm phiền Key sao!’

– Dạ thưa, người của Evil đến đòi người!

– Đòi người ?

– vâng, là tiểu thư Như!

Key bỗng nhìn nó, còn nó thì ngơ ngác! Evil là băng nào ? Nó đâu quen biết!

– Như, e có thể giải thích kh ?

Key quay qua nhìn nó và hỏi, tại sao nó lại dính líu tới Evil

– dạ ? E kh biết

Nó trả lời một cách thản nhiên và đưa miếng cam lên miệng và ăn! Key bất ngờ nhìn nó!

– KEY, TRẢ NGƯỜI!

Từ cửa, Ken xông vào và la lớn! Anh kh thể chờ thêm được nữa! Nó quay qua nhìn Anh một cách ngạc nhiên, miếng cam trên tay cũng xém rớt! Anh là xã hội đen sao =)))

– Người nào!

Key nhướng mắt nhìn Ken!

– Con bé ngồi kế M!

– đây là E gái tao!

– nó cũng là e gái tao

– e gái tao

– e gái tao

-…….

2 người đứng cãi một hồi, nó vẫn thản nhiên ngồi ăn miếng cam trên tay và nó hắng giọng!

– e hèm! 2 người cần phải giải thích nhiều đấy!

Nó giương đôi mắt tím nhìn cả 2, trong đôi mắt thể hiện 1 ma lực khiến người khác phải rùng mình!

– ở thì…..! ~ Ken lắp bắp trả lời

– kh có gì đâu! Hiểu lầm thôi, phải kh Ken! ~ Key đưa mắt nhìn Ken như muốn nói ” diễn trước đi rồi tính sau ”

– đúng rồi, là hiểu lầm

2 người nhe răng cười với nó! Nhưng nó kh ngốc tới nỗi v!

– Khỏi biện minh! giải thích đi!

Nó đanh giọng. Đôi mắt màu tím lại càng thêm lạnh!

– Key, giải thích kìa!

Anh vừa nói vừa bước xuống ghế ngồi

– A là bang chủ của Angel còn hắn là bang chủ của Evil!

– à…. Thì ra là thế giới ngầm!

Nó à một tiếng! Bỗng từ cửa:

– A2, xin lỗi vì đã tới trễ!!!

Nó nghe một giọng nói quen thuộc và ngước lên nhìn, Là Ngọc

– Ngọc!!!

– Ơ…

$pageOut $pageIn

Chap 19 :

Nó nhìn Ngọc, một ánh mắt ma mị!

– tại sao M lại ở đây ?

Nó lên tiếng hỏi, Ngọc nhìn nó rồi lại quay sang nhìn Ken như muốn một sự trợ giúp nhưng Ken lại giả ngơ như kh thấy.

– à thì…

– nói

– thật ra thì…..

– mày biết tao kh có tính kiên nhẫn mà!

Nó nói, đôi mắt tím nhìn Ngọc, càng ngày nó càng ma mị và làm người khác hút hồn theo!

– tao làm việc cho A ta!

Ngọc vừa nói vừa chỉ về phía Ken! Ken há hốc mồm, con bé này thật biết cách khiến người khác chịu thay tội!

– Làm việc ?

– ừ, làm việc cho Evil!

Nó khẽ nhăn mặt, Evil sao! Nó quay sang nhìn Ken! Anh cảm thấy có một luồn điện xẹt ngang người khiến Anh rùng mình! Lúc này lại có thêm 1 người chạy vào!

– Dạ thưa A 2, đã xử lí xong!

Giọng nói quen thuộc, nó nhìn ra là Nhân!!! Nó bàng hoàng! Từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác! Từ 2 người anh của nó là trùm của 2 băng đảng mạnh nhất thế giới ngầm đến 2 con bạn thân nó làm việc cho 2 người Anh của mình! Nó như muốn điên lên!

– MẤY NGƯỜI ĐANG LÀM CÁI TRÒ GÌ THẾ HẢ ?

Nó hét lên khiến 4 người kia cảm thấy sắp được gặp Diêm Vương! Nó nhìn đảo một vòng! Tất cả đều phải khiếp sợ, đôi mắt tím khiến người khác rùng mình thêm mái tóc bạch kim làm người khác tưởng tượng đến ngày tận thế!

– 2 ĐỨA MÀY NGỒI XUỐNG ĐÓ!

Nó quay qua nhìn 2 con bạn và chỉ xuống ghế sofa ❗️

– Giờ thì mấy người giải thích được rồi đấy!

Nó đứng lên trước mặt 4 con người đang ngồi! Thế là cả 4 người đều giải thích tận tình chi tiết cho nó! Nó vừa nghe vừa gật đầu!

– Tóm lại là, 2 anh là trùm của 2 băng đảng lớn nhất của thế giới ngầm, 2 Con này là sát thủ, đàn em đúng kh ?

Cả đám gật đầu nhìn nó như muốn xin được tha thứ!

– 2 Anh nghĩ sao lại để 2 đứa này làm sát thủ v ?

– tại nó có năng lực!

– nhưng chỉ có 14t!!!

– tuổi tác kh thành vấn đề!

Ken trả lời câu hỏi của nó, A cũng biết Ngọc là bạn thân của nó nên kh muốn nó biết! Key cũng gật gì đồng ý với câu trả lời của Ken!

– còn 2 đứa mày, tại sao lại giấu tao ? Có xem tao là bạn kh hả ?

– tao xin lỗi ~ cả 2 đồng thanh

– còn 2 anh cũng v, tại sao lại giấu em ?

– kh muốn em gặp nguy hiểm ~ Key nói

– muốn em được an toàn ~ Ken nói!

– à, là vì lợi ích của em Á hả ?

– nó đó ~ cả 2 đồng thanh!

– hay quá ha 😒

Nó cũng chẳng muốn nói thêm gì nữa, nó thực sự rất bực khi những người xung quanh nó lừa dối nó. Nó bước ra khỏi cửa và leo lên xe Ken ngồi!

– tại M đó! Đòi người chi cho Nó giận v ?

– v ai kêu M đem nó về đây!

– nó em gái tao

– thế nó cũng em gái tao

Ken và Key cãi lộn um xùm khiến Ngọc và Nhân phải bịt miệng 2 người lại để khỏi bị nó nghe

– Bộ muốn chết hả ? Kh sợ Như nghe được à

Ngọc nói!

– ờ quên

Ken trả lời, rồi đưa mắt nhìn Key

– thôi về, khuya rồi!! Tao về đây!

– kh tiễn

Key trả lời, mặt lạnh như băng!

– đúng là đồ khó ưa mà!

Ngọc lầm bầm nhìn Key

Key bước lại chiếc xe và mở cửa! Nó đã ngủ thiếp đi! Có lẽ vì quá mệt mỏi! Ken lái xe về nhà và bồng nó lên phòng, đặt nó xuống giường, đắp chăn kĩ càng cho nó!

– A xin lỗi!

$pageOut $pageIn

Chap 20 :

Sáng hôm sau nó tỉnh dậy, thay đồ chuẩn bị đi học. Bước xuống lầu thấy Anh đang ngồi đó với ly cà phê trước mặt, có lẽ đêm qua anh ngủ kh được! Nó lướt ngang qua và xuống bếp! Trên bàn có một dĩa ốp la xúc xích! Hình như Anh chuẩn bị cho nó, nó im lặng ngồi ăn! Ăn xong thì cầm ly sữa uống! Nó lại bước lên lầu, hôm nay nó xả tóc, nó son 1 lớp son mỏng màu hồng! Cầm theo cái iPhone 5s kèm tai nghe và cái cặp bước xuống lầu! Đôi mắt tím vô hồn! Anh đứng lên

– Đi ra ngoài, 2 lấy xe chở e đi!

Nó gật đầu rồi bước ra bên ngoài, nó kh còn giận 2 nữa, nó chỉ cảm thấy bị lừa dối mà thôi! Anh chạy xe tới nó mở cửa bước vào ngồi! Trên xe không khí khá ngột ngạt!

– còn giận 2 à ?

A vừa hỏi vừa quay đầu sang nhìn nó, nó lắc đầu

– 2 xin lỗi, 2 kh muốn e phải lo lắng nên đã kh nói cho e nghe!

Anh vừa nói vừa nhìn thẳng về phía trước mà kh dám nhìn nó! Nó thì lại nghe bản nhạc ” blue ” của BIGBANG! Bản nhạc buồn khiến tâm trạng nó càng thêm hụt hẫn!

– e kh giận 2, chỉ là em cảm thấy mình chơi vơi khi bị mọi người lừa dối mà thôi! Có lẽ em quá tội nghiệp để nhiều người thương hại mình!

Nó vừa nói xong bỗng cảm thấy khoé mắt mình cay cay, xe cũng vừa tới trước cổng trường, nó leo xuống mà kh để Anh nói câu nào! Nó mới vừa bước vào cổng truồng thì lại đụng mặt Thư

– nay được trai chở đi học à

Thư vừa nói vừa giương mắt nhìn nó một cách khinh bỉ! Nó cũng chẳng hơi đâu cãi với Thư, nó lách người qua và bước vào cổng, chưa được 2 bước thì Thư nắm tóc nó kéo ngược lại, sự việc làm cho tất cả học sinh bu lại thành một đám đông!

– tao hỏi mà M kh trả lời à, khinh tao à!

Thư vừa nói vừa nắm tóc nó rồi giựt tai phone nó ra

– iPhone 5 luôn! Dạo này M giàu nhĩ, s t nghe nói 3 má M trốn nợ rồi mà! Hay M đi bán thân! Mới 14t thôi mà! Chậc chậc

Nó nghe những lời đó như vết thương cũ lại bị đè nặng thêm! Nó bỗng nhếch mép, nó kh phải là con Như của lúc trước nữa! Đôi mắt tím nhìn lên Thư, vô hồn! Nó khiến Thư khẽ rùng mình!

– M…. M… M nhìn gì hả

– buông ra!

Nó đanh giọng lại và nói khiến Thư hơi hoảng sợ, thường ngày nó hiền lắm mà!

– M gan nhĩ! Nay dám ra lệnh cho tao luôn

Giọng thư có vẻ hơi run

– bỏ bàn tay bẩn thỉu của M ra khỏi tóc tao và điện thoại t ra

Câu nói của nó làm mọi người đều sững sờ! Kh ngờ nó lại dám chống lại Thư

– M vừa nói gì, bẩn thỉu hả, từ đó nên dành cho M đó!

Thư vừa nói vừa nắm tóc nó kéo lên, nó đứng lên theo!

– sao M kh nghĩ nó lại dành cho mày hả HÓT GƠ SON PHẤN

4 chữ hót gơ son phấn khiến mọi người đều ngỡ ngàng, cả Thư cũng vậy! Nó đưa tay giật lại điện thoại và hất tay Thư ra khỏi tóc mình. Nó phủi phủi mái tóc tỏ vẻ khinh bỉ

– M M gan lắm, M gọi ai hót gơ son phấn hả!

Thư lấy tay định tán nó 1 cái nhưng lại bị nó cầm tay lại

– tao kh còn là con Như lúc trước đâu!

Nó vừa nói vừa xiết tay Thư lại khiến Thư phải nhăn mặt! Nó thả tay Thư xuống rồi bước vào trường! Từ đằng xa có 1 ánh mắt nhìn nó ” M chết chắc rồi ”

$pageOut $pageIn

Chap 21 :

Nó bước vào lớp, Kun thấy nó và chạy theo

– Po, đợi t!!

Nó quay lại, kun chạy tới nhìn nó với vẻ mặt đầy tội lỗi!

– t xin lỗi và đã giấu M:)!

-……

– M giận t cũng kh sao 😊! T biết t kh được tha thứ mà!

Ngọc vừa nói vừa gượng cười! Nó nhìn Ngọc, khuôn mặt của cô nàng trong thật mắc cười!

– t kh giận M, nhưng đừng giấu t chuyện gì nữa được kh ?

Nó nói rồi nhìn lên Ngọc, Ngọc gật đầu!

– thôi tao về lớp! Lát nch với m sau!

Nó nói rồi bước về lớp, đập vào mắt nó là cảnh hắn và cô đang ôm nhau và cả lớp vỗ tay reo hò! Chuyện gì đã xảy ra ?

~~~~~~ TRONG LÚC NÓ VÀ NGỌC ĐANG NÓI CHUYỆN BÊN NGOÀI

Hắn vừa bước vào lớp thì cô đã đứng chặn đường hắn!

– chúng ta hẹn hò đi!

– sáng sớm m chưa uống thuốc à ?

– kh, tao nói thật. Mình hẹn hò đi!

Hắn đứng suy nghĩ, sau lần cô tỏ tình hắn có chút rung động! Lần này cô lại tỏ tình trước lớp khiến hắn khó xử!

– mình hẹn hò đi!

– ừ!

Hắn trả lời, cô vui quá ôm chầm lấy hắn và mọi người đều vỗ tay! Lúc này thì nó bước vào

~~~~~~~~~~~ HIỆN TẠI

nó ngỡ ngàng khi nhìn thấy khung cảnh trước mặt, mọi người ngưng vỗ tay.

– s v, kh vỗ tiếp à ?

Cô nói với giọng trêu ghẹo, lúc này thì cô cảm thấy có điều khác lạ, nhìn ra cửa là nó! Hắn cũng quay lại và thấy nó! Cả 2 đều nhìn nhau, nó bước vào và lướt ngang ra, tâm trạng nó lại rơi vào tuyệt vọng!!! Tay nó bị nắm lại

– này, m kh chúc phúc cho t à ?

Cô nói rồi nở nụ cười khinh bỉ! Nó đã thua. Nó quay người lại nhìn hắn và cô

– kh, tại vì người m mới vừa quen đã từng hứa là sẽ đợi t! Và người đó đã thất hứa!

Nó nói rồi quay lưng vào chỗ! Hắn cảm thấy tội lỗi!

– kh phải là thất hứa mà là tại m kh = tao!

Quỳnh nói rồi nhìn nó với vẻ mặt khinh bỉ! Nó cũng chẳng nói gì, nói thẳng ra thì chẳng còn hơi sức để nói! Quỳnh bước tới nắm đầu nó kéo lên!! Hắn kéo cô ngược lại

– M đừng xen vào, t kh muốn nhận lòng thương hại

Nó nói rồi nhìn hắn bằng đôi mắt hận thù! Hắn đã chà đạp tình cảm của nó! Lúc này cô kéo nó khiến nó té xuống

– lòng thương hại hả ? Kh có để dành cho m đâu!

Quỳnh nói rồi đưa tay chuẩn bị tán nó, nó chụp rồi lấy tay tán lại cô! Cái tán rất mạnh!

– m tán t à ? Con đ* chó này!

Quỳnh đạp nó 1 cái khiến nó ngã quỵ xuống, thừa cơ hội cô bay vào đánh nó tới tấp

$pageOut $pageIn

Chap 22 :

Nó cứ nằm yên đó để cho cô đánh, nó coi như trận đòn này là dành cho nó khi theo đuổi 1 người kh thuộc về mình! Trong phút chốc khoé mắt nó cay cay! Hắn thì bất lực khi bị đám con gái can ngăn đẩy ra khỏi lớp! Hắn chỉ biết bất lực nhìn nó bị đánh, tại sao hắn lại chấp nhận lời tỏ tình đó ? Cửa lớp bị khoá trong, đứng bên ngoài hắn đạp muốn bể kính nhưng vẫn kh lung lay!

– cho m chết, hết cái tật nghèo mà thích trèo cao!

Cô đánh nó kh thương xót, trong lớp chẳng ai dám can ngăn! Cô dồn hết sức dậm vào vào bàn tay! Khiến nó phải la thất thanh

– AAAAAAA

Tiếng la lớn khiến lớp của Ngọc để ý, lúc này Ngọc mới phát hiện ra. Giọng nói quen thuộc đó! Chạy nhanh về phía lớp nó thấy hắn đang cố gắng đạp cửa! Nó cũng lấy sức đạp, 2 lực mạnh đạp vào cửa khiến kính bị bể và cửa bị văng ra! Ngọc chạy vào, nó đang nằm đó, khuôn mặt kh cảm xúc! Nước mắt rơi trên đôi mắt tím buồn đó! Hắn cảm thấy như có muối xát vào tim!

– PO TỈNH LẠI ĐI! M CÓ NGHE TAO NÓI KH ?

Ngọc hét lên lây người nó dậy! Nó lấy ít sức cuối cùng để ngồi dậy, Ngọc giúp nó dựa vào tường! Xung quanh những học sinh trong lớp đang bu xung quang, cô thì nhìn nó với vẻ mặt đắc thắng! Hắn bước tới trước mặt nó, hơi thở nó nặng nề! Ngước lên nhìn hắn

– Đừng bao giờ thương hại tao nữa!

Nó nhìn hắn rồi nói, khuôn mặt vô hồn đó khiến người ta cảm thấy mọi thứ rơi vào tuyệt vọng! Hắn nhìn nó, vẫn là ánh mắt đó! Ngọc nhìn cô, đứng lên!

– Còn m, m biết thân thể nó đáng giá bao nhiêu kh ?

– 1 đứa như nó, hàng đêm đi ngủ với trai thì khoảng 200-300 ngàn là cao! Haha

– kể cả gia sản nhà mà và mạng m cũng chẳng đủ để trả!

– 1 đứa đứng đường ở tuổi 14t làm gì được cái giá cao như thế!

– hay để tao dự đoán tương lai m nhé, ngày mai trang nhất tập đoàn nhà m phá sản!

Ngọc nói rồi quay trở lại chỗ nó, cô điếng người bởi câu nói đó nhưng cô nghĩ chỉ là 1 câu hù doạ!

– được, để t chóng mắt lên coi! 1 đứa tạp nham của xã hội thì làm gì tao!

Cô nói rồi quay người bước về chỗ, Ngọc lấy điện thoại và gọi ai đó!

– Alo, phải số của Phong kh ?

– dạ phải nhưng A phong đang họp, có gì tôi sẽ nói lại với A ta sau!

– đi vào và nói liền với A ta là Như xảy ra chuyện rồi, tới trường gấp!

Ngọc nói rồi cúp máy! Ngọc cố gắng để nhấc người nó dậy, chẳng ai dám giúp chỉ biết đứng nhìn! Hắn bước tới có ý muốn giúp Ngọc! Ngọc nhìn hắn rồi lướt ngang qua

– để tao giúp m!

Hắn chắn đường Ngọc

– đừng bao giờ lại gần nó nữa!

Ngọc nói rồi đẩy hắn ra, để nó ngồi lên bục giảng! Nó đi tới đâu thì máu lại dính tới đó! Hên là hôm nay lớp Ngọc và nó kh có giáo viên! Từ chỗ nó lên tới bục giảng, những vết máu dài khiến người khác có thể nghĩ tới bộ phim kinh dị!

$pageOut $pageIn

Chap 23 :

Phong hiện đang họp về một cuộc tấn công của băng nhóm khác. Từ bên ngoài có người bước vào

– chẳng phải tôi đã nói là kh được làm phiền r sao ?

– dạ thưa! Có người gọi điện tới nói có cô gái tên Như đã xảy ra chuyện và yêu cầu a tới trường gấp!

Anh khẽ chau mày, xảy ra chuyện sao ?

– xảy ra chuyện, chuyện gì ?

– dạ thưa e kh biết! Cô gái đó chỉ nói thế th!

Phong lập tức đứng dậy, lấy điện thoại ra và gọi cho ai đó!

– Pin, m hãy tới bang để giải quyết tiếp cuộc họp dùm t!

– Được rồi, nhưng m đi đâu ?

– Lát về sẽ nói sau! Nhờ m

– t tới liền

A cất điện thoại vào, khuôn mặt vẫn lạnh tanh nhưng trong lòng thì lại lo lắng

– Xin lỗi mọi người, hiện giờ tôi có việc quan trọng! Pin là Phó Bang ở đây! Cậu ta sẽ tới!

Anh nói rồi quay lưng bước đi vội vã! Leo lên xe và phóng! Anh lấy điện thoại và gọi cho nó! Kh bắt máy, điều này làm A lo thêm! A suy nghĩ đến 1 người, là Key!!!! Dù gì cũng nên cho Key biết!

– Alo! Ai v ?

– tao ken đây

– gọi tao làm gì, khiêu chiến à ?

– kh, có người thông báo Như gặp chuyện! Chỉ nói cho m biết!

– ở đâu ?

– Trường học

– mẹ kiếp!!!!

Key tắt máy cắt ngang cuộc gọi, Key chẳng phải người điềm tĩnh giống Anh nên dễ nổi nóng! Anh giờ đã phóng xe tới trường! Anh bắt đầu chạy lên lớp nó! Sự hiện diện của A là tâm điểm chú ý cho cả trường! A thì chẳng màng quan tâm điều đó! Anh nhanh chóng chạy về phía lớp nó! Lớp nó thuộc dạng lớp chuyên nên ở 1 khu riêng! Anh mở cửa bước vào, một khung cảnh rùng rợn, 1 con búp bê với mái tóc bạch kim xoã che nửa khuôn mặt, chiếc áo đồng phục trắng đã nhuốm màu màu, bàn tay đang rỉ máu! Mặt đất thì có những vết máu trượt dài!

– Phong, mau chở Như tới bệnh viện đi!

Anh bước nhẹ nhàng lại chỗ nó, lấy tay vén tóc lên! Khuôn mặt vô hồn! Đối với nó, chẳng còn gì có ý nghĩa!

– Giữ chân những đứa ở đây lại! Kh một ai được rời khỏi phòng!

Vừa dứt câu, bên ngoài Key chạy tới, nhìn nó! Tay Key nắm chặt lại, cố gắng kiềm chế cơn giận! Điều quan trọng là phải đưa nó vào bệnh viện. Anh nhìn qua Key

– Mày ở lại đây giải quyết vụ này, t đưa Như đi

– Ừ, m đi đi!

Đương nhiên là Key sẽ đồng ý rồi! Anh nhanh chóng ẳm nó lên và đi vào bệnh viện! Không khí lớp học lúc này nặng nề!

– Là ai ?

Key nhẹ nhàng cất tiếng nói! Tất cả học sinh trong lớp đều im lặng, cô cũng vậy!

– Kh cần biết tụi mày lớp 8 hay lớp mấy! Đụng tới E gái t thì chết chắc rồi!

$pageOut $pageIn

Chap 24 :

Tiếng bước chân của Key nhẹ nhàng đi lại chỗ có vết máu của nó! Màu đỏ sậm sao ? Key ngạc nhiên, sao lại là đỏ sậm ? Key bước tới chỗ bàn giáo viên và ngồi xuống!

– Tao sẽ cho tụi mày 1 phút!

Cả lớp bắt đầu bàng hoàng! Key đưa mắt nhìn và dừng lại ở chỗ hắn! Biểu hiện quá rõ ràng để chỉ ra là kh phải hắn!

– hết 1 phút!

Key lên tiếng, lúc này không khí giống như làm người khác chết ngạt!

– Là tôi!

Hắn bước ra và giơ tay lên! Cô bất ngờ và run sợ! Hắn đã nhận thay cô

– M chắc chứ, nếu như tao tìm được đứa chủ mưu thì kh tốt đâu! Suy nghĩ kĩ đi nhóc!

Cô nắm chặt bàn tay lại và run lên! Key đã nhìn thấy và biết rõ!

– Là tôi!

– Con bé đứng kế M! Bước lên đây!

Cô giật mình, Key đang gọi cô! Hắn quay qua nhìn cô! Hết cách rồi

– Lẹ lên nào, tao kh có tính kiên nhẫn!

Key bắt đầu nổi nóng! Đúng là cái bọn con nít, làm kh dám nhận! Cô bước lên tới chỗ key, mặt cúi xuống

– ngẩng đầu lên!

Cô ngẩng lên, khuôn mặt Key tựa thiên thần nhưng lại mang bản tính của Ác quỷ! Vẻ đẹp khiến nhiều người điêu đứng! Key nắm tay cô, vết máu vẫn còn!

– M bị thương à ? Hay là vết máu của Như ?

– là…. Là….

– LÀ GÌ ?

Key bỗng hét lên, cô sợ đến mức mặt dường như chẳng còn chút máu nào!

– của Như

Cô nói nhỏ giọng lại! Key cười nhếch mép rồi quay lại nhìn hắn!

– Kh nên nói dối như thế chứ, Trường!

Hắn nắm chặt tay lại, bất lực rồi! Hắn biết Key là bang chủ của Angel nên khó mà đụng vào, hắn chỉ là 1 sát thủ đơn độc trên chiến trường thôi! Key thì thừa biết rõ hắn là ai!

– Tôi sẽ kh làm gì cô đâu! Xin lỗi mọi người đã làm gián đoạn tiết tự học!

Key đứng lên nói rồi nở nụ cười, nữ sinh trong lớp điêu đứng vì nụ cười đó! Key nhanh chóng bước ra khỏi lớp! Nó giờ là quan trọng nhất!

~~~~~~~~

TRONG BỆNH VIỆN

Nó đã được đưa vào phòng cấp cứu! Do thiếu máu nên đã rơi vào tình trạng nguy hiểm! Anh rất lo cho nó! Lẽ ra Anh nên đưa nó vào trường tốt hơn! Sau 2 tiếng, bác sĩ và y tá bước ra! Anh bước tới

– em gái tôi có sao kh bác sĩ ?

– hiện tại thì đã ổn, bàn tay gãy cũng đã được bó lại! Phần đầu do va chạm mạnh nhưng vẫn kh tổn thương đến phần bên trong! Các vết thương còn lại cũng khá nặng nhưng sẽ bình phục sớm! Khoảng thời gian này gia đình nên chăm sóc và quan tâm kĩ hơn! Giờ anh hãy theo cô này để làm thủ tục

– xin cảm ơn bác sĩ!

$pageOut $pageIn

Chap 25 :

Anh bước vào phòng VIP của bệnh viện, nó vẫn còn đang ngủ do thuốc an thần! Khuôn mặt chi chít những vết trầy, bầm tím. Đầu thì quấn băng, cánh tay thì được đắp thuốc! 1 bên bàn tay thì bó bột, bàn tay còn lại thì trầy! Chân thì đầy băng keo cá nhân! A ngồi vào ghế rồi ngửa đầu thở dài! Đáng lẽ anh nên chăm sóc nó nhiều hơn. Đáng lẽ Anh nên tìm hiểu về cuộc sống trong trường của nó! Nhắm mắt lại được một chút rồi ngủ quên, việc ở thế giới ngầm đã làm Anh mệt mỏi giờ nó lại xảy ra chuyện! Lúc này Anh chỉ muốn bỏ lại tất cả! Chỉ mới ngủ được 30p thì Key lại mở cửa bước vào làm Anh giật mình

– Này, trông coi thế này à ? Lỡ ai vào đem đi mất thì sao ?

– M khỏi lo, T kh bị điếc đến mức đó!

Key đến rồi và dĩ nhiên A đã được ngủ! Anh bước lại ghế sofa rồi thả người xuống một cách mệt mỏi!

– Nghe nói bên mày lại bị phá à ?

– ừ, cái đám chết tiệt đó!

Anh nói rồi nghiến răng, Key bỗng trầm ngâm suy nghĩ khi nhìn nó!

– Nhóm máu của Như là gì v ?

– s m hỏi v ?

– Màu đỏ sậm

Anh nghe rồi bật người dậy, màu đỏ sậm sao ? Chả lẽ

– ý m là…..

– Ừ! Xác suất 50%

3 con người, 3 hơi thở và sự im lặng! Anh và Key đang theo đuổi suy nghĩ riêng của mình! Khoảng 1 lúc sau, Key quay qua nhìn Anh! Anh đã dựa vào ghế sofa và ngủ từ lúc nào! Key thở dài rồi lắc đầu ngao ngán, đúng là Anh với nó là 2 anh em! Khi xuất hiện ở thế giới ngầm, Key và Ken luôn mang vẻ mặt bất cần và lạnh lùng! 2 người họ có thể giết bất kì ai cho dù họ là người có ảnh hưởng như thế nào! Dĩ nhiên, họ chẳng bao giở đụng tới nhau! Họ biết khi đụng tới nhau thì chỉ gây tổn hại 2 bên và chẳng ai thắng! Trong thế giới ngầm luôn truyền miệng nhau: ” Có Thiên Thần thì sẽ có Ác Quỷ, nếu ai đụng tới 1 trong 2! Dù có là Thiên Thần thì kết quả vẫn là cái chết ” hoặc ” Thế giới ngầm có 2 Ma Vương, họ đều mang vẻ đẹp thuần khiết kh ai sánh bằng và dĩ nhiên tàn nhẫn chẳng ai so sánh được! Bên trong vẻ đẹp thuần khiết là ác quỷ được cất giấu ”

$pageOut $pageIn

Chap 26 :

Nó từ từ mở mắt ra, ánh sáng căn phòng khiến nó nheo mắt lại! Nó lấy sức để ngồi dậy, những vết thương vẫn chưa lành, nó lấy tay vuốt mái tóc bạch kim! Cái mùi thuốc sát trùng của bệnh viện đúng là khiến người khác cảm thấy khó chịu. Đôi mắt nó đảo xung quanh, căn phòng rộng, máy lạnh, tivi, sofa, tủ lạnh mini đều có đủ! Nhưng hình như thiếu thứ gì đó, nó nhìn xung quanh, chỉ có 1 mình nó! Chẳng thấy bóng dáng của Ken, Key hay y tá nào cả! Nó thở dài ngao ngán rồi bước xuống giường, điều nó cần bây giờ là phải vào rửa mặt để tỉnh táo lại! Đặt chân xuống nền gạch, cảm giác lạnh đến run người! Nó bước đi từ từ, chẳng còn tí sức nào cả! Vào nhà vệ sinh rửa mặt rồi nhìn vào gương! Khuôn mặt tiều tuỵ hẳn đi! Lết từng bước về phía tủ lạnh mini, bên trong thì đầy đồ ăn nhưng chẳng món nào nó ăn được! Hên là có được vài hộp sữa và sữa chua! Nó đành ôm hết những gì có thể ăn vào người, nếu nó kh ăn thì kh chết vì mệt thì cũng chết vì đói! Nó lại ghế sofa và mở hộp sữa tươi ra uống! Nhưng vừa mở ra thì cảm giác nhói ở tim khiến nó rớt luôn cả hộp sữa! Ngồi co ro lại ôm lòng ngực, đây là lần đầu nó bị như thế!

– Chết tiệt, sao lại nhói thế này ?

Nó lẩm bẩm rồi ôm chặt lòng ngực lại, cảm giác như tim nó sắp nổ tung lên! Cảm giác đó chỉ kéo dài khoảng 2-3 phút rồi hết! Nó buông lòng ngực ra rồi thở dốc!

– chắc kh sao đâu, kh nên nói với 2 người họ

Lại tự độc thoại, nó vơ đại 1 hộp sữa rồi uống hết! 1 hộp sữa sẽ giúp nó có thêm tí sức! Nó dựa đầu vào ghế sofa rồi nhắm mắt lại và chìm vào giấc ngủ!

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Ở TRƯỜNG

Sau khi Key đi, linh hồn của hắn như bị Key lấy đi! Ai kêu gì cũng chẳng nghe, hắn ngồi xuống rồi nhìn ra khung cửa sổ! Quyết định của hắn là đúng hay sai! Cô thì bước về chỗ và tỏ vẻ ta đây kh sợ ai! Cô kh biết chỉ 1 chút nữa thôi, vẻ mặt kiêu ngạo đó sẽ kh còn nữa!

– Ai mau xử lí vết máu ở trên đó đi, để thầy cô thấy thì đuổi học hết đó!

1 học sinh trong lớp nói nhưng chẳng ai dám đứng lên để dọn cả! 1 phần vì sợ, 1 phần vì họ biết nếu dọn thì cô sẽ ghét họ! Cả lớp im lặng khoảng 5p, hắn đứng lên rồi xoắn tay áo lên bước ra ngoài! Trở vào với cây lau nhà, hắn lau sạch hết vết máu trước vẻ mặt kinh ngạc của mọi người!

– Cậu kh cần làm thế đâu Trường!

– Đúng rồi đó! Kh cần làm v đâu

– Nếu tôi kh làm thì mấy cậu làm chắc, cứ tỏ vẻ mình là tiểu thư, công tử đi, vẻ ngoài đó chẳng tồn tại được lâu đâu!

Hắn nói rồi bỏ cây lau nhà xuống bước ra ngoài! Cái lũ giả tạo đó, nói 1 đường làm 1 nẻo! Hắn cần ở một mình, giờ mà ở lại lớp học đó và nghe những điều bàn tán thì hắn sẽ điên lên mất! Bước lên sân thượng, đây là chỗ hắn thường hay cúp tiết lên đây ngủ! Người có thể tìm được hắn ở đây chỉ có nó vì ngày đầu vào trường hắn và nó gặp nhau là ở đây! Hắn ngồi xuống, dựa vào thành lan can, cảm giác trống trải lại ùa về! Nhờ hắn nó từ 1 con bé bất cần đời ở tuổi mới lớn trở thành 1 đứa thân thiện và vô tư với mọi điều! Và giờ chính hắn cũng chà đạp người con gái hắn tạo ra, cứ như là 1 con búp bê được thay 1 bộ váy mới thôi! Hắn suy nghĩ rồi thở dài, chẳng biết nó giờ sao rồi!

~~~~~~~~~~~~~~~~

BỆNH VIỆN

Trong phòng VIP, trên ghế sofa có con búp bê đang nhắm mắt lại! Nhưng nó kh giống những con búp bê khác! Nó đẹp hơn và dễ dàng hút hồn người khác hơn! Có thể nói nó là búp bê bị lỗi! Tay, chân và đầu có chỗ được băng kín lại bằng vãi! Mái tóc hơi rối, khuôn mặt tiều tuỵ, xanh xao nhưng vẫn kh mất đi vẽ đẹp vốn có! Hơi thở nhịp nhàng có chút mệt mỏi! Anh từ bên ngoài bước vào, Anh và Key vừa cùng nhau về để lấy đồ và mua thêm chút đồ ăn cho nó! Key dù kh bên nó nhiều bằng Anh nhưng vẫn hiểu được nó! Key biết nó sẽ chẳng ăn những món trong tủ lạnh của bệnh viện nên đã cùng Anh đi mua những món nó có thể ăn! Sau khi chở Anh đến bệnh viện, Key chạy về nhà Ken để lấy đồ! Ken thì xách đồ lên phòng! Bước vào phòng, Ken cũng chẳng để ý đến chiếc giường kh có ai nằm! Anh lấy đồ bỏ vào tủ lạnh, xong hết thì quay qua nhìn vào giường! Trống không! Anh đứng ngơ rồi nhìn xung quanh, nó đang ngồi dựa vào sofa để ngủ, dưới sàn là hộp sữa bị đổ ra! Trên bàn thì đầy hộp sữa chưa khui và sữa chua! Anh bước lại rồi xoa đầu nó

– Như, dậy nào!

– Ưmmmm…………

– E là con mèo à ? Dậy nào!

– Ưmmmmm……… 2 hả ???

$pageOut $pageIn

Chap 27 :

Nó dần dần hé mắt ra, thứ đầu tiên nó thấy là nụ cười của Anh! Nụ cười đó khiến nó cảm thấy ấm áp và được an toàn! Bỗng nó cảm thấy khoé mắt cay, rồi bất chợt 1…2..3 giọt nước mắt đang lăn dài trên khuôn mặt tiều tuỵ chẳng có sức sống nào! Nó khó khăn đứng lên, ngước lên nhìn Anh! Rồi 2 tay bỗng ôm chặt lấy Anh, nó tựa đầu vào lòng ngực của Anh mà lặng lẽ khóc! Nước mắt nó tuôn ra ướt cả áo của Anh! Lúc này nó chỉ muốn ở bên Anh như thế này thôi, nó quá mệt mỏi với xã hội ngoài kia rồi! Anh lấy tay ôm chặt lấy nó, Anh khẽ mỉm cười rồi xoa đầu nó!

– Đã xảy ra chuyện gì ? Em nói 2 nghe được kh ?

Giọng nói dịu dàng cất lên, giọng nói khiến người khác cảm thấy ấm áp. Nó gật gật đầu rồi ngước lên nhìn Anh! Khuôn mặt chẳng có tí sức sống, nước mắt vẫn cứ chảy trong vô thức! Anh lấy tay chùi đi nước mắt trên gò má! Anh cảm thấy có lỗi khi thấy nó khóc như thế này! Nó cảm thấy ấm áp, cảm giác có người dịu dàng như thế với nó có lẽ nó cũng chẳng còn biết cảm giác đó ra sao. Anh nhấc bổng nó lên như là 1 con gấu bông và đặt xuống ghế!

– e bình tĩnh chưa ?

– *gật gật*

– vậy thì kể 2 nghe được chưa ?

– *gật gật*

Rồi nó bắt đầu kể ra hết chuyện giữa nó, hắn và cô. Kể hết cho Anh xong, nó mới chợt nhận ra khuôn mặt Anh tối sầm lại!

– 2 này! Bình tĩnh nhá, đừng giết em

– E, thật là, để chúng nó đánh như thế mà kh biết đánh lại hả ?

– ùm thì……

– Thật là, e có cần phải ngốc thế kh ? Bla….bla….bla……..

Anh ngồi giảng đạo cho nó, nó biết kết quả thế này thì kh kể cho A nghe cho rồi! Lúc này từ bên ngoài có tiếng bước chân, nó cảm thấy như sắp được cứu giúp! Là Key, nó cảm thấy tương lai tươi sáng trở lại

– A~ A3!!!!

– mày làm chửi nhỏ dữ v ?

Key từ bên ngoài đã nghe tiếng của Ken, đặt cái balo xuống bàn rồi ngồi ở ghế đối diện nó!

– Kh phải tao rảnh đâu mà chửi nhỏ, phải có lí do chứ!!

– lí do ?

– bla…..bla….bla…….

Ken kể lại y chang lời nó nói, Key thường ngày là 1 người nóng tính và điều kì lạ là trên khuôn mặt Key chẳng có tí cảm xúc nào cả! Vừa nghe vừa nhìn chằm chằm vào nó, nó thì vô tư chẳng biết điều gì xảy ra xung quanh mình cả!

– V đó! M coi t kh chửi nhỏ thế thì làm gì ? Chả lẽ băm xác nhỏ ra đem cho cá ăn ?

Lời của Anh khiến nó rùng mình, với tính cách của Anh thì cũng có thể lắm chứ! Nó lén đưa mắt nhìn Key, và thứ nó nhìn thấy là 1 Ma Vương với khuôn mặt chẳng có tí cảm xúc nào nhìn chằm chằm vào nó! Rồi thôi xong cuộc đời tươi sáng rồi. Nó suy nghĩ rồi tự khóc trong lòng

– Như ~ E biết là Anh không thích E yêu đương rồi cơ mà ?

Key nói, giọng nói của Ma Vương như đang thì thầm với nó! Còn Ken thì đang ngồi thảnh thơi chơi game trên điện thoại! Ken biết, với tính cách của Key thì kh dễ gì bỏ qua!

– Ơ ~ hì hì, a3 à. E mới bị a2 chửi xong nên giờ ù lỗ tai rồi! A3 phải thông cảm cho e chứ, đúng kh:3

Nó nói với giọng cực kì dễ thương khiến trái tim của bao chàng trai tan chảy! Nhưng với Key và Ken thì là chiêu trò cũ rít của nó rồi! Key nhìn nó rồi nở nụ cười ” thiên thần “!

– chiêu trò cũ rít rồi nhóc! A kh chửi E đâu!

– yeahhh! A3 tuyệt vời!!!

– Bù lại thì, E tập ăn những món có chất dinh dưỡng, cái loại đồ uống có vitamin, bla…bla…

Key nói ra 1 dàn đồ ăn có lợi cho sức khoẻ và dĩ nhiên, nó chẳng ưa món nào!

– Thôi, A3 chửi E đi 😂

Nó ngậm ngùi nói, thà bị chửi chứ nó kh thể ăn những món đó! Ken há hốc mồm cười lăn lộn! Đúng là Ma Vương mà!

– Thoả thuận thế rồi! Quyết định v nhé!

Key nói rồi đập tay với Ken, cả 2 ngồi cười mãn nguyện! Nó trừng mắt nhìn 2 ông anh của mình!

– Ma Vương hiện hình kìa! Kh chỉ 1 mà 2!

Nó lầm bầm trong miệng rồi tiếc thương cho cuộc sống sau này!!! Nó sẽ chết ngộp trong đống vitamin đó:))

$pageOut $pageIn

Chap 28 :

Sau khi bị 2 ông anh nhồi nhét cả đống đồ ăn, bụng nó chẳng còn sức chứa! Lần đầu tiên nó ăn nhiều đến thế ( nói là ăn chứ thật ra là bị ép:v )! Ken và Key sau khi ép nó ăn thì ngồi cười mãn nguyện khiến nó tức muốn trào máu:))! Cái vẻ mặt đắc thắng của 2 ông anh khiến nó muốn bay tới và lấy 2 khuôn mặt đẹp trai hoàn hảo mà chà xuống sàn cho đỡ tức:)).

Nó ngồi lên giường bệnh, loay hoay kiếm gì đó. Key thấy thế liền hỏi:

– E kiếm gì vậy ?

– Ơ Ơ Ơ, đâu rồi ?

Nó nói với vẻ mặt lo lắng khiến Ken và Key cũng hồi hộp theo, nó loay hoay tìm vật gì đó. Tìm mãi chẳng thấy nó ngồi phịch xuống giường với vẻ mặt phụng phịu như con nít vừa mới bị mất kẹo. Ken thấy vẻ mặt đó liền phì cười:

– Sao thế, kiếm kh được à ?

– E nhớ là ban nã…..

Chưa nói hết câu nó ngừng lại rồi quay qua nhìn vào cái bàn với 1 đống đồ ăn, nó tiến tới lục tung cái đống đó và dĩ nhiên với bàn tay phải bị bó bột thì vì đó chẳng dễ tí nào. Nó lục tung lên rồi vẻ mặt tươi hẳn, nó toe toét cười:

– A~ thấy rồi!!!

Câu nói của nó khiến Ken và Key quay qua nhìn vật trên tay nó, là cái điện thoại. Nó toe toét cười như con điên rồi lại giường bệnh nằm xuống và chơi game. 2 người kia mặt ngơ ra khi thấy hành động của nó….. Đã lâu rồi họ mới thấy nó cười rạng rỡ đến vậy, dù là vẫn còn bực nó vụ về Trường nhưng nỗi bực đó cũng sớm tan biến vì nụ cười kia. Nụ cười làm tan chảy trái tim của 2 Đại Ma Vương <3

Nó nằm chơi Game đến chán rồi lăn quay ra ngủ, bộ dạng nó lúc này chẳng còn lạnh lùng nữa thay vào đó là 1 cô bé hạnh phúc với nụ cười trên môi. Ken và Key thì mỗi người 1 việc, Ken thì bận nói chuyện đt với đám đàn em vì việc bang bị tấn công. Key thì tính toán cái gì đó với cái điện thoại. Ken đặt điện thoại xuống bàn sau cuộc nói chuyện đầy căng thăng, Anh lấy 2 tay xoa vào thái dương rồi thở dài mệt mỏi. Key ngước mặt lên nhìn rồi quay lại với cái điện thoại:

– Sao thế ? Chẳng lẽ mày kh giải quyết được đám trẻ trâu đó à ? – Key giở giọng mỉa mai

– Kh, xong xuôi rồi! Chỉ là tụi tao kh biết phải làm gì với tụi nó – Ken giải thích

– Đó là việc m lo lắng ? – Key nói rồi đưa mắt qua nhìn Ken

– Chứ m nghĩ tao lo về việc gì ? – Ken nói

– Xuỳyy~ kh gì kh gì – Key đưa tay phẩy phẩy tỏ vẻ chẳng quan tâm

Ken nhìn bộ dạng đó rồi nở nụ cười nhẹ, kh ngờ có lúc 2 ông trùm của thế giới ngầm lại ngồi kế nhau thoải mái thế này. Ken bước tới giường, đắp chăn và chỉnh điều hoà thấp xuống. Key lúc này cũng nhìn rồi quay lại tính toán cái gì đó:

– M cũng biết về thằng nhóc đó đúng kh ? – Key hỏi nhưng chẳng nhìn Ken

– Biết, thằng nhóc đó giỏi đấy, cưa đổ được con nhỏ đanh đá này – Ken nói rồi bật cười

– Kh đơn giản thế, m cũng biết về gia thế nó mà ? – Key nói rồi nở nụ cười đểu -.-

– Ở cái tuổi đó đã làm Sát Thủ thì cũng lạ đấy nhưng với bộ dạng đó thì nó chẳng làm gì con nhóc này đâu! – Ken nói rồi quay lại nhìn nó th

– Tao mong là thế…. À, m chuyển nó đến lớp Black đi – Key nói rồi ngước lên nhìn Ken

– Black ? Chẳng phải ở đó có thằ…..

– Kh sao đâu! Con nhóc này kh nhớ đâu – Key chặn câu nói của Ken lại rồi giải thích!

Ken cũng chẳng thèm nói lại, đúng là theo lời Key nói, Lớp Black có lẽ an toàn đối với nó hơn! Nhưng ở đó lại có những thành phần bất hữu của trường…. Đó là điều khiến Anh lo lắng!

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Tự Văn của Tác Giả

LỚP BLACK: là lớp học được tách biệt hoàn toàn với các lớp học khác, một lớp như thế sẽ kéo dài từ lớp 6 đến tận lớp 9. Như thế có nghĩa là 4 năm mới có 1 lớp. Trong lớp này có các thành phần bất hữu của trường hoặc xã hội, Ví Dụ như: Con của trùm mafia, Con của Tổng thống, Sát Thủ, Nghiên cứu về độc dược, Thiên tài giải mã khoá,…… V.v. Mỗi lớp như thế có khoảng 15 học sinh trở xuống! Lớp này được nằm ở tầng cao nhất trong trường và chỉ có học ở tầng đấy nên ít ai thấy được học sinh lớp Black. Đồng phục của học sinh lớp Black khác với các lớp khác.

ĐỒNG PHỤC LỚP BLACK: Đồng nghĩa với tên lớp, con gái thì mặc chiếc váy ngắn màu đen, áo sơ mi màu trắng và có thêm 1 lớp áo ngoài cũng đen nốt. Trên áo sơ mi có kí hiệu: là Bông hồng trắng! Con trai thì mặc quần màu đen, áo sơmi màu trắng có thêm chiếc cà vạt, áo khoác ngoài cũng màu đen, trên áo sơ mi có kí hiệu: là cây kiếm. Áo khoác của con trai lẫn con gái có kí hiệu giống nhau: bông hồng trắng đính trên cây kiếm!

$pageOut $pageIn

Chap 29 :

Từ ngày nó gặp và sống chung với Ken thì thời gian cũng trôi nhanh qua, còn vài ngày nữa là tới Lễ Giáng Sinh! Nó háo hức để đón Giáng Sinh cùng 2 ông anh:333

Nằm trên giường bệnh, nó xoay người 1 cách mệt mỏi, nằm viện cũng cả tuần rồi nhưng chẳng thấy gì về việc xuất viện cả. Nó cũng chẳng thèm quan tâm, nó thích thế này, không gian chỉ có nó và những người thân xung quanh, chẳng lo nghĩ đến việc gì cả. Nhưng ở khoảng cách nào đó, nó nhớ tới hắn….. Và mỗi lần như thế nước mắt lại khẽ lăn dài trên khuôn mặt, nó dùng bàn tay còn lại để lau những giọt nước mắt đó trước khi bị phát hiện… Trước mặt Ken và Key nó luôn vui cười, rồi khi về đêm nước mắt lại rơi. Nó giả tạo với chính bản thân, lừa dối bản thân rằng mọi chuyện sẽ ổn…

Đang lạc lối trong suy nghĩ thì bản nhạc ” Blue – BigBang ” vang lên từ điện thoại. Trên màn hình hiển thị tên người gọi ” Anh 2 “:

– E nghe nè

-……

– thôi kh cần, kh cần! – nó quyết liệt chống đói

-…….

– Em vẫn còn no lắm

-……..

– Nhưng no lắ…

– Ting…. Ting…. Ting

Chưa nói hết câu thì Ken đã tắt máy, mặt nó bí xị. Anh gọi hỏi nó có cần mua thêm trái cây kh, sau khi bị từ chối về trái cây thì chuyển qua sữa chua =)))). Nó ch nói hết câu thì Anh đã tắt máy, tương lai lại bao trùm bởi sữa chưa:v. Nó leo xuống giường rồi đi tắm, nó chẳng thể chịu nổi được cái mùi sát trùng trên người. Có khi 1 ngày nó tắm đến 5-6 lần, đồ bệnh viện của nó được đem tới liên tục. Bàn tay phải bó bột cũng đã được tháo ra nhưng ít cử động được. Nó xả nước rồi leo vào bồn tắm ngâm người, nó thích nước lạnh hơn nên nước trong bồn chỉ có 1/4 là nước nóng. Duỗi chân ra rồi dựa vào thành bồn, cảm giác thật dễ chịu~~~~~

1 tiếng sau nó mới ra khỏi tolet, nó đã ngủ quên ở bồn tắm:)). Nó bước ra với mái tóc ướt, áo bệnh viện thì cài 3 nút dưới 2 nút trên thì chỉ để hờ. Tay áo xoắn lên, do là nó có vết thương ở chân nên được mặc quần ngắn. Nó mở cửa ra rồi đứng phía dưới máy lạnh. Chỉ có bàn tay trái cử động nên việc lau khô tóc khó khăn nên nó quyết định đứng dưới máy lạnh cho dễ khô. Nếu Ken hoặc Key có ở đây thì họ sẽ lau tóc cho nó, nhưng giờ chẳng có ai cả. Nó đưa mắt nhìn xung quanh:

– A2 sao lâu v ta ? Cũng 1 tiếng rồi còn gì, chẳng lẽ quên….

Nó tự nói rồi lấy điện thoại ra gọi cho Ken:

– 2 hả ?

– ừ! 2 đang có tí việc, s v Như ? – Anh nói với giọng gấp gáp

– À kh, tại em thấy lâu nên hỏi thôi, 2 bận thì chút đến cũng được mà – giọng nó hơi buồn

– Chút 2 đến, trong tủ còn vài hộp sữa, e lấy uống đi, lát 2 mua cái khác cho e ăn

– Dạ, e biết rồi. 2 cẩn thận…. – giọng nó thất vọng

– à ừ, 2 biết rồi… – giọng Ken bỗng nặng nề

Nó cúp máy rồi để điện thoại lên bàn, nó biết việc của Ken và Key, nguy hiểm luôn rình rập họ. Nó thấy lo cho 2 ông anh của nó, họ luôn ở trạng thái làm việc! Nó cũng kh trách được, công việc mà!

Nó bước đi nặng nề, chưa tới được ghế sofa thì nó khựng lại. Lòng ngực nó đau 1 cách dữ dội, nó khuỵ xuống ôm lấy ngực bên trái, là tim. Mặt nó trắng bệch ra, môi tím ngắt như người chết. Nó cảm thấy trong cổ họng có một thứ gì đó vị tanh chuẩn bị trào ra. Nó mím môi chặt lại, đau đến thấu xương!!! Nó cố gắng đứng lên, cơn đau vẫn chưa dứt, môi nó càng lúc càng tím.

– ” rầm ”

Ai đó đá cửa phòng nó và bước vào, mắt nó như bị che phũ bởi lớp sương mờ

– MINH PHONG, ÔNG BƯỚC RA ĐÂY CHO TÔI

Tiếng hét của 1 người con trai, nó cố gắng đứng lên, tay phải thì để lên ngực trái, tay trái thì chống xuống đất. Tiếng bước chân ngày càng rõ, nó loạng choạng đứng lên và lập tức ngã xuống. Nó nghĩ mình sẽ đập đầu xuống đất nhưng kh, có ai đó đã đỡ nó:

– này cô bé! Này, này

Nó chỉ nghe loáng thoáng như thế rồi một màu đen bao trùm, nó ngất đi!

$pageOut $pageIn

Chap 30 :

– *tin….tin…tin……*

Chỉ có tiếng của nhịp tim đang yếu dần, hơi thở nhẹ như sắp ngừng lại. Trong phòng Cấp Cứu, tiếng la hét của bác sĩ và những bước chân chạy phát ra tiếng động mạnh!

– Kích nhịp tim

– ” Rầm…. Rầm ”

– Lên nữa

– ” rầm…. Rầm”

– Lên nữa

– ” rầm…. Rầm ”

– ” TINGGGGGGGGGG ”

Nhịp tim trên bảng đo đang yếu dần!

– truyền oxy đi, nhanh lên

– Lên tới mức cao nhất đi

– ” RẦM…. RẦM…..RẦM”

-” Ting….Ting….ting….ting…… ”

Nhịp tim đã đập trở lại, các bác sĩ đang chạy điên cuồng trong phòng cấp cứu. Họ đang kích nhịp tim cho 1 người con gái với mái tóc bạch kim xoã dài, làn da trắng bệch, nụ cười nhẹ luôn nở trên môi.

Nó đang mơ, nó mơ thấy hắn và nó đang cùng nhau đi trên con đường đầy hoa hồng trắng. Hắn nắm tay nó kéo đi về phía có chiếc ghế gỗ. Nó hạnh phúc cùng hắn, nó cùng hắn ngồi trên chiếc ghế gỗ và nụ cười luôn trên môi. Nhưng trong phút chốc ở áo nó có thứ gì đó đang chảy ra, là máu. Máu thấm đẫm chiếc đầm trắng, nó đứng lên và nhìn hắn. Hắn đang cùng Quỳnh ngồi trên chiếc ghế. Nó khóc, những giọt nước lăn dài trên khuôn mặt, kh phải là nước mà là máu. Nước mắt nó có màu đỏ, lăn dài rồi rớt xuống. Nó đang mỉm cười, nhìn hắn với nụ cười đầy đau thương, con đường hoa hồng trắng như đã thấm máu của nó, đều trở thành màu đỏ, màu đỏ thẫm. Hắn phút chốc đứng lên và bước tới nó, à kh phải bước tới mà là bước ngang. Nó với tay và nói:

– M hạnh phúc kh ?

– Ừ, t rất hạnh phúc

– V thì được rồi

Nó nói rồi bước tới cánh đồng hoa hồng trắng, nó nhìn hắn lần cuối rồi vẫn giữ nụ cười trên môi, ngả người về phía sau. Thân thể nó nằm đè lên những bông hồng, chúng dần chuyển thành màu đỏ, như 1 bức tranh. 1 cô gái nằm trên cánh đồng hoa hồng trắng, chỗ nó nằm hoa hồng là màu đỏ, khuôn mặt vẫn giữ nụ cười, mái tóc bạch kim xoã lên hoa hồng, chiếc đầm nó mặc màu trắng lấm lem máu. Vùng ngực trái thấm đẫm máu, gai của hoa hồng đâm vào tay nó, máu tuôn ra. Vẫn là nụ cười nhẹ nhàng trên môi, là 1 Thiên Sứ đang thấm đẫm máu! Đôi mắt tím buồn nhìn lên bầu trời trong xanh, như đang chờ đợi 1 thứ gì đó! Đôi mắt tím buồn vẫn còn lắng đọng những giọt nước mắt màu đỏ! Chỉ cần hắn hạnh phúc, nó sẽ ra đi:)! Đó là thứ nó suy nghĩ cuối cùng trong đầu rồi dần nhắm mắt lại.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Trong căn phòng VIP, chỉ có tiếng nhịp tim kéo dài, bầu không khí im lặng. Nó đang được truyền máu và oxy. Nhịp tim và hơi thở yếu đi so với người thường. Các vị bác sĩ vẫn đang kiểm tra, có 1 chàng trai đang ngồi trên ghế nhìn vào nó. Khuôn mặt lạnh lùng, kiêu ngạo, chàng trai đó vẫn bên nó từ lúc ở phòng cấp cứu đến giờ. Chẳng nói chẳng rằng, chỉ lặng lẽ từ đằng xa quan sát nó!

Từ ngoài cửa phòng, tiếng bước chân vội vã bước vào, là Ken! Sau khi Anh giải quyết xong việc ở bang thì liền gọi cho nó nhưng kh ai bắt máy. Nỗi lo càng tăng lên, lúc này Anh nhận được điện thoại từ bệnh viện thông báo là nó đang cấp cứu! Anh chạy như bay tới đây, khuôn mặt hoàn hảo kia lấm tấm mồ hôi. Anh nhanh chóng tìm ra được phòng và chạy vào.

Anh thở hổn hển, đưa mắt quan sát, cả căn phòng tĩnh lặng, chỉ có các vị trưởng khoa đang bước ra, anh chặn họ lại:

– Sao rồi hả ? Rốt cuộc là chuyện gì ?

– Cô bé bị mắc 1 căn bệnh hiếm, là bệnh mất cảm giác, bệnh này rất ít người mắc phải!

– Bệnh mất cảm giác ? – Anh nhìn vị trưởng khoa già

– đúng, bệnh này rất hiếm. Nó sẽ làm người ta kh có cảm giác gì ngoài việc đau tim. Dù rằng kh có nguy hiểm đến tính mạng nhưng nếu cơn đau tim kéo dài và kh uống thuốc thì người mắc bệnh sẽ tự ói ra máu. Điều đặc biệt là họ kh chịu được lạnh, nếu lạnh quá mức có thể thì cũng sẽ bị ói ra máu

– Kh có thuốc chữa à ?

– Hiện tại vẫn còn đang nghiên cứu, đã có thuốc dừng cơn đau tim, chúng tôi sẽ cố gắng nghiên cứu để tìm ra thuốc giải.

Anh như chết lặng, từ phía sau có tiếng bước chân tiến tới, 1 bàn tay đặt lên vai Anh. Là Key, Key đã đến từ lúc nào và nghe hết cuộc nói chuyện. Key đưa mắt nhìn vào các vị trưởng khoa:

– Mong mọi người cố gắng tìm ra thuốc giải!

Key nói rồi cuối đầu, các vị trưởng khoa đều nhìn Key

– chúng tôi sẽ cố gắng hết sức, mong mọi người cố gắng hợp tác. Do sau vụ tai nạn, tâm trạng của cô bé vẫn bất ổn nên mọi người cố gắng đừng để cô bé bị kích động!

– vâng, chúng tôi biết rồi, mong các vị giúp đỡ

Các vị trưởng khoa nhẹ nhàng gật đầu rồi rời khỏi phòng bệnh, Key vỗ vào vai Ken:

– Đừng đứng đó, vào xem sao đi – Key nói rồi bước vào bên trong

Ken cũng bước vào, nó đang nằm trên giường bệnh, xung quanh là các loại máy móc hiện đại, nó vẫn thở oxy, tay được truyền máu. Lúc này 1 giọng nói từ phía chiếc ghế sofa vang lên:

– này 2 tên chó điên kia! Ông mày về mà kh thèm chào 1 tiếng à ?

Ken và Key quay lại, kh ai biết là Ken và Key đã từng chơi chung rất thân ngoại trừ 1 người, là tên thứ 3. Ken và Key sững sờ nhìn người trên chiếc ghế, tướng ngồi ngạo mạn, giọng nói lạnh lùng, đanh thép, khuôn mặt lạnh còn hơn băng tuyết, kiêu ngạo. Key mấp máy môi:

– Là ma kìa!

– Ừ… Ừ…. Mấy năm nay t vs m kh đi cúng, chắc nó giận lắm nên mới quay về

Ken và Key nói với nhau mặt kệ biểu hiện của con người đang ngồi ở đó

– T đá tụi bây à! Giỡn với ông đấy à ?

– Cách nói y chang, chắc là về thiệt rồi m ơi – Key nói rồi đưa mắt nhìn Ken

– Yun ơi Yun, tụi tao xin lỗi mà, mấy năm nay t vs Key kh chơi chung nữa nên kh đi thăm m, m tha lỗi cho tụi tao đi – Ken nói rồi đưa 2 tay lên lạy

– chết mẹ 2 đứa bây rồi!!!

$pageOut

Chap-01Chap-02Chap-03Chap-04Chap-05Chap-06Chap-07Chap-08Chap-09Chap-10Chap-11Chap-12Chap-13Chap-14Chap-15Chap-16Chap-17Chap-18Chap-19Chap-20Chap-21Chap-22Chap-23Chap-24Chap-25Chap-26Chap-27Chap-28Chap-29Chap-30

Xem tiếp phần 2


Bài Viết Liên Quan:

0 nhận xét :

Post a Comment

Cảm Ơn Bạn Đã Đóng Góp Ý Kiến


Lên Trên