Print Friendly Version of this page In trang nầy Get a PDF version of this webpage Xuất PDF trang nầy
Wednesday, November 23, 2016

[Truyện Teen] Tình Yêu Cấp 2(phần 2)

[Truyện Teen] Tình Yêu Cấp 2

Phần 2



Chap-31Chap-32Chap-33Chap-34Chap-35Chap-36Chap-37Chap-38Chap-39Chap-40Chap-41Chap-42Chap-43Chap-44Chap-45Chap-46Chap-47Chap-48Chap-49Chap-40Chap-41Chap-42Chap-43Chap-44Chap-45Chap-46Chap-47Chap-48Chap-49Chap-50

Xem tiếp phần 3


$pageIn

Chap 31 :

Chàng trai được gọi là Yun cầm mấy cái gối trên ghế chọi vào Ken và Key:

– cái lũ chết tiệt tụi m, chỉ vì mấy cái băng nhóm đó mà tách nhau ra. Chắc cũng có ngày 2 đứa m chém giết lẫn nhau quá – Yun hét lên vẻ mặt mất bình tĩnh

– Bớt nóng, m hỏi nó đó t nói là đặt tên Evil nó kh chịu – Ken nói rồi chỉ qua Key

– Thế tên Angel cũng đẹp v – Key trừng mắt nhìn hắn

– Evil

– Angel

-…..

Thế là 2 người họ đứng cãi nhau mà chẳng để ý đến con quái vật đang chuẩn bị xổng chuồn:

– Này…. Đừng nói với tao là 2 đứa m kh đi với nhau nữa là vì thế nhé – Yun bẻ tay nghe rốp rốp

– có thể cho là v – Key gật gật đầu nói

Yun thở dài, xoa thái dương. Kh ngờ đến giờ Yun vẫn chơi được với 2 tên này.

– T sẽ nói chuyện với 2 đứa m sau về việc đó. Giờ vào chủ đề chính, ai đó ? – Yun nói rồi chỉ vào nó đang nằm bất động

– E gái T – Key và Ken đồng thanh trả lời

– E gái ? – Yun hỏi

– Ùm, nó A3 còn tao là A2 – Ken nói rồi giải thích

– tao nhớ thằng Ken chỉ có 1 thằng em trai, còn Key là con một mà ?

– Anh Em kết nghĩa thôi

– À~~~~~

Yun gật gật đầu tỏ vẻ đã hiểu vấn đề, lúc này nó khẽ hé mắt, ánh sáng của bóng đèn khiến nó nheo mắt. Nó cảm thấy cơ thể như bị liệt, kh cử động nổi, nó vẫn còn phải thở oxy nên kh mở miệng được. Ngón tay nó khẽ động đậy, Yun đã nhìn thấy và bước tới giường bệnh

Yun chỉnh chiếc giường nâng cao lên, mở ống oxy ra cho nó rồi đưa tay lên sờ trán. Hành động đó khiến Ken và Key ngỡ ngàng, 1 người như Yun lại quan tâm đến 1 đứa con gái sao ? 2 đứa đưa mắt nhìn nhau rồi mỉm cười gian tà! Nụ cười đó đã bị Yun nhìn thấy:

– Đừng có ở đó mà suy nghĩ lung tung, tao chưa xử tụi m đó! – Yun vừa nói vừa nhìn vào bịch máu đang được truyền cho nó

Nó nhìn Yun khó hiểu, cử chỉ quan tâm lo lắng. Nó nhìn vào từng cử chỉ, hành động đều rất dịu dàng và cẩn thận. Yun bất ngờ quay lại nhìn nó và bắt gặp ánh mắt:

– Có chuyện gì ? – Yun nói rồi nhìn vào bảng hiển thị nhịp tim của nó

– sao anh lại chăm…….sóc cho tôi ? – nó nói nhỏ chỉ đủ Yun nghe, hơi thở của nó đang yếu nên kh thể nói to

Yun quay lại nhìn nó rồi đưa sát mặt vào mặt nó:

– bởi vì e thiếu tôi 1 món nợ – Yun nói rồi quay bước đi

Câu nói của Yun khiến nó nheo mắt lại, nợ sao ? Nó từng gặp Yun à! Yun đã ra khỏi phòng, Ken và Key bước tới chỗ nó:

– E kh sao chứ, là lỗi của 2, 2 xin lỗi em – Ken nói rồi đưa tay sờ trán nó

– sao e kh gọi cho A ? Nếu có anh thì đâu xảy ra chuyện như vầy ? – Key nói rồi nắm lấy bàn tay phải của nó

Nó mỉm cười, nó thật may mắn khi có 2 người Anh quan tâm và yêu thương mình

– E kh sao rồi! – nó cười, nụ cười hạnh phúc

Ken và Key mỉm cười, chỉ bên nó, họ mới có thể vui vẻ và ấm áp!

Lúc này Yun từ bên ngoài bước vào với 1 chai nước biển và dụng cụ sơ cứu! Yun bước tới rồi tháo bịch máu được treo trên cây inox xuống.

– Sao mày có mấy thứ này thế ? – Ken ngạc nhiên hỏi Yun, chẳng phải chỉ có y tá mới có sao

– Đi lấy chứ đâu – Yun nói rồi tháo lớp băng keo được dán ở tay nó

– Họ cho m lấy à, mà sao kh để họ làm đi ? – Lần này là Key hỏi

– Cái lũ đó, nhắc tới là t muốn giết chết hết, mẹ kiếp – Yun nói rồi tháo mạnh lớp băng keo cuối cùng trên tay nó

Do Yun tháo mạnh nên chỗ đó đã chảy máu ra! Điều kì lạ là nó chẳng có cảm giác gì

– chuyện gì mà m bực quá v ? – Ken nhăn mặt

– là vầy……….

$pageOut $pageIn

Chap 32 :

QUAY LẠI LÚC YUN ĐI RA KHỎI PHÒNG

Thật ra là vì bịch máu của nó gần hết, lại hết giờ hành chính nên chỉ còn vài người trực ca. Yun đi dọc hành lang để kiếm y tá, đi tới cuối dãy đi sang phải là thấy bàn trực. Bước gần tới thì:

– ê ê, mấy bà biết con nhỏ nằm trong phòng VIP đặc biệt kh ? – giọng của 1 cô y tá vang lên khiến Yun dừng bước lại

– biết sao kh ? Con nhỏ đó y như búp bê v đó, trắng bóc à như trong suốt v đó, mắt thì màu tím, còn tóc thì màu bạch kim, có điều tui chưa nghe nhỏ đó nói. Từ ngày tui vào đó để dọn rác thì chẳng nghe tiếng nói nào từ con nhỏ đó hết, như búp bê v đó – 1 cô y tá khen ngợi

– trong đó còn có 3 anh đẹp trai nữa, nhưng ai cũng lạnh lùng hết. Đẹp kh tì vết, hoàn hảo, hoàn mĩ, kh 1 chút sai lệch – cô y tá đó nói tiếp

– bà đừng mơ mộng nữa, con nhỏ đó PTTM đó – 1 cô y tá khác nói

– gì, thiệt hả ? – những tiếng xôn xao xì xầm vang lên, Yun lúc này đang cố gắng để nghe hết câu chuyện

– ừ, thiệt mà. Nghe nói là 3 mẹ bỏ đi, được cái chàng trai nào đó trong 3 người nhận về làm em gái, xong cho tiền đi phẫu thuật – tiếng cô y tá kể khiến cho người khác tin tưởng

– trời, còn nhỏ mà đã như vậy sao ? V chắc dùng chiêu trò để câu dẫn thêm 2 người kia

– chứ còn gì nữa, bọn con nít bây giờ ghê lắm

– nghe nói là mắc căn bệnh hiếm nào đó mà kh có thuốc chữa

– đáng đời, chắc tại ăn ở ác quá nên trời phạt

Đến nước này thì Yun kh nhịn được nữa, bước tới và rẽ phải, đứng trước mặt những cô y tá đó. Khuôn mặt tàn khốc, lạnh lùng:

– 1 chai nước biển và dụng cụ sơ cứu vết thương, băng quấn, vitamin và kim tiêm – Yun nói rồi đưa mắt nhìn về cô y tá ban nãy nói nó dụ dỗ đàn ông

Những cô y tá còn lại đều ngẩn ngơ trước vẻ đẹp đó, Yun chẳng để ý, đối với hắn ( Yun ) thì những cô y tá này chỉ như những vật kh có giá trị

– Dạ thưa, bệnh viện chúng tôi kh thể đưa cho bệnh nhân hay người nhà hoặc bất cứ ai để tự xử lí. Nếu anh cần tôi sẽ đi làm ngay

Yun nở nụ cười nhếch mép, 1 đường cong hoàn hảo trên khuôn mặt:

– Nói với vị nào có chức lớn nhất ở đây rằng Trang Hoàng Nhật cần gặp – Yun nói

Các cô y tá bắt đầu xì xào, là người nhà họ Trang. Cô y tá trực ban bấm điệt thoại:

– Dạ thưa trưởng khoa, có Trang Hoàng Nhật cần gặp ạ

-……

– ” cạch ”

Cô y tá đặt điện thoại xuống, nhìn Yun nở nụ cười thân thiện

– Anh đợi 1 chút, trưởng khoa đang tới!

Cô y tá vừa dứt câu thì từ đằng xa có 1 vị trưởng khoa già đang đi tới với vẻ mặt hốt hoảng:

– Xin chào thiếu gia! Xin lỗi vì sự thất lễ của chúng tôi

– Bác Lưu, kh cần phải khách sáo v đâu – Yun nói rồi cuối đầu chào

– Ta xin lỗi con, ta kh biết là con đang ở đây! Nhưng có việc gì v ? – trưởng khoa hỏi

– Có 1 người bạn của con đang nằm ở đây, con muốn tự tay chăm sóc và cả truyền nước, tất cả những việc chăm sóc – Yun nói rồi đưa mắt nhìn cô y tá

– Được thôi, kh có gì khó cả – trưởng khoa nở nụ cười

– Vâng, v con xin cảm ơn – Yun gật đầu

Vị trưởng khoa nhìn các cô y tá:

– từ nay các cô chỉ việc vào phòng và thu dọn rác, dọn vệ sinh. Các việc còn lại cậu Nhật sẽ tự tay lo

– Vâng

Cô y tá trực lấy ra những thứ cần thiết lúc nãy Yun yêu cầu ra, Yun cầm lấy rồi quay lưng bước đi và bỏ lại 1 câu:

– Dù cô bé đó có ra sao thì các người cũng kh có tư cách để đánh giá. Là đẹp tự nhiên đó

Câu nói của Yun khiến mọi người sững sờ, thì ra Yun đã nghe hết!

~~~~~~~~~~~~

QUAY VỀ HIỆN TẠI

Yun vừa kể xong thì Ken bật cười thành tiếng:

– PTTM, hahahahaha, dụ dỗ con trai nhà lành:))

Ken cứ thế ôm bụng cười kết quả là bị Key cầm cái gối chọi vào mặt:))

Nó thì bực bội vì họ đánh giá nó. Nó ghét nhất là ai đánh giá nó. Yun lúc này đang treo chai nước biển lên. Yun cầm tay nó và đâm kim vào! Nó kh thấy đau gì cả, Yun vẫn rất ân cần:

– 2 đứa mày chạy đi ra mua cho tao 1 ít sữa tươi Long Thành và bánh ngọt – Yun ra lệnh cho 2 thằng bạn mình

– 2 Đứa tao hả ? – Key hỏi lại Yun

– Chẳng lẽ con nhóc này ? – Yun nhìn Key

– Nhưng sao lại là tụi tao ? – Ken đưa mắt nhìn Yun

– Có đi kh thì bảo ? – Yun đanh giọng nói

– ĐI ĐI, ĐI LẸ M – Key và Ken lật đật chạy đi

Trong phòng chỉ còn tiếng trên máy hiển thị nhịp tim và hơi thở, không khí căng thẳng. Yun thì vẫn giữ vẽ mặt đó, khuôn mặt lạnh lùng và tàn khốc. Vẫn chuyên tâm làm việc, Yun kéo lớp chăn ra và nâng đôi chân nó lên, thon và trắng. Nhưng lại bị những vết trầy trụa rướm máu, Yun cẩn thận ngồi lên giường và để chân nó lên đùi mà sức thuốc!

– Tại sao Anh lại làm những việc này ? – nó lấy hết can đảm để hỏi

– Chẳng phải tôi đã trả lời cho e rồi s ? – Yun vẫn chú tâm vào việc của mình

– đó kh phải lí do! – Nó gằn giọng

– V e nghĩ gì ? – Yun nhếch mép

– Tôi kh biết…..

– E đúng là con ngốc – Yun nói rồi nhìn nó

– Ừ, tôi đúng là con ngốc. Tôi ngốc đến nỗi từ bỏ hết tất cả, tôi đễ cho người khác chà đạp, tôi để cho họ sỉ nhục tôi. Tôi ngốc thật – giọng điệu thảm thương của nó khiến Yun nhếch mép

– Dẹp giọng điệu đó đi – Yun nói

– Anh nói tôi nợ Anh ? Là gì v ?

– em nợ tôi 1 cái mạng

Yun nói rồi nhìn nó, đúng là nó nợ Yun 1 cái mạng. Yun từ lúc nào đã quấn lớp băng mới cho bàn tay phải, nhẹ nhàng và cẩn thận!

– Anh giết tôi đi – Nó nói rồi nhìn Yun

– Tại sao ? – Yun nói với giọng thích thú

– Nợ thì phải trả

– nhưng tôi kh đòi em, tại sao e lại trả ?

– nếu tôi sống chỉ để lại những kỉ niệm buồn cho những người xung quanh. Vì tôi, Ken và Key phải thức khuya để làm việc vì ban ngày họ phải chăm sóc tôi. Vì tôi mà Ken phải mệt mỏi, Key phải đem việc ở bang lên đây làm. Tất cả là do tôi – nó nói và những giọt nước mắt lăn dài trên khuôn mặt, đôi mắt tím buồn thể hiện vẻ tuyệt vọng

– Rõ ngốc – Yun nói

– Tôi cầu xin anh hãy giết tôi, GIẾT TÔI ĐI – nó hét lên với tất cả sức lực, rồi bật khóc như 1 đứa trẻ thơ

Yun đưa tay nâng cằm nó lên, khuôn mặt lạnh lùng và tàn khốc của Yun. Đôi mắt màu xám khói lu mờ, đôi mắt vô hồn. Yun nâng cằm nó, những giọt nước mắt vẫn cứ rơi

– Anh giết tôi đi mà, cầu xin anh, hãy giết tôi đi – nó nói trong tiếng nấc đến nghẹn lời

Yun nhìn nó, Yun leo lên hẳn giường bệnh, do giường khá to nên rất dễ. Yun đã nhanh chóng cởi giày và leo lên. Yun nhìn nó rồi bỗng đè nó xuống, nó bỗng cảm thấy hoảng sợ. Nó đang nằm bên dưới và 2 tay bị Yun đè xuống. Yun đưa mặt sát xuống phần cổ rồi hít sâu vào. Người nó thật sự rất thơm, hành động của Yun khiến nó cảm thấy Yun là kẻ biến thái =)))

– E thật sự rất thơm – Yun nói

– Anh biết nếu xâm phạm trẻ em dưới 18t thì sẽ bị gì kh ?

– E đừng nghĩ như thế, Tôi kh làm gì quá đáng đâu – Yun đưa mặt sát vào mặt nó

– Anh… Anh định làm gì ?

– E thật sự là dễ khiến người khác phải say mê mà! – Yun nói rồi mặt tiến lại gần hơn

Điều nó tưởng tượng lúc này là Yun sẽ hôn nó!!!! Nó nhắm mắt lại, hơi thở của Yun, mùi hương của Yun, nó có thể cảm nhận rõ. Yun có mùi hương rất đặc biệt, nó khiến cho người khác cảm thấy ấm áp! Môi Yun sắp chạm môi nó, nó dường như nín thở lại và rồi…..

$pageOut $pageIn

Chap 33 :

Nó nhắm tịt mắt lại kh dám nhìn Yun nhưng chẳng có gì xảy ra trong vòng 30s sau cả =)). Nó cứ tưởng rằng yun đã đi, nó thở nhanh, nãy giờ nó chẳng dám thở tí nào. Nó mở mắt ra và khuôn mặt lạnh của Yun ở ngay trước mặt nó. Nó nhìn Yun, nhìn xoáy vào đôi mắt màu xám khói để tìm những suy nghĩ nhưng nó chẳng thấy gì. Đôi mắt trầm ngâm, vô hồn, tàn khốc. Trong khi nó đang chạy theo những suy nghĩ thì Yun kề sát mặt:

– * chụt *

Yun hôn trán nó, nó chẳng kịp phản ứng gì. Khuôn mặt nhanh chóng đỏ bừng lên, lắp bắp nói:

– Anh…. Anh làm gì v hả ><

– Tôi làm những gì có thể – Yun nói rồi leo khỏi người nó

Nó ngỡ ngàng với hành động của Yun, thật kì quái ><! Yun vẫn ngồi trên giường, tay với lấy vài ống kim tiêm có chứa 1 thứ dung dịch:

– Ngoan ngoãn nằm yên! – Yun nói rồi quay lại nhìn nó

– Là gì v ? – Nó hỏi

– Thuốc dành cho em! – Yun nói rồi cầm tay nó và đưa ống tiêm vào

Nó chẳng có cảm giác gì, khuôn mặt vẫn bình thản! Yun rút kim tiêm ra và lấy ít bông gòn để vào chổ vừa rút kim. Yun đè mạnh, e dè nhìn nét mặt nó:

– Kh thấy đau…. – Nó nói, giọng hơi run

– Em bị mắc căn bệnh mất cảm giác nên tạm thời mọi việc ảnh hưởng đến sẽ kh có cảm giác – Yun nhìn nó

Nó nhìn vào bàn tay phải, đúng là chẳng có cảm giác gì cả! Kh còn đau đớn hay nhức mỏi! Nó bật cười, có lẽ nó thích bị bệnh này hơn, chẳng có cảm giác, kh còn thấy đau nữa!

Yun ngước lên nhìn khuôn mặt nó, nó đang cười sao ? Nụ cười nhẹ nhàng, đau thương! Căn phòng trở nên im lạng đến khác thường, lúc này từ bên ngoài Ken và Key đi mua những món Yun yêu cầu về!

– Yohooooooo~ – Key lên tiếng

– Về rồi à ? – Yun nói nhưng chẳng thèm quay lại nhìn

Yun lấy miếng bông gòn ra, máu đã hết chảy rồi. Thứ khiến Yun chú ý là màu máu, là màu đỏ sậm! Khuôn mặt bỗng tối sầm lại rồi đưa mắt nhìn nó. Nó đã xảy ra chuyện gì ?

Dòng suy nghĩ bị cắt ngang khi Ken bước tới vỗ vào vai Yun:

– Này nhóc, m hiện giờ đang ở đâu v ? – Ken hỏi

– Vừa xuống sân bay tao đến đây nên chẳng biết – Yun bình thản nói

– Hành lí mày đâu ? – Key lúc này mới để ý, Yun kh đem theo gì cả

– Tao trốn đi mà! – Yun dọn dẹp mọi thứ vào hộp y tế

Câu trả lời khiến 3 người còn lại nhìn chằm chằm vào Yun! Chẳng thể tin nỗi:

– Ổng bã mà tìm được m là toi mạng nhé con – Key lắc lắc đầu nói

– Ổng bã chẳng dám làm gì nó đâu, con trai 1 mà. Nó bị gì lấy ai thừa kế – Ken xua tay

Yun chau mày nhìn 2 thằng bạn, chẳng thể nói nổi với 2 đứa này!

– V m tính ở đâu ? – Key nói

-…….. – Yun kh trả lời

Lúc quyết định trốn đi, Yun chỉ lấy theo điện thoại, tiền mặt và thẻ tín dụng. Chẳng nghĩ đến việc sẽ mặc gì và ở đâu, chỉ biết là về đây để gặp lại 2 thằng bạn.

– Hay là sống chung đi – Mặt Ken hớn hở nói

– Sống chung ? – Key nhau mày nói

– 4 đứa – Ken gật gật đầu nói

– Nhưng ở nhà ai, tao hay mày ? – Key nói

– sao cũng được

– thế nhà:))

Key nhanh nhẹn đáp lại, dù gì nhà Ken vẫn tốt hơn. Ba mẹ của cả 3 đều ở nước ngoài, chỉ có Ken là ít bị kiểm soát nên nhà Ken là sự lựa chọn hoàn hảo!!!!

Nó lúc này nghệch mặt ra, sống chung với 3 tên này chắc nó điên sớm ==’! Nó tính mở miệng ra thì bắt gặp ánh mắt Yun đang nhìn, dù kh nói lên nhưng nó hiểu được ý nghĩa của ánh mắt đó ” kh được nói ” =)))). Nó chẳng dám nói tiếng nào:v, ánh mắt đáng sợ:))

– Lúc nãy có gặp bác Lưu, ông ta nói có thể về nhà chăm sóc! – Ken nói

– Để tao đi làm thủ tục xuất viện – Key đứng lên nói

– Ừ, m đi đi! – Ken nói

Nó kh ngờ 3 tên này có thể tự quyết định dễ dàng v ==’! Nhưng đến lúc này nó vẫn kh biết gì về Yun, chỉ biết tên Yun và là bạn của 2 ông anh

– A2, có thể nói cho e biết về người này kh ? – Nó nói rồi chỉ qua Yun

– À, quên nói với em! Đây là Trang Hoàng Nhật, người thừa kế của tập đoàn lớn nhất thế giới ở mọi lĩnh vực, tập đoàn Hoàng Nhật! Cũng là bạn tụi Anh, có thể nói nó thông thạo tất cả vũ khí, súng. Ở những trận chiến kh quan trọng sẽ kh xuất hiện dù v mọi người đều biết tới nó với cái tên là Fa-

– biết nhiêu đó được rồi – Yun chặn miệng Ken lại

Nếu để Ken nói chắc Anh sẽ nói đến ba mẹ, địa chỉ nhà, mọi thông tin cho nó nghe quá!

– Và là 1 sát thủ tình trường! – Ken cố gắng nói nhỏ đủ để nó nghe

Nó nhìn Yun với ánh mắt ngạc nhiên, sát thủ tình trường sao ? Yun cảm giác có ai đó đang nhìn chằm chằm, quay lại và bắt gặp ánh mắt khó hiểu của nó! Yun cảm thấy được gì đó:

– Nhìn gì hả nhóc – Yun hất mặt kiêu ngạo nhìn nó

– Tình trường, lăng nhăng, sát gái, đào hoa – nó nhìn rồi lẩm bẩm

Yun đọc khẩu hình trên miệng nó, dù kh đọc được hết nhưng vẫn được 1 từ là Tình trường! Con nhóc này sao lại nói đến từ này ?

Ken nhìn Yun rồi nhìn nó, ánh mắt của 2 người họ bắn ra điện:

– Em nói gì đó ? – Yun đanh mặt nói

– Kh liên quan đến anh – Nó quay mặt ra chỗ khác

– Đừng tưởng có Anh của em ở đây tôi kh dám làm gì em – Mặt Yun tối sầm lại

– Thế anh định làm gì tôi ? – Nó quay lại hất mặt với Yun

– Sẽ làm nhưng kh phải ở đây

Yun nói rồi nở nụ cười nửa miệng, khuôn mặt ác má hiện lên! Nó cảm thấy mình đang trong mối đe doạ!

– Thôi thôi, được rồi! – Ken cười

Key từ bên ngoài bước vào, cảm thấy không khí căng thẳng

– Sao thế ? – Mặt Key ngơ ngác

– Đi lẹ trước khi cháy bệnh viện – Ken nói

Yun và nó trừng mắt nhìn Ken khiến Ken rùng mình!

– T với m xách sữa với bánh ra xe, 2 đứa tụi bây đi từ từ ra sau nha – Ken nói rồi kéo Key đi

Chưa được 1 phút thì đã biến mất, Yun quay lại nhìn nó rồi bỏ đi! Nó chẳng biết phải làm sao với đống dây đang được gắn vào người! Nó nhớ lại là nó kh đau, mạnh dạn rút đi dây truyền nước biển. Máu từ chỗ đó chảy ra, nó chẳng quan tâm, rồi đến những miếng khác được dán để đo nhịp tim. Từng cái một, nó cố gắng đứng lên! Chưa kịp lấy thăng bằng thì nó té xuống

– ” bịch ”

Nó vẫn kh có cảm giác, cố gắng chống tay xuống sàn thì có ai đó bồng nó lên, là Yun. Yun kh thể nhìn nó té lên té xuống nên đã quay lại và bồng nó

– Anh làm gì v ? – Nó nhìn lên Yun

– Nếu em kh muốn té lên té xuống và gãy chân thì im lặng đi – Yun cuối mặt xuống

– Sao anh lại quan tâm tôi nhiều v ? – lần thứ 3 nó hỏi Yun câu này rồi

– Vì E mắc nợ tôi – Yun trả lời

$pageOut $pageIn

Chap 34 :

Yun, Key, Ken và nó cứ thế đã sống cùng nhau được 3 ngày. Vết thương của nó cũng dần hồi phục, Evil và Angle đã kết hợp lại thành Black. Đương nhiên việc này làm chấn động thế giới ngầm và những người liên quan đến, 2 Đại Ma Vương đã tác hợp thì chẳng ai thắng nỗi. Kể từ ngày đó, Key đã dọn hẳn sang nhà Ken. Mỗi người đều có phòng riêng, Phòng Ken và Key thì ở lầu 1 và 2, nó và Yun thì cùng nằm ở lầu 3. Nó nay đã đi lại được, khoẻ mạnh nhưng bàn tay phải vẫn chưa hồi phục và tiếp tục quấn băng trắng. Nó cũng chẳng quan tâm lắm về việc này. Cuộc sống của nó lúc này thế là ổn rồi

~~~~~~~~~~~~~~~~~

5 GIỜ 30 Sáng / Thứ 2

Nó đang nằm trên giường, chăn chỉ đắp hờ phần chân, tai vẫn đeo phone và trên tay vẫn cầm quyển tiểu thuyết. Đêm qua nó đọc tiểu thuyết đến tận khuya và ngủ quên. Dạo này nó mất ngủ, chỉ đến gần sáng mới ngủ được. Hôm nay thì nó ngủ lúc 11g, ngày nó ngủ sớm nhất.

– ” tạch ”

Tiếng mở cửa phòng, bóng dáng 1 người con trai đang bước đến bên giường của nó. Bàn tay vuốt nhẹ khuôn mặt của nó, là Yun! Yun ngồi cạnh nó, hơi thở đều đều!

– Như…. – Yun lây người nó

– Ưm…..

Nó nhăn mặt vì có người phá giấc ngủ của mình!

– Như! Dậy đi! – Yun tháo tai phone của nó xuống và nói

Nó hé mắt ra nhìn xung quanh và dừng lại ở Yun. Nó đưa tay dịu dịu mắt rồi ngáp dài, nó vươn vai mệt mỏi! Lúc này nó mới để ý, sao Yun lại ở đây ? Nó quay lại tròn xoe mắt nhìn Yun!

– Yun hả ? – nó nói

– Chứ em nghĩ là ai, dậy đi – Yun nói

– Sao anh lại ở đây ? – nó ngây ngô hỏi

– V e nói xem tại sao tôi kh được ở đây ? – Yun giở giọng trêu chọc

– Anh……. Biến thái – Nó trừng mắt

– Ừ, tôi biến thái đấy – Yun nói – E dậy đi rồi mặc cái này vào!

Yun để lên giường 1 bộ đồng phục Black, nó nhìn rồi quay lại nhìn Yun:

– Black ?

– Kể từ nay e sẽ học Black cấp 2, tôi và 2 thằng kia sẽ học Black cấp 3! Lớp học chúng ta gần nhau nên dễ qua lại! – Yun chậm rãi giải thích

– Nhưng sao lại chuyển, chẳng phải Black dà-

– E sẽ được huấn luyện lại – Yun cắt ngang lời nói của nó

Nó nhìn Yun rồi đem theo bộ đồng phục vào nhà vệ sinh! Bước ra, bộ đồng phục làm nó trông thật nổi bật! Làn da trắng, mái tóc bạch kim, đôi mắt tím. Nó ngắm mình trước gương, chiếc áo sơ mi hơi rộng với nó nhưng chẳng sao, nó thích thế! Nó nhìn mình trước gương:

– Mình thay đổi quá!

Nó thay đổi, đúng v! Lúc trước nó mập hơn bây giờ, có lẽ vì những việc kia xảy ra nên nó đã giảm cân lúc nào kh hay. Hiện tại nó đã sỡ hữu thân hình cân đối. Nó tự mỉm cười trước gương. Nụ cười gượng gạo. Từ phía cửa có tiếng người bước vào, là Yun. Trên tay Yun là 1 cái áo khoác, balo, đôi vớ da màu đen, đôi giày và băng quấn

– Lại đây, tôi thay băng quấn mới cho em – Yun ngoắc tay

Nó bước lại, Yun mặc bộ đồ giống nó, màu đen toàn diện. Nếu như áo sơ mi bên trong của nó màu trắng thì của Yun là màu đen, kh cài 2 nút trên cùng, chiếc cà vạt được nới lỏng. Cách ăn mặc của các công tử ăn chơi, quậy phá hay là dân quậy. Nó đưa tay cho Yun. Yun mở lớp băng quấn cũ rồi quấn lớp băng mới vào!

– Em mang đôi vớ này vào cùng với đôi giày và áo khoác – Yun đưa ra trước mặc nó

– Tôi kh thích mang vớ – Nó nói

– Kh thích cũng phải mang, Kh thể để chân e lộ ra như thế – Yun đanh giọng

Đơn giản vì chiếc váy của lớp Black quá ngắn, làm lộ đôi chân trắng bóc của nó.

– Th được rồi – nó nhận lấy

Nó mang vào, đôi vớ kéo cao lên tận đùi, khoảng cách của đôi vớ và cái váy khoảng 5cm. Đôi vớ ôm sát chân nó, nó nhìn đôi giày. Nó chưa bao giờ mang loại này cả

– sao vậy – yun hỏi

– Cái này, mang làm sao ? – nó nhìn Yun

– Em…. Thật là – yun lắc đầu

Yun bước đến, nâng chân nó lên và mang vào, đôi giày bót cột dây rất đẹp. Do đích thân Yun chọn. Mang vào xong, nó nhìn xuống

– Sao cao quá v – nó nhìn đôi giày

– Em mang rất hợp, mặc cái áo này vào – Yun đưa cho nó

Là cái áo khoác bóng chày màu trắng viền đen, trên đó in tên và kí hiệu của nhóm ” BIGBANG “, nhóm nhạc nó thích. Nó mặc vào, hơi rộng nhưng kh sao!

– Đúng là rất hợp – Yun nhìn

– Cảm ơn – Nó nói

– Đi đánh thức 2 tên kia thôi – Yun quay lưng bước đi

Dáng vẻ lạnh lùng, giọng nói trầm, khuôn mặt tàn khốc, nó kh thể hiểu được Yun! Rốt cuộc Yun là người như thế nào!

$pageOut $pageIn

Chap 35:

Yun bước đi, dáng vẻ lạnh lùng, cao ngạo của 1 vị thủ lĩnh. Nó đi đằng sau nhìn theo rồi ngẩn ngơ suy nghĩ, bước xuống cầu thang xém té mấy lần:))

Yun đột ngột dừng lại, nó chẳng để ý đi thẳng và đụng vào lưng Yun té ra đằng sau:

– ” Oạch ”

Yun quay đầu lại, nó đang ngồi dưới đất:

– Em thật là, bị gì v ? – Yun nhìn nó

– À ờ kh gì – Nó đứng dậy

Nó đứng lên thì cảm thấy có gì đó đang che. Ngước lên, mặt đối mặt, Yun hơi hạ người nên khi vừa ngẩng lên đã đụng mặt! Lúc này nó cảm thấy mình thật nhỏ bé, chiều cao của cả 2 chênh lệch kh ít, nó cao khoảng 1m60 còn Yun thì khoảng 1m85 =)))

Yun đặt tay lên đầu nó và xoa, nó ôm lấy đầu kh để Yun xoa tiếp! Hành động của nó khiến Yun bật cười:

– Em thật là… – Yun mỉm cười

Nụ cười dịu dàng, lần đầu nó thấy Yun cười. Rất đẹp, là 1 thiên sứ!

– Ngốc quá Ngốc – Yun lấy tay búng vào trán nó

Nó chẳng thấy đau nhưng lại bị giật mình. Nó giật bắn người lên:

– Anh làm gì v hả – Nó lên giọng, cố gắng bình tĩnh

– Em đừng có lên giọng với tôi, Sói Con – Yun giở giọng trêu chọc

– Gì, ai Sói hả ? – Nó trừng mắt

Yun nhìn nó rồi lắc đầu, đúng là quá con nít! Yun bước tới 1 căn phòng với cánh cửa màu đen, nó đi theo từ đằng sau!

– * cộc cộc cộc *

Yun gõ cửa nhưng chẳng có hồi âm

– * Cộc Cộc Cộc * – Yun gõ mạnh hơn nhưng vẫn là sự im lặng

– * CỘC CỘC CỘC * – Yun gõ tưởng chừng cánh cửa bị bể ra nhưng chẳng có ai mở cửa

Nó nắm lấy tay cầm, bị khoá trong. Yun nhếch mép cười, tên này kh muốn đi học nên đã khoá cửa đây mà! Yun lấy từ trong túi là 2 cái chìa khoá, Yun mở cửa ra. Bên trong căn phòng tắt đèn tối thui chẳng thấy gì cả, nó cảm thấy có một luồng ám khí ve vãn xung quanh. Theo bản năng nó cố gắng với tới để nắm thứ gì đó nhưng cảm giác hoàn toàn lạc lõng, xung quanh chỉ là khoảng không! Chẳng thấy Yun đâu cả, nó bắt đầu hoảng

– Bình tĩnh, kh gì đâu – nó lẩm bẩm tự bảo bản thân

Nó bước tới phía trước, cảm giác có ai đó đi ngang qua. Nó quay đầu lại, có bàn tay đặt lên đầu nó:

– Là chiêu trò của Key, đừng hoảng! – Giọng nói trầm vang lên

– * gật gật * – Nó chẳng còn sức để nói

Bàn tay đó nắm chặt tay nó, nó cảm thấy an tâm phần nào! Lúc này, Yun kéo nó về phía trước. Tay Yun cầm điện thoại để soi đường

– Key à, đường tưởng tao kh biết trò này – Yun nói rồi bật công tắt điện

Yun đã tìm được công tắc trong khi tối đen như mực, căn phòng được bật sáng lên, nó nhìn xung quanh, Key đang cuộn người trong chăn và chẳng biết sự có mặt của Yun và nó! Nó bước tới, ngồi xuống giường rồi lấy tay lây nhẹ người Key

– A3, dậy đi – Nó nói nhẹ nhàng

Key bị giật mình khi có ai đó chạm vào người, theo bản năng Key nhanh chóng Key đã cầm trên trên tay cây súng và chỉa thẳng vào đầu nó:

– Muốn gì ? – Key nói tay còn lại dịu mắt

– Hơ hơ…. – Nó bị cây súng làm hoảng lên

– * cạch * – Key lên nòng

Nó bàng hoàng quay lại nhìn Yun, Yun đang đứng ở đó mỉm cười gian tà, nó nhìn với ánh mắt cầu cứu nhưng Yun vẫn đúng đó, mặt lạnh tanh, môi hơi mỉm cười!

– Ngươi gan lắm mới dám đột nhập vào phòng này – Key nói với giọng đầy sát khí

– A3 tính bắn em thật sao – Nó nói

Key nghe giọng nói thân thuộc mở mắt ra nhìn, nó đang ngồi với mặt chẳng có tí máu. Key đặt cây súng xuống, nắm tay kéo nó xuống:

– Là nhóc hả, A xin lỗi, A kh biết – Key nói rồi ôm chặt nó vào lòng

Nó lúc này đã bình tĩnh hơn, Key kéo nó nằm trên giường và ôm lại như ôm một con gấu bông! Nó hít thở đều, là mùi hương quen thuộc của Key!

– A3 dậy đi học đi – Nó cố gắng đẩy tay Yun ra

– Kh đi, chỉ muốn ngủ và ôm em – Key nói rồi nhắm mắt lại

Nó cố gắng vùng vẫy nhưng lại bị ôm chặt. Yun lúc này bước tới, cầm cây súng ban nãy lên và nhắm vào Key:

– Kh dậy tao bắn nát óc – Yun nói, đôi mắt xám khói thể hiện vẻ ngang tàn

– Aizzzz, rồi ok ok – Key mở mắt và buông nó ra

Yun cầm cây súng trên tay rồi xăm soi! Key bước xuống giường và vào nhà vệ sinh. 15 phút sau, Key bước ra với bộ đồ đồng phục của Black, Key chở để hở 1 nút, cà vạt thắt lỏng. Đúng chất 1 PlayBoy

– tới lượt thằng còn lại – Yun nói rồi bước đi

Key vươn vai rồi bước tới phía nó, đặt tay lên vai nó và mỉm cười

– chào nhóc! – Key nói

– Chào A – nó nói

Key choàng tay lên vai nó bước đi, cả 3 di chuyển xuống lầu 1. Đứng trước cửa phòng Ken, trên cửa có treo bản ” Kh phận sự cấm vào “. Yun nở nụ cười nhếch mép, dùng chiếc chì khoá còn lại mở cánh cửa ra. Từ bên trong căn phòng cảm giác cực kì lạnh tuôn ra, nó cảm thấy như đang ở Bắc Cực:))

– Sao tên này có thể ngủ với nhiệt độ như thế này nhỉ ? – Key hỏi

– Đúng là Đại Ma Vương, căn phòng cũng khác người – Nó nói

Yun bước vào, cảm giác lạnh bao trùm lên không gian, căn phòng kh phải tối như Key, Vẫn có ánh sáng lập loè của đèn chùm trên trần nhà. Tay chân của nó bắt đầu trắng bệch vì lạnh! Yun cầm tay nó đẩy về phía truóc, nó bất ngờ té nhào về phía trước. Nó đụng phải gì đó, nó đứng lên, nhìn về phía sau, Yun và Key đã biến mất. Nó cố gắng tiến thêm về phía trước, đi được khoảng vài bước nó cảm thấy có gì đó lành lạnh kề sát cổ, nó nhìn xuống. Là 1 con dao thái

– Mi gan lắm mới dám vào phòng ta – Giọng nói của Ken trầm xuống

-…… – nó im lặng

– Còn lời nào nói trước khi chết kh ? – Ken kề sát con dao vào cổ nó hơn

-…… – nó vẫn im lặng nhưng hơi thở dồn dập

Lúc này căn phòng được bật đèn sáng lên, khí lạnh cũng dần tan, Ken bất ngờ quay qua. Key đang đứng ở công tắc điện:

– Yohoooo~ – Key đưa tay chào Ken

– Tìm thấy rồi à – Ken nói

– Hơi có chút khó khăn nhưng tìm được rồi – Key cười

– M có thể bỏ dao được rồi đó – Yun đang ngồi ở phía ghế sofa lên tiếng

Ken quay xuống, nó đang đứng đó, khuôn mặt có chút hoàng sợ. Ken thả tay xuống, vòng tay ôm nó:

– 2 xin lỗi em, 2 kh biết – Ken ôm nó lại

-……. – Nó im lặng

Nó vẫn để Ken ôm, cảm giác an toàn!

– Đừng giận 2 nha – Ken nói

– * gật gật *

Chỉ có điều nó cảm thấy số mình thật xui xẻo:

– mới sáng sớm đã xém bị bắn nát sọ, xém nữa bị cứa cổ, Đã v thì Nếu đụng tới anh ta sẽ là gì ? – nó hỏi rồi nhìn về phía Yun

– Em kh muốn biết đâu – Ken và Key đồng thanh

– Nếu em vào được phòng căn phòng đó, em đã trở thành cao thủ rồi – Ken nói

Yun vẫn ngồi trên ghế chân bắt chéo, khuôn mặt ngang tàn! Nó rùng mình, 3 người này thật đáng sợ!!!

– A2 đi thay đồ đi – Nó lên tiếng

– Anh thay rồi – ken nói

Nó quay lại, Ken mặc đồ của Black, áo sơ mi trong màu đen như Key và Yun, để hơn 2 nút, cà vạt nới lỏng. Bạn bè chơi chung nên chắc có lẽ phong cách giống nhau!

– đi nào! – Key bước đi

$pageOut $pageIn

Chap 36:

Nó, Anh, Key và Yun đi tới trường bằng chiếc xe thể thao màu đen của Ken. Ngồi trên xe, nó lại đeo phone. Nó thích nghe nhạc, nó thích hát, những bài hát khiến nó có thể bình tĩnh và vô tư hơn. Nó ngồi ở ghế trước cùng Anh đang lái xe. Nhìn ra ngoài cửa kính, xã hội bon chen đầy toan tính, chẳng thể lường trước được. Nó lại nghĩ đến hắn, cảm thấy trái tim bị ai đó bóp nghẹn lại. Kỉ niệm đẹp đó, liệu có tan biến ?

Anh dừng lại ở đèn đỏ, quay sang nhìn nó, khuôn mặt nó nó có vẻ tốt hơn nhưng kh giấu được nỗi buồn vô vọng. Mối tình đầu là mối tình khó phai. Anh có thể hiểu cho nó, bỗng phút chốc mất hết tất cả, ai mà có thể vượt qua trong khi nó vẫn còn ở tuổi hồn nhiên. Cú sốc khá lớn với nó. Anh đưa tay vuốt mái tóc bạch kim của nó:

– Nhóc, ổn chứ ? – Anh hỏi

Nó giật mình khi có ai đó chạm vào nó, quay qua Anh đang mỉm cười với nó. Nụ cười an ủi, Anh có lẽ bây giờ là 1 Thiên Thần kh cánh. Đôi mắt tím của Anh giống nó, buồn và sâu lắng.

– Ổn mà – Nó trả lời cố gắng mỉm cười

– Trưa Anh sẽ xuống ăn trưa cùng em – Anh nói

– Ùm, e đợi – Nó trả lời

Anh quay đầu chạy xe tiếp, ở phía ghế sau, Key và Yun nhìn thấy hết cuộc trò chuyện đó! Key chỉ có thể bật cười vì hành động của Ken, đường đường là 1 Đại Ma Vương của thế giới ngầm, tính cách ngang tàn chẳng sợ bất cứ ai, nay lại dịu dàng với 1 cô bé, sợ cô bé đó bị tổn thương. Key suy nghĩ rồi nhớ lại hình như chính mình cũng thế, Key đã bớt nóng tính lại, kh còn hung hăng như trước, kh còn làm hành động thiếu suy nghĩ và luôn quan tâm đến nó. Ân cần, dịu dàng và chu đáo, đó là những từ có thể diễn tả Anh và Key khi bên cạnh nó!

Cắt ngang dòng suy nghĩ của Key, đã tới trường. Chiếc xe thể thao màu đen của Ken làm cả trường náo loạn. Mọi người chẳng ai nhìn được bên trong, chỉ có bên trong mới nhìn ra bên ngoài. Bắt đầu những học sinh từ các lớp học chạy ra để xem ai là người trong xe. Lúc này điện thoại nó reng lên, trên màn hình hiển thị chữ ” Ngọc “:

– Alo – Nó trả lời

– là mày đúng kh ? – Ngọc hỏi

– Ừ, t đây, m xuống đây được kh ? – Nó hỏi

– Ừ, trong xe đi, đợi t xuống – Ngọc trả lời rồi cúp máy

Nó thở dài, kh thể quen được với không khí bên ngoài kia. Nó ghét bị người khác soi mói, nhìn chằm chằm. Chiếc xe bắt đầu chạy vào sân, nó cảm thấy tụi nó đang là tâm điểm chú ý, từ học sinh cho đến phụ huynh và Thầy cô giáo. Nó thở dài, chau mày khó chịu! Yun nhìn ra ngoài cửa:

– Kh định xuống à ? – Yun hỏi

– Ừ, xuống thôi! – Key gật đầu

Lúc này, 3 cánh cửa xe mở ra, 3 chàng hoàng tử bước xuống! Mọi người đều ngẩn ngơ rồi bắt đầu xì xào:

– Chẳng phải là Black sao ?

– Là học sinh cấp 3 đó

– đúng rồi, trường mình và trường cấp 3 là chung 1 toà nhà mà

-.v….v

Hàng ngàn tiếng bàn luận về Anh, Key và Yun. Nó chẳng dám bước xuống xe, chỉ biết ngồi ở bên trong. Key thấy vậy liền bước tới chỗ của nó, gõ lên kiếng. Nó giật bắn người, quay đầu lại nhìn, Key đang đứng ở đó. Nó mở kiếng hé một chút vừa đủ để Key nhìn vào:

– Sao em kh xuống ? – Key nhìn nó rồi hỏi

– À… E đợi Ngọc – nó cố gắng mỉm cười trả lời

Nó vừa trả lời xong thì Ngọc bước tới, nhìn thấy Anh, Key và Yun đang đứng, khẽ cuối người tỏ ý chào. Anh và Key gật nhẹ đầu. Ngọc bước tới chỗ nó, nó thấy Ngọc, hạ kính xuống:

– sao m kh xuống ? – Ngọc hỏi

– Tao kh dám….. – Nó cuối mắt xuống rồi trả lời

– M leo xuống ghế sau đi, t chỉnh lại bộ đồng phục của m!

Ngọc bước về ghế sau, mở cửa rồi ngồi vào. Ken khẽ nhíu mày, nhìn vào đồng hồ!

– Tụi nó làm gì v ? – Ken quay lại hỏi Key

– Chắc là sửa lại cách ăn mặc của nhóc – Key cười cười

Yun nhìn vào chiếc xe, khoảng 5 phút sau, Ngọc bước ra với nụ cười trên môi. 3 người họ và mọi người nhìn vào chiếc xe. Nó hít 1 hơi sâu rồi thở ra, cố gắng bình tĩnh. Nó bước ra, là 1 con người mới. Mái tóc bạch kim được xoã dài, phần mái ngố thả xuống khiến khuôn mặt nó trông rất đáng yêu. Đồng phục cũng được sửa lại, áo sơ mi bên trong kh cài nút đầu để lộ phần cổ trắng, chiếc váy được kéo cao, phần vớ da màu đen kéo dài hơn, ôm ngọn phần chân của nó. Ngọc đã sử dụng một sợi dây đặc biệc để quấn phần cổ và gắn luôn tai phone vào, sợi dây được gài khoé léo với hình chữ X. Ngọc đưa nó 1 sợi dây chuyền cây thánh giá màu đen, có khắc chữ Như – Black. Sợi dây chuyền làm nó càng nổi bật. Mặc cái áo khoác bóng chày vào, nó cảm thấy đỡ sợ hơn một chút.

Nó bước ra bên ngoài, những tiếng xì xầm làm nó khó chịu, cảm thấy như có ai đó bóp cổ nó, thở một cách khó khăn. Lúc này từ bên ngoài cổng trường, một chàng trai bước vào với vẻ mặt bất cần, lạnh lùng. Mọi người đều nép sang 2 bên, chàng trai đó bước tới, chẳng thèm quan tâm đến không khí xung quanh. Nó lúc này vẫn đang chìm trong bài hát, Ngọc quay sang nhìn nó, nở một nụ cười:

– Kh sao cả, m kh còn là Như của lúc trước nữa, quá khứ đó hãy để nó ngủ yên! – Ngọc nhìn vào mắt nó

– Ùm – Nó nở nụ cười, nụ cười chân thành

Nó kh biết rằng nụ cười đó đã làm 1 ai đó rung động ><! Nó đút 2 tay vào túi áo, gần đến mùa đông, dù kh có tuyết nhưng mưa thì chẳng thiếu nên không khí lạnh lẽo. Nó mặc dù kh cảm giác được nhưng tay chân đã sớm ửng hồng lên vì lạnh. Nó cũng chẳng để ý vì sao Yun bắt nó mặc đến tận 3 lớp áo, lại còn mang vớ. Cả trường chẳng ai mang vớ da màu đen, chỉ có nó thôi =)))

Ken nhìn nó rồi khẽ mỉm cười, Anh bước tới đưa tay ra:

– Đi nào – Ken cười, nụ cười ấm áp

– A2 đang lợi dụng em để sát gái đúng kh ? – Nó khẽ phồng má

– Nào có – Mặt Anh ngây thơ rồi mỉm cười

– Nhìn xung quanh Anh đi – Nó hất mặt

Xung quanh tụi nó, hàng ngàn cô gái đang đứng xung quanh, mặt ai cũng đỏ lên. 3 chàng hoàng tử trong mộng, khi Ken mỉm cười. Mắt đứa nào cũng hiện lên hình trái tim cả:v. Nó cảm thấy như mình là dụng cụ để mấy người này sát gái:)), đúng là văn võ song toàn thêm cái cua gái =))))

Lúc này từ phía các cô gái đang tụm lại, chàng trai ban nãy bước tới, đôi mắt xanh rêu lạnh lẽo, vô hồn, mái tóc đen bồng bềnh. Yun, Key, Ken, Ngọc quay lại nhìn chàng trai đó. Yun, Ngọc và Key cũng bước lại chỗ của nó đang đứng. Chàng trai bước đến trước mặt Ken:

– Chào A! – Giọng nói hơi trầm

– Chào nhóc, lâu rồi kh gặp – Ken nói

– Dạ, vâng! – Giọng nói đó lại vang lên

Yun bước tới đặt tay lên vai chàng trai đó:

– Khổ cho chú em, đi theo 2 tên chẳng ra hồn! – Yun giở giọng trêu chọc

– Dạ, kh dám!

Nó bắt đầu cảm thấy giọng nói này quen thuộc. Nó nghiêng người, mái tóc bạch kim được hất sang 1 bên, đôi mắt tím khẽ nheo lại. Mái tóc đen, đôi mắt xanh rêu, làn da ngâm và rắn chắc. Thân hình cân đối, Chẳng lẽ là…:

– Thấy quen chứ ? – Ngọc cười

– Hơi quen, giống 1 người – Nó nhìn vào chàng trai đang đứng trò chuyện cùng ken, Key và Yun

– là nó đó – Ngọc nhìn rồi cười

Nó chẳng tin được, chẳng lẽ là Tuấn Anh, thằng bạn thân của nó ???

– Nhưng Tuấn Anh làm gì quen biết 3 tên kia, với lại dáng vẻ cũng chẳng kiêu ngạo như thế! – Nó phủ định lời nói của Ngọc

– Vậy sao mình kh kiểm chứng nhĩ ? – Ngọc nói rồi kéo tay nó

Ngọc kéo nó rồi đẩy nó, nó mất đà té về phía trước. Cứ tưởng rằng đã dập mặt nhưng nó đã dựa vào ai đó:

– * bịch * – Nó đập đầu vào người ai đó!

Mùi hương quen thuộc nhưng chẳng phải của 3 tên kia, nó có thể nhận ra được. Nó ngước mặt lên, chàng trai đó nhìn xuống! Mặt đối mặt, khoảng cách rất gần!

– Như ? – Chàng trai nói

– Tuấn Anh ? – Nó nhìn

Tuấn Anh mỉm cười nhìn nó, là nụ cười đó. Nụ cười trong sáng, đôi mắt xanh rêu híp lại. Chỉ có nó mới có thể khiến Tuấn Anh cười chẳng thấy ông mặt trời đâu cả:))

Ken, Key, Yun quay lại nhìn chằm chằm vào Ngọc. Mắt 3 người bắn ra điện, Ngọc cảm thấy rùng rợn. Quay sang thì 2 Đại Ma Vương đang nhìn mình muốn ăn tươi nuốt sống:)). Nhưng ghê rợn nhất kh phải là 2 người đó mà là Yun, đôi mắt xám khói vô hồn, khuôn mặt tàn khốc. Ngọc cười lấy lệ rồi quay lại cuối mặt xuống 😂

Nó đang nhìn Tuấn Anh, kh thể tin được, thay đổi quá nhiều.

– E hèm… – Key hắng giọng

Nó giật mình bước lùi lại, mặt thoáng đỏ lên. Tuấn Anh đưa tay lên gãi đầu tỏ vẻ vô ( số ) tội =))). Nó nhìn Key, cười một cái rồi nhìn Anh, Cũng cười, tới Yun thì nụ cười tắt hẳn! Miệng Yun đang nói gì đó nhưng chẳng thành tiếng, nó cố gắng đọc khẩu hình, đọc được thì nụ cười tắt luôn:))

– Ôm trai giữa nơi công cộng – Yun nói từ đó

Nó giận quá hoá thẹn, trừng mắt nhìn Yun. Ngọc cảm thấy tình hình căng thẳng liền lên tiếng:

– gần tới giờ rồi, ra sân đi – Ngọc nói

– Kh chào cờ được nếu chúng ta kh đi – Ken nói với giọng điệu ghẹo chọc

– Tại sao ? – Nó ngu ngơ hỏi

– Nhìn đi – Key lên tiếng

Nó nhìn xung quanh…

$pageOut $pageIn

Chap 37 :

Hầu như tất cả các học sinh của trường cấp 2 đều đang tụ lại ở sân trường và cảm giác như tụi nó là người nổi tiếng ==’ ( cũng có thể là sinh vật lạ:v ). Nó nhìn 1 vòng, sân trường đã đông nghẹt. Hầu hết là các nữ sinh ở bên trong, bên ngoài là nam sinh. Nghỉ tới đây nó đã cảm thấy hơi khó chịu, tất cả là tại 3 tên kia, vì cái vẻ đẹp trai hoàn mỹ và cái tật sát gái kh điều kiện nên mới bị chú ý ( đẹp trai có gì sai:v ). Lúc này nó mới chợt nhớ ra điều gì đó, quay sang Ngọc:

– À mà này, con Nhân đâu ? – Nó hỏi

-…… – Ngọc im lặng

– Này, đừng làm như kh nghe, Nhân đâu ? – Nó cảm giác đã có chuyện gì đó xảy ra!

– Ờ thì…. – Ngọc chừng chừ

– Nó xảy ra chuyện gì à, m nói mau đi – Giọng nó bắt đầu lo lắng

– Kh, vẫn tốt. Tốt hơn lúc trước – Đôi mắt đen láy của Ngọc thể hiện lên nỗi thất vọng

– Vậy thì nó đâu ? – Nó bắt đầu cảm thấy có việc gì đó thay đổi

Lúc này từ phía cổng trường có 1 nhóm nữ sinh bước vào, mọi người đều nép sang. Có 1 giọng nói quen thuộc vang lên:

– Làm gì tụ tập đông v ? Đợi đón tiếp tụi này à ? – Giọng nói kiêu ngạo

Đám đông đang bu quanh bắt đầu tách sang 2 bên, nhóm nữ sinh bước vào. Nó sững sờ, chẳng phải là Nhân sao ? Là con bạn nó quý nhất, tôn trọng nhất. Thế nhưng Nhân đang đi với Thư, Nhi, Vân, bộ 3 hót girl của cấp 2 ( tự xưng:3 ). Ngọc kh nghĩ là nó sẽ gặp Nhân trong tình trạng này, khẽ lắc đầu:

– Đó là điều tao định nói đó…. – Ngọc ngập ngừng – Từ cái hôm mày và Quỳnh xảy ra chuyện, Nhân thay đổi, vẻ mặt kiêu ngạo, ra vẻ ta đây và đương nhiên là nó làm như kh quen biết tao

-…… – Nó im lặng

Lúc này Key, Yun, T.A và Ken đều kh hẹn mà quay sang nhìn nó. Ken biết nó sẽ khó xử trong tình huống này, Ken đưa mắt nhìn Ngọc, ra hiệu dẫn nó đi, Ngọc nhận được và khẽ gật đầu. Ngọc đặt tay lên vai nó, điều Ngọc cảm nhận được là lạnh, người nó lạnh đến kì lạ:

– M kh sao chứ ? – Ngọc lo lắng hỏi

– Ừ, tao kh sao! – Nó trả lời

– Người mày lạnh lắm, kh bị bệnh gì chứ ? – Ngọc hỏi

– Ừ, kh sao kh sao – Nó lắc đầu liên tục

– Thôi, đừng đứng đây nữa. Hôm nay là ngày đầu m nhập học lớp Black đúng kh ? Nên vào sớm để còn lên phát biểu nữa – Ngọc động viên

– À ừ, đi – Nó mơ màng trả lời

Ngọc nắm tay nó kéo đi, nếu để nó ở đó thì kh hay tí nào. Nhưng đi chưa được 2 mét thì đã có tiếng vang lên:

– Ồ chẳng phải là Như 8a1 sao ? Lâu rồi kh gặp, kh định chào tụi này à – Là tiếng của Thư

Nó đứng lại, đúng là kh thể thoát khỏi đám này. Từ sau vụ Thư và nó đánh nhau trước cổng, Thư căm ghét nó cực kì. Nó cũng v, chẳng ưa Thư tí nào. 4 người con trai bước tới chỗ nó, Key khoác vai nó:

– 1 là em trốn tránh, 2 là em đối diện. Chỉ có 1 sự lựa chọn duy nhất – Key nói với nó

– Sự lựa chọn này kh được hối hận, dù kết quả có ra sao – Ken tiếp lời

– còn có bọn này, đừng lo – Yun vẫn đeo phone nhưng âm lượng nhỏ nên có thể biết được chuyện gì

Ngọc thở dài lo lắng nhìn nó, nếu như quay lại thì chiến tranh sẽ bắt đầu. Với tính cách của nó, Ngọc biết nó sẽ kh phản ứng gì cả, luôn nhận mọi lỗi sai về bản thân, trách nhiệm lên mình. Ngọc sẽ kh để nó làm vậy nữa.

– sao vậy ? Kh dám đối mặt à, hèn v! À, đó kh phải là Ngọc 8a2 sao, chẳng phải đã bị tẩy chai rồi sao, giờ chơi với con nhỏ này, hợp quá rồi còn gì! – Vân nói với giọng khinh bỉ

Nó giật mình, quay sang nhìn Ngọc!

– M bị tẩy chai sao ? – Nó hỏi

– À, hihi, kh sao kh sao – Ngọc cười nói với nó

Lúc này, có tiếng vang lên khiến nó cảm thấy bực tức:

– Đúng là, chơi với nhau nên tính cách y như nhau. Đi học còn đi xe hơi, trai đẹp chở. Đúng là nhỏ tuổi tài cao, chắc cũng vất vả lắm nhĩ – Lần này là Nhi

– Ơ, khoang chẳng phải là Tuấn Anh đây sao ? Sao lại đi chung thế này, T.A à, cậu kh nên làm v chứ! Cậu đừng để bản thân bị hạ thấp khi đi chung với 2 con nhỏ giả tạo này chứ! – Thư nói

Tuấn Anh quay người lại định mở miệng nhưng bị 1 bàn tay kéo ngược lại:

– Tụi mày nói đủ chưa ? – Nó bước ra

Ngọc, Anh, Key và T.anh bất ngờ trước hành động của nó. Nó đã chọn đối mặt sẽ kh trốn tránh nữa. Nó đã trốn tránh quá nhiều rồi, đã quá đủ. Giờ là lúc thay đổi.

– Đương nhiên là chưa rồi, kh bao giờ là đủ – Nhân lúc này lên tiếng

Nó nhìn Nhân, vẻ mặt đầy kiêu ngạo, ánh mắt tỏ vẻ khinh bỉ. Nó cười, nụ cười đểu đầy khinh bỉ, đôi mắt tím nhìn Nhân. Chẳng phải đôi mắt tím buồn, vô hồn và mơ màng nữa mà là đôi mắt tím mang vẻ lạnh lùng, tàn nhẫn và ngang tàn.

– Nói gì về tao cũng được, đừng bao giờ đụng tới những người xung quanh tao – Nó đưa đôi mắt lạnh nhìn Nhân

– M lấy tư cách gì cấm tao làm điều đó ? – Nhân hất mặt hỏi nó

– đơn giản thôi, M KH XỨNG – Nó cười đểu

– Mày mới vừa nói gì, nói lại coi, HẢ – Nhân bị câu nói của nó làm kích động

Ngọc bước lên, nắm tay nó:

– Đừng nói nữa, đi thôi – Ngọc cầm chặt tay nó

– Tao kh trốn tránh nữa, đủ rồi. Tao sẽ thay đổi, m đừng lo cho tao – Nó mỉm cười với Ngọc

– V tao sẽ đi cùng m – Ngọc nắm tay nó chặt lại

Nó gật đầu nhìn Ngọc rồi mỉm cười:

– Ngọc à, đây là lần cuối cho m quyết định, bỏ nó và đi theo tụi tao hay là đi theo nó ? – Nhân nhìn Ngọc

Ngọc nhếch mép, kh phải vì thời gian nó nằm viện mà Ngọc kh dám đương đầu với tụi này. Mà vì Ngọc sợ nó sẽ tổn thương nên đã chọn cách nhẫn nhịn. Giờ nó quyết định vậy rồi, ngại gì mà kh trở lại con người lúc trước! Ngọc buông tay nó, đưa tay bỏ áo đồng phục ra ngoài, mở 1 nút trên cùng ra, chiếc váy kéo cao lên làm lộ đôi chân trắng ngần! Mái tóc cột cao được thả xuống, Ngọc đưa tay vuốt tóc.

– Ầyyy, kh ngờ tao có thể chịu được bộ dạng này trong thời gian qua đấy – Ngọc nói với giọng khó chịu

Ngọc khác lúc gặp nó trên xe hoàn toàn, nước da trắng hồng, mái tóc đen xoã dài, đồng phục thì kh còn là học sinh gương mẫu nữa. Nó nhìn rồi khẽ bật cười:

– Tội nghiệp – Nó nói rồi cười – Hahahaha…..

Nó cười thành tiếng, Ngọc quay sang nhìn nó, lấy tay nhéo má nó:

– Vì ai mà tao phải thành như vầy hả ? – Ngọc nhéo mạnh hơn nghiến răng hỏi

– Á á á…. Tha cho tao – Nó la oai oái

Ngọc buông ra, mỉm cười với nó. 180 độ thay đổi thái độ khi quay sang Nhân:

– Chào BẠN HIỀN – Ngọc mỉa mai nói

– Thì ra, chơi chung với nhau nên giả tạo như nhau, mấy hôm trước hiền lành, hôm nay thì ra dáng quá v – Nhân liếc Ngọc

– Dạ, quá khen! Thế m kh nhìn lại bản thân à ? – Ngọc cười khinh bỉ

– Nhưng tao kh làm đ* như nó – Nhân khinh thường nhìn nó

Nó khẽ nhíu mày, lại là câu này. Nó cương mắt nhìn Nhân rồi nở nụ cười ” Thân thiện “:

– Tớ làm gì ? Cậu có thể nói lại được kh ? – Nó nói thân thiện

– việc mình làm mà bản thân còn kh biết à, làm Đ* đó! nghe chưa ? Cả 2 đứa mày đều làm Đ* đó! – Nhân cố gắng nhấn mạnh từ đó

Nụ cười thân thiện tắt ngay sau khi nghe được câu đó, đôi mắt tím càng lúc càng lạnh! Nó nhìn thẳng vào Nhân chưa kịp mở miệng thì

– Im đi trước khi tao bắn nát sọ m – Ngọc nói

Câu nói khiến tất cả học sinh rùng mình, Nhân bất ngờ, khuôn mặt bắt đầu có mồ hôi:

– M dám sao ? – Nhân nhếch mép

– M đừng quên tao là ai – Ngọc khẽ nghiêng đầu

Nó nhìn Ngọc rồi quay lại nhìn Ken, Key và Yun

– Đúng là chủ nào tớ nấy – Nó tự nói 1 mình

– Anh nghe được đó – Key và Ken đồng thanh nói

Nó quay lại nhìn, mỉm cười thân thiện =))). Key và Ken cũng mỉm cười lại, nụ cười sát gái, các nữ sinh bị nụ cười đó làm tan chảy.

Đúng lúc này tiếng trống trường vang lên, nó quay lại nhìn Nhân.

– Thôi đi Ngọc, lúc khác hãy nói tiếp! – Nó nói rồi nhìn Ngọc

– Sợ quá nên bỏ chạy à ? – Nhân nhếch mép

Lúc này các học sinh đã đi hết, chỉ còn tụi nó và đám của Nhân. Key lúc này mới mỉm cười nhìn Nhân:

– Em bạo quá nhỉ ? – Key cười rồi nhìn Nhân

– Chào Anh Key! – Nhân bất ngờ nói

– Tách ra khỏi tôi, em tung hoành nhỉ ? – Key mỉa mai

– Thì sao ? – Nhân cười nửa miệng nói, tách ra rồi sợ gì nữa

– Tạo được, nâng được, Giết được, nhớ đó! – Key nhìn Nhân

Đôi mắt của 1 Đại Ma Vương, Nhân im lặng nhìn Key. Lúc này Yun bước tới nắm cổ áo nó lôi đi, nó bất ngờ mém té:

– Ya ya ya ya! Té té té – Nó la lên

– Trễ giờ rồi, lằng nhằng quá đi – Yun nói với giọng khó chịu

Tuấn Anh khoác tay lên vai Ngọc, mỉm cười:

– Đi thôi – T.A nở nụ cười dịu dàng khiến hàng ngàn cô gái tan chảy

– Dẹp đi 3, đừng tưởng tao kh biết bộ mặt thật của m, còn bày đặt cười nữa. Tưởng tao sẽ la lên vì vẻ đẹp trai của m à, kh có nha! – Ngọc giở giọng trêu chọc

– Mất cả hứng, đi m! – T.A nhăn mặt rồi kẹp cổ Ngọc mạnh hơn kéo đi

– Á, cái thằng này – Ngọc la lên

T.A và Ngọc đi đằng sau Key, Ken, Yun và nó bỏ lại đám Nhân. Nhân nghiến răng, kh ngờ Đại Ma Vương lại đi học:

– Chết tiệt! – Nhân nghiến răng nói

– Giờ làm sao ? – Thư nói

– Mạnh tay hơn – Nhân nói

– Chắc chứ ? – Nhi nhìn rồi nói

– Theo lời tôi, các cô kh thiệt đâu – Nhân nói rồi bỏ đi

– Tụi mày chết chắc rồi – Nhân tự nói rồi nở nụ cười khinh bỉ

Nhân kh biết cuộc trò chuyện của Nhân và 3 hót girl đã bị người khác nghe thấy. 1 ánh mắt đang nhìn vào bóng dáng của Nhân, nụ cười hiện trên môi….

$pageOut $pageIn

Chap 38 :

Yun cứ thế nắm cổ áo nó lôi theo, nó la oai oái, kh thể mất thể diện như thế này được:

– Ya ya ya, Anh bỏ tôi ra – Nó vùng vẫy

– Em im lặng chút đi – Yun chẳng thèm quay lại

– Nếu muốn tôi im lặng thì Anh buông ra – Nó nói

– rồi rồi, đây e tự đi đi – Yun nói rồi thả cổ áo nó ra

Nó xém xíu mất đà té về phía trước, nhanh chóng lấy lại thăng bằng. Nó ngước lên nhìn Yun, dáng vẻ kiêu ngạo, lạnh lùng. Nó trề môi:

– 1 tên đáng ghét – Nó nói

Nó đứng thẳng rồi bước đi, sân trường hiện giờ đã chật cứng các học sinh. Do toà nhà này được chia làm 2 khu vực: Cấp 2 và Cấp 3. Nên khi có hoạt động gì đó chung cả 2 cấp thì toàn bộ sẽ xuống sân trường, là 2 cấp nên sẽ có 2 hiệu trường. Điều hiển nhiên là 2 hiệu trưởng chẳng ai ưa ai và cả 2 là 2 chị em ruột. Nghĩ tới thôi đã thấy nhức đầu ==!

Sân trường bắt đầu nhộn nhịp hơn hẳn vì sự xuất hiện bởi 4 mỹ nam đang bước tới! Nữ sinh lẫn 2 cấp đều bắt đầu chải chuốc, trang điểm lại để được sự chú ý bởi 4 người kia. Nó nhìn thôi đã thấy phát ói ><! Cấp 3 thì trang điểm loè loẹt, cấp 2 thì giả bộ ngây thơ, hiền dịu =))). Đúng là gặp trai đẹp có khác nhĩ. Nó lắc đầu rồi gắn tai phone lên, đung đưa theo bản nhạc. Nó bước xuống sân trường thu hút mọi ánh nhìn, khuôn mặt nó thay đổi. Chẳng còn mỉm cười như trước, khuôn mặt lạnh lùng, bất cần, dáng người thon thả, làn da trắng gần như trong suốt, mái tóc bạch kim bay trong làn gió, đôi mắt tím lạnh. Nam sinh đều nhìn nó như muốn ăn tươi nuốt sống. Đúng là trước đây nó đã dễ thương nhưng lại sở hữu thân hình mũm mỉm nên cũng chẳng được chú ý nhiều, nay đã ốm lại, đẹp lại càng đẹp.

– Như, đi theo tao! – Ngọc bước lên nói với nó

Chưa kịp trả lời thì Ngọc đã kéo nó đi, nó bất lực đi theo. Gỡ 1 bên tai phone xuống, nhìn vào sân trường:

– Hôm nay đông quá nhĩ ? – Nó nhìn

– Ừ, cả cấp 3 đều qua cơ mà – Ngọc nói

– sao lại có cấp 3 ? – nó ngu ngơ hỏi

– Thì đương nhiên là vì 3 tên đó chứ gì, thật lộn xộn – Ngọc nói rồi lắc đầu

– 3 tên đó, thì sao ? – nó vẫn kh hiểu

– Thế m nghĩ tại sao 3 tên đó có mặt ở đây ? M kh đọc lịch sử trường à ? – Ngọc nói

– Thời gian tao ngủ còn kh có nói chi đọc mấy cái đó

– M biết vì sao họ được gọi là Đại Ma Vương kh ?

– Ác hơn người thường ? =))) – Nó đáp lại

– Cũng đúng nhưng m thiếu rồi. Cả 3 đều xuất thân từ các tập đoàn lớn nhất, sức mạnh lại ngang nhau nên mới có thể chơi với nhau. 3 con người, 3 tính cách và 3 sở trường riêng, IQ cao ngất ngưởng, thành thạo các loại võ, được huấn luyện từ nhỏ, người thừa kế gia sản kết xù, người kế nhiệm chức chủ tịch của 3 tập đoàn, ngang tàn, tàn nhẫn, lạnh lùng, cương quyết và cả vẻ đẹp hoàn hảo kh tì vết – Ngọc kể 1 kèo khiến nó chóng mặt

– Rồi rồi t hiểu rồi, m cứ nữa chắc tao điên quá – Nó xua tay

– Đến rồi – Ngọc nói

Nó quay đầu lại là 4 chàng mỹ nam đứng trước mặt khiến nó giật mình:

– Đâu ra xuất hiện v ? – Nó chỉ tay

– Đến trễ rồi đó! – Ken nói

– Ơ… Mà sao T.A và Ngọc lại ở đây ? – Nó hỏi

– M kh biết gì à ? – Ngọc nhìn nó hỏi

– Tụi tao chuyển về Black rồi – T.A nói

– Nhưng đồng phục ? – Nó nói

– À….

T.A và Ngọc cởi áo đồng phục ra, là đồng phục của Black

– Mặc đến tận 2 3 lớp, nóng muốn chết – Ngọc cởi ra rồi lấy tay quạt

– Chứ gì nữa, kh thể tin được lại bắt làm trò này – T.A nói rồi giục bộ đồng phục lớp thường xuống đất!

Nó nhìn rồi quay lại nhìn 3 Đại Ma Vương kia, 3 tên đó dám giấu nó cơ đấy. Mà thôi kệ, dù gì thì cũng đã có bạn rồi.

– Đi về lớp thôi! – Ngọc nói

– Kh chào cờ sao ? – Nó nói

– Lớp Black kh cần chào cờ ngoài những việc quan trọng mới xuất hiện – T.A nói

– Ồ ~! Thế đi thôi, bai bai – Nó nói rồi đưa tay chào 3 ĐMV đang đứng

– Trưa tụi anh xuống – Key nói

– Dạ ok! – Nó cười

Nó cùng Ngọc và T.A bước đi, Ken khẽ nhíu mày:

– Kh biết ổn kh ? – Ken nói

– Tin tao đi, e gái của 2 ĐMV mà kh giỏi được mấy cái này thì tao đi bằng đầu! – Yun cười rồi nói

– Đúng rồi – Key đồng tình

Cả 3 xoay người đi về hướng ngược lại với tụi nó, rồi việc này sẽ đi về đâu ?

$pageOut $pageIn

Chap 39 :

3 đứa nó bước lên lầu cao nhất, dãy hành lang im lặng đến phát sợ, 3 đứa nó đi chẳng ra tiếng động. Nó ngó nghiêng ngó dọc ” lạ nhỉ, chẳng có ai cả!! ” nó suy nghĩ rồi bước đi tiếp. Lúc này T.A nhìn nó rồi thấy bàn tay phải được quấn băng y tế trắng kĩ càng:

– Cái này là từ vụ Quỳnh hả ? – T.A hỏi

– Hử…. ? À, ừ! – Nó trả lời

Nhắc tới Quỳnh nó lại thêm đau lòng, nó hiểu cũng vì hắn nên Quỳnh mới thế. Quỳnh đẹp, tài giỏi, hoàn mỹ là 1 cô gái hoàn hảo đương nhiên là xứng với hắn. Nghĩ tới thôi nó cảm thấy trống vắng 1 điều gì đó, đã bao lâu rồi nó kh gặp hắn nhĩ ? Từ vụ đó đến nay, ít nhất cũng 1 tuần rồi còn gì! Có thể nói nó là dạng người Yêu được Hận được, nhưng nó kh thể hận hắn. Ở một lúc nào đó, nó căm ghét hắn, ghét đến bật khóc nhưng rồi nó nhận ra, là vì còn thương hắn nên nó mới khóc. Khóc một mình chẳng ai biết, khóc đến kiệt sức rồi ngủ quên trên chiếc gối thấm đẫm nước mắt rồi sáng thức dậy lại nở nụ cười trên môi. Ừ thì có người nói còn nhỏ nên suy nghĩ chưa thấu đáo cứ nói thích rồi lại thành yêu, nó có thể bật cười vì điều đó. Đúng là chỉ cấp 2 nhưng với nó như đã trải qua 1 cuộc đời, suy nghĩ của nó chín chắn hơn bạn cùng lứa. Chính vì thế nó có thể tự đứng dậy khi tất cả người thân bỏ mặc gia đình nó rồi đến ba mẹ nó cũng rời xa, nó đã tự mình mạnh mẽ, khuôn mặt lúc nào cũng có nụ cười trên môi và đến ngày Anh đến gặp nó. Nó ngã vào lòng Anh rồi bật khóc, khóc nức nở, nó mệt mỏi lắm nhưng chẳng dám nói ra vì xung quanh nó còn lại ai ? Giấu những điều đó thật chặt vào tim, khoá lại và cất đi chiếc chìa khoá. Anh đến tìm lại chiếc chìa khoá đó và làm chỗ dựa cho nó. Nó biết ơn Anh và Key, cả đời này dù có đánh đổi cả mạng sống của chính mình cũng kh thể trả hết ơn của 2 người họ.

– Suy nghĩ gì v ? – Ngọc lên tiếng cắt ngang dòng suy nghĩ của nó

– Hả ? à, vài việc linh tinh ấy mà – Nó cười gượng

– Áchhh, quên nói với m, vì là học sinh mới vào và là em của 2 ĐMV nên mày sẽ làm 1 bài kiểm tra để xem môn nào giỏi nhất! – Ngọc nói với giọng hào hứng

– Môn giỏi nhất hả ? Để xem…. Có lẽ là Ngoại ngữ – Nó suy ngẫm rồi nói

– Ủaaa ? Mấy ông anh của m kh nói cho m biết à ? – Ngọc mở to mắt nhìn nó

– Nói gì ? – Nó nhìn Ngọc

– Tại sao lớp Black lại toàn là những thành phần bất hữu, nguy hiểm của xã hội, m kh nghĩ đến điều đó à ? – Ngọc nói

– Thật ra thì tao kh quan tâm lắm – Nó lắc đầu trả lời

– Lại bị ĐMV troll rồi – T.A lắc đầu mỉm cười

– Ác quá ác – Ngọc làm bộ dạng y chang T.A =)))

– Giải thích đi 2 đứa kia – Nó nói

– Lớp Black thật ra là đào tạo các học sinh có tiềm năng để làm sát thủ, chế tạo súng, bom, các loại thần dược và độc dược…..v..v nói chung là các thành phần nguy hiểm – T.A giải thích

– Để làm gì ? – Nó nhìn T.A hỏi

– M nghĩ làm gì ? Đào tạo xong về nhà lấy thun bắn ruồi à:v – T.A nói với giọng trêu chọc

– Hahahahaha lấy thun bắn ruồi – Ngọc che miệng cười

– * bốp *, này thì cười – Nó lấy tay đánh Ngọc

– Ý tao là đào tạo v rồi sẽ làm gì, nghề ngiệp ý!! – Nó nói với T.A

– Thế giới ngầm, các tổ chức, băng đảng lớn, làm vệ sĩ cho chủ tịch của các tập đoàn lớn, pha thế các loại độc dược dành cho các sát thủ hoặc làm bác sĩ riêng cho các thủ lĩnh, đại ma vương chẳng hạn, nói chung là rất nhiều – Ngọc trở lại trạng thái ban đầu và kể 1 lèo

– Giống như 3 tên đó – Nó gật đầu nói

– 3 người đó, giống như lúc nãy tao nói với m, thế giới của họ cực kì nguy hiểm, gia sản kết xù khi còn nhỏ, sống trong thế giới ngầm và chính trị, luôn bị rình rập bởi những tên sát thủ khét tiếng, các băng đảng luôn nhắm vào họ nhưng rất ít ai thành công – Ngọc nói

– Tại sao ? – Nó hỏi

– M nghĩ xem, với gia thế, cuộc sống như thế đương nhiên là phải luôn luôn được bảo vệ chặt chẽ. Với tên gọi là Đại Ma Vương thì chắc chắn người phải xứng tầm với tên đó. Cả 3 đều được đào tạo khi còn rất bé, đã nhìn thấy nhiều chiến trường đẫm máu từ bạo lực đến kinh tế nên đối với họ những việc này đều bình thường. May mắn thay, cả 3 nhà đều thân thiết nên 3 người họ đều là bạn bè rất thân từ nhỏ, họ đã cùng nhau vượt qua mọi thứ và trở thành những người mạnh nhất ở 2 thế giới: thế giới ngầm và thế giới chính trị! – T.A giải thích chặt chẽ

– Và là 3 tên khùng nhất tao từng thấy – Nó lên tiếng

– Đồng ý – Ngọc và T.A đồng thành

– Hahahahah – Cả 3 nhìn nhau cười

Nó cảm thấy mình vẫn còn may mắn khi còn những người này bên cạnh. Ông trời vẫn kh lấy hết đi những gì nó có!

– Tới rồi! – Ngọc nói

1 cánh cửa gỗ lớn, khác với các lớp học thường. Nó bắt đầu có mùi gì đó là lạ

– Mùi này…. Hình như tao ngửi thấy ở đâu rồi ? – Nó hít 1 hơi sâu rồi nói

– Đương nhiên là mày phải quen khi ở chung với 3 tên kia rồi – T.A nheo mắt nhìn nó

– Mùi thuốc súng – Ngọc thản nhiên nói

– GÌ, TRƯỜNG HỌC CÒN CÓ SÚNG Ở ĐÂY NỮA Á – Nó hét lên

– Chắc đang chuẩn bị đó, đi vô thôi – T.A nói

– ừ, vô nào – Ngọc hớn hở

Nó đang ngơ ngác nhìn cửa gỗ thì đã bị Ngọc và T.A nắm tay kéo vào lớp học. Đập vào mắt nó là…….

$pageOut $pageIn

Chap 40 :

1 Ông thầy giáo đang cầm súng chỉa vào một học sinh nam đang đứng trước mặt. Kh những hoảng hốt mà khuôn mặt của học sinh nam đó bình thản đến bất ngờ. Ngọc và Tuấn Anh bước tới chỗ thầy giáo, mỉm cười:

– Như tới rồi, thưa thầy – Ngọc nói cuối đầu cười rất tươi

– Ừ, cảm ơn 2 em, về chỗ đi! – Thầy giáo nói rồi mỉm cười

Nó mới để ý, ông thầy này khá trẻ tầm 30 đổ xuống, dáng người cao khoảng 1m80, thân hình chuẩn, khuôn mặt tuấn tú thu hút người khác kèm theo mái tóc nâu hạt dẻ kiểu Hàn! Nụ cười ấm áp khiến người khác cảm giác thân thiện.

Thầy giáo quay lại nhìn nó rồi tiếp tục chỉa súng về nam sinh đang đứng!

– Thế nào ? Còn vào trễ kh ? – Thầy nói

– Kh thưa thầy! – Nam sinh trả lời

– Tốt, về chỗ! Hôm nay có học sinh mới nên tôi tha cho em đấy – Thầy nói

Nam sinh đó bước về chỗ với nụ cười rất tươi với vẻ thoát chết. Nó nhìn rồi quay lại nhìn ông thầy đang đứng cầm cây súng quay quay ==’. Thầy giáo quay lại nhìn nó rồi ngoắc tay kêu nó lại gần, nó bước tới đứng đối diện:

– Thầy tên là Mạnh Cường, chào mừng em đến với lớp Black – Ông thầy nói rồi cười với nó

– Em tên Như, xin chào thầy – Nó nói rồi cuối đầu chào

Ông thầy quan sát tổng thể nó rồi khẽ bật cười, MC ( Mạnh cường ) dừng lại ở sợi dây chuyền hình thánh giá, khẽ nhíu mày rồi nhìn về phía Ngọc và Tuấn Anh. Ngọc và Tuấn Anh vẫn cười rất tươi, MC lắc đầu rồi thở dài:

– Sao lại trúng năm của mình chứ ? – MC nói nhỏ

– Sao v thầy ? – Nó nhìn

– À kh gì kh gì – MC giật mình nói – Đây là Như, học sinh mới thầy đã nói với các em hôm qua! Giúp đỡ bạn nhé

Nó cứ tưởng rằng lớp Black toàn những con đáng sợ, mặt lúc nào cũng hầm hầm muốn giết người. Ngược lại điều nó tưởng tượng, lớp Black đa số toàn trai xinh gái đẹp, hoà đồng và điều đó đương nhiên với việc => lớp Black là nơi hội tụ của những đứa ĐIÊN =)))

– chào mừng bạn đến với lớp Black của chúng tớ – 1 học sinh nữ bước lên mỉm cười với nó – Mình tên Huỳnh Nhi lớp trưởng của lớp

– À chào bạn – Nó mỉm cười

Từ phía cuối lớp học có một nam sinh chạy tới trước mặt nó:

– tớ là Khang, xin được làm quen – Khang đưa tay trước mặt nó

– À chào bạn – Nó bắt tay với Khang

Lớp học bắt đầu nháo nhào lên khiến nó chóng cả mặt, đúng là lớp đặc biệt nên ai cũng đặt biệt ( kể cả ông thầy:v ). Tình hình bắt đầu lộn xộn, MC cầm súng bắn lên không:

– * Đùng * – tiếng súng nổ

Nó giật bắn người nhìn thầy giáo đẹp trai đang đứng với nụ cười trên môi. Đáng sợ thật!

– Về chỗ nào mấy em, sao cứ tươm tướp khi thấy gái đẹp thế hả, nam lẫn nữ, tụi em bị đồng tính hết rồi à ? – MC nói vẫn giữ nụ cười trên môi

– Thầy phân biệt giới tính – Khang la lên khiến cả lớp cười

– Tiết sau học gì v lớp trưởng ? – MC nhìn H.Nhi

– Dạ là thể dục – Nhi đứng lên trả lời

– à~, Hẹn gặp em nhé, KHANG – MC cười, nụ cười đầy sát khí

Khang toát mồ hôi vì lời nói của MC, đúng là Ác Quỷ trần gian mà =)))). MC quay lại nhìn nó:

– Chắc em cũng nghe về việc bài kiểm tra môn học đúng kh ? – MC hỏi nó

– Dạ ? Kiểm tra cái gì ? – nó ngơ nói

– Tôi tưởng đã thông báo rồi chứ – MC nói

Nó quay lại kiếm Ngọc, mắt hình viên đạn! Ngọc giả lơ nhìn chỗ khác khiến nó bóc khói

– Thôi, kh biết thì giờ biết! Em sẽ làm bài kiểm tra thực hành, ở lớp này sẽ kh học lí thuyết nên sẽ kh có sách hay là bút viết gì cả. Giờ thì cả lớp theo tôi – MC nói rồi ra hiệu cho cả lớp di chuyển

Nó ngơ nhác nhìn, Ngọc từ phía sau bước tới cười với nó:

– xin lỗi nhé, Ken kh cho tao nói! – Ngọc cười với nó

– Th th, việc đó kh quan trọng! Ông ta đưa chúng ta đi đâu v ? – Nó xua tay rồi nói

– có lẽ là phòng tập bắn – T.A từ đằng sau nói

– Bắn ? Bắn cái gì ? Tao đâu có biết bắn – Nó hoảng hốt nói

– đừng lo, ở lớp này kh phải ai cũng biết bắn cả! Mỗi học sinh trong lớp Black đều có 1 khả năng riêng nên bài kiểm tra này sẽ giúp m tìm ra khả năng đó! Ban đầu khi làm bài kiểm tra này ai cũng bỡ ngỡ cả nhưng rốt cuộc cũng tìm được môn họ giỏi nhất – Ngọc nói

– Kh sao đâu, thầy dễ lắm có điều… – T.A ngập ngừng

– Điều gì ?- nó hỏi

– M thấy ổng lúc nào cũng cười v thôi chứ đáng sợ lắm đó. Nụ cười đó đối với các học sinh bình thường thì sẽ động lòng, còn đối với học sinh lớp Black thì cực kì nguy hiểm – Ngọc nói rồi tỏ vẻ sợ sệt

– Lớp này chỉ có 12 học sinh thôi, tụi tao học chung với nhau từ lớp 6 rồi, tính cả mày luôn là 12 đó! – Ngọc nói

– Tụi tao ? – Nó nhíu mày

– Ùm, tao với T.A học lớp này từ lớp 6 mà – Ngọc nói

– Nhưng chẳng phải m học 8a2 sao ? – Nó ngạc nhiên

– À, thật ra thì vẻ bề ngoài thôi! Lúc đó nếu tao qua lớp Black thì sẽ kh được đi chơi với m nữa nên sáng t học lớp thường, tối học Black. Giờ thì m học Black rồi nên t kh cần học lớp thường nữa! – Ngọc nói

– Tuấn Anh cũng v ? – Nó hỏi T.A

– Ừ – T.A gật đầu

Cuộc nói chuyện được cắt ngang khi giọng MC vang lên:

– Tới rồi, vào thôi các em – MC mở cửa

Tất cả học sinh bước vào, bên trong là các tấm bia, bao cát, súng được sắp sẵn trên bàn! Có 12 cái bàn, dường như đều đã chuẩn bị cho nó!

– Hôm nay Như sẽ làm kiểm tra nên các em chỉ đứng nhìn thôi! Ngọc, lên giúp bạn đi – MC ra hiệu cho Ngọc bước lên

– Đi nào! – Ngọc kéo tay nó

Cả lớp đều háo hức khi được nghỉ tiết =)). Ai cũng đều hớn hở cổ vũ cho nó:

– Cố lên nha Như – Nhi la lên

– Cố lên, cố lên – Cả lớp đồng thanh nói rồi vỗ tay

Nó quay lại cười, sau nụ cười đó là sự im lặng rồi tới những tiếng la hét:

– là thiên thần đúng kh ? – Khang nói

– Tao muốn làm les quá m ơi – Nhi nhìn chằm chằm vào nó

Nó đứng hình, Ngọc đang kiểm tra súng rồi quay xuống:

– Mày đừng để ý đến 2 đứa nó! Tụi nó là 2 đứa khùng nhất trong lớp đó! – Ngọc nói rồi cười

– M kh nói tao cũng biết rồi:))! – Nó quay lại

MC bước tới chỗ nó và Ngọc:

– Được rồi, giờ Ngọc sẽ hướng dẫn cho em cách bắn súng, xong rồi chúng ta sẽ bắt đầu

– dạ được – Nó gật đầu

– Xong chưa Ngọc ? – MC hỏi

– Em lúc nào mà chả sẵn sàng – Ngọc nói với giọng khiêu khích

– Rồi, chuẩn bị, 1…2..3 – MC hét

Xong tiếng hét của thầy giáo thì những tấm bia và bao cát bắt đầu di chuyển, Ngọc tập trung bắn, nó quan sát từng cử chỉ của Ngọc. Kh khó nhưng phải tập trung cao độ!

– Ngưng, làm tốt lắm nhưng em kh nên bắn vội vàng quá – MC nói

– Vâng vâng – Ngọc gật gật đầu – Biết cách chưa ?

– Ừ được rồi – Nó cười

Nó cầm súng lên, hơi nặng nhưng với nó vẫn ổn!

– Chuẩn bị chưa ? – MC nói

– Rồi – Nó đưa súng lên bắt đầu nhắm

– 1…2…3

Các tấm bia bắt đầu di chuyển, cả lớp bắt đầu nhộn nhịp hẳn lên:

– Cố lên cố lên cố lên – Tiếng cổ vũ vang lên

Nó hít 1 hơi dài, nó chơi bắn súng ở các khu trò chơi khá giỏi. Thở ra và tai lấy phone gắn lên! Giờ nó chỉ còn nhạc, tiếng cổ vũ sẽ kh còn ảnh hưởng nữa. Nó bắt đầu bắn, 1 tấm bia, 2 tấm, 3 4 5…. Đều bị nó bắn ngã, rồi tới bao cát trên không! Nó hướng lên rồi cười khẩy, quá dễ.

– * đùng đùng đùng đùng đùng…. * – Tiếng súng nối tiếp nhau vang lên

Nó bắn với tốc độ khá nhanh, cả lớp lẫn MC đều ngơ ngác nhìn nó!

– Giỏi…. Giỏi quá – Nhi lấp bắp nói

– Tốc độ nhanh thật – Khang nói

– Như thường chơi bắn súng ở các khu điện tử nên giỏi cũng đúng – T.A nói

– Và kèm theo nữa là do di truyền đó – Ngọc nói

Lúc này nó đặt súng xuống, tháo 2 tai phone xuống. Quay lại nhìn MC:

– Xong rồi thưa thầy – Nó báo cáo

– Kĩ năng dùng súng rất tốt, tốc độ rất nhanh nhưng nhắm vẫn chưa chuẩn, đa số đều lệch khỏi hồng tâm hoặc sát thôi! – MC đánh giá – Em có thể chọn môn này, với một học sinh mới thì như vầy là rất tốt! Thôi, chúng ta đi tiếp

MC bước ra khỏi phòng và học sinh đi theo. Nó bước đi, Ngọc chạy lại:

– Tốt lắm – Ngọc cười

– Cảm ơn, giờ thì là môn gì ? – Nó hỏi

– Hình như là pha chế độc dược với thần dược – Ngọc nói

$pageOut $pageIn

Chap 41 :

– Độc dược với thần dược ? – Nó quay lại hỏi Ngọc

– Giống như thuốc độc với thuốc giải á, m làm ra được độc dược thì phải làm được thần dược! – Ngọc giải thích

– rồi ví dụ kh làm ra được thần dược rồi s ? – Nó hỏi móc:))

– v thì m đừng học môn này – Ngọc bình thản trả lời

– Cũng như kh:v – Nó cười – V lớp có ai học môn này kh ?

– Để coi…. Hình như là…… Kh nhớ =)))) – Ngọc cười

Nó trừng mắt nhìn Ngọc rồi bước tiếp, có lẽ nó kh nên dính tới môn này >< nó cũng chẳng có trí nhớ tốt nên lỡ từ thần dược sang độc dược là chết cả lũ:v. MC dừng trước căn phòng khác:

– Giờ là tới phóng phi tiêu! – MC nói

Cả lớp bước vào căn phòng, cũng giống như phòng tập bắn nhưng có điều bảng bia to hơn 1 chút! Nó quan sát, đúng là dành cho thành phần bất hữu, không khí phòng tập cũng man rợ theo ==’!

– Lớp trưởng! Lên hướng dẫn cho bạn – MC nói

– Vângggg! – Nhi kéo dài =))

Nó bước lên nhìn Nhi, Nhi trông rất xinh, nước da trắng, má lún đồng tiền! Nhi quay lại cười với nó, dù lớp trưởng nhưng theo lời Ngọc kể thì Nhi là đứa loi choi nhất lớp, bao che mọi hành vi cúp học, cúp tiết cho lớp =)))! Một lớp trưởng gương mẫu trong Black:))

– Thật ra kh khó lắm đâu, cầm lên ngắm và phóng thôi! – Nhi nói với nó

Nó nhìn rồi cười, Nhi cầm phi tiêu lên ngắm về hồng tâm tấm bia!

– * vụt * * bặc * – Phi tiêu cắm vào hồng tâm

– Đó dễ lắm – Nhi cười tươi

– Rồi rồi, tui biết cô giỏi rồi, đi về – MC đuổi Nhi về

Nhi mặt xịu xuống khiến cả lớp bật cười. Nó bước tới cầm phi tiêu và ngắm

– * vụt * * bặc * – Phi tiêu cắm vào sát bên ngoài hồng tâm

– Được rồi, v là cả 2 e đều đạt nên e có thể chọn cả 2! Với phi tiêu này e có thể kết hợp với độc dược và thần dược luôn. Còn với sún… – MC ngưng lại móc điện thoại trong túi quần ra – Thầy xin lỗi, các em đợi một chút

– Gái gọi gái gọi – Nhi nháo nhào lên

– Bồ nhí hay vợ, hay bạn gái – Khang nói tiếp

– Lăng nhăng – Ngọc lắc đầu nói

Cả lớp bắt đầu nháo nhào lên bàn luận, MC vừa bước vào thì cả đám im bật khiến nó ngậm miệng lại nín cười.

– E học cả 2 – MC nói với nó

– Ơ… Thầy nói có thể chọn mà – Nó cãi lại

– Có người nhờ thầy nói với em ” Cãi lại, cố tình kh làm theo, thiết bị công nghệ thông tin hiện đại và các mối quan hệ xã hội cắt đứt ” – MC nói mỉm cười rất dịu dàng

Nghe câu đó xong Ngọc với Tuấn Anh bịt miệng lại cười, chỉ có ĐMV mới làm được điều đó =))). Mặt nó từ màu hồng sang xanh rồi tới tím

– E quyết định thế nào ? – MC cười với nó

Giờ nó mới biết lời Ngọc với mấy đứa khác nói là thật. Nụ cười cứ tưởng thiên sứ, ai nhè là Ác Quỷ ><!

– Dạ, sao cũng được – Nó cố gắng mỉm cười lại – Đợi em học xong người đầu tiên em giết là thầy – Nó nói kh ra tiếng

MC nhìn miệng nó kh hiểu nó ns gì nhưng cảm thấy rùng mình, tính mạng bị đe doạ:v. MC nhìn nó với ánh mắt xăm soi, nó bắt gặp được

– Thầy nhìn gì v ? – Nó mỉm cười nói – Thầy nhìn nữa em móc mắt thầy ra đó – Nó nói kh ra tiếng

– Hả ? À kh gì kh gì! – MC giật mình xua tay – Cũng gần tới tiết thể dục rồi, các em đi thay đồ rồi di chuyển xuống sân!

– Dạaaaaaaa – Cả lớp đồng thanh kéo dài

Cả lớp di chuyển đi, nó ngớ người ra, thể dục sao ? Nó nhìn qua Ngọc:

– Tao làm gì có đồ thể dục ? – Nó hoảng nói

– à, đồ thể dục thì được chuẩn bị sẵn ở trường luôn mà, trong ngăn bàn của mỗi người á! – Ngọc nói

– Ngăn bàn ? – Nó ngạc nhiên nói – Tao còn chưa biết chỗ tao ở đâu mà ?

– 12 đứa học sinh, chia làm 4 tổ, mỗi tổ 3 đứa, tao với T.A chung 1 tổ, m ngồi kế cửa sổ, trên Kai! Tao ngồi kế mày! – Ngọc giải thích

– Kai ? – nó nói

– là tên kia kìa! Chơi chung với tụi tao, hôm nay nó lại đến trễ nữa rồi, xui cho nó, nay học thể dục – Ngọc cười

Tụi nó tới lớp, nó đi xuống bàn được Ngọc chỉ, đúng là có bộ thể dục trong ngăn bàn! Áo thì vẫn là màu trắng giống các lớp thường, có kí hiệu đặc trưng của lớp Black trước ngực trái, bên dưới kí hiệu là bảng tên có thể mở ra hoặc gắn vào! Trên bảng tên được khắc ” Như – Black 2 “! Quần thể dục màu đỏ đô khác hẳn với các lớp thường và là quần ngắn tới đầu gối!

– Như, đi thay đồ – Ngọc la lên

– Ừ đợi tao chút – Nó nói

Nó cùng với Ngọc và các bạn nữ khác trong lớp đi vào nhà vệ sinh để thay!

– Hình như nam nhiều hơn nữ hả ? – Nó quay sang hỏi Ngọc

– đương nhiên rồi! Con gái thời nay đứa nào chả yếu đuối, nam nhiều hơn là điều hiển nhiên – Ngọc bình thản nói

Nó thay bộ thể dục vào, quần thì vừa với nó, áo thì hơi rộng! Ngọc bước ra:

– Nhanh v! – Ngọc ngạc nhiên

– Ai như m, lề mề – Nó mỉa mai

– kệ tao m, đồ thể dục đẹp đúng kh ? – Ngọc cười rồi hỏi

– Ừ, đẹp thiệt nhưng áo hơi rộng! – Nó kéo kéo cái áo

– Kh sao, áo đứa nào cũng v hết á! Mặc v mới dễ ăn gian được – Ngọc nói nhỏ

– ăn gian ? – nó nhíu mày

– Lát rồi m hiểu à – Mặt Ngọc gian tà

Nó cũng chỉ cười rồi cùng bọn con gái về lớp cất đồ! May là quần thể dục có túi chứ kh nó kh biết nhét cái điện thoại ở đâu! Nhưng điều nó lo là giày nó mang kh phải giầy thể dục =)))

– Hơ hơ! Chết chắc rồi – Nó thở mạnh nói

– Sao v ? – Ngọc quay lại hỏi

– Kh có giầy – Nó ngớ mặt nói với Ngọc

– Hahahahaha… – Ngọc nghe xong cười lớn

– im đi ><! – Nó bực mình nói

– M kh mua hay sao v ? Hahahaha – Ngọc vẫn tiếp tục cười

– Tao có nhưng có biết hôm nay học gì đâu ><! – Nó nhăn mặt

– Thôi, đi xuống dưới nói thầy rồi tính! – Ngọc cố gắng nín cười nói với nó

– Àiiiisss! Bực thiệt chứ – Nó nói

– th th, kh sao đâu! À mà cái tai phone m tính sao ? Gỡ ra kh chứ học thể dục khó chịu lắm đó! – Ngọc nói

– Ừ v m gỡ ra dùm tao! Tao cũng cột tóc lên luôn – Nó nói

– Ừ, đợi t đi qua mượn đám kia lược với thun! – Ngọc gỡ tai phone ra rồi nói

– Ùm – Nó gật đầu

Ngọc chạy lại phía Nhi với đám con gái mượn lược và thun, cả đám con gái ai cũng cột tóc lên gọn gàn, nó kh cột thì thành đứa khác loài à ==’

– Nè, cột đi – Ngọc đưa lược cho nó

– ừ – nó cầm lược rồi chải tóc

Nó cột hết tóc lên, chừa lại phần mái, cột cao lên gần đỉnh đầu! Lấy thun buộc thật chặt để khỏi đứt! Nó vuốt phần đuôi tóc rồi xoay qua Ngọc:

– Tóc t dài quá – Nó nhăn mặt

– Nổi nữa, kh hiểu sao cả nhà m có mình m là mắt tím với tóc bạch kim! – Ngọc cười nói

– Kệ tao! – Nó hất mặt nói

Ngọc cười rồi cùng nó lại chỗ tụi con gái, Nhi nhìn xuống giầy nó:

– Kh có giầy hả ? – Nhi hỏi

– À, quên đem th – Nó cười gượng

– Kh sao đâu, nói với thầy là được mà. Để tui, Như yên tâm – Nhi vỗ ngực nói

– Cảm ơn nha – Nó cười

– Vô lớp này là chơi tập thể, bao che, quậy phá chung nên đừng lo – Một bạn nữ tên Yến nói

Nó cười rồi cả bọn xuống dưới sân! Nó nhìn xuống lầu, sân trường vẫn nhộn nhịp, hình như mới bắt đầu ra chơi:

– Mỗi lần học thể dục là dính vào cấp 3 và giờ ra chơi! – Ngọc nói

– Cấp 3 cũng học sao ? – Nó hỏi

– Ừ, bên cấp 3 hình như là hơn tụi mình vài người, ông thầy MC mình là giáo viên chủ nhiệm của tụi mình và là giáo viên thể dục bên kia nên học chung cho đỡ tốn thời gian – Nhi quay lại nói

– Nhưng cấp 3 mấy Anh đẹp trai lắm – Nhi phấn khích nói

– E hèm! Hình tượng lớp trưởng! – Yến nói

Nhi lập túc trở lại với hình tượng lớp trưởng gương mẫu, đoan trang và tài giỏi!

– À mà Như có giỏi thể dục kh ? – Yến hỏi nó

– kh thể nói là giỏi nhưng lúc bên lớp thường thì kh rớt phần nào – Ngọc chen vào

– Ầyyy con này! Kh có đâu, kh giỏi lắm! – Nó la Ngọc rồi nói

– V thì hay quá! Được rồi lần này phải thắng bên cấp 3! – Yến vui mừng nói

– Nhưng lỡ kh làm tốt rồi ảnh hưởng đến tập thể thì sao ? – Nó hoảng nói

– Kh sao đâu! Tui có cách, Như là vũ khí bí mật của chúng ta! – Nhi đặt tay lên vai nó nói

– Vũ khí bí mật ? – Mặt nó ngớ ra!

– À, v là Như thế Nhi! Quyết định v đi – Ngọc nói

– Thắng chắc rồi! – Yến nói

– là gì ? – nó hỏi

– Bí mật! – Ngọc đưa ngón tay lên miệng

Cả đám đi xuống lầu! Nó nhìn khung cảnh xung quanh, vẫn quen thuộc như ngày nào!

$pageOut $pageIn

Chap 42 :

Sự xuất hiện của các học sinh lớp Black khiến cả trường nháo nhào! Tụi nó bắt đầu di chuyển ra sân thể dục đã thấy mấy đứa con trai cùng lớp đang ngồi tán dóc:))!

– Heyyyy! Đây nè~ – Khang đưa tay ra vẫy tụi nó

– Đi lại đó đi – Yến nói

Nó đang chần chừ vì nó mới vào lớp mà lại ngồi chung như v. Ngọc thấy nó đang chần chừ liền mỉm cười:

– Còn chần chừ gì nữa! Kh sao đâu! – Ngọc nhìn nó

– Nhưng…. – Nó ngập ngừng

– Còn lâu mới vào tiết lắm, với lại đang giờ ra chơi của lớp thường mà! Kh sao đâu, tụi con trai dễ gần lắm, đứa nào cũng khùng khùng hết:))! – Ngọc nói

– À, t thấy khát quá, t xuống căng- tin cái – Nó nói rồi bỏ chạy

– Ế như như – Ngọc gọi theo

Nó cố gắng chạy thật nhanh xuống căng-tin, sự xuất hiện của nó khiến mọi người bất ngờ! Nó lại chỗ bán nước:

– Cô ơi lấy con chai nước cam – Nó nói

– Ừ ừ, đợi cô chút – Cô bán nước đi vào trong

Nó đang đứng thì bắt đầu nghe không khí xung quanh nhộn nhịp hẳn lên, tiếng của các học sinh lớn dần:

– Hoàng tử kìa

– Đẹp trai quá

– Lạnh lùng quá à >- V.v……….

– Là Black bên cấp 3 đó

Những tiếng hét cứ thế lần lượt vang lên, nó cũng chẳng để ý lắm. Cô bán nước đi ra với chai nước cam:

– Đây con! – cô bán nước đưa nó

Nó đưa tay ra thì đã có người chụp lấy chai nước cam của nó:

– Bán cho tôi! Tiền đây – Người đó đưa tiền ra

– Nhưng bé này mua trước rồi – Cô bán nước nói

– Thôi cô lấy chai khác cho con cũng được! – Nó hơi bực nhưng cũng chẳng thèm cãi

– Chai đó là cuối cùng rồi con, mai cô mới lấy thêm – Cô bán nước nói

Nếu như còn thì nó có thể nhường cho người khác, đằng này là chai cuối cùng thì dại gì nhường!

– Này, đưa tôi chai đó đây! Tôi mua trước! – Nó quay lại nói với người kia

Nó vừa ngước lên thì bắt gặp khuôn mặt quen thuộc:

– Là là Anh ? – Nó sững sờ nói

Người con trai đó nhìn nó, khuôn mặt cũng chẳng thay đổi gì cả:

– Kh là tôi chứ là ai ? E nghĩ là ai, hả ? – Người con trai đó nói

– Thôi thôi, kh đôi co với Anh, trả đây! – Nó đưa tay ra

– Kh trả! Em chưa đưa tiền thì nó vẫn chưa được bán! – người đó cãi lại

– Anh…. Đồ ngang như cuaaaaa ><! – Nó hét lên

– V em là đồ lùn – Người con trai đó cãi lại

– TRANG NHẬT HOÀNG, TRẢ ĐÂY! – nó hét lên

Sau tiếng hét của nó, xung quanh bắt đầu bàn tán:

– con nhỏ đó dám hét lên với Yun kìa

– Gan lớn thật đó

– v.v……

Người con trai đó là Yun! Yun vẫn lạnh lùng nhìn nó, mặt chẳng có tí cảm xúc nào!

– Em là người đầu tiên dám gọi họ tên tôi đó – Yun nói

– Thì sao ? Hả, anh làm gì tôi ? Đồ ngang như cua! Trả chai nước đây!- Nó đưa tay lấy chai nước

Yun đưa chai nước lên cao khiến nó kh với tới

– Đúng là lùn mà! – Yun trêu nó

– Anh… – Nó cứng miệng

Yun cười khẩy rồi để tiền lền quầy, cầm chai nước bước đi bỏ mặc nó đứng đó! Nó bị nụ cười khẩy của Yun chọc tức đến phát điên! Nó bỏ đi về sân thể dục, khuôn mặt lạnh lùng hẳn ra! Nó chọn con đường phía sau trường để đi, đường này ít ai đi nên nó sẽ ít bị chú ý hơn! Đang đi thì từ phía trên cao:

– TRÁNH RA TRÁNH RA! – ai đó hét lên

Nó chưa kịp phản ứng gì hết thì

– * bịch *

Nó bị ai đó xô ngã, đã bực vì Yun lại gặp thêm vụ này khiến nó bực hơn! Nó đứng lên đưa tay phủi cát dính trên quần

– Xin lỗi, bạn có sao kh ? – ai đó nói với nó

– kh sao kh sao! – nó cố gắng bình tĩnh nói

– Bạn là học sinh của lớp Black hả ? – Giọng nói vui mừng

– Ừ – Nó lạnh lùng trả lời

– Mình cũng v nè

Nó ngước đầu lên, là 1 chàng trai cao khoảng 1m70, mái tóc màu vàng =))), nước da trắng và có răng khểnh. Có điều người này vẫn mang balo:

– May quá, vẫn còn dư thời gian – người đó nói

– Ừ, vừa mới đến giờ ra chơi thôi! – Nó trả lời

– Mình tên là Kai, còn bạn ? – Kai đưa tay ra

– Mình tên Như! – nó đưa tay ra bắt tay với Kai

– Như….. À bạn của Ngọc với T.A đúng kh – Kai cười rồi nói

– Ừ!- nó gật đầu

$pageOut $pageIn

Chap 43 :

– Vẫn chưa đến giờ thể dục của ông Cường!! – Kai cười nói

– Chỉ vừa mới ra chơi thôi – Nó nói

– Aisssss! Xém xiu quên mất rồi, nhanh lên – Kai gãi đầu rồi nắm tay nó chạy

– á~! Từ từ! – Nó bị Kai nắm tay kéo đi

Kai vẫn bỏ ngoài tay nắm tay nó chạy thật nhanh, may là nó có thể lực tốt nếu kh đã té dập mặt rồi ==’. Trên dãy hành lang, các học sinh đều nháo nhào lên vì xuất hiện của nó và Kai:

– Đẹp quá đi, là Kai đó

– Đó là học sinh mới hả ?

– Nắm tay kìa, trông đẹp đôi thật

Nó nghe loáng thoáng như v rồi cảm thấy bực mình thêm. Sáng đã bị như thế rồi, giờ lại tiếp tục, cuộc đời nó chẳng bao giờ yên bình cả =)))! Nó và Kai chạy ra sân thể dục, cả sân đang bị bu quanh bởi các học sinh lớp thường! Kai kéo nó chen vào đám đông, bàn tay phải nó bị va mạnh vào nhiều người khiến các vết thương khẽ rướm máu nhưng nó vẫn kh nhận ra! Vào tới sân, Kai ngưng lại tìm kiếm ai đó

– Đây nè Kai! – Tuấn Anh đưa tay vẫy Kai

Kai buông tay nó ra chạy lại phía Tuấn Anh!

– May cho mày là vẫn chưa vào tiết nhé con! – T.A nói

– Làm t tưởng là chết với ông ta nữa rồi! – Kai thở hồng hộc nói

– Hôm nay có trận với Cấp 3 đó! Lần trước thua cay cú gặp chẳng có mày! – T.A nhăn mặt

– Phục…. Thù…. Phục… Thù – Kai thở rồi nói

– M làm gì như sắp chết v ? – T.A nhìn Kai

Kai lắc đầu rồi tay chống xuống đầu gối thở lấy lại hơi:))! Ngọc từ phía đám con gái phát hiện ra nó đang ngồi xổm xuống. Ngọc chạy lại:

– M đi lâu quá v con quỷ, làm t tưởng bị bắt cóc rồi – Ngọc nói

– M… Đợi tao thở cái – Nó nói

– Sao v ? Từ từ, hết hơi chết t mua hòm kh kịp – Ngọc ghẹo nó

Nó trợn mắt nhìn Ngọc rồi lấy hít sâu lại để nhịp tim ổn định, chưa tập đã phải chạy marathon rồi! Nó đứng lên nghiêng đầu qua lại:

– S m thở dữ v ? – Ngọc hỏi

– Đừng nhắc nữa, chưa gì đã gặp tên Yun rồi bị tên Kai hành nữa! Bực hết sức – Nó xua tay nói

– Mày gặp Kai rồi hả ? – Ngọc nói

– Nhờ tên đó mà tao phải chạy marathon với tốc độ nhanh đó – Nó nhăn mặt nói

– Đừng trách thằng đó, nó bị khùng đó! – Ngọc cười nói

Nó gật đầu rồi nhìn xung quanh, học sinh đã vây kín cả sân tập

– Sao đông quá v ? – nó hỏi

– À! Đương nhiên rồi, lần nào chả v! Tại lúc trước tụi mình kh quan tâm tới thôi! – Ngọc bình thản nói – Lớp Black học thể dục lần nào chả v

– đúng là gây sự chú ý quá mà! – Nó nhăn mặt

– Thôi thôi! Đừng khó chịu nữa cô nương! Xem lại bộ dạng của m kìa! – Ngọc nói rồi chỉ nó

Bộ dạng nó lúc này trong thê thảm, tóc thì rối tung lên! Áo thì lộn xộn, quần thì dính đầy cát! Nó đưa tay chỉnh lại rồi cột lại tóc! Lúc này có giọng nói vang lên:

– Lại đó đi – T.A nói

T.A cùng Kai bước tới chỗ nó

– Như, sao đi lâu v ? – T.A hỏi nó

– Sao m kh hỏi tên đang đứng kế m đó ? – Nó trợn mắt nhìn Kai

– Kai ? – T.A hỏi Kai

– À, lúc leo rào t bay xuống trúng Như nên lâu – Kai gãi đầu rồi cười

– Đừng quan tâm tới nó chi cho mệt, nó khùng lắm – T.A cười nói với nó

– Ừa thôi thôi! Đừng nhắc nữa! – Nó xua tay

Lúc này lại có tiếng hét của học sinh thường và cả đám con gái lớp Black

– Gì nữa đây, ồn ào thật! – Nó khó chịu nói

Tuấn Anh và Kai nhìn bộ mặt nó khẽ bật cười, phụng phịu y chang con nít. Tuấn Anh bước tới choàng tay qua vai nó:

– Đi lại chỗ kia ngồi! – Tuấn Anh nói với nó

– Ok! – nó đưa tay lên làm kí hiệu ok rồi nói

– Kai, Ngọc đi lại kia đi – Tuấn Anh nói

– Ừ! – Kai gật đầu

Còn Ngọc thì mải mê nhìn gì đó rồi chạy vụt lại phía đám con gái lớp nó! Nó nhìn rồi lắc đầu:

– Tật mê trai khó bỏ! – Nó nói

– Mày kh thích mấy chàng đó à ? – T.A hỏi

– Công tử bột, anh hùng rơm kh! Được cái đẹp chứ làm được gì! – nó xua tay mà quên mất 3 ĐMV học lớp đó:))

Tuấn Anh và Kai bật cười vì câu nói của nó:

– Đúng là chỉ có mày mới như vậy – Tuấn Anh cười nói

– Aisss! Thôi đi đi, đám con gái này nó cứ la hét riết! T bị thủng màng nhĩ – Nó nói

3 đứa nó lại 1 góc của sân tập ngồi xuống, nó đưa tay lên ôm cổ! Tay phải để lên đùi, Tuấn Anh chụp lấy bàn tay phải của nó:

– Chảy máu rồi kìa! – Tuấn Anh nói

– Hả ? À chắc này té á, kh sao, có lớp băng quấn bên ngoài mà! – nó lắc đầu chẳng quan tâm

– Gần bình phục chưa ? – T.A hỏi

– Ừ, hồi nãy cử động được chỉ còn hơi nhức thôi – Nó nói

Kai mở balo ra lấy 1 cuộn băng quấn y tế khác ra đưa cho T.A

– nè thay đi! Để nhiễm trùng thì mệt lắm – Kai nói

– Đi học mà đem theo mấy cái này chi vậy ? – Nó ngạc nhiên hỏi

– Đem để phòng hờ đó, tụi mình học toàn về vận động dĩ nhiên phải có rồi! – T.A thay băng quấn cho nó rồi nói

– cũng đúng! – nó gật gù

Tuấn Anh kĩ càng thay cho nó:

– Xong rồi! – T.A nói

– Cảm ơn – Nó cười

– Kh có chi – Tuấn Anh cười lại – Mua nước cho t với Kai là được rồi

– Tao biết mà, m đời nào tốt như v – Nó nhìn T.A

– Chỉ có m hiểu t – T.A đưa ngón cái lên

3 đứa cười vì hành động đó rồi bỗng nhiên có tiếng bước chân bước lại phía tụi nó! Theo bản năng phòng chống thú dữ:v, 3 đứa kh hẹn mà cùng đứng lên. Do Kai với T.A cao hơn nó nên nó dường như biến mất sau 2 tên này =)))

Tiếng bước chân ngày càng lớn hơn, Ngọc chạy lại phía nó:

– Kìa kìa, hoàng tử đó! – Ngọc chỉ

– M bỏ tật mê trai đi! Mê phát ớn – Nó nhăn mặt

– xíaaaaa! Đẹp trai thật mà – Ngọc hất mặt nói

– Th th, đi ra chỗ khác đi! – nó kh thể chịu nổi tật mê trai của con bạn nên đành bước đi!

Nó bước đi được vài bước thì thấy trước mặt bị ai đó chặn lại, nó ngước lên nhìn. Là 1 chàng trai cao với mái tóc vàng y như Kai, má lún đồng tiền 2 bên! Và điều kì lạ là tên này đang cười với nó. Nó nhíu mày:

– Em là Như đúng kh ? – Chàng trai đó hỏi

– Anh là ai ? – nó hỏi ngược lại

– Em dễ thương thật đó, làm bạn gái anh nha:)))))! – Chàng trai đó quỳ xuống đưa tay trước mặt nó

Hành động đó khiến mọi người xung quanh nháo nhào lên! Ngọc thì giả vờ té và dựa vào T.A khiến T.A và Kai bật cười. Nó thì ngớ mặt ra, tên này kì quặc thật

– Anh kh ngờ em dễ thương thật đó, như búp bê v! Làm bạn gái anh đi, anh trúng tiếng sét tình yêu rồi! – Chàng trai đó nói rồi nở nụ cười thiên sứ dịu dàng với nó

Nó ngớ mặt ra chập 2, kh ngờ đẹp trai mà bị khùng. Lúc này bỗng chàng trai đó bị ai đó đạp sang 1 bên!

– Này thì tỏ tình, bạn gái này!

$pageOut $pageIn

Chap 44 :

nó vẫn còn đang sững sờ vì màn tỏ tình lãnh nhất trái đất thì đã nghe tiếng hét của Ngọc:

– Như, cẩn thận!!

nó chưa kịp né thì đã bị chàng trai đó đè ngã! khung cảnh thật dễ bị người khác hiểu lầm. 1 chàng trai đẹp tựa như tranh vẽ đang đè ngã 1 con búp bê với kích thước như người thật.

– A – nó la lên

người nó té xuống sàn đất khiến nó la lên, vừa nhìn lên đã thấy chàng trai đó đang nhìn chằm chằm mình. nó nhìn lại, không gian xung quanh bỗng trở nên lạ lùng! chàng trai đó đưa tay lên vén mái tóc của nó, nó cảm thấy khuôn mặt mình nóng bừng lên!

– thật đẹp – chàng trai đó nói

câu nói đó khiến nhịp tim đập nhanh hơn, nó mím chặt môi nhìn chàng trai đó! rồi bất ngờ chàng trai đó bị đẩy ra:

– cái thằng này, làm gì v hả ? – giọng nói quen thuộc

nó chợt giật mình, ngồi dậy và có ai đó nhắc bổng nó lên:

– có sao kh ?

nó được đặt xuống đất, quay lại nhìn thấy Ken đang đứng đó!

– em kh sao – nó nói

– nhóc con, sao đi đâu em cũng gây rối v ? – ken xoa đầu nó cười

– nào có, tên đó bỗng nhiên đè em mà – nó cãi lại

– rồi rồi, đúng là để em một mình sẽ có chuyện mà – ken cười

nó phồng má nhìn Ken, ken bật cười vì hành động đó. rồi có ai đó đặt tay lên vai nó:

– em kh sao chứ ? anh xin lỗi – là chàng trai đó

– kh sao kh. anh kh sao chứ ? – nó hỏi

chàng trai đó lắc đầu rồi cười nhìn nó. Ngọc từ phía sau chạy lại ôm tay nó:

– m sướng quá rồi – ngọc nói

– té mà sướng cái nỗi gì ? – nó nhăn mặt nhìn Ngọc

– là hoàng tử đó!- Ngọc nói

chàng trai đó nhìn Ngọc mỉm cười khiến mặt Ngọc đỏ bừng lên

– em gái tao mà m cũng kh tha hả ? – ken lên tiếng

– aisss! em gái m đẹp thật mà – chàng trai đó nói

nó nhìn chàng trai rồi cảm giác hơi quen. chàng trai này hơi giống

– đông đủ quá nhỉ ? – yun từ đằng xa bước tới cùng key nói

tiếng nói của Yun cắt ngang dòng suy nghĩ của nó. nó trợn mắt nhìn yun, nó vẫn còn bực vụ chai nước. nó quay mặt kéo Ngọc đi về phía T.A và Kai đang đứng khiến Ken bất ngờ. Yun bước tới, tay cầm chai nước cam đung đưa.

– Như bị sao v ? – ken quay lại hỏi Yun

– hay là bị thằng Cen đẩy ngả nên bực ? – Key nói

– CÓ NGƯỜI KH MUA ĐƯỢC CHAI NƯỚC CAM NÊN BỎ ĐI CHỨ GÌ ? – Yun la lớn lên để nó nghe thấy

nó vừa nghe xong quay người lại nhìn về phía của 4 người đó đang đứng. Yun nhìn nó, nở nụ cười nửa miệng khiến nó điên tiết lên. nó nắm chặt tay trái lại, cố gắng kiềm chế cơn giận, Ngọc đứng kế bên thấy v liền vẩy tay kêu T.A và Kai lại. nó và Yun đang trừng mắt nhìn nhau, mắt của 2 người như phóng ra lửa.

– sao v ? – T.A bước tới bên cạnh hỏi nó

nó quay sang nhìn TA, thở hắt ra

– đúng là đồ ngang như cua – nó nói

– đỡ hơn đồ lùn – yun nói

mặt nó ₫ỏ bừng lên, mắt nó liếc Yun, yun vẫn nhởn nhơ đứng, miệng thì cười, tay thì cầm chai nước cam quơ qua quơ lại!

– thôi có chai nước mà – Ngọc vỗ vai nó

– M binh cho a ta hả ? – nó quay lại nhìn Ngọc

– m giận cá chém thớt hả ? – Ngọc hỏi ngược lại nó

nó cứng miệng nhìn Ngọc, đúng là nó đang giận cá chém thớt =))

– thôi, được rồi 2 cô nương, lại kia đi – Kai chen vào

nó quay lại nhìn yun một cái rồi bỏ đi! yun nhìn hành động đó mà bật cười, Ken nhìn nó rồi nhìn yun:

– m chọc gì nhóc v ? – key hỏi

Yun nín cười rồi kể hết cho 3 thằng bạn của mình nghe. nghe xong cả 4 thằng đứng cười. nụ cười đó khiến các nữ sinh tan chảy. nhưng trong mắt nó thì là 4 thằng điên mới trốn viện =))))

nó và 3 đứa bạn ngồi sát bên bờ tường, vừa ngồi xuống có tiếng ai đó kêu nó:

– Nhóc con, qua đây – Key đứng bên đó kêu nó

nó nhăn mặt tính kh đi nhưng bị 3 đứa kia đùn đẩy. mặt nó lạnh lùng kh cảm xúc bước đi khiến mọi người nhìn nó. bước tới chỗ 4 người đó, nó liếc Yun rồi quay sang Key

– a kêu em chi v ? – nó hỏi Key

– lại đây – Key nắm tay nó kéo đi

nó ngồi ở ghế trong sân tập cùng Key khiến mọi nữ sinh chú ý vào nó! nó nhìn Key

– chuyện gì v? – nó hỏi

– cho em – Key đưa cho nó

là 1 hộp màu trắng, nó cầm rồi mở ra. 1 đôi giày nike của nữ, kiểu dáng rất đẹp. nó cảm thấy vui lên được phần nào

– a quên rằng hôm nay em có tiết thể dục nên ban nãy chạy đi mua. – Key nhìn nó cười

– em cảm ơn A – Nó nói rồi nhìn Key mỉm cười

– em thử coi vừa kh ? – Key nói

nó tháo đôi giày đang mang, lấy đôi giày của Key mang vào. vừa với chân nó, màu sắc làm nổi bật nước da trắng của nó. nó mang vào rồi cuối xuống cột dây. vừa cuối xuống, Key cầm chân nó để lên ghế

– anh làm gì v ? người ta nhìn kìa – nó nói

– bộ a3 kh cột dây giày giúp em được sao ? – key hoỉ nó

nó biết kh cản được Key nên đành ngoan ngoãn để Key cột dây! những ánh mắt của các nữ sinh nhìn chằm chằm vào nó khiến nó rùng mình!

– xong rồi nhóc con – key nhìn nó

– hi! cảm ơn A – nó cười

key lấy đôi giày lúc nãy nó mang bỏ vào hộp

– lát đem lên lớp sau – key nói

nó gật đầu rồi cùng key bước ra khỏi ghế đá! cùng lúc MC bước tới với nụ cười trên môi khiến học sinh ngơ ngẩn! bước vào sân thể dục, MC nhìn qua 4 tên đó và nó đang đứng nở nụ cười!

– rồi, tới giờ! các em khởi động chuẩn bị, chúng ta bắt đầu

$pageOut $pageIn

Chap 45 :

Nó nhìn MC rồi ngớ mặt ra, chuẩn bị cái gì! Đang lúc ngẩn người đã bị Ngọc lôi về:

– m còn đứng đó, về khởi động – ngọc kéo nó

– chi v ? – nó hỏi

– thi chứ chi! Lần trước thua quá ác, nay phục thù! – Ngọc quay lại nói

– thi cái gì mới được ? – nó hỏi

– thể dục đó bà nội – Ngọc nói

Nó bị kéo về phía Kai và T.A đang khởi động. Nó nhìn xung quanh, mấy người khác đang làm cái gì đó với sân thể dục, mấy nữ sinh lớp thường thì bắt đầu nháo nhào lên! Nó quan sát, những tấm thảm dần được trải ra và có 1 thanh xà được dựng lên. Nó ngạc nhiên, nhảy cao sao ?

– đừng nói với tao là qua đây vẫn nhảy cao nhé ? – giọng nó hơi run

– chứ sao! M nhảy tốt mà, bên lớp kia đứng 3 rồi còn gì, nếu kh có TA với tê….. – Ngọc nói tới đây thì bị TA đưa tay bịt miệng lại

Nghe tới đó, dù nó kh biểu hiện gì nhưng người khác có thể thấy. Trong đôi mắt màu tím đó, có một nỗi buồn sâu thẳm hiện rõ lên. Nó hít một hơi dài lấy lại bình tĩnh rồi tự nói với bản thân ” quá khứ cứ để nó ngủ yên ” rồi mỉm cười, nụ cười chân thành kèm theo 1 chút gượng gạo! Nó bắt đầu khởi động, duỗi cơ!

Phần sân đã được chuẩn bị xong, MC cầm 1 tập hồ sơ đứng lên:

– Rồi, giờ chúng ta sẽ thi phần nhảy cao và đu xà đơn! Cả nam nữ đều làm nhé! Lần trước bên cấp 2 thua nên hôm nay phải phục thù, kh thì chịu phạt – MC nói rồi quay sang tụi nó mỉm cười, nụ cười nguy hiểm nhưng nữ sinh bình thường thì hét lên ==

Nó cảm thấy rùng mình vì nụ cười đó, đúng là kh nên đánh giá con người qua vẻ bề ngoài!!! Nó ngồi xuống đất, 2 chân đưa ra trước và nằm xuống để cho dẻo!

– Cần giúp kh ? – TA nhìn nó rồi hỏi

– Ừ, cũng được – nó ngẩng người lên nhìn TA

TA cười rồi bước ra sau lưng nó, lấy tay đè nó xuống. Nó có cơ thể cũng khá dẻo nên việc này cũng kh ăn thua gì nhưng do nằm trong thời gian dài nên cần phải làm từ từ!

– Tao kh biết mày dẻo đến thế đó – Ngọc ngạc nhiên nói

– Kh đến thế đâu, lâu rồi kh làm, cơ căng hết rồi! – nó nhăn mặt nói

Lúc này phần bụng nó gần đụng tới chân thì cơ căng ra thêm khiến nó kh chịu nổi:

– Dừng dừng dừng – nó bắt đầu đau nên kêu TA ngưng lại

– Đừng dừng, xuống luôn đi TA! – Ngọc cười

Dù Ngọc kh kêu thì TA cũng sẽ kh ngừng lại, TA kh những kh ngừng mà đè xuống tiếp!

– Á~ – nó hét lên

Nó gập người xuống hẳn sau tiếng hét đó, nó cảm thấy chân sắp đứt ra:))! TA giữ lực như thế trong 10 giây rồi buông ra!

– 2 đứa mày! – Nó trợn mắt nhìn TA và Ngọc

2 đứa đó đứng nhìn nó mỉm cười ngây thơ:)). Dù gì thì cũng căng cơ xong rồi nó cũng bỏ qua ==

– Aissss, đau muốn chết – nó cằn nhằn

– Thôi mà, lần này phải thắng! M kh muốn thắng Yun à ? – Ngọc khiêu khích nó

Nó lúc này mới chợt nhớ ra tên Yun, quay đầu lại nhìn phía bên đó! 4 tên đó đang khởi động và các nữ sinh đều tập trung về bên đó! Nó bắt đầu cảm thấy ngọn lửa chiến đấu bên trong đang bắt đầu nóng lên theo từng giây! Phải quyết thắng!

– Mọi người tập trung lại đây chút dùm Nhi – H.nhi la lên

4 đứa nó đi lại chỗ HN ( Huỳnh Nhi ). Nhi nhìn sang cấp 3 rồi nói:

– Hôm nay mà thua nữa là mua hòm sẵn đi nha mấy đứa – HN nói

– phải thắng, quyết thắng! – Yến cổ động

– Đúng! Phải thắng, bắt buộc phải thắng! – HN nói

– bắt đầu là phần nhảy cao giới hạn là 1,5m! Bên đó chắc là nhảy được tới mức đó rồi nên chúng ta phải cố gắng để nhảy càng cao! – Yến lên kế hoạch

– trong lớp này thì có 2 đứa con trai và 1 đứa con gái mạnh và có thể lực cao nhất là Ngọc, Kai và TA! Nhưng Ngọc là con gái nên phải thêm 1 đứa để cho ngang bằng – Nhi nói đến đây thì 1 đám quay lại nhìn nó

– chuyện gì ? – Nó ngơ ra =))))))

– Như, bà là niềm hi vọng sống của tui! Thi đi – Nhi nhìn nó với ánh mắt cầu xin

– Th th th! Tui kh thi đâu! – Nó lắc đầu từ chối

– m kh muốn phục thù à ? – Ngọc quay sang nó

– Muốn nhưng mà…… – nó lưỡng lự

– À, vầy đi! Như sẽ ngồi ở dự bị để khi Ngọc có vấn đề sẽ thế vào, được kh ? – Khang lên tiếng

– Ừ, cũng được – Ngọc trả lời

Cả bọn quyết định chẳng để nó nói, vì biết nó sẽ từ chối nên nói luôn:)))! Và đương nhiên đời nào có dự bị:))), dụ nó thôi =))))))))). Dù biết có lỗi lắm nhưng biết s giờ:(, cả bọn kh muốn chịu hình phạt ><!

– Rồi, hôm nay thi như thế nào ? Bên cấp 2 quyết định đi! Lần trước là 2 nam 2 nữ và do cấp 3 chọn – MC nói

– dạ thưa thầy, lớp em chọn 4 người, nam nữ tuỳ ý – Nhi khéo léo hỏi

– tuỳ ý ? – MC nói

– miễn sao đủ 4 người! – Nhi nhanh trí

– Rồi, lần này mà thua là chết nhé! – MC nhìn Nhi

Cả lớp tụi nó cũng nhìn lớp trưởng lắc đầu, lớp trưởng người ta ngoan hiền lễ phép, ai như con này:)), khùng khùng điên điên:)))). Lần này mà thua là đi ăn cám hết:))

– V thì bên cấp 3 chọn ra 4 người! – MC quay sang nói với cấp 3

Nó quay sang nhìn bên Black cấp 3, nhìn về phía tên tóc vàng ban nãy và phát hiện:

– Tên đó! Giống với….. – Nó nói rồi quay sang Kai

– M kh biết hả ? – Ngọc ngạc nhiên

– Là anh em hả ? – Nó hỏi

– ừ, anh em ruột! Tên đó tên là Cen, đẹp trai! – Ngọc nói

– M dẹp chữ đẹp trai đi – Kai nhìn Ngọc

– Ghen tị kìa – Ngọc ghẹo Kai

– Im đi – Kai trừng mắt

Cuộc tranh cãi giữa Kai và Ngọc bị ngăn lại bởi tiếng nói của MC:

– 4 người thi của 2 lớp tập trung! – MC nói lớn

4 đứa nó tập trung lại chỗ MC, nó mò vào túi quần thấy có 2 miếng vải màu đen chẳng biết làm gì nên đeo luôn vào cổ tay! Nó đứng đó xoay xoay miếng vải!

– Gì v ? – Ngọc hỏi nó

– Chả biết, thấy trong túi quần! – Nó nhìn Ngọc

– À, để khỏi bị trật cổ tay đó, tụi tao cũng có nè! – Ngọc đưa tay lên

– Cái này sao đeo ? – Nó nhìn Ngọc

Nó lúc này mới phát hiện ra là bàn tay phải dù cử động được nhưng vẫn còn băng quấn! Ngọc hoảng hồn, lại quên mất vụ này! TA và Kai nghe được cũng bắt đầu hoảng loạn

– Giờ sao ? – Ngọc hỏi

– Chắc kh sao đâu! Cử động được mà! – Nó cử động bàn tay phải

– Được kh ? Kh thì thôi, thế đứa khác vào – TA lo lắng

– Kh sao kh sao! – Nó nói

Nó nắm tay phải lại, bẻ ngón tay cho linh hoạt hơn! Lúc này từ phía bên Black cấp 3 tiến tới! Bên ngoài sân bắt đầu ồn ào:

– Bên cấp 2 thua rồi, 2 đứa con gái đó làm được gì

– Bên cấp 3 cho hẳn 4 nam

– v…..v…….

Nó nghe được liền ngước lên, Yun đứng trước mặt nó với ánh mắt kiêu ngạo! Nó trừng mắt nhìn Yun, cái mặt nhìn là muốn đạp xuống mặt đường cà dưới đất =))))))

– Có Như thi nữa kìa, Như~! – Cen chạy lại phía nó

Nó nhìn lên chưa kịp phản ứng thì có ai đó nắm tay nó lại như muốn bảo vệ, là Kai =)))! Kai nhìn Cen với ánh mắt khiêu chiến!

– Ồ~! Thì là Kai cũng thích cô bé này à! Nhưng làm sao bây giờ, A2 cũng thích cô bé này rồi – Cen đứng nhìn Kai

Chiều cao của cả 2 chênh lệch kh nhiều! Kai và TA đều cao hơn với các bạn cùng lứa!

– Anh nói cho cẩn thận và hành động cho ra dáng đàn anh 1 chút! – Kai nói

– Kai nổi giận rồi à! A2 nói đúng rồi mà, sao lạnh lùng quá vậy ? – Cen giả vờ lau nước mắt

Nó nhìn cuộc nói chuyện của 2 người mà muốn cười ra nước mắt, tên em trai thì chín chắn còn A2 thì như con nít:))!

– Lần này tụi tui sẽ thắng! – Kai nghiến răng nói

– * bụp * * xoạt xoạt *

Cen để tay lên đầu kai xoa =)))

– Thôi nào, A e mà! – Cen xoa đầu Kai

– aisssss! Bỏ ra – Kai hất tay Cen

– Được rồi, v thì khiêu chiến thôi – Cen nói

Nó nhìn lên rồi quay sang Ken và Key, 2 tên ĐMV đang nhìn nó với ánh mắt viên đạn. Nó đơ ra kh hiểu chuyện gì, quay vòng vòng chẳng thấy gì! Nhìn xuống tay thì thấy nó và Kai đang nắm tay nhau liền buông ra! Ngọc nhìn rồi nói

– 2 ĐMV nổi máu chiến rồi:))! Bảo vệ em gái cưng mà – Ngọc cười rồi nói

Lúc này MC bước tới

– Rồi, xếp hàng nhìn nhau! – MC nói

Nó đứng giữa Ngọc và Kai, kế Ngọc là TA! Theo hướng đối diện thì TA – Key, Ngọc – Ken, Kai-Cen và đương nhiên nó-Yun! Yun nhìn nó rồi nở nụ cười khinh bỉ khiến nó tức điên lên! Theo tình hình thì có 2 cặp đã khiêu chiến, 2 cặp hoà bình!!! Nhưng 1 bên 4 nam gặp tên nào sức ngang ngửa quái vật, làm sao tụi nó thắng:))!

– V là bên cấp 2 là Tuấn Anh, Ngọc, Như và Kai, 2 nam 2 nữ! Bên cấp 3 là Key, Ken, Yun và Cen, 4 nam – MC đọc tên từng người

Nó cảm thấy hơi thất vọng vì tụi nó đã thua về mặt lí thuyết, sức nó và Ngọc làm sao đấu lại 2 tên này! Ngọc nhìn nó rồi nói nhỏ với nó:

– Kh được rồi! Hôm nay tao với mày xui xẻo trúng ngay 2 tên này! – Ngọc nói nhỏ

– Cố gắng hết sức, kh được thua! Tao kh muốn thua tên điên này – Nó nghiến răng

– Được, dù có bị thương cũng phải thắng – Ngọc nghiến răng

Nó và Ngọc nhìn nhau nở nụ cười nửa miệng. Yun và Ken nhìn nhau rồi quay lại nhìn 2 đứa nó:

– Đồ lùn! Hôm nay em thua chắc rồi! – Yun nhìn nó nói

– Anh đừng có tự tin, dù có bị gì đi chăng nữa tôi cũng phải thắng được anh – Nó trừng mắt nhìn Yun

Ngọc nhìn Ken, Ken cũng nhìn Ngọc, 2 đứa nhìn nhau ( trào máu họng =))))) ).

– Em muốn thắng cả thủ lĩnh của mình à ? – Ken hỏi Ngọc

– Đúng, hôm nay phải thắng – Ngọc khẳng định

V là có 3 cặp quyết chiến, chỉ còn Key-TA! Mọi người cũng đều chú ý vài 2 người họ như chờ đợi 1 điều gì đó! T.A và Key nhìn xung quanh rồi nhìn 3 cặp kia:

– Chuyện gì ? – cả 2 đồng thanh

– Sao yên bình quá v ? – Ngọc hỏi

– Thì tại giữa tao với Anh Key đâu có hận thù gì đâu – TA nói

Ngọc suy nghĩ rồi mới cười cười, đã có cách để cuộc chiến căng thăng thêm! Lúc này bên nữ sinh lớp thường đã phải vào học vì hết giờ! Điều này khiến nó thoải mái hơn! Cả 2 bên cấp 2 và cấp 3 đều bắt đầu cổ vũ kịch liệt!

– Rồi, bây giờ bên Cấp 3 nhảy trước, mỗi người chỉ nhảy 1 lần, giới hạn là 1m5 chọn chiều cao rồi lấy đà và nhảy, cả 2 lớp phải đủ 4m! – MC nói lớn- người đầu tiên là Key, bao nhiêu m ?

– 1m5 – Key trả lời

Key chạy lấy đà rồi nhảy qua rất dễ dàng, 3 người còn lại đều như v và đều là 1m5. Bên cấp 3 bắt đầu cổ vũ nhiệt tình hơn, tụi nó bắt đầu lo lắng!

– Đủ 4m thôi, có hơn thì cũng như thôi! – Ngọc bình thản nói

– Ừ đúng! – TA và Kai gật đầu

– Đến cấp 2, TA là người đầu tiên, bao nhiêu mét ? – MC la lớn

– 1m5 – TA trả lời

TA lấy đà rồi nhảy qua rất dễ dàng, đám HN cổ vũ nhiệt tình hơn. 4 tên kia đứng nhìn =)))

– Tiếp theo, Ngọc, bao nhiêu ? – MC hỏi

– 1m5 – Ngọc trả lời

Dù là 4m là được nhưng chẳng ai muốn thua đối thủ nên đều chọn y chang =)))))! Đến Ngọc dù hơi cao nhưng vẫn nhảy qua dễ dàng!

– Ngọc giỏi quá! – HN hét lớn

Ngọc nhảy xong cười với lớp mình rồi qua chỗ TA để quan sát nó! Ngọc khẽ nhớ ra là nó vẫn còn đang trong tình trạng hồi sức nên vận động mạnh là điều kh tốt!

– Như, kh cần cố đâu – Ngọc la lên

Nó quay sang nhìn Ngọc rồi nhìn Yun! Vẻ mặt Yun như đang thách đấu nó khiến nó tức thêm! Kai đứng đằng sau thấy v:

– Như kh cần cố đâu, còn nhiều hạng mục lắm – Kai nói

– Kh sao đâu! – Nó cười với Kai

– tiếp theo, Như, bao nhiêu mét ? Em kh nên cố quá đâu! – MC lo lắng nói với nó

$pageOut $pageIn

Chap 46 :

– 1m5 – Nó la lớn

Nghe xong câu đó, Anh và Key ngạc nhiên nhìn nó, ” hiếu chiến đến v sao ? ” Cả 2 đều có chung một suy nghĩ. Yun thì nhíu mày lại ” con nhóc này lì lợm thật ” nhìn nó! Nó quay sang nhìn Yun với ánh mắt khiêu chiến.

– Như, tay còn đang…. – Kai có ý ngăn nó lại

– Kh sao kh sao! Kh thể thua tên đó được! – Nó cười

Ngọc nhìn nó với ánh mắt lo lắng, dù nó có giỏi về thể dục và có thể lực mạnh thì với tình trạng sức khoẻ hiện tại thì có chút khó khăn. Ngọc nắm chặt bàn tay lại chăm chú nhìn nó

– Kh sao đâu, nó làm được mà – TA nói với Ngọc

Ngọc nhìn TA rồi gật đầu, mong là v!

Nó đứng vào vị trí, hít một hơi sâu vào rồi thở ra! Nó lấy bình tĩnh rồi chạy thật nhanh, tốc độ chẳng thua ai khiến mọi người đều kinh ngạc! Cả những học sinh kh thi cấp 2 và 3 đều ngạc nhiên về tốc độ của nó! Chạy tới rồi nhảy lên! Nó nhẹ nhàng thả người bay qua thanh xà 1 cách dễ dàng khiến mọi người trố mắt nhìn từng hành động của nó!

– * bụp * – Nó bay xuống tấm thảm

– * bốp bốp bốp bốp * – lớp nó vỗ tay

– Như hay quá, lần này thắng chắc rồi – Nhi vui mừng hét lên

Ken, Key, Yun, Cen và Kai nhìn nó với ánh mắt thán phục, dù gì với chiều cao như v đối với lứa tuổi của nó thì kh dễ chút nào! Nó đứng lên nhìn qua Yun rồi hất mặt bước về phía Ngọc và TA! Yun cảm thấy ngọn lửa chiến đang dần trỗi dậy, con bé này dám thách thức cả Yun cơ đấy =)))). Rồi đến lượt của Cen và Kai đều nhảy qua dễ dàng!

– Rồi, v là cả 2 lớp đều vượt qua và chiều cao đều bằng nhau! Giờ thì đến phần đu xà đơn! Do lần này bất phân thắng bại nên đu xà đơn sẽ tăng mức khó lên, nam sẽ hít lên xuống 30 lần, nữ là 20 lần! Ai nhanh hơn thì thắng ? – MC bước ra giải thích

Nó nhíu mày rồi nhìn vào bàn tay phải và tháo băng quấn ra! Lớp băng quấn dần rơi xuống đất! Ngọc ngạc nhiên nhìn nó

– Này này, m điên hả ? – Ngọc cầm tay nó lại

– Kh sao đâu, hồi phục rồi tao kh thấy đau nữa! – Nó mỉm cười

– M điên thiệt rồi, muốn thắng đến v hả ? Dù biết m giỏi thể dục như…- Ngọc đang nói bị nó chặn lại

– Tin tao đi, dù chỉ lần này, tao ổn – Nó cương quyết

Ngọc bị ánh mắt cương quyết của nó làm lung lay, bỏ tay nó ra và băng quấn rơi xuống đất. Nó nắm chặt lòng bàn tay phải lại rồi xoa xoa cổ tay ” hình như mắc căn bệnh kh có cảm giác này cũng ổn, chẳng thấy đâu gì cả ” nó suy nghĩ!

– Rồi, lần này chọn ngẩu nhiên nhé! TA-Key – MC la lên

TA nhìn lên thanh xa rồi nhìn lại Key, Key đang nhìn TA mỉm cười với hàm ý ” cậu mà thắng là sống kh nổi đâu =))) ” đe doạ, đe doạ:)))! TA nuốt nước bọt rồi quay lại nhìn Ngọc, Ngọc mỉm cười:

– Thua là kh có áo mặc nhé! M biết là m cũng thuộc trong top trai đẹp của trường! Nếu m kh mặc áo thì hiểu rồi! – Ngọc nói với vẻ mặt ngây thơ

– Rồi, quyết thắng! – TA nói rồi suy nghĩ ” thà bị giết còn hơn gặp đám nữ sinh ” =)))

TA và Key bước tới thanh xà, TA cảm thấy có luồn sát khí quanh quẩn đâu đây khiến khí thế ban nãy tan biến! Ngọc phát hiện ra liền là lên:

– Thầy ơi, đợi chút – Ngọc hét lên – Làm mọi cách để thắng đúng kh thầy ?

– Hả…. À ừ…. Ok – MC đồng ý

Ngọc mỉm cười rồi quay sang nó nói nhỏ với nó khiến mặt nó từ từ đỏ lên:

– M điên hả ? Kh kh tao kh làm v đâu – Nó lắc đầu liên tục

– Tin tao đi, m kh thiệt đâu – Ngọc nháy mắt

Ngọc kéo nó lại chỗ Key và TA khiến mọi người chú ý, Ken khẽ nhếch mép ” đúng là lắm chiêu ” anh suy nghĩ! Ngọc đẩy nó đứng trước mặt TA, nó mất đà xém té nhưng nhanh chóng lấy lại thăng bằng! TA nhìn nó:

– Gì v ? – TA nói

Nó nhìn Ngọc, Ngọc nói trong miệng ” làm đi ” rồi quay sang TA! Key nhìn nó khó hiểu, nó hít 1 hơi sâu rồi đưa tay ôm TA lại =))), nó kh dám ôm chặt! Mặt nó úp vào lòng ngực của TA. TA sững sờ vì hành động đó. Key thì há hốc mồm rồi nghiến răng nhìn TA:))), cảm giác muốn giết người là đây =)))). Ken thì nhìn rồi quay sang liếc Ngọc:)), Yun thì mặt bình thản chẳng biểu hiện ( im lặng là mức cuối của mọi cảm xúc:v )! Kai và mọi người còn lại trợn mắt nhìn cảnh tượng khó tin trước mắt!

– Ờ thì……. – Nó ngập ngùng

Hỏi thở của TA dần dần trở nên nhanh hơn ( vì ẻm thích nó mà ><! ), mặt bắt đầu đỏ bừng. TA lấy tay ôm nó chặt lại, 1 tay đặt trên đầu, 1 tay đặt ở lưng. 2 ĐMV nhìn thấy cảnh tượng đó cùng chung 1 suy nghĩ ” giết nó ” =)))))))! Nó thì bất ngờ trước hành động của TA, mặt đỏ như cà chua:))

– có chuyện gì ? – TA nói nhỏ

Nó buông TA ra rồi ngẩng lên nhìn, mặt 2 đứa đều đỏ:))

– Cố lên, đừng để thua! – Nó nói

– À ừ! – TA ngượng ngừng nói

Vì hành động và câu nói của nó khiến TA hiếu chiến hơn ( vì gái vì gái >< )! Nó quay đầu đi về phía con điên đang đứng hét như trốn viện

– Rồi đó, m hài lòng chưa ? – Nó liếc Ngọc

– Chưa đâu, hôm nay thắng là nhờ m đấy! – Ngọc đưa ngón cái lên:))

– còn nữa hả ? – Nó trợn mắt nhìn Ngọc

– đương nhiên:))! – Ngọc cười

MC bật cười vì chuyện xảy ra, đúng là lắm chiêu:))!

– Rồi, chuẩn bị nào! Lên xà nào! – MC ra lệnh – 1…. 2….. 3!

TA và key hít xà với tốc độ nhanh, Vì câu nói đó khiến TA hăng hái hơn, Key cũng v!

– Đủ – Key và TA đồng thanh

MC mở mắt to nhìn 2 người đó ” quái vật, quái vật “, đơn giản vì thanh xà rất cao, 2 người này làm với tốc độ nhanh như v kh phải chuyện đùa!

– bằng nhau! 2 em về đi – MC nói

Key trừng mắt nhìn TA, TA mặt vẫn bình thản nhìn Key:))! Key mặt hầm hầm về phía Ken!

– Aissss! Thằng nhóc con đó – Key nghiến răng

– Phải thắng đám nhóc đó – Ken tức giận:)))

Yun thì chẳng nói gì, mặt vẫn thế:))). Cen nhíu mày nhìn 3 thằng bạn rồi nhìn về phía tụi nó. TA bước về chỗ, nó mỉm cười với TA, TA cười lại

– Mệt kh ? – Nó hỏi

– hơi mệt – TA nói mà mồ hôi chảy như tắm:)))

Nó đưa chai nước ịn vào mặt TA

– Nè, uống đi! – Nó nói

– cảm ơn – TA cảm thấy tim đập nhanh hơn

– Do kh đủ thời gian nên này là lượt cuối nhé! Như và…… – MC đang nói thì

– Để em thưa thầy – 1 nữ sinh bên cấp 3 nói lớn

Mọi người đều quay lại nhìn người đó, là Thanh Thuỷ được rất nhiều nam sinh hâm mộ! Yun khẽ nhếch mép rồi trở lại bình thường!

– Nhưng em kh nằm trong danh sách đấu – MC nói

Nó nhíu mày nhìn Thanh Thuỷ, nó biết chị ta qua vài lần bàn tán của đám con gái lớp thường! Và Thanh Thuỷ đã động lòng bởi nhan sắc của Ken:))! Nó cảm thấy thế vì chị ta nhìn Ken chằm chằm!

– Để chị ta thi đấu cũng được – Nó nói

Ngọc quay lại nhìn nó:

– Này, cô ta nham hiểm lắm đó, hiền lành như v chỉ là vẻ bề ngoài th – Ngọc nhìn nó

– Kh sao! Này là thể dục, chẳng lẽ định đạp tao xuống:)) – Nó cười

Thanh Thuỷ nhìn nó rồi nhếch mép, TT ( Thanh Thuỷ ) biết nó bởi 1 vài người bạn lúc nó còn lớp thường! Nó nổi tiếng với sự dễ thương, mái tóc bạch kim, đôi mắt tím và làn da trắng gần như trong suốt! Giờ TT càng ghét nó hơn khi nó tiếp cận hoàng tử của mình:)))!

– Nhóm thi đấu của cấp 3 kh ý kiến gì chứ ? – MC nhíu mày hỏi

– Kh, cứ để cô ta thi, dù gì nữ với nữ vẫn dễ hơn! – Yun bình thản nói

– rồi v 2 e tới đây – MC nói

Nó nhìn qua Yun, mặt Yun bình thản chẳng có cảm xúc nhưng đôi mắt tỏ ý khinh người. Nó nhíu mày rồi nhìn sang Key, Ken và Cen! 3 người họ đang nhìn nó:))! Nó nhìn xuống bàn tay phải rồi thở dài, kh thắng là kh được! Nó bước tới thanh xà và chạm mặt TT! TT nhìn nó rồi cười khinh bỉ:

– Chào em! Chị là Thanh Thuỷ, em nổi tiếng lắm đó – TT quay sang nói rồi cười

– chào chị – nó đáp lại vỏn vẹn 2 chữ

TT tức giận ” m kh chảnh được lâu đâu, tao bàn tay m đi luôn ” TT suy nghĩ! Nó thì đang xoa cổ tay rồi hít 1 hơi sâu và thở ra để lấy bình tĩnh!

– Rồi chuẩn bị, lên xà – MC hét

Nó lấy lực nhảy lên bám vào thanh xà, nó cố gắng để tay trái chịu lực nhiều hơn! Dù kh có cảm giác nhưng nó vẫn biết đang gặp 1 chút khó khăn! Nó khẽ nhăn mặt cố gắng giữ trọng lượng! TT nhìn nó rồi nhếch mép

– Rồi chuẩn bị! 1….2…3

Sau tiếng đếm nó cố gắng hít nhanh hết sức và TT cũng v! Dù tay đau nhưng nó vẫn nhanh hơn TT 1 chút! TT cảm thấy tình hình kh ổn liền nhích qua, bàn tay trái đè lên bàn tay phải đang bị thương của nó khiến nó khựng lại. Mồ hôi bắt đầu tuôn ra! Nó quay sang nhìn TT

– chị xin lỗi, chị kh giữ được! – TT giả vờ xin lỗi

Ngọc đã phát hiện ra vẻ mặt của nó, biết rằng kh đau nhưng bị đè lên như v thì khó cử động! Nó chỉ còn 3 cái! TT thì còn 5 cái!

– Như, xuống đi! – Ngọc lo lắng

Bàn tay phải nó dần chảy máu dính lên thanh xà nhưng chả ai biết! Nó lấy hết sức rồi làm nốt 3 cái cuối! TT làm nhanh hơn nó

– Xong – TT la lên

Nó nghe xong liền mỉm cười ” mình thật vô dụng ” nó suy nghĩ rồi thả người xuống đất! Mồ hôi chảy đầm đìa!

– V là bên cấp 3 thắng! Còn 1 hạng mục nữa! – MC nói

Nó thả người xuống mất chớn té xuống nền đất! Nó ngửa cổ lên để lấy hơi, bàn tay phải đè xuống đất thật mạnh! TT đi tới

– Có sao kh em – TT giả vờ

– Cảm ơn đã quan tâm! – Nó trả lời

TT hất mặt rồi chạy về lớp với vẻ mặt ngây thơ! TA, Kai và Ngọc chạy tới bên nó!

– Có sao kh ? – Ngọc lo lắng

– kh sao! Xin lỗi nhé, t chậm quá – Nó cười khổ

– Kh sao đâu! Còn 1 trận nữa, gỡ lại là hoà à! – Kai nói

– ừ, cố lên – TA nói

Nó gật đầu rồi nhìn sang lớp mình

– XIN LỖI NHÉ! – Nó hét lên

Nhi giật mình vì câu nói của nó

– Kh sao đâu! Cố lên – Nhi cổ vũ

Nó mỉm cười rồi đứng lên, bàn tay phải nắm chặt lại chẳng ai để ý!

$pageOut $pageIn

Chap 47 :

Ken đi lại và đứng trước mặt nó khiến nó cảm thấy hơi sợ hãi! Nó ngước lên nhìn Anh cố gắng giữ vẻ mặt bình tĩnh nhất có thể và mỉm cười. Anh nhíu mày nhìn nó

– có sao kh ? – Anh hỏi

– Dạ kh sao – Nó mỉm cười

Anh thấy nó mỉm cười đành thở dài rồi xoa đầu nó

– Đồ nhóc con hiếu chiến, kh nhờ nhóc hiếu chiến tới cỡ đó! – Anh xoa càng lúc càng nhanh khiến tóc nó rối

– Em phải thắng được Anh ta! – Nó cầm tay Anh lại

– V là em đang khiêu chiến với Anh đấy à ? – Ken nhướn mày nhìn nó

– Đúng! E khiêu chiến – Nó nhe răng cười

– Ố ồ!! Nhóc con dám khiêu chiến A2 có đấy! Được, khiêu chiến! – Anh bỏ tay xuống nhìn nó

– Khiêu chiến – Nó nhìn Anh

Anh cười rồi chạy lại hướng Key và 2 tên kia đứng và nói gì đó khiến Key bật cười. Key quay sang nhìn nó rồi la lên:

– Nhóc con, khiêu chiên – Key hét lên

Nó quay lại nhìn Key rồi gật đầu mỉm cười! Lúc này sân tập đã được thu hết đồ vật, MC cầm 1 cái loa bước ra

– Được rồi, giờ là phần thi cuối. Đây là phần thi do cấp 3 tuần trước đưa lên cho thầy!- MC nói rồi đọc tờ giấy và mỉm cười – là phần thi chạy vượt chướng ngại vật và nắm tay! Cả 8 người đều xuất phát cùng lúc, mỗi đội 4 người chia thành 2 cặp và 2 người thành 1 cặp phải nắm tay nhau đi hết chặng đường:)))

MC vừa đọc xong tất cả đều bật cười:)), nó cũng v. Nó nhìn sang bên Anh, bên đó 4 đứa con trai chia làm thế nào =)))))))! Rồi chợt nhớ ra, nếu v thì nó sẽ đi với Ngọc! Cũng tạm ổn, kh sao:)))! Nó quay sang TA và Kai:

– V 2 người là 1 cặp, tui – Ngọc là 1 cặp – nó mỉm cười nói

– Kh – cả 2 đồng thanh

Nó ngớ mặt ra, Ngọc liền bật cười

– M nghĩ sao cho 2 thằng này đi với nhau v – Ngọc vừa cười vừa nói

– Chứ giờ sao ? – Nó hỏi

Ngọc đột ngột nín cười, đội nó có 2 nam 2 nữ, 2 tên con trai kh đi với nhau v thành 1 nam 1 nữ là 1 cặp rồi! Ngọc cũng ngơ ra theo!

– Thầy sẽ đi làm chướng ngại vật, quãng đường là cả trường nhé! Trong thời gian này các em tự bắt cặp – MC nói rồi chạy đi

Nó nhìn Ngọc nhìn TA=>Kai=>nó, 1 vòng lẩn quẩn:)))! Lúc này nó bị ai đó nắm 2 vai

– Khhhhhhh~, tao kh muốn chung đội với nó! T muốn chung đội với Như – Cen hét lên

Nó nhìn Cen hốt hoảng, cái tên này, đẹp trai mà bị khùng à!

– Như, ns đi, ns em thích anh đi – Cen quay người nó lại rồi nói

Nó đơ ra nhìn Cen, đúng là khùng mà:v!

– Như em thích anh đúng kh ? – Cen nói lớn

Cen đưa tay lên đầu nó đẩy xuống:))) khiến nó giống như tự gật đầu!

– Như gật đầu kìa! – Cen quay lại hét lên về phía Anh

Nó giật mình, nó hiểu được tình hình rồi:))! 3 ĐMV bước về phía tụi nó, 3 đứa bạn nó thì đứng cười như điên vì tình huống đó!

– m tự biên tự diễn thì có – Key nói

– Chứ gì nữa! – Ken đồng tình

– Hết thuốc chữa, đẹp trai mà bị khùng – Yun nói rồi lắc đầu

– Tao với Như là 1 cặp! – Cen cương quyết

Lúc này nó bị kéo ra khỏi Cen khiến cả bọn nhìn

– Như vs em là 1 cặp

$pageOut $pageIn

Chap 48 :

Kai nắm tay nó kéo ra khỏi Cen khiến nó và mọi người bất ngờ, Cen nhìn Kai, vẻ mặt thay đổi hoàn toàn, lạnh lùng, lạnh đến mức khiến người khác cảm thấy kh nên đến gần!

– Này nhóc, mới nói gì đó ? – Cen nhìn Kai

– Em nói Như với em là 1 cặp! – Kai cương quyết nói

Cen im lặng nhìn nó rồi quay lại nhìn Kai khẽ cười, nụ cười bí ẩn mang 1 chút khinh thường người khác!

– Được rồi! Nếu em thích như thế vậy thì tăng hình phạt lên cho hấp dẫn đi nhỡ – Cen nói với giọng bỡn cợt

– Được! – Kai nói

– Vậy thì, nếu đội em thua thì làm cho tụi này 1 điều! Ok ? – Cen nhếch mép

Kai đăm chiêu nhìn Cen rồi quay lại nhìn nó và 2 đứa còn lại. Có vẻ Kai đang lo rằng 3 người còn lại kh chịu. Nó nhìn Kai rồi nhếch mép

– Sao hả 2 đứa kia ? Chơi luôn kh ? – Nó nói với 2 đứa kia

– Rồi! Sợ gì! – Ngọc hăng hái

– Lên luôn đi – TA cười

Nó quay lại nhìn Yun rồi nhếch mép:

– Còn nếu bên Anh thua thì phải làm theo cho tụi này 1 điều kiện, kh được từ chối dưới mọi hình thức – Nó nói

Ken nhìn nó rồi quay lại nhìn Key, Anh biết con nhóc này lắm chiêu hơn vẻ bề ngoài và nếu Anh thua thì kh có dễ để thoát khỏi, nó sẽ trút hết hận thù lên đội Anh. Thật đáng sợ!

– rồi! Quyết định v nhé! Và nên nhớ, hình phạt này là riêng! Của thầy là riêng! – Cen thích thú nhìn nó

– Đương nhiên rồi! – Nó nhìn Cen

– Khoan! Nếu hoà thì sao ? – TA nói

Nó đăm chiêu suy nghĩ rồi nhìn sang Kai!

– V thì cả 2 đều thua và đều làm cho đối phương 1 điều! – Kai nói

– Rồi! Ok! – Cen nói

Nó hài lòng về quyết định này, nhìn lên Yun! Yun nhìn nó, miệng nhếch mép tạo nên 1 đường cong hoàn hảo! Nó nhếch mép lại, Yun bước tới trước mặt nó:

– Tốt nhất thì đừng thua, tôi kh nương tay với hành động của em ngày hôm nay đâu! – Yun nói

– Anh cũng v! Tôi sẽ cho anh kh lết nổi về nhà – Nó nhìn Yun

Yun cười vì câu nói của nó, quay lưng bước đi!

– Tao với Ken là 1 cặp, Yun và Key là 1 một cặp! Quyết kh thua – Yun đanh giọng nói

– Ok – 3 tên kia đồng thanh

Nó nhìn 4 tên kia cảm thấy có 4 ngọn lửa đang bừng cháy phía sau họ:))!

– Rồi, v thì tao với TA 1 cặp! Kai và Như là 1 cặp, quyết thắng! – Ngọc nói

– Ok – nó và 2 người kia nói!

Nó quay lại nhìn Kai, tính hiếu chiến sắp tới đỉnh rồi! Nó phải thắng, nhất định phải thắng! Lớp nó chạy lại tụi nó, Nhi bước lên:

– Cố lên! Tụi này kh sợ hình phạt đâu! Cố lên! – Nhi cổ động.

– Đúng đó! Cố lên – Yến nói theo

Cả lớp đứng cổ động 4 đứa nó khiến tụi nó cảm thấy mình phải thắng dù chuyện gì xảy ra!

– Tụi này đi đến đích trước! Cố lên – Khang nói

Lớp nó bắt đầu di chuyển đến đích, còn lại 4 đứa nó! Tụi nó quay lại nhìn bên đội kia, TT và vài chị đang tận tình chăm sóc 4 tên đó! Cảnh đó khiến nó cảm thấy khó chịu cực kì! 3 ĐMV còn tận hưởng sự chăm sóc đó khiến nó muốn bắn banh não hết cái đám đó:))! Trên đầu nó như có mây đen sét đánh đùng đùng! Rồi bất chợt nó cảm thấy lòng ngực hơi nhói! Cảm giác đó kéo dài vài giây rồi hết! Nó cũng chẳng quan tâm đến nữa, bây giờ trong đầu nó chỉ có chiến thắng!

– Rồi, đây là vòng thun của các em, đeo vào đi! Dù có độ giãn nhưng rất dễ đứt vì vậy cả 2 đều phải nắm chặt tay nhau! – MC nói

Tụi nó bước tới lấy và đeo vào! Nó và Kai đeo vào rồi nắm tay nhau! Nó thoáng cảm thấy hơi ngại, Kai thì mặt bỗng ửng đỏ lên nhưng vẫn kh buông tay ra! Tay Kai cầm chặt tay nó! Ngọc thấy rồi bật cười, đeo vòng cùng TA rồi nhìn TA mỉm cười. Ngọc nắm chặt tay TA tưởng chừng xương gãy vụn

– Thua là tao giết m – Ngọc cười nói

– Ừ ừ – TA rùng mình

Bên đội kia đeo vòng vào và chẳng có tí ngại ngùng, có lẽ họ chơi chung khá lâu nên việc này chẳng là gì cả!

– Các em tới vạch xuất phát đi! Nên nhớ, đứt vòng là thua cho dù có đến đích đi chăng nữa! – MC nói

8 đứa nó tới vạch xuất phát, Ngọc kh còn nắm tay TA nữa mà tay 2 người đan chặt vào nhau, kh phải là tình yêu mà là 1 tình bạn mạnh mẽ, vững chắc! Kai nắm chặt tay nó rồi phát hiện ra điều gì đó quay sang nó:

– Nếu như v thì dễ tuột lắm! Như mở tay ra đi – Kai nói

Nó làm theo lời Kai, mở tay ra và tay Kai đan vào tay nó!

– Như v tốt hơn – Kai cười

Nó cười nhìn Kai, đúng là tên này dễ thương thật ( dù hơi khùng như thằng anh:v )

– Rồi, chuẩn bị! 1….2…3

$pageOut $pageIn

Chap 49 :

4 cặp dốc toàn lực để chạy với tốc độ cực nhanh, dẫn đầu là Ken-Yun, nhì là Key-Cen, nó-Kai và Ngọc-TA bằng nhau! Quãng đường xung quanh trường kh phải là ngắn, với 1 ngôi trường dành cho con nhà giàu lại còn huấn luyện sát thủ thì kh phải nhỏ! Chạy cả quãng đường dài nhưng chẳng thấy chướng ngại vật, tốc độ của Ngọc dần chậm lại kéo theo cả TA. Ngọc ra mồ hôi ướt cả áo, hơi thở gấp gáp dần

– Này, kh sao chứ ? – TA dần chậm lại hỏi Ngọc

– Kh sao, chạy tiếp đi – Ngọc lau mồ hôi trên trán rồi nói!

Tốc độ của cả 2 dần chậm lại ở mức bình thường, nó-Kai vẫn giữ tốc độ như ban đầu, nó muốn quay lại để xem Ngọc như thế nào lắm nhưng vẫn kh thể! Tốc độ của Kai nhanh hơn nó nên việc chạy theo đã thấm mệt! Nó- Kai chạm mặt đội đối phương ở chướng ngại vật đầu tiên là bậc xa! Ken-Yun vẫn kh lộ chút mệt mỏi, Key-Cen đã thấm mệt sau quãng đường dài! Nó đứng lại rồi nhìn Kai

– Đi nào – Kai nói

Nó và Kai phải nhảy cùng lúc cho dù khoảng cách kh xa! Nó bước tới nắm chặt tay Kai lại

– 1…2….3 – Kai đếm lớn

– * bịch *

Tụi nó nhảy qua được và dẫn đầu! 2 cặp đối phương bỡ ngỡ, kh nghỉ rằng sau khi chạy quãng đường xa như v tụi nó có thể bậc cùng lúc như thế! Ngay sau đó Ken-Yun cũng qua được! Giờ là cuộc chiến tốc độ, nó-kai chạy với tốc độ nhanh để tạo khoảng cách! Nó-kai cách Ken-Yun 1 khoảng kh phải quá xa nhưng vẫn kéo dài được! Tiếp theo đó là chứng ngại vật 2, 3 và đều vượt được! Đã chạy hết nữa quãng đường, nó bắt đầu mệt dần, hơi thở gấp rút và tốc độ dần chậm lại. Kai cũng như nó, kh phải là đấu sĩ, đối với 2 đứa nó như vậy có thể là quá sức rồi! Ken-Yun cũng đã mệt, mồ hôi ướt đẫm cả áo! Tụi nó đã chạy tới được sân bóng, nó vẫn chạy dù tốc độ có giảm! Chạy tới giữa sân nó cảm thấy chân như sắp rụng rời! Kai nhìn nó, hơi thở nặng nề

– Nghỉ… Chút đi * hơ hơ… * – Kai vừa thở vừa nói

Nó gật đầu rồi cả 2 ngồi xuống giữa sân mà kh biết tụi nó đang gây sự chú ý cho cả trường, từ phía sau Ken-Yun đang chạy tới, tiếp theo là TA-Ngọc cùng Key-Cen, Ken-Yun dừng lại nghỉ mệt!

– Tụi này…… Sao mà….nhanh quá! – TA thở hồng hộc nói

– M đừng coi thường…….. – Ngọc nói

Key-Cen chạy vượt qua khiến Ngọc-TA giật mình

– Chết tiệt, vượt rồi – TA nghiến răng

– Kh sao, rồi cũng phải dừng thôi, nãy giờ họ có ngừng đâu – Ngọc nói

TA cố gắng hít sâu lại để lấy sức, lúc này Ken-Yun vẫn đứng tại chỗ

– Mẹ kiếp, cái trường này sao to v – Yun nhăn mặt nói

– M….. Th kh ns – Ken định nói gì đó nhưng lại thôi rồi thở

– M chạy nổi kh ? – Yun quay qua Ken

– Tao gần chết rồi, m là trâu bò hả ? – Ken thở rồi nói

– v nghỉ đi, lấy sức – Yun nhìn xuống đất nói

Kh phải Anh và Yun kh mệt mà là vì kh muốn thua! Cả 2 kh biết thua là gì nên tinh thần chiến đấu lúc nào cũng cao! Kai đã lấy lại sức dù kh như ban đầu! Nó thì điều chỉnh lại được nhịp tim và hơi thở! Lúc này nó mới phát hiện, đây là sân bóng v là…..

Nó nhìn lên trên các cửa sổ, học sinh đang nhìn ra, nó nheo mắt kiếm 1 thứ gì đó! Nó nhìn vào 1 khung cửa sổ rồi bất giác đứng lên lôi Kai đứng theo. Nó như bị hút hồn, nhìn vào khung cửa sổ đó kh chớp mắt! Có người đứng trong khung cửa sổ đó, rất đông nhưng nó chỉ 1 người! Nó cảm thấy tim kh còn đập nữa, Kai nhìn nó rồi nhìn theo hướng nó, có 1 người đang nhìn nó, cứ như thế giới của cả 2! Nó cảm thấy mắt hơi cay rồi 1 dòng nước ấm lăn dài trên khuôn mặt đầy mồ hôi của nó! Nó đang khóc vì 1 thứ gì đó! Bất giác nhắm mắt lại rồi lau đi dù nước mắt vẫn rơi, nó cứ lau rồi lau! Mái tóc bạch kim che phũ cả khuôn mặt đầy nước mắt và mồ hôi. Nó cuối mặt xuống rồi mỉm cười! Kai nhìn nó, nó đang khóc đúng kh ?

Nó ngước lên nhìn vào khung cửa sổ đó 1 lần nữa rồi mỉm cười trong nước mắt, vị mặn của nước mắt nó cảm nhận được. Nụ cười đau thương hiện lên trên môi…..

~ Dưới bầu không khí náo nhiệt xung quanh, 1 cô gái đang khóc và nụ cười vẫn giữ trên môi. Người con gái đó nhìn thấy 1 người mà chính cô ta kh giữ được, nước mắt bất giác lăn dài trên khuôn mặt và môi vẫn mỉm cười. Nụ cười vô vọng, tuyệt vọng như đang bất lực nhìn những thứ thuộc về mình bị người khác lấy mất. Nụ cười đau thương khiến người khác phải đau lòng. Trên quãng đường dài tiếp theo, bên cạnh cô ta sẽ kh còn người đó vì đã bị lấy mất. Nước mắt cứ lăn dài kh ngưng…. Đôi mắt vô vọng nhìn về 1 hướng….. MỐI TÌNH ĐẦU LÀ MỐI TÌNH ĐẸP NHẤT NHƯNG KH BAO GIỜ LÀ MÃI MÃI ~

Ngày hôm đó, đã gặp lại nhưng khoảng cách quá xa: )

$pageOut $pageIn

Chap 50 :

Kai kh thể chịu nổi cảnh nó đứng khóc như vậy, dù kh biết chuyện gì đã xảy ra trong quá khứ nhưng ở hiện tại Kai là người bên cạnh nó trong lúc này và việc để nó khóc là kh được. Kai ngước lên trên khung cửa sổ đó 1 lần nữa, đôi mắt hằn lên tia giận dữ! Kai nắm nắm chặt tay nó lôi đi kh để nó phản bác lại

– Kh biết chuyện gì đã xảy ra với cậu ở quá khứ nhưng hiện tại tôi là người bên cạnh cậu nên tôi kh cho phép cậu khóc – Kai nghiêm nghị nói

Lời nói của Kai khiến nó dường như tỉnh lại, nó đi theo Kai kh phản kháng. Nó nhìn Kai rồi mỉm cười, Kai đang bảo vệ nó

– Thật sự cảm ơn, cảm ơn cậu…. Hức hức – Nó vừa nói vừa đưa tay lau nước mắt

– Ừ – Kai trầm giọng

Cuộc đua lại bắt đầu, nó và Kai đang dẫn đầu, Ken-Yun đã tăng tốc và cách tụi nó 1 khoảng cách kh quá xa, đồng hạng 3 là 2 cặp còn lại. Tụi nó đang chạy về đích, lúc này chỉ cần tốc độ là thắng! Nó-Kai dồn hết sức để chạy thật nhanh, đích thắng nằm ở sân trường. Lúc này Ken-Yun đã chạy ngang bằng nó, nó quay sang nhìn anh. Anh đang chạy ngang với nó và tốc độ kh thua kém!

– Chạy nhanh hơn – Nó nói với Kai

Cả 2 chạy nhanh hơn và vượt qua cặp của Ken! Ken-Yun chẳng mấy chốc lại chạy ngang bằng. Tụi nó chỉ còn cách đích 200m nữa, lúc này thể lực bắt đầu cạn dần. cả 4 đứa tốc độ giảm dần nhưng chẳng ai chịu thua ai!

– Đến rồi kìa, Như-Kai bằng Ken-Yun – Nhi hét lên

– CỐ LÊN, CỐ LÊN, CỐ LÊN – Tiếng cổ vũ ngày càng lớn

2 cặp lấy hết sức về đích, nó cố gắng hết sức nhưng bỗng tim nó đau dữ dội khiến nó té về phía trước làm đứt vòng, dù 2 đứa đều nắm chặt tay nhưng nó ngã bất ngờ như vậy thì đứt vòng là việc hiển nhiên. Lúc này Ken-Yun đã về đích, tiếp theo sau đó là 2 cặp còn lại! Tụi nó về chót, nó nằm bệch giữa sân trước hàng ngàn con mắt! Kai hốt hoảng

– Như, như, kh sao chứ – Kai đỡ nó ngồi dậy

– Xin lỗi! – Nó nói

Lúc này bên phía cấp 3 đang reo hò vì chiến thắng! Lớp nó thì vẫn v, chẳng ai thể hiện nỗi buồn vì họ biết tụi nó đã rất cố gắng! Cả 3 cặp đều về đích, đáng lẽ tụi nó đã thắng nếu như căn bệnh nó kh tái phát! Nó cố gắng đứng dậy, Kai đưa tay giúp nó nhưng nó gạt tay Kai ra

– Kh cần, cậu về trước đi! – Nó lạnh lùng nói

Kai nhìn nó rồi nắm chặt tay nó bước về đích!

– Đã nói là kh cần mà – Nó gắt gỏng

– Đừng như v! – Kai nói

Nó nhìn Kai rồi vô thức mỉm cười! Nó là đứa vô dụng! Về tới đích, điều khiến nó ngạc nhiên là mọi người ùa về phía nó

– Kh sao chứ! – Nhi quan tâm

– Xin lỗi, mình thua rồi! – Nó cuối mặt nói

– Kh sao kh sao, đừng quan tâm – Yến vui vẻ nói

– Đúng rồi, chẳng phải 4 người đã cố hết sức rồi sao ? – Khang cười vui vẻ

Cả lớp đều cười, chẳng ai quan tâm đến hình phạt nữa nhưng nó biết lỗi đều thuộc về nó! Ngọc và TA bước tới choàng vai nó và Kai

– Tụi mày trâu bò nhỉ ? – Ngọc cười

– Chạy nhanh thật – TA nói

Nó và Kai chỉ biết cười, tụi nó cố hết sức rồi nhưng vẫn thua! 4 tên kia mới kh phải là người -_-!!!

– V là Bên cấp 3 thắng và cấp 2 thua! Hình phạt dành cho các em là kh có – MC nói rồi bật cười

– Kh có á ? – Nhi ngạc nhiên

– Ừ! Cuộc thi này chỉ là để các em có tinh thần đồng đội nên tôi sẽ miễn phạt! – MC nói

– YEAHHHHHH! – Lớp nó hét lớn

Nó mỉm cười rồi tránh khỏi cái đám điên đang nhảy tưng tưng giữa sân trường trốn lại 1 góc khuất ngồi chẳng ai biết:))! Nó ngồi xuống nhìn về phía lớp nó rồi mỉm cười, may là thầy kh phạt! Nó mệt mỏi ngã người ra sau, hết sức rồi:)))! Lúc này có 1 vật thể lạ đáp xuống khuôn mặt nó, là 1 cái khăn! Nó giật mình lấy cái khăn ra rồi quay phắt lại! Yun đang ngồi kế nó

– Anh đến để ghẹo tôi đấy à! – Nó nhìn Yun

– Con nhóc này, bộ em cứ nghĩ về tôi như thế hả ? – Yun gắt lên

– Chứ Anh có tốt lành gì đâu! – Nó nói

– Aisssss! Thôi kh cãi với em! Lau mặt em đi! – Yun chỉ vào cái khăn

Yun thấy nó lầm lũi vào 1 góc ngồi tự kỉ, có ý tốt đem khăn lại cho nó mà còn bị nghĩ xấu =)))! Nó cầm cái khăn lên nhìn Yun nghi ngờ định mở miệng nói thì:

– Tôi kh nhúng hay bỏ gì vào đâu! – Yun nói

Nó bật cười, nó cũng định hỏi là Anh có làm gì với cái khăn kh thì Yun đã nói rồi:v! Nó lau khuôn mặt đầy mồ hôi rồi để khăn lên cổ thở dài! Lâu rồi mới hết thể lực, đúng là lớp Black mà, vắt kiệt sức con người:))! Nó lại có cảm giác tim hơi nhói, theo ý thức đưa tay lên ngực rồi vài giây lại hết. Đã 3 lần trong 1 ngày, chắc do nó vận động nhiều

– Em kh sao chứ ? – Yun hỏi

– Kh cần anh quan tâm – Nó trả lời bướng

– Em đúng là – Yun nói rồi nhăn mặt

Nó lè lười trêu Yun rồi mỉm cười, dù gì thì cũng xong hết rồi nên kh còn gì để hối tiếc! Nó bắt đầu xoắn tay áo lên để lộ đôi tay trắng tươi!

– Xoắn tay áo lên nữa chứ! – Yun nhìn nó

– chứ anh làm gì đó – Nó nói

Yun cũng xoắn tay áo:)), Yun im lặng kh trả lời! Lúc này đã đến giờ ăn trưa và nghỉ trưa của các lớp thường và Black! Yun đưa cho nó thứ gì đó, nó cầm lấy rồi nhìn xuống, là nước cam!

– Em mà nói ai là tôi giết em! – Yun liếc nó

Nó bật cười vì hành động con nít của Yun! Lúc này cái bọn loi choi kia bước tới gồm có: Kai, Ngọc, TA, Key, Ken, Cen! 6 con người mang 6 tính cách và màu sắc khác nhau! Họ bước lại chỗ nó và Yun!

– Đi ăn cơm – Ngọc nói

– Sao đông quá v ? – Nó nhìn rồi nói

– Tổng cộng bao gồm cả 2 người là 8 đứa à! – TA nói

– V mà kh đông á! – Nó ngạc nhiên nói

– Đều là người quen hết mà – Kai nhe răng cười

– Người quen ? – Nó trợn mắt nói

– ừ, Kai và Cen đều thuộc băng Black, TA thì vừa gia nhập cách đây kh lâu! Còn tao thì trong Black lâu rồi, Key và Ken thì m cũng biết rồi! Còn Yu….. – Ngọc đang nói với nó

– Rồi rồi, đi ăn! – Yun đứng dậy nói cắt ngang lời Ngọc

– Còn Yun thì sao ? – Nó cố chấp hỏi rồi đứng lên

– Còn Yun thì…. – Ngọc định nói gì đó thì

– Đi ăn cơm! – Yun kéo nó đi

– Á á! Em muốn nghe – Nó chới với bước đi

– Biết nhiều kh tốt! Con nít mà biết chi – Yun nói

– Anh làm gì mà kh dám nói ? Bộ làm lao công hả:)) – Nó móc Yun

– Em! ĐI ĂN CƠM! – Yun hét lên

– Há há, Yun làm lao công! – Nó vừa đi vừa nói

– Tôi kh phải làm lao công – Yun cãi

– V anh làm bảo vệ – Nó cười rồi nói

– Kh phải

– v.v……. ( cuộc cãi lộn của Nó và Yun kéo dài hàng ngàn thế kỉ:v )

Cả 6 người còn lại đứng nhìn rồi cười và bước theo sau 2 đứa ồn ào hơn cái chợ đằng trước

– 2 đứa này ồn ào thật – Ken nói

– Đúng đó – Ngọc đồng tình

– Nhưng mà em đang thắc mắc! Tại sao Yun lại kh nói ? – Kai nhìn Cen hỏi

– Anh 2 cũng kh biết! – Cen nhún vai nói

– Ờ! Nghĩ cũng lạ! – Key nói

– Đúng đó – TA đồng tình

– Từ từ rồi tìm ra nguyên nhân sau, giờ thì ăn cơm! Tiêu hao hết thể lực rồi – Ken nói

– OK – 5 đứa còn lại đồng thanh

Tiếng cười của 6 người hoà tan với tiếng cãi nhau um trời của 2 đứa ồn ào đằng trước làm cho mọi người điều chú ý =))))

$pageOut $pageIn

Chap 51 :

Tụi nó kéo nhau xuống căng tin, giờ nghỉ trưa đúng là đông đúc hơn nó nghĩ nhiều và lại còn rắc rối hơn là nó đang đi chung với 1 dàn trai đẹp của trường! Phiền phức là 2 từ nó dành cho 6 đứa con trai đó ><! Nó mở chai nước cam của Yun ra uống, Ngọc chỉ vào:

– đâu ra v ? – Ngọc chỉ vào chai nước

– * Phụtttt *

Nó giật mình phun ngụm nước cam trong miệng, lấy tay chùi chùi rồi nhìn qua Ngọc

– m hỏi làm gì ? – Nó bất an

– Nãy giờ m đâu có chai nước này ? – Ngọc nghi ngờ

– À~~~~~! – Nó kéo dài ra, khẽ đưa mắt nhìn Yun

Khuôn mặt Yun đùng đùng sát khí, nó biết chắc rằng kh thể khai ra rằng Yun đưa được ==’!

– Ai đưa ? Nói mau – Ngọc hỏi

– Nãy nghe nói TA nay bao m ăn kem đó! – Nó đẩy sang TA

– Thiệt hả ? – Ngọc mừng rỡ

– Ừ, nãy t nghe v mà! Lại đòi đi, nó đứng kìa – Nó chỉ vào TA

Ngọc quên vụ chai nước mà chạy thẳng lại TA khiến TA hoảng hốt:)))! Nó nhìn sang rồi thảnh thơi bước đi về phía bàn ăn ngồi xuống!

– May quá~! – Nó nói

– E hèmm! – Ken ngồi cạnh nó

– Thoát được ai chứ đời nào thoát được anh của em! – Key cũng ngồi bên cạnh nó

Mặt nó tái mét lại, quay sang 2 bên, hết đường chạy rồi! Ken và Key đều nở nụ cười nhìn nó

– Anh 2, Anh 3! – Nó cười lại

– Giải thích đi cưng! – Key lấy tay nghịch tóc nó giở giọng trêu gái:))

– Ai đưa đây ? – Ken phụ hoạ

– À! Nãy có 1 người đưa cho em ấy mà! – Nó nghĩ ra rồi nói

– Con trai hay con gái ? – Key hỏi tiếp

– Quen hay lạ – Ken phụ hoạ tập 2:v

– Con gái, kh quen! – Nó nhanh nhẹn trả lời

Key với Ken nheo mày nhìn nhau rồi nở nụ cười ẩn ý! Nó thì ngồi chính giữa 2 ĐMV như sắp bị làm thịt tới nơi!

– Thật chứ ? – Key cười

– Thật mà~! – Nó nói

Key và Anh gật gù tỏ vẻ hiểu được gì đó ( 2 cha này bí ẩn vãi == ), nó thì ngây thơ nghĩ rằng đã lừa được 2 ĐMV:))! 5 người kia cũng mua đồ ăn rồi ngồi lại bàn! Và đương nhiên bàn nó bị chú ý nhất >< khiến nó khá là khó chịu! Nó đứng lên và bước đi:

– Em đi đâu v ? – Ken hỏi nó

– Đi mua đồ ăn ==! – Nó nhìn Ken

– Mua dùm 2 nữa – Ken nói

– Anh nữa! – Key nói tiếp

– sao kh tự đi mua đi == ? – Nó trừng mắt nhìn 2 ông anh

– em gái là phải vâng lời anh trai! – 2 người đồng thanh

– Nếu kh ? – Nó cãi lại

– À Ken, dạo này tiền chi tiêu nhiều quá! Hay cắt bớt wifi đi! – Key nói rồi cười cười

– Ây yaaaaa! 2 anh trai ăn gì để em gái mua! – Nó chạy tới dịu dàng nói

– 1 hamburger! – Key nhìn nó nói

– Hamburger luôn – Ken cười

Nó nở nụ cười rồi nhìn chằm chằm vào 2 ông anh yêu quý của mình

– Đợi em một chút – Nó nghiến răng nghiến lợi nói

Nó quay lưng bước đi mua cho 2 tên đó >< chỉ vì wifi:v! Mua xong đem lại để lên bàn rồi nó định đi mua đồ thì:

– Mua cho 2 chai nước luôn – Ken nói

– A nữa – Key nói

Nó quay lại định nói gì đó nhưng nhìn Key đang quay qua Ken thì lại nở nụ cười dịu dàng:))!

– Để Em Mua cho – Nó chịu đựng:))

– HAHAHAHAHA – Cả 7 con người còn lại cười nức nẻ

Nó đem trong lòng nỗi căm thù đi mua nước và đồ ăn cho nó! Nó ôm 1 tụng đồ ăn loạng choạng bước đi! Vì ham ăn nên đã mua thêm snack nên mới khổ như vầy ==’! Nó cứ đi và rồi:

– * Bịch *

Nó va phải ai đó và snack rớt xuống đất, người đó lấy lên và cầm trên tay!

– Xin lỗi nha ><! – Nó luống cuống

– À kh sao kh sao, bạn đưa đây mình cầm giúp cho! – 1 giọng nói quen thuộc

– Cảm ơn, lát mình cho bạn bánh – Nó như con nít nói

Người đó lấy phân nửa núi đồ ăn che cả mặt nó xuống, nó ngẩng lên, khuôn mặt từ vui vẻ chuyển thành sững sờ. Nó sững người đứng im đó, chỗ nó đứng cách bàn của cái bầy loi choi kia kh xa. Cả đám đang ăn thì Cen quay qua thấy nó đứng và nhìn người kế bên:

– Như làm gì đứng nhìn người kia riết v ? – Cen thắc mắc

Trừ Ngọc và TA đang giành cây kem thì còn lại đều nhìn về phía nó

– Ai v ? – Yun lên tiếng

– Kh biết nhưng hình như đã thấy đâu đó! – Key nheo mắt

– Ừ, đúng đó, khá là quen! – Ken đồng tình

Lúc này Ngọc và TA mới quay qua nhìn, Ngọc thay đổi ánh mắt nhìn về phía nó kh nói gì cả, TA cũng v! 2 đứa nó đã biết là ai!!!

Nó thì như bị ai lấy hồn đi, môi cứ mấp máy nhìn người đã giúp mình!

– Bạn mua giùm hả, sao nhiều v ? – Người đó nói rồi quay sang nó

Nó nhìn người đó, Người đó cũng nhìn nó rồi khẽ mỉm cười nhìn xung quanh thấy Ngọc và TA! Người đó nhìn nó rồi cười, nụ cười dịu dàng:

– Đi nào! Những người kia đang chờ kìa – Người đó gượng cười

Nó như kh nghe thấy gì cả vẫn cứ ngước nhìn và kh bước đi! Môi cứ mấp máy gì đó nhưng kh thành tiếng! Người đó bỗng kh cười nữa, ánh mắt đáng thương nhìn lại nó. Cả 2 kh ai nói gì đến khi:

– Ê, ĐẰNG NÀY NÈ! – ai đó hét lên

$pageOut $pageIn

Chap 52 :

Tiếng hét đó khiến nó giật bắn người, nó cảm thấy cả cơ thể run lên ngày càng mạnh. Nó vẫn nhìn người đó, đôi mắt tím buồn nhìn vào khuôn mặt đó, Vô Vọng và Đau Thương. Đó là những gì người đối diện thấy được khi nhìn vào đôi mắt màu tím đó. Từ đằng xa có 1 cô gái chạy lại, bóng dáng quen thuộc đang chạy lại về phía người đó:

– Mày đi đâu v ? Sao lại trốn tránh tao thế ? – Cô gái đó nói rồi nhìn người đó

-….. – Người đó im lặng nhìn nó

– Sao kh trả lời ? Còn ai đây ? – Cô gái đó nói rồi quay sang nhìn nó – Là…. Là Như

Cô đó lắp bắp nhìn nó, nó đưa mắt sang nhìn người con gái đó lòng lại nhói lên. Rồi nó cố gắng nở nụ cười:

– Chào, lâu rồi kh gặp 2 người – Nó cười rồi nói

– Mày…. Mày…. Sao lại ở đây ? – Cô gái đó nói

– Kh ở đây chứ ở đâu! – Nó nói

-….. – Cô gái đó chẳng nói tiếng nào nữa

– 2 người kh cần phải ngại gì đâu, Trường đem đồ lại kia giúp tao nhé! – Nó nói

Người đó và cô gái đó là Quỳnh và Trường, nó cũng kh nghĩ ngày đi học đầu tiên lại chạm mặt. Dù vậy nó vẫn cố gắng mỉm cười, tỏ vẻ bình thường!

– Trường, đi lẹ đi m! Đứng đó nó – Nó cười tươi rồi nói

– À à! Đi liền nè – Hắn nhìn nó rồi nói

Nó đi lại phía bàn, bỏ đống đồ trên tay xuống rồi quay sang hắn! Hắn đặt xuống rồi nhìn nó

– Cảm ơn nhé, nè như đã hứa! – Nó đưa cho hắn 1 bịch snack

Bịch snack này là loại hắn thích, nó vẫn nhớ rất rõ. Tay cầm chặt bịch snack đưa cho hắn, mắt nhìn hắn và miệng vẫn mỉm cười! Hắn nhìn nó, nó vẫn cười được có lẽ kh sao. Hắn cầm lấy rồi:

– Ừ, cảm ơn! – Hắn nói

– Kh có gì! – Nó cười

7 người còn lại nhìn chằm chằm vào hắn và nó như thể coi 1 bộ phim. Ngọc nghiến răng tức giận nhìn hắn, định đứng dậy nhưng bị TA kéo xuống nên đành bất lực ngồi yên 1 chỗ!

– V thôi, m ăn ngon miệng! Cầm đi! – Hắn nói rồi để lại 1 hộp sữa trên bàn

Hắn để lại hộp sữa rồi quay lưng bước đi, nó nhìn vào hộp sữa. Là loại nó thích, hắn kh hề thích loại này vì nó chẳng có đường. Hắn vẫn đem theo, có lẽ dành cho nó, nó cầm hộp sữa nắm chặt lại. Nó quay lại về phía 7 người đang ngồi trên bàn

– Đồ ăn đó, mọi người ăn đi! – Nó cười tươi rồi nói

– M kh ăn hả ? – Ngọc nhìn nó

– Tao đi vệ sinh cái, mọi người ăn trước đi! – Nó vừa cười vừa nói

Nó quay lưng chạy đi trên tay cầm hộp sữa, 7 người nhìn nó, ai cũng hiểu rằng nó đang bị sốc nặng!

– Như kh sao chứ ? – Kai hỏi

– Kh sao đâu, còn cười mà. Tao bạn nó tao hiểu mà – Ngọc nói

– V thì tốt rồi – Key nói

– Thôi ăn đi – Cen nói

Cả đám ăn rồi cười nói vui vẻ. Nó thì lại lên phía sân thượng, chỗ ít ai biết vì nó nằm trên lầu của Black! Nó thường hay lên đây, chỗ này chỉ có mình nó tới kể cả Ngọc cũng kh biết! Nó mở cửa bước ra sân thượng, nó bước được vài bước thì dòng nước ấm lại chảy dài trên khuôn mặt! Nó cố gắng bước ra phía sau sân thượng, vừa tới thì ngồi bịch xuống. Nó như 1 con búp bê vô hồn, nước mắt cứ chảy dài kh ngừng.

Nó cảm thấy như trái tim mình sắp vỡ tan ra, nó thất thần. Gặp được hắn rồi, khuôn mặt đó, đôi mắt xanh của biển, mái tóc nâu. Nó tưởng rằng khi gặp hắn sẽ chạy lại và ôm thật chặt kh để hắn đi nhưng khi gặp thì cơ thể như bị ai đó ôm chặt lại. Kh cử động được và đứng thất thần nhìn hắn. Hắn vẫn vậy nhưng nó kh nhìn thấy nụ cười lúc trước. Nó muốn nhìn thấy nụ cười đó dù chỉ 1 lần. Nó đã cố gắng mỉm cười trước mặt hắn và Quỳnh để họ nghĩ nó ổn. Thật ra chẳng ổn chút nào, nó lại giả tạo, một lần nữa. Nó đeo lên cho mình chiếc mặt nạ đó và diễn trước mặt người khác. Lúc đó nó muốn hỏi rằng hắn ổn chứ ? Nhưng môi lại kh nói thành lời, cứ như 1 con ngốc bị cướp đi thứ quý giá rồi lại đứng yên. Nước mắt cứ lăn dài trên khuôn mặt trắng bệch đó. Chẳng ai hiểu nó vì nó luôn giả tạo và kh bao giờ mở lòng với người khác. Nó đưa tay lên trước mặt, che đi ánh sáng đó

– Mày có ổn không ? – Nó nói

Đó là câu nó muốn nói với hắn! Nước mắt cứ lăn dài, nó khóc chẳng thành tiếng. Nó cứ như vậy 1 lúc lâu, điện thoại nó rung lên, nó lấy ra. Là Ngọc đang gọi, tay nó cầm chặt điện thoại lại! Nó từ chối cuộc gọi rồi tắt máy. Nó kh muốn nói chuyện với ai, ít nhất là lúc này. Cứ để nó như vậy dù là 1 lúc, nó sẽ ổn! Nó sẽ quay lại với nụ cười, còn bây giờ thì để nó sống thật với bản thân dù là 1 lúc, chỉ lúc này thôi. Từng cơn gió thổi ngang qua mang cái lạnh của mùa Thu, nó ngồi 1 góc, khuôn mặt thẫn thờ trên tay cầm chắc hộp sữa! Đôi khi nó tự hỏi, nó có phải quá vô dụng ?

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Trong lúc nó ngồi ở sân thượng, dưới căng-tin vẫn đông đúc và nhộn nhịp. Ngọc gọi cho nó nhưng chẳng ai bắt máy rồi tắt nguồn

– Tắt nguồn rồi – Ngọc nói

– Chắc hết pin đó! – Cen nói

– Giờ làm sao ? – Kai lo lắng

– Như ổn mà, chắc là trốn đâu đó để ngủ rồi! – Cen cười

– Hình như sắp chuyển mưa thì phải! – TA nhìn bầu trời dần chuyển thành màu xám xịt

– May mà lớp Black chỉ học nửa buổi, kh thì chết ngạt mất – Ngọc than thở

– chứ gì nữa – Kai đồng tình

– Ai đó đi tìm Như đi – Ken lên tiếng

– Ừ, đúng rồi! – Key đồng tình

Cả bọn nhìn nhau, có lẽ chẳng đứa nào muốn đi vì quá lười:v! Yun lúc này nhìn 6 đứa còn lại rồi đứng lên:

– Tao đi vệ sinh, sẵn đi kiếm luôn! Ngồi yên đó – Yun liếc 6 đứa đó

Cả đám cảm thấy như có luồn điện chạy ngang qua rồi rùng mình. Yun thật đáng sợ ><! Yun đi vệ sinh rồi đi kiếm nó, Yun biết nó chẳng ổn. Nó đang giả tạo để gượng ép bản thân phải cười. Yun chắc rằng nó đang ngồi ở đâu đó rồi khóc nấc lên. Nhưng tìm hết cả trường chẳng thấy đâu! Yun lên lớp nó cũng chẳng thấy, lúc đang đi xuống thấy 1 câu thang đi lên, Yun nheo mày rồi bước lên!

~~~~~~~~~~~~~~~

Nó ngồi ở đó cũng đã lâu rồi, vẫn khóc và khóc. Chẳng làm gì khác, nước mắt như chẳng có giới hạn cứ rơi mãi. Nó đau lắm! Nó muốn nói cho hắn biết nhưng kh dám. Sợ hắn sẽ khinh thường nó, hắn ghét nó. Nó giấu đi rồi đem nụ cười ra. Nó mệt mỏi và chán ghét cuộc sống này. Xã hội bon chen kh dành cho nó: )! Gia đình cũng bỏ nó đi, rồi đến bạn bè cũng ghét bỏ nó, mối tình đầu bị người khác cướp mất! Nó còn lại gì ? Từ nhỏ đã bị họ hàng khinh miệt vì chẳng giống ai từ mái tóc đến đôi mắt, nước da trắng gần như trong suốt. Họ khinh thường nó, nó biết nhưng cố gắng im lặng.

Nó ước rằng cơn gió này có thể đem nó đi, bầu trời chuyển thành màu xám xịt. Khung cảnh thật hợp với nó lúc này. Nó nhớ lại những ngày nó với hắn cười nói với nhau, hắn bảo vệ nó khỏi Thư! À, Chỉ là đã từng của nhau!

Cơ thể nó bất chợt ngã xuống đất, có lẽ vì hết sức! Nó ngã xuống, khóc càng nhiều. Nó chỉ muốn khóc cho đến kiệt sức rồi chết đi. Sẽ kh thành gánh nặng cho Anh, Key và ba mẹ nữa. Sẽ kh để lại nỗi buồn cho nhiều người. Sẽ kh đau vì hắn nữa. Nó nằm sõng soài dưới đất, nước mắt cứ rơi ướt 1 khoảng gạch. Nó đang bất cần, chẳng quan tâm đến ai nữa. Cứ thả đi, rồi sẽ thấy bình minh. Mất mát là quá lớn, nỗi đau đã lấp đầy! Hôm nay cứ khóc rồi kiệt sức và chết đi chẳng ai biết: )!

– Em đang đau lắm đúng kh ? – Có ai đó nói

$pageOut $pageIn

Chap 53 :

Nó ngồi dậy rồi nhìn sang người đó, là Yun! Nó giật mình rồi lấy tay lau nước mắt nhưng bất lực. Nước mắt vẫn cứ rơi, nó lại càng khóc nhiều hơn. Mắt đã đỏ hoe lên nhưng nước mắt vẫn cứ chảy. Cứ như nó trút hết nỗi buồn vào nước mắt! Yun dựa vào vách tường thở dài!

– Nếu đã như vầy, sao lúc này em vẫn cười được ? – Yun hỏi

– Anh kh cần quan tâm! – Nó nói

– Tại vì tụi kia nhờ chứ tôi cũng kh quan tâm em làm gì! – Yun nhếch mép

– V à! Nhờ anh nói với họ rằng tôi vẫn ổn! – Nó nói

– Em muốn tôi nói dối! – Yun quay lại nhìn nó

– Nhờ Anh – Nó nói

– Nếu em kh nghĩ cho bản thân thì hãy nghĩ cho người khác. Em đừng nghĩ cho bản thân. Em nghĩ rằng chết là giải quyết được hết tất cả à ? Chết đi, cuộc đời chấm dứt, em thanh thản nhưng những người còn lại ở đây sẽ mang nỗi đau kh bao giờ quên được. Nỗi đau của em, có lẽ tôi kh hiểu nhưng nếu em chết đi thì nỗi đau của họ tôi hiểu. Đừng như vậy nữa, sống thật với bản thân em đi – Yun trầm giọng xuống

– Anh hiểu gì về tôi mà nói ? – Nó nói mà nước mắt vẫn rơi

– Tôi chỉ nói thế thôi, em hiểu thế nào thì tuỳ em! Tôi sẽ nói giúp em! – Yun nói rồi quay lưng bước đi

Nó cứ ngồi thất thần ở đó, nó suy nghĩ những lời của Yun. Rồi tiếng nấc ngày càng lớn hơn, nó đưa tay bịt miệng lại. Tiếng khóc ngày càng lớn dần, nó như đứa trẻ vỡ oà theo cảm xúc. Nó vô dụng, nó kh muốn hiểu những lời Yun nói. Càng hiểu càng đau v thì hiểu làm gì! Nó cứ khóc rồi lại khóc, tay cầm chặt hộp sữa. Nó nhìn hộp sữa rồi mỉm cười, hắn có còn thích nó kh ? Nó cứ như thế, nhìn vào hộp sữa. Nỗi buồn ngày càng lớn và nước mắt cứ rơi. Nó đã khóc bao lâu rồi nó cũng chẳng biết, nó kh quan tâm. Nó quăng hộp sữa, hộp sữa bị quăng ở bên kia lan can. Nó đứng dậy, loạng choạng bước tới. Nó chả biết mình đang làm gì nữa, nó cảm thấy đôi chân mất hết sức. Cả cơ thể nó ngã về phía trước

– * bụp *

Nó được ai đó đỡ, nó ngước mặt lên. Yun vẫn chưa đi, Yun đứng bên kia khuất sau bức tường khiến nó kh thấy. Yun đỡ nó ngồi xuống và ngồi kế nó.

– Sao anh chưa đi ? – Nó nói trong tiếng khóc

– Nếu tôi đi thì sẽ trở thành người nhẫn tâm – Yun nói

– Tôi thảm hại lắm đúng kh ? – Nó nói

– nếu còn thích sao kh quay lại ? – Yun hỏi nó

– Kh biết

Nó trả lời, nó cũng kh biết vì sao nó kh quay lại với hắn. Nó và Yun ngồi đó, chỉ có tiếng khóc của nó. Cả 2 theo đuổi theo suy nghĩ riêng của mình. Yun bất chợt quay qua ôm nó vào lòng

– Em đừng khóc nữa! – Tay Yun đặt trên đầu nó

Nó bất chợt khóc lớn hơn, nó đặt 2 tay trên ngực Yun, đầu úp vào lòng ngực khóc nấc lên! Nó như đứa con nít té ngã rồi được người lớn ôm vào lòng mà khóc oà lên. Yun ôm nó vào lòng như muốn chia sẻ nỗi buồn cùng nó. Cứ như thế 1 lúc lâu, Yun vẫn ôm nó nhưng kh còn tiếng khóc nữa! Yun nhìn xuống, nó đã ngủ rồi. Yun lấy điện thoại nt cho Ken ” M lên sân thượng đi, 1 mình mày thôi. Nhớ đó ” Yun gửi tin nhắn cho Ken rồi cất điện thoại vào! Khoảng 5 phút sau, Anh đã lên tới nơi. Anh đi xung quanh sân thượng và thấy nó với Yun! Yun nhìn Anh rồi chỉ vào nó

– Ngủ rồi à ? – Anh nói

– M nói nhỏ dùm tao – Yun nhăn mặt

– À à! – Anh nói

– Đưa con lùn này xuống! – Yun nói nhỏ chỉ vào nó

Anh cười rồi bước tới bồng nó lên rồi ngồi xuống để đầu nó lên đùi mình. Yun đứng lên nhìn nó rồi nhìn Anh

– M ở lại với nó, tao đi xuống với đám kia! – Yun nói rồi định quay lưng bước đi – nè, đắp lại cho nó

Yun đưa cho Anh áo khoác của mình, Anh khẽ cười vì hành động của thằng bạn mình rồi nhìn xuống nó. Nhìn là biết khóc rất nhiều:)), anh đắp áo khoác lên cho nó. Anh đã kh hiểu nó, cứ nghĩ cười là ổn ><!

Yun lúc này đã xuống tới căng-tin, đi lại chỗ rồi ngồi xuống ghế:

– Như đâu ? – Key hỏi

– Đi về với Ken rồi! – Yun trả lời

– V nãy giờ m đi đâu ? – Cen nhìn hắn nghi ngờ

– Đi với gái – Ngọc nói

– Chứ gì nữa – Kai đồng tình

– Chuẩn – TA hùa theo:))

– 3 tên nhóc kia, muốn gì hả ? – Yun trừng mắt nhìn 3 đứa nhoi nhoi:))

Ngọc và 2 đứa kia ngập miệng lại lắc đầu:v, đáng sợ thật. Key và Cen bật cười

– Về chứ ? – Key nhìn Yun

– Ừ, về! – Yun nói

– Vậy Cen đứa Ngọc với TA về nha! – Key nói

– Ok! – Cen gật đầu:))

– giải tán, mai gặp! – Ngọc nói

Còn nó và Ken thì vẫn vậy được 1 lúc, nó khẽ nhăn mặt rồi mở mắt ra. Thứ đầu tiên nó thấy là khuôn mặt của Anh. Anh dựa vào tường và ngủ quên. Nó bật người dậy, kh phải là Yun sao! Anh bị nó làm thức giấc, mở mắt ra nhìn nó

– Em dậy rồi sao! – Anh nói

– À…. Dạ! – Nó cuối mặt xuống

– Thôi về nào, cũng trễ rồi! Em cũng chưa ăn gì mà! – Anh đứng lên rồi nói

Nó đứng lên, mặt chẳng dám nhìn anh. Anh bước đi còn nó cứ đứng yên đó chẳng dám bước đi hay ngẩng mặt lên. Anh quay lại thấy nó cứ đứng đó liền mỉm cười

– Sao v ? – Anh bước lại

-….. – nó kh dám trả lời

– Em sao v ? – Anh ngồi xỏm xuống nhìn mặt nó

– E…. E xin lỗi 2 – Nước mắt nó rớt xuống mặt anh

– E đừng khóc, anh đã nói rằng khi có anh bên cạnh thì kh được khóc mà! – Anh đưa tay lau nước mắt nó

– Em….. Xin lỗi! – Nó nhìn vào anh rồi nói

– Kh sao! Chuyện tình cảm kh dám nói cũng đúng thôi. Kh sao đâu, đừng khóc – Anh mỉm cười lấy tay lau nước mắt trên mặt nó

Anh đứng lên nắm tay nó rồi mỉm cười:

– Về thôi! Rồi đi ăn! – Anh nói

– Còn cặp! – Nó nhìn anh

– Đem về trước rồi, giờ mình về tắm rồi đi ăn:3! – Anh cười

– Dạ! – Nó nói

Nó cùng anh về nhà, trên đường về anh kể lại việc ở căng-tin lúc nó đi cho nó nghe. Nó và anh đều cười vui vẻ khi nghe những câu chuyện đó. Về tới nhà, Ken kêu nó lên phòng tắm rồi đi ăn. Nó đi lên lầu, trên cầu thang chạm mặt Yun.

– Về rồi à ? – Yun hỏi nó

– * gật đầu *

– Đi tắm đi rồi đi ăn, nhờ em mà tôi với anh 3 e nhịn đói tới giờ đó – Yun nói rồi bước xuống

Nó nhìn theo rồi lè lưỡi, đúng là tên đáng ghét. Sao tên đó có thể dịu dàng mà ôm nó để nó khóc chứ >< ? Hư cấu, max hư cấu ><! Nó vào phòng rồi đi tắm, nó muốn xoá sạch hết những nỗi buồn trôi theo dòng nước. Nó tắm xong, mái tóc vẫn còn ướt sũng được cái khăn trùm lên. Nó mặc quần short jeans ngắn với áo thun trơn màu xanh dương được xoắn tay áo lên. Quần áo này đều được Key và Ken đi mua, quần áo cũ của nó đều bị 2 ông anh đem dẹp hết rồi ==’. Nó bước xuống lầu, khuôn mặt đã tươi tắn hơn hẳn:3, Ken và Key đang ngồi ở phòng khách như đang đợi nó!

– Nhóc con, tắm xong rồi á! – Key nhìn nó

– Xong rồi! – Nó cười rồi nói

– Sao kh lau khô tóc đi ? – Key hỏi

– Em quên! – Nó cười rồi lấy cái khắn trên đầu lau tóc

– Cái thằng điên kia đâu rồi ? – Ken lên tiếng

– Ai biết! – Key nhún vai

– Aissss! Như, em giúp 2 lên kêu Yun xuống dùm 2 đi! – Ken quay sang nó

– Dạ! – Nó gật đầu

$pageOut $pageIn

Chap 54 :

Nó vừa đi vừa để 2 tay trên cái khăn đặt trên đầu rồi xoa làm tóc kh khô mà rối hết cả lên:))! Đứng trước cửa phòng Yun, nó cảm thấy có cái gì đó rùng rợn ở đây!!!

– * cộc cộc cộc * – Nó gõ cửa

– * Cộc Cộc * – Tiếng gõ ngày càng lớn

– * CỘC CỘC CỘC * – Gõ muốn banh cái cửa

Chẳng có tiếng hồi âm hay phản ứng nào cả, nó lấy cái khăn đặt lại trên đầu rồi lấy chân đạp vào cái cửa

– * RẦM *

Nó thấy chẳng có hồi âm liền thử mở cửa, cửa kh khoá -_-! Nó bước vào, căn phòng được trang trí đơn giản kh màu mè hay tối như mực giống 2 tên kia:v! Nó nhìn xung quanh chẳng thấy Yun đâu

– Này, anh có trong đây kh ? – Nó nói

– Tôi đây, em kh cần phải đạp cửa phòng tôi như thế đâu! – Yun bước ra từ phòng tắm

Nó quay ngoắt lại nhìn Yun, Yun mặc áo sơ mi trắng đơn giản có điều kh gài nút ==, nó quay lại hướng khác! Mặt dần đỏ lên

– Anh lẹ đi, còn đi ăn. Tôi xuống trước – Nó ngại ngùng nói

– Này đứng nói là em thấy tôi như vầy em ngại nhá ? – Yun giở giọng trêu chọc

– kệ tôi, anh lẹ đi – Nó nói rồi quay lưng bỏ đi

Yun đứng trong phòng nhìn nó đi ra, miệng tạo nên 1 đường cong hoàn mỹ. Nó đi xuống phòng khách ngồi kế Ken! Ken quay sang nhìn nó

– Yun đâu ? – Ken hỏi

– Đang xuống! – Nó nói

– Sao mặt em đỏ v ? – Ken nhìn nó

– Có lẽ thấy những thứ kh nên thấy – Key chen vào

– Làm gì có! – Nó nhìn Key

– Thì anh chỉ đoán thôi – Key cười

Nó trừng mắt nhìn Key khiến Key và Ken bật cười. Trên lầu Yun bước xuống với vẻ mặt kiêu ngạo!

– Này, em còn chưa lau khô tóc kìa! – Key nói nó

– Ấy chết ><! – Nó nói rồi lấy khăn lau tóc

– Qua đây đi cô nương – Key ngoắc nó

Nó chạy qua Key, Key lấy máy sấy tóc ở dưới ngăn bàn rồi sấy tóc cho nó. Hơi nóng khiến nó nhắm tịt mắt lại!

– Như con nít, có mỗi việc làm khô tóc cũng kh sao! – Key trách móc nó

– Làm gì có, em làm được nhiều việc lắm – Nó cãi lại

– Làm được là ăn, ngủ, phá với chơi! – Ken chen vào

– Chính xác! – Nó cười

– * bóc * – Key lấy tay búng vào trán nó

– Á! Đau! – Nó nhắm mắt la lên

– Đau sao ? – Yun nói

– Em thấy đau hả ? – Key nói

– Ùm, nhưng 1 chút thôi! – Nó mở mắt ra nói

3 tên còn lại nhìn chằm chằm vào nó, nó ngây thơ nhìn xung quanh rồi ngẫn mặt ra

– Làm sao vậy ? – Nó nói

– À! Kh gì! Thằng kia sấy tóc lẹ m! – Ken đánh trống lãng

– Xong rồi nè – Key tắt máy sấy tóc

– Cảm ơn anh 3 – Nó vuốt vuốt tóc rồi cười với Key

Key cười rồi vuốt phần mái nó xuống, nó có mái tóc bạch kim trong rất đặc biệt rồi kèm theo đôi mắt màu tím và nước da trắng. Người lạ nhìn vào chẳng ai nghĩ nó là người Việt Nam cả! Nhưng nhờ vậy nó luôn nổi bật và kh sợ lạc:))!

– Xong! Giờ thì đi thôi – Key đứng lên

– Đi ănnnnnnnn – Nó hét lên

– đấy đấy! Nhắc tới ăn là ham hố lắm – Ken nhìn nó rồi cười

– Ăn cho lắm chẳng cao được miếng nào 😂! – Yun nói

Nó quay sang trừng mắt nhìn Yun rồi đi ra ngoài mang giày vào! Kh thèm trách tên đó, đồ con nít:))! Key lấy xe chạy lên, nó lên ngồi ghế trước với Key!

– Nhóc con, nay lên ngồi trước à! – Ken leo ra phía sau rồi nói

– Dạ! – Nó vui vẻ

– Nè, đeo cái kính này vào! Hôm trước anh mới mua chưa đưa cho em! – Key đưa cho nó 1 cái hộp

Nó cầm lấy rồi mở ra, là loại kính nửa gọng đang được ra nhiều người thích. Nó đeo lên rồi lấy điện thoại ra xem!

– Trông hợp với em đó! – Key nhìn nó

Nó nhìn Key rồi cười, nó trông rất đáng yêu với cái kính đó. Người khác nhìn vào nói nó là búp bê cũng chẳng sai, nước da trắng gần như trong suốt, mái tóc bạch kim xoã dài, đôi mắt tím nổi bật, khuôn mặt tròn đáng yêu. Chiếc quần ngắn làm lộ ra đôi chân trắng ngần thon thả của nó kèm theo đôi giày vans. Cái mắt kính cứ như làm nó càng nổi bật ở đám đông. Lúc này Yun bước vào xe cài dây an toàn lại

– Giờ đi ăn gì ? – Key quay xuống đằng sau

Nó quay theo Key, Yun nhìn nó rồi quay sang chỗ khác. Nó nhìn vẻ mặt Yun rồi bĩu môi, tên đáng ghét ==’! Ken nhìn nó rồi bật cười

– Em muốn ăn gì ? – Ken hỏi nó

– Em thì gì cũng được! – Nó cười nhìn Ken

– Món Hàn đi! – Key nói

– Ừ, cũng được – Yun nói

– Ok – Ken và nó đồng thanh

Nó nhìn anh cười rồi quay lên, 4 đứa nó chạy đến khu trung tâm mua sắm vui chơi! Nó nhìn xung quanh, phố xá lên đèn trong rất nhộn nhịp!

– Khu trung tâm mua sắm ? – Nó nói

– Ừ! Tụi anh cần mua chút đồ thể thao – Key nói

Nó gật gù rồi đẩy mắt kính lên tỏ vẻ tri trức:v, Key chạy vào nhà xe, 3 đứa nó đứng trước toà nhà đợi Key. Nó đứng trước khu trung tâm, lần đầu nó đến đây ><! Ken quay sang nhìn nó rồi mỉm cười

– Này nhóc, em nhìn gì v ? – Ken đặt tay trên đầu nó

– Lần đầu em đến đây đó! – Nó vui vẻ

– V á ? Mốt anh dẫn e đi thường xuyên nhĩ! – Ken cười

– Dạ ok! – Nó nhìn Ken

Yun nhìn hai đứa nó rồi mỉm cười, nụ cười nhẹ thoáng qua trên môi! Key từ nhà xe chạy tới

– Đi vào trong thôi! Đi ăn hay đi mua đồ hay đi chơi ? – Key nói 1 loạt

– Đi trước rồi tính! – Ken nói

– Ừ, cũng được – Key đồng ý

4 đứa nó bước vào bên trong, điều đầu tiên nó cảm thấy là chắc chắn đồ trong đây giá trên trời:v! Nó đi trước, 3 tên kia đi theo như vệ sĩ:))! Key lúc này đi lên trước với nó để lại Ken với Yun đi với nhau:))!

– Nhóc con! Đợi anh với – Key nói

Key bước lên nắm tay nó như tình nhân:v, 2 đứa nó tung tăng đi khiến Ken và Yun bật cười!

– Đi ăn trước đi, tao thấy đói rồi – Yun nói

– Ừ cũng được, v lên lầu – Key quay xuống nói

Nó quay lại nhìn 2 người đằng sau:)), thật sự rất đẹp trai:)). Cả 3 người ai cũng đẹp trai đến hoàn hảo, kh ai thua ai! Nó cứ như đi với 3 hoàng tử:v! Hôm nay Key mặc áo sơmi jeans kèm theo áo phông màu trắng bên trong và quần dài màu nâu nhạt. Ken thì mặc áo kiểu unisex và quần dài màu đen đội thêm cái nón snapback da màu đen trong rất chất. Yun thì áo sơ mi trắng đơn giản kèm với áo khoác da bên ngoài và quần dài màu đen. Trong 4 đứa nó là đứa ăn mặc đơn giản nhất:v, dù v nó vẫn đáng yêu theo cách riêng của mình.

$pageOut $pageIn

Chap 55 :

Tụi nó đi lên tầng ăn uống bằng thang máy, nó lấy điện thoại ra xem, giờ là 7g. Giờ này là giờ của giới trẻ đi chơi nên khu trung tâm này đông đúc hẳn lên. Nó nhét điện thoại vào rồi đi về phía thang máy, có khá nhiều người đứng đợi nhìn đa phần là tuổi teen. Tụi nó bước tới, đa số toàn là các anh chị cấp 3 và dường như nó là đứa nhỏ tuổi nhất ==’. Có mấy chị nữ đứng nhìn nó chằm chằm, nó quay sang nhìn rồi mấy chị nhìn nó cười, nó đứng hình rồi cũng mỉm cười. Key nhìn nó:

– Em cười gì v nhóc con ? – Key hỏi nó

– À, có mấy chị kia nhìn em cười nên cười lại! – Nó quay sang giải thích cho Key

Key nhìn sang mấy cô gái nó nói rồi quay lại nhìn Yun và Ken. 2 tên này đang đứng nhìn vào thang máy ( tukiiii:v ). Thang máy xuống tới, tụi nó bước vào cùng với mấy cô gái lúc nãy. Nó đứng sát vào Key, nó ghét không khí chật hẹp và nhiều người thế này. Ken và Yun thì đứng kế Key nên nó đứng kế 1 chị trong nhóm người lúc nãy. Nó ngửi thấy mùi nước hoa nồng nặc từ mấy cô gái này, đủ loại hương == ‘. Mấy chị này bắt đầu chú ý vào nó rồi chị kế bên nhìn nó:

– Bé là người gì v ? – Chị đó nhìn nó cười rồi hỏi

– Dạ! Việt Nam – Nó giật mình rồi trả lời

Key quay lại nhìn cô gái đó rồi quay sang nói chuyện với 2 tên kia, nó nắm chặt tay Key lại. Nó kh tiếp xúc với người lạ nhiều nên hơi sợ. Mấy cô gái đó có vẻ sốc vì câu trả lời của nó tính hỏi thêm nhưng đến lầu của tụi nó nên kh hỏi được. Key nắm tay nó kéo đi

– Mấy nhỏ đó hỏi gì em v ? – Key hỏi

– Hỏi em người gì! – Nó trả lời

– NGƯỜI LÙN – Yun nói

Nó quay ngoắt lại nhìn Yun phồng má, tên này cứ thích đâm chọt nó ấy nhỡ! Ken và Key nghe câu nói của Yun liền lấy tay che miệng lại cười.

– Anh cứ thích đâm chọt tôi ấy nhỡ! – Nó nói

– Sự thật! – Yun nhún vai

– Anh…. – Nó nghiến răng

Vì đây là nơi đông người nên nó kh thể hét lên nên đành ngậm ngùi ôm cục tức, tụi nó đi kiếm chỗ bán món Hàn. Bắt đầu nó cảm thấy không khí xung quanh có chút kì lạ, hình như ai cũng nhìn 4 đứa nó, kh phải là ganh ghét đố kị mà là hâm mộ, ngưỡng mộ. Có vài chị khi Ken và Yun đi ngang qua nhìn đắm đuối:v. Nó cảm thấy sợ không khí như thế này hơn ==’! Tụi nó kiếm được chỗ bán món Hàn rồi lại bàn ngồi, nó ngồi Key, đối diện nó là Yun:v, Ken ngồi kế Yun. Nó nhìn chằm chằm vào Yun như muốn ăn tươi nuốt sống! Chị phục vụ lại đưa thực đơn, Key lật lật rồi:

– Em ăn gì ? – Key quay sang hỏi nó

– Bánh gạo cay! – Nó quay sang Key

– v là 1 bánh gạo cay, 2 cơm trộn, 1 mì lạnh với 1 phần kimpap! – Key gọi món

– Bộ 3 người hay đi ăn lắm hả ? – Nó ngạc nhiên

– Ùm! – Ken trả lời

Nó gật gù rồi lấy điện thoại ra chơi game trong thời gian đợi thức ăn, Ken và Key thì ngồi nói chuyện, Yun thì cứ nhìn chằm chằm vào nó! Nó ngước lên nhìn Yun

– Bộ mặt tôi có dính gì hả ? – Nó hỏi Yun

– Kh! Chỉ là tôi chưa thấy ai lớp 8 mà lùn như em thôi! – Yun chọc nó

– Sao anh cứ thích chọc vào nỗi đau của tôi vậy ? Dù gì thì trong lớp tôi cũng cao hơn nhiều đứa – Nó cãi lại

– Nhưng em vẫn lùn nhất trong đám này – Yun cười đểu

– Anh! – Nó nghiến răng

Key và Ken quay sang nhìn 2 đứa nó, nếu kh ngăn cản thì chắc sẽ có chiến tranh! May vừa lúc đó thức ăn vừa tới, nó liền dừng chiến tranh và tập trung vào dĩa bánh gạo. Tụi nó bắt đầu ăn trong yên bình, một lúc sau thì Yun, Ken và Key đã ăn xong và đang ngồi ăn kimpap. Nó mới ăn có 1 nửa dĩa với lí do là quá cay =)))

– Cay quá! – Nó nói

– Kh biết ăn cay mà đi gọi muốn này, con nhóc này! – Ken nhìn nó

– Lần trước em ăn kh có cay như thế này – Nó lắc đầu

– Ráng ăn đi, còn ít mà – Key nói

Nó cố gắng ăn hết số bánh gạo trên dĩa, môi nó đỏ lên vì cay. Nó nhắm tịt mắt lại nuốt hết số bánh gạo trong miệng! 3 đứa kia thấy hành động của nó liền phì cười

– Cay quá ><! – Nó bắt đầu ứa nước mắt

– Há miệng ra! – Key nói

Nó há ra rồi Key bỏ cả miếng kimpap to vào khiến má nó phồng to lên. Ken ôm bụng cười, Yun nhìn nó rồi bật cười thành tiếng. Key cố gắng nén cơn cười

– E ăn hết kimpap đó là hết cay à! – Key dụ dỗ nó

Nó kh nói được liền bất lực rồi ăn

– Há ra! – Yun nói

Nó kh để ý lắm vì mới ăn xong đống kimpap trong miệng rồi há miệng ra, Yun bỏ miếng kimchi vào! Nó nhai rồi nuốt xuống, cảm giác cay lại trỗi dậy

– cay quá ><! – Lại 1 lần nữa =))))

– Hahahahaha! – Key và Ken cười thành tiếng

Tụi nó giờ là tâm điểm của cả tầng này:v, nó bắt đầu ứa nước mắt! Nó phát hiện rằng ở gần chỗ tụi nó kh có chỗ bán nước!

– Key đi tính tiền đi rồi đi mua nước! Nhóc con khóc luôn rồi kìa – Ken cố gắng nhin cười nói

Key gật đầu rồi tính tiền, tụi nó đi kiếm chỗ mua nước. Cơn cay càng ngày càng cao khiến nó muốn rớt nước mắt, môi nó đỏ lên còn mắt thì ngấn nước mắt =))! Nó chạy lòng vòng kiếm chỗ mua nước rốt cuộc thì thấy chỗ bán nước tự động! Nó chạy ùa tới mua 1 chai nước suối! Nó uống 1 hơi rồi thở hồng hộc! Cơn cay dịu xuống được phần nào! Giờ nó mới phát hiện, nó lạc rồi ><! Nó nhìn xung quanh, toàn là người lạ! Nó đi lòng vòng kh thấy ai, cảm giác sợ hãi bắt đầu dâng cao. Nó đang đi thì va phải 1 chị gái cấp 3!

– Em xin lỗi! – Nó luống cuống

– kh sao đâu bé! – Chị đó nói

– Bé này nhìn dễ thương quá, như búp bê v đó – 1 người trong đó nói

– Ừ đúng rồi! Mắt màu tím nữa!

Nó bắt đầu là sự chú ý của mọi người, nó luống cuống, 2 tay nắm chặt lại.

– Chị có thấy 3 người con trai nào như hoàng tử kh, mặt lạnh lắm – Nó lấy can đảm hỏi

– À, 3 anh đó hả ? Đang ngồi ở quán cà phê đằng kia kìa! – Chị đó nói

– E cảm ơn

Nó nói xong chạy về quán cà phê đó, nó nhìn xung quanh phát hiện 3 tên đó đang ngồi tám chuyện!

$pageOut $pageIn

Chap 56 :

– Tới rồi kìa – Yun nói rồi chỉ sang nó

Cả 3 người quay lại nhìn nó cười, nó bước đến ngồi vào chỗ trống kế Key.

– Nhóc con uống gì ? – Key nói rồi có 1 phục vụ bước tới

– Cappucino nóng, cà phê nhiều hơn! – Nó trả lời mà chẳng đụng vào menu

– kèm với 1 bánh socola đắng – Key nói

Người phục vụ bước đi, nó cảm thấy cơ thể bắt đầu có phần mệt mỏi, ngả người ra sau dựa vào ghế. Quán này dù nhỏ nhưng trang trí rất đẹp, hương thơm của cà phê luôn tràn ngập. Nó hít 1 hơi dài cảm nhận hương thơm dễ chịu đó:

– Nhóc con kh thích ngọt à ? – Key nhìn nó

– Kh phải kh thích nhưng ngọt quá thì kh được! – Nó trả lời mâu thuẫn

Nó ngồi dậy nhìn chằm chằm vào Key

– 3 người bỏ em ở đó rồi chạy lại đây ngồi à ? – Nó hỏi

– Kh có, chỉ là bị chú ý nhiều quá nên vào đây lánh nạn thôi – Key giải thích

2 tên còn lại gật gù đồng ý, Yun nhìn nó rồi quay lại với ly latte trên tay!

– uống xong đi đâu ? – Ken lên tiếng

– Giờ mới 8g thôi, còn sớm nên đi vòng vòng chơi 1 chút rồi xuống mua đồ! – Key nói

– Cũng được! – ken trả lời

Lúc này phục vụ đem cà phê và bánh lên, nó cầm cốc cappucino lên uống. Nó thích vị đắng ở cà phê và pha với 1 chút ngọt, cappucino là thứ hợp với nó. Đắng ở miệng rồi từ từ cảm nhận được vị ngọt! Nó đặt cốc cappucino xuống rồi nhìn sang miếng bánh

– Nhóc, ăn đi! Anh kêu cho em đó – Key nhìn nó rồi nó

– Cảm ơn – Nó vui vẻ

Nó ăn rồi uống, phút chốc cũng hết miếng bánh! Cầm cốc cappucino trên tay cảm nhận hơi ấm, khu trung tâm này bắt điều hoà 24/24 nên không khí khá lạnh. Yun liếc mắt sang nó rồi quay lại nói chuyện với 2 người kia.

– Đi thôi! – Ken đứng lên

– Để tao đi tính tiền! – Yun nói

– Tụi tao ra ngoài trước – Key nói

3 đứa nó bước ra ngoài đợi Yun, mọi người chú ý vào tụi nó. Mà hầu như là 2 tên đẹp trai đang đứng kế nó ==’, nó cũng chẳng để ý đến ánh mắt của họ lắm. Nó nhìn vào khu trò chơi, thứ thu hút nó là con gấu bông siêu to ở giữa khu trò chơi. Nó nhìn chằm chằm vào con gấu đó, Key quay sang thấy nó nhìn vào khu trò chơi

– Sao v ? – Key hỏi nó

– À à kh gì! – nó quay sang chỗ khác

Key nhíu mày rồi nhìn vào khu trò chơi và thấy con gấu đó. Key mỉm cười, nó thích con gấu đó nhưng kh muốn nói. Yun bước ra sau khi tính tiền

– Vào khu trò chơi đi! – Key nói

4 người bước vào khu trò chơi, nó nhìn vào con gấu đó. Điều nó tò mò là ở khu trò chơi tại sao có con gấu ở đây ? Tụi nó tiến tới chỗ con gấu, mọi người đều tập trung xung quanh chỗ đó! Thì ra con gấu đó là giải thưởng! Key quay sang nhìn nó rồi chen vào bên trong

– Nó đi đâu v ? – Yun hỏi

– Kh biết nữa, nó cũng có hứng thú với mấy cái này nữa hả trời! – Ken lắc đầu

Vì có sự hiện diện của tụi nó, bắt đầu khu trò chơi càng đông người khiến tụi nó kh chen vào trong được, nó cứ nhón chân lên nhưng chả thấy gì đành bất lực ra chỗ Ken và Yun đứng

– sao v ? Kh chen vào được hả ? – Ken hỏi nó

– Dạ, đông quá! – Nó buồn bã trả lời

– Lùn quá mà! – Yun trêu nó

Nó quay sang lườm Yun rồi tiếc nuối nhìn vào con gấu đó. Có nhiều ánh mắt nhìn sang tụi nó, đa phần là ngưỡng mộ nên kh khiến nó cảm thấy khó chịu.

– Ồ~! – Mọi người đồng thanh

Tụi nó quay sang chỗ đó, có nhiều cô gái còn vỗ tay nữa khiến nó cực kì tò mò

– * bốp bốp Clap clap clap * – Tiếng vỗ tay ngày càng lớn

Nó nhìn sang chỗ đó, mọi người đều nhìn ai đó và vỗ tay. Con gấu lúc này bị đem xuống khiến nó hụt hẫn, chắc là ai đó thắng rồi. Nó xị mặt xuống quay sang nhìn chỗ khác, tâm trạng hụt hẫn!

– nhóc! Sao mặt buồn v ? – Ken nhìn nó

– * lắc đầu * – nó kh trả lời

Lúc này từ đám đông đó đang tập trung về chỗ tụi nó, nó nhăn mặt, đã kh có được con gấu lại còn bị chú ý! Thật bực mình!!! Lúc này có tiếng xì xào xung quanh khiến nó càng khó chịu hơn! Nó đứng nhìn xung quanh rồi có thứ gì đó mềm mềm và to hơn nó đang đè nó.

– M đi lấy con này về à! – Ken hỏi

– Ầyyyy! Đâu có! – Là Key

Nó quay lại, Key đang ôm con gấu siêu to đó. Mặt nó tươi tỉnh hơn:)), nó nhìn Key

– Nè, tặng em nè nhóc! – Key đưa con gấu cho nó

– Á~! Cảm ơn anh! – Nó ôm chầm lấy con gấu

Con gấu đó còn to hơn nó, con gấu đó là loại 1m8 lận nên rất to. Con gấu bông này có màu trắng, kh trang trí cầu kì gì cả nhưng rất đáng yêu. Khuôn mặt nó như đang ngủ nên cực kì đáng yêu. Nó ôm chầm lấy con gấu đó và thấy con gấu chứ kh thấy nó đâu:))! Key nhìn cảnh đó bật cười

– Giờ thì chỉ thấy con màu trắng chứ kh thấy người! – Ken chọc nó

Nó quay sang lườm Ken rồi nhìn vào con gấu, khuôn mặt nó rất hạnh phúc. Mọi người xung quanh đều trầm trồ khen ngợi, có vài người còn lấy điện thoại ra chụp hình. Key thấy có người lấy điện thoại ra liền đổi biểu hiện

– Đi thôi! – Key nói

Vì con gấu đó quá to nên Key phải đặt nó trên lưng như cõng:))! Tụi nó rời khỏi khu trò chơi và lại càng bị chú ý bởi con gấu to hơn cả người:v! Nó đã vui vẻ hơn vì có được con gấu! Ken nhìn nó rồi mỉm cười, có lẽ nó đã tạm thời quên đi chuyện đó!

– Giờ thì xuống mua đồ thôi! – Ken nói

Tụi nó di chuyển xuống khu mua sắm bằng thang cuốn bởi vì con gấu đó quá to:))! Key vác nó trên lưng cứ như 1 cảnh trong phim! Một chàng trai với vẻ bề ngoài lạnh lùng, khuôn mặt hoàn hảo kh tì vết, thân hình cực chuẩn và có nước da trắng hơn cả con gái. Phong cách ăn mặc như các ca sĩ và đang vác 1 con gấu siêu to trên lưng. Cứ như 1 cảnh trong phim Hàn Quốc:))! Các cô gái khi tụi nó đi ngang qua đều trầm trồ khen ngợi bởi sự đẹp trai của 3 tên ĐMV:v.

Tụi nó xuống khu mua sắm và sang chỗ bán đồ thể thao, nó nhìn xung quanh, toàn là hàng hiệu và đồng nghĩa là giá trên trời! Tụi nó tiến tới chỗ giày thể thao, Ken và Yun vào và xem mẫu, Key thì bị mắc kẹt với con gấu khiến nó cảm thấy mắc cười

– Anh vào mua đi, em vác nó cho – nó nói

– À, v nhờ em, anh vào một chút rồi ra liền! – Key đưa con gấu cho nó

– Dạ, anh vào đi, em lại đằng kia ngồi – nó chỉ vào cái ghế được đặt ở phía đối diện

Key đưa con gấu cho nó rồi vào bên trong. Con gấu to hơn nó rất nhiều, nó vất vả vác con gấu trên lưng rồi đi lại cái ghế! Đặt con gấu kế bên rồi nó ngồi xuống, nó nhìn con gấu đó. Key vì nó mà giành được con gấu này, nó chắc chắn sẽ trân trọng con gấu:3! Nó cầm cái tay con gấu rồi đưa tay mình vào so sánh -_-, tay con gấu to hơn nó gấp 2 lần:))! Nó bỏ tay con gấu xuống rồi nhìn xung quanh, khu này đa số là người ở độ tuổi 20 trở lên và kh nhộn nhịp như khu ăn uống và vui chơi. Nó thích không gian như thế này, nó ngồi dựa vào con gấu. Lúc này nó như bị tự kỉ:))

$pageOut $pageIn

Chap 57 :

Khoảng 1 lúc sau, 3 người đó bước ra từ phía cửa hàng, cảnh tượng họ thấy là nó đang dựa nghiêng người vào con gấu và ngủ. Key bật cười nhìn nó, cả ngày vận động mệt mỏi rồi tối còn đi chơi nên chắc nó mệt lắm!

– Giờ làm sao ? – Key hỏi

– Kêu dậy! – Yun trả lời

– ai kêu ? – Ken nói tiếp

Kh hẹn mà gặp Yun và Ken nhìn Key khiến Key ngẩn mặt ra!

– tao á ? – Key lấy tay chỉ mình

– Ừ – đồng thanh

Key lườm 2 thằng bạn của mình rồi bước về phía nó, khom người xuống đặt tay trên vai nó lay người nó

– Như! Dậy em! – Key nói

Nó bị giọng nói của Key làm giật mình, mở mắt ra. Thì ra là nó ngủ quên, Key đứng thẳng người dậy rồi nhìn nó cười! Nó ngước lên nhìn Key rồi đứng dậy ôm chầm lấy Key

– Buồn ngủ quá~~~~~! – Nó ôm Key kéo dài lời nói

– Rồi rồi! Về nhà rồi ngủ! – Key vỗ đầu nó

Nó ôm Key làm chỗ dựa rồi nhắm mắt lại, Ken và Yun bước lại nhìn cảnh tưởng đó cười muốn ra nước mắt. Key nhíu mày nhìn 2 thằng bạn của mình đang đứng cười như điên của mình rồi cuối xuống nhìn nó. Nó là con sâu ngủ! Ở đâu cũng ngủ được cả!

– Giờ làm sao ? – Ken nhịn cười rồi nói

– 1 đứa cõng Như, 1 đứa vác con gấu, 1 đứa xách đồ! – Yun phân ra

– Tao xách đồ! – Ken nói

– Tao vác con gấu! – Yun nói

– 2 đứa m! – Key trừng mắt nhìn 2 thằng bạn

Key nhìn nó, bất lực đưa đồ cho Ken xách, Yun thì vác con gấu trên lưng. Key nhẹ nhàng gỡ tay con búp bê đang ôm chặt mình ra, xoay người lại rồi cõng nó. Tụi nó bước đi với hàng trăm con mắt đang nhìn chằm chằm! Ken là đứa nhẹ nhàng nhất, chỉ có vài bịch đồ, Yun thì sức như thế con gấu đó nhằm nhò gì ==’! Chỉ có Key là khổ, phải cõng con búp bê phiên bản sâu ngủ kia thôi:v! Tụi nó đi đến đâu thì bị chú ý tới đó, nhiều người còn lấy điẹn thoại chụp từ phía sau nữa chứ! Đi ra phía trước khu trung tâm

– Ai đi lấy xe ? – Yun nói

– Để tao đi lấy, chìa khoá ai giữ ? – Ken nói

– trong túi tao nè, lấy đi! – key nói

Ken lấy chìa khoá rồi bước xuống nhà xe, key và yun đứng đợi Ken trước cửa!

– Về chuyện có cảm giác lại! M nghĩ sao ? – Key bỗng lên tiếng

– có thể là do bất giác có cảm giác nhưng lần đầu tao thấy tình trạng này. Kh thể hồi phục nhanh được – Yun trả lời

– ừ, cũng là lần đầu tao gặp lại người mang căn bệnh này kể từ lúc đó….. – Key bỗng trầm giọng

– ừ, tụi mình đều là lần đầu gặp lại! – Yun nhìn lên bầu trời đêm

Không khí bỗng im lặng hơn, chẳng ai nói gì cả. Ken từ phía nhà xe chạy xe tới

– Lên đi! – Ken nói từ trong xe

Yun mở cửa xe trước ra rồi đặt con gấu lên đóng cửa lại rồi bước ra phía cửa sau. Key bước theo rồi mới nhận ra:

– Yun yun yun! – Key nói

– Gì v ông nội ? Tao chưa có chết! – Yun quay lại

– Đá m chứ ông nội, ẵm con sâu ngủ này vào xe! – Key nói

– Phiền phức thật! – Yun nói rồi bước ra sau lưng Key

Yun nhẹ nhàng ẳm nó ra khỏi lưng Key, Key vươn người rồi phóng vào bên trong xe!

– Ê ê ê! Thằng này, còn con sâu ngủ này m bỏ à ? – Yun nói

– M ẳm nó vào đây đi! T cõng nãy giờ rồi! – Key mè nheo:))

Yun thở dài rồi nhìn nó, nó ngủ say nên kh biết trời trăng mây gió gì cả:))! Giờ mà có đem nó bỏ ngoài đại dương nó cũng kh biết:v! Yun khó khăn lắm mới đem nó vào xe được:))! Ken quay xuống nhìn cảnh tượng đó mà mắc cười! Key thì thoải mái ngồi còn Yun thì phải để nó ngồi trên đùi, đầu thì dựa vào vai mà ngủ:))! Khuôn mặt Yun đương nhiên là đầy sát khí:))!

– M chạy lẹ đi, ngồi đó mà cười! – Yun nhìn Ken

– M lẹ đi kìa, người ta ngại! – Key nói theo

– t quênnnnnn! Sodi sodi! – Ken nói

– 2 đứa m được lắm, đợi đi con! – Yun nghiến răng

Key và Anh bịt miệng lại cười, Yun tức mà máu từ chân lên tới não nhưng kh làm gì được vì con sâu ngủ đang ngồi trên người:))! Nếu như là đứa con gái khác thì đã bị Yun đạp lọt xe:)) nhưng kh hiểu sao Yun kh làm thế với nó =))). Yun ôm hờ nó để nó khỏi đập đầu vào ghế trước. Key nhìn sang thấy cảnh tượng đó càng mắc cười thêm:)) nhưng kh dám cười thành tiếng. Ken chạy xe với tốc độ bình thường, chẳng giống cách bình thường anh chạy chút nào.

– m bị bệnh động kinh à ? Chạy chậm v – Yun bực mình

– làm gì có! Đi từ từ nó mới vui! – Ken nói

– Chuẩn rồi bạn hiền! – Key nói

– V thì m giữ con em m đi, coi vui nỗi kh ? – Yun quay sang nhìn Key

– Ê, gái đẹp – Key đánh trống lãng

Yun hết cách với 2 thằng khùng này, đành phải chịu cực hình với con sâu này ><! Nó chẳng biết gì mà cứ dựa vào Yun mà ngủ, Yun nhìn xuống khuôn mặt nó, mắt nó nhắm lại hàng lông mi cong chạm vào nhau. Chiếc mũi nhỏ, đôi môi hình trái tim màu hồng. Mái tóc bạch kim xoã dài nổi bật với làn da trắng, nó cứ như 1 con búp bê từ trong truyện cổ tích bước ra. Nhưng nó lại mang đau thương bên mình, trong đôi mắt đó luôn có một nỗi buồn sâu thẳm mà ít ai nhìn ra. Yun khẽ ôm chặt nó lại, nó luôn có một mùi thơm rất đặc biệt. Kh xài nước hoa nhưng luôn có mùi hương, chỉ có một mình nó có mùi đó khiến người khác cảm thấy thanh thản trong lòng….

Ken chạy xe đến nhà khoảng 30 phút:)), trong khi đó lúc đi 10 phút đã tới nơi:v! Ken chạy xe vào bên trong sân rồi bước xuống, Key bước theo sau đó rồi đi ra phía sau mở cốp xe lấy đồ. Yun mở cửa xe ra, cố gắng nhẹ nhàng ẳm nó ra khỏi xe! Nó thì vẫn thế, sâu ngủ ngủ say:v!

– Đúng là đồ sâu ngủ! – Yun nói

– M để nó ngủ hết cả ngày cũng được:))! – Key cười rồi nói

– Thôi đi vô, cũng trễ rồi, ngoài này lạnh kh tốt! – Ken cười rồi nói

Tụi nó bước vào bên trong, quản gia và người làm chạy ra chào tụi nó, họ định nói gì đó nhưng bị Ken cản lại:

– Thôi được rồi, khỏi chào! – Ken nói

Ông quản gia bước lên rồi khẽ đưa mắt nhìn Yun đang ẳm nó:

– Bác Lê, đây là bạn con chắc bác cũng biết rồi! – Ken nói với quản gia

– Biết sao kh, 2 thằng nhóc này làm sao kh biết! – Quản gia nói

– Chào bác lâu rồi ạ! – Key lễ phép

– Chào bác – Yun nói

– Ừ ừ, được rồi! Lên lầu tắm rửa nghỉ ngơi đi. Yun để người làm đưa Như lên lầu được rồi con! – Bác Lê nói

Yun nhìn ông ta rồi quay lại nhìn nó, suy nghĩ gì đó rồi

– Dạ để con ẳm lên được rồi! – Yun nói rồi bước lên lầu

– Dạ thôi bác đi nghĩ đi! Cũng trễ rồi, bác nói người làm mai chuẩn bị bữa sáng giúp con! – Key nói

– Ừ! Lão già này nhớ tính các cậu rồi – Quản gia cười

Key và Ken cũng cười rồi bước lên lầu, 2 đứa nó còn phải đem con gấu và đồ lên cho Yun nữa:))! Yun ẳm nó lên lầu chẳng nói tiếng nào, chỉ có tiếng hơi thở nhỏ của 2 người!

$pageOut $pageIn

Chap 58 :

Yun đưa nó vào phòng rồi đặt nó lên giường, nhìn vào khuôn mặt nó, yên bình hơn lúc nào khác. Khuôn mặt nó khi ngủ trong rất đáng yêu kh như lúc nó tỉnh dậy, lớp mặt nạ đó khi nào nó sẽ gỡ ra và có ai gỡ ra được ? Yun mở mắt kính, giày của nó ra rồi đắp chăn cho nó, mọi cử chỉ đều rất dịu dàng và ân cần. Key và Ken bước vào đem theo con gấu to đùng và đồ của Yun!

– Nè m! – Key đưa đồ cho Yun

– Ừ, cảm ơn! – Yun cầm lấy

– Ngủ say quá v ? – Ken nhìn nó

– May mà chưa xỉu giữa chừng, lúc chiều t vs Key có ghé bệnh viện lấy thuốc về! Mai m đưa cho nó – Yun đưa cho Ken

– Thuốc này là…. – Ken ngập ngừng

– Ừ! – Yun nói

Ken và Key trầm ngâm nhìn vào hộp thuốc màu trắng, kh nhãn hiệu ngày sản xuất hay những thứ được ghi trên các hộp thuốc khác mà chỉ ghi bằng loại bút kh xoá được “C-18″! Yun điều chỉnh máy điều hoà ở nhiệt độ thích hợp rồi quay sang nhìn 2 tên kia!

– Giống như hộp thuốc lúc đó, đúng chứ ? – Yun hỏi

– Ừ…… – Key trầm giọng xuống

– Và quá giống với người đó! – Yun nói rồi nở nụ cười đau thương

Đôi mắt xám khói bỗng thể hiện sự u buồn, nỗi buồn kh thể vơi! Ken ngước lên nhìn Yun rồi đặt tay lên vai Yun!

– Thôi đi, mai còn đi học! – Ken nói

– Ừ! – Yun nói

Cả 3 bước ra khỏi phòng nó rồi ai về phòng nấy, mỗi người đều mang cho mình một suy nghĩ riêng biệt! Chỉ còn nó đang nằm trên giường và ngủ say! Trong giấc ngủ say, nó lại mơ về hắn. Hắn đứng đối diện nó trên con đường chia đôi cánh đồng hoa hồng trắng. Hắn đang nhìn nó, khuôn mặt lãnh cảm, đôi mắt màu xanh của biển vô hồn. Hắn như 1 người khác, nó bước tới phía hắn và khẽ đưa tay chạm vào. Hắn đang tan biến và rồi biến mất! Nó, chỉ có 1 mình ở giữa cánh đồng hoa hồng trắng! Nhưng rồi khi quay đầu lại, nó thấy bóng dáng của 1 con trai. Người con trai đó và nó bị cắt ngang bởi 1 cánh cổng đầy gai! Nó đứng bên hoa hồng trắng, người con trai đó đứng bên hoa hồng đỏ. 2 thế giới, 2 con người và 2 màu khác biệt. Nó nhìn người đó, người đó đang cười, nụ cười thật đẹp. Và rồi nụ cười đó tắt đi, khuôn mặt của người đó nó kh thể thấy được! Nó muốn tiến gần hơn nhưng lại bị ngắn bởi cánh cổng đầy gai đó……

~~~~~~~~~~~~~~ NGÀY HÔM SAU

Nó tỉnh dậy sau giấc mơ kì lạ đó, nó ngồi dậy vươn vai. Nhìn xung quanh rồi chụp lấy cái điện thoại, nó kh ngủ dậy trễ ==’, may quá! Nó vào mp3 rồi bật bản nhạc ” This Love – G-Dragon ” rồi để điện thoại trên bàn. Leo xuống rồi vào tolet làm VSCN, nó nhìn vào gương. Khuôn mặt nó dường như có chút gì đó thay đổi nhưng chính nó cũng chẳng nhận ra! Nó rửa khuôn mặt thật kĩ với sữa rữa mặt rồi vớ lấy cái khăn lau thật sạch. Nó kh cần biết mình đã thay đổi hay kh, với nó hiện giờ là quan trọng nhất! Bước ra rồi tiến tới tủ quần áo, nó lấy bộ đồng phục rồi thay vào. Nó mặc y như những gì Ngọc dặn! Mang đôi vớ da màu đen Yun dặn vào, hoàn chỉnh rồi! Nó nhìn vào cái gương rồi chải mái tóc màu bạch kim đặc trưng. Có người từng nói nó đi nhuộm lại như mọi người, nó không đi. Màu tóc này với người khác rất kì lạ, nhưng với nó thì lại rất thích. Từ nhỏ đã mang màu tóc và mắt khác mọi người nên nó bị xa lánh nhưng đến ngày gặp Anh! Anh mang màu mắt giống nó, lúc đó nó rất vui. Đôi mắt anh giống nó, màu tím buồn! Nó sẽ kh thay đổi, đây là nó. Nó sẽ là nó, kh phải là bản sao của ai khác cả! Sống cho bản thân, đừng sống cho người khác! Nó để tóc qua 1 bên, bước tới cầm điện thoại lên và bấm số gọi cho Ngọc!

– Aloooooo – Ngọc giọng còn ngái ngủ trả lời

– Giờ còn ngủ hả con quỷ ? – Nó trách móc

– Như hả~~~~ ? – Ngọc kéo dài:v

– Ừ, tao nè! – Nó vui vẻ

– Sáng sớm là m ám tao rồiiiiiiiiii – Ngọc than vãn

– T đá m à!!! M dậy đi, xuống làm bento cho t! – Nó hí hứng

– Tại saooooooo ? – Ngọc mệt mỏi

– Chắc m kh muốn tao lấy tấm hình của m cho mấy tên đó coi đâu ha ? Chậc chậc! – Nó giả bộ tiếc nuối

– Màyyyyyy! Aisssss, rồi rồi! Bento thì bento ><! – Ngọc bực mình

– Ahihihi! Nhớ nha bạn hiền:3! Chỉ có m là thw t nhất! – Nó vui vẻ

– ĐỒ XUI XẺO!!! SAO MỚI SÁNG SỚM MÀ MÀY ÁM TAO V HẢAAAAAAAA ? – Ngọc hét lên

– * Tít * – nó tắt máy:))

Nó bỏ điện thoại vào túi váy, hí hửng cười một mình:v! Nó nhìn sang con gấu to hơn nó đang ngồi trên ghế rồi nở nụ cười! Nó lấy cặp rồi mở cửa phòng ra, cùng lúc đó Yun bước ra từ phòng! Yun cũng đã thay đồ nhưng khuôn mặt có chút mệt mỏi, tối qua Yun đã phải thức khuya để xử lý đồng tài liệu từ tập đoàn gửi sang ==’! Nó đóng cửa phòng rồi tung tăng xuống lầu:v, Yun cũng đi theo phía sau nó! Bước xuống phòng khách, nó chạm mặt Bác Lê!

– Chào tiểu thư! – Bác Lê thay đổi hẳn hôm qua

– Kh cần gọi con là tiểu thư đâu, bác gọi con là Như được rồi! – Nó xua tay

– Dạ! Chào thiếu gia! – Quản gia cuối đầu chào Yun đứng phía sau

Nó bước xuống phòng ăn, Key và Anh đã xuống từ bao giờ! Nó chạy tới ngồi kế Ken! Ken quay sang nhìn nó

– Nhóc con, ngủ ngon chứ ? – Ken hỏi nó

– Ngon! – Nó cười

Yun bước tới ngồi kế Key, Key quay sang nhìn Yun rồi nhìn Ken! Ken nhìn Yun, thoáng chốc nhíu mày rồi khuôn mặt trở lại bình thường!

– Ngày mai là Giáng Sinh rồi! – Ken nói

– Ừ, đúng rồi. Trưa ăn cơm xong là được về nên cả đám quyết định sẽ đi mua đồ trang trí! Tổ chức ở nhà mình và họ sẽ ngủ lại. Tối ngày mai sẽ lên nhà thờ chơi. – Key nói 1 hơi

– V còn đi học ? – Nó tò mò

– Ngày mai cả trường được nghỉ – Ken nhìn nó

– Yeahhhhhhh! – Nó hét lên

– Bác Lê đem đồ ăn sáng lên giúp con – Yun nói

– Vâng thưa thiếu gia! – Quản gia nói

Nó nhìn Yun, khuôn mặt Yun có vẻ hơi khó chịu đan xen 1 chút mệt mỏi. Hình như Yun không thích đêm Giáng Sinh lắm! Yun bất ngờ liếc mắt nhìn nó, ánh mắt 2 người nhìn nhau! Nó rùng mình như có dòng điện chạy ngang qua, đôi mắt xám khói đáng sợ ><!

– Nhìn gì lùn ? – Yun nói

– Anh ta thật đáng sợ! – Nó cuối mặt lẩm bẩm

– Em nói gì 1 mình v ? – Key chú ý vào nó

– Dạ! À~ không gì! – Nó trả lời lén đưa mắt nhìn Yun

Yun ngả người ra phía sau, đôi mắt nhắm nghiền lại. Lúc này người làm đem thức ăn sáng đến, là trứng ốp la với xúc xích!

– Mọi người ăn ngon miệng! – Quản gia nói

– À, Bác Lê! Ngày mai Giáng Sinh rồi nên mọi người nghỉ hết tuần này đi! Tụi con có thể tự lo được mà! Dù gì mọi người cũng ít có dịp về nhà mà, coi như thư giãn đi – Ken nói

– Cảm ơn thiếu gia! Nếu vậy thì chúng tôi xin phép! – Quản gia nói

– Dạ, Bác nghỉ lễ vui vẻ! – Ken cười

– Vâng, mọi người cũng v! – Bác Lê nói

Tụi nó ăn sáng, Yun vào nhà xe lái xe ra! Nó mang giày vào rồi chạy ra xe, Key và Ken đã ngồi phía sau nên nó đành phải ngồi ghế trước. Nó thắt dây an toàn, cẩn thận nhìn cái tên đùng đùng sát khí kế bên. Ngày thường đã đáng sợ, lúc này càng đáng sợ hơn ><!

$pageOut $pageIn

Chap 59 :

Trong xe, không khí âm u hẳn ==! Lí do là vì mặt bạn Yun đầy sát khí và đang lái xe. Lộn xộn làm 1 cái đi lần 4 đứa, nên cả 4 người chẳng ai nói gì cả:))! Nó nhìn ra bên ngoài, mọi người đều bận rộn chuẩn bị cho ngày mới. Ba mẹ đang chở con mình đi học, thấy cảnh đó nó mới nhớ rằng từ ngày hôm đó tới đây. Ít nhất cũng 1 tháng rồi mà nó vẫn chưa nói chuyện với ba mẹ! Mai lại là Giáng Sinh, năm nào nó cũng đón Giáng Sinh với ba mẹ nhưng năm nay thì kh thể! Nó gượng cười tự an ủi bản thân!

– À Như! Cầm lấy – Ken lên tiếng khiến nó giật mình

– Hả ? À dạ, cái gì v 2! – Nó nhìn vào hộp thuốc tối qua Yun đưa cho Ken

– Khi em cảm thấy tim đau thì dùng 1 viên! Nhớ chỉ 1 viên và cố gắng sử dụng càng ít càng tốt! – Ken dặn nó cẩn thận

– Dạ, em biết rồi! – Nó cười rồi xoay lên

Nó nhìn vào hộp thuốc, chẳng có nhãn hiệu chỉ có chữ C-18! Nó xăm soi, nó có thể nhận ra rằng đây là loại kh sản xuất! Có thể là lấy từ phòng thí nghiệm hoặc tự làm! Nó mở ra rồi nhìn vào trong, có khoảng chừng 20 viên! Nó đóng lại rồi nhét vào túi! Nó không biết rằng tại sao lại mắc căn bệnh này và nó cũng chẳng quan tâm nó có chết vào 1 ngày nào đó kh! Điều này chẳng ai nói cho nó biết, nó chỉ biết là không có thuốc chữa. Đơn giản vậy thôi!

Yun chạy xe vào nhà xe, 4 đứa nó bước xuống thu hút mọi ánh nhìn! Nó ghét những ánh mắt này, thật khó chịu! Nó lấy cặp rồi đóng cửa xe lại

– Trưa nay tụi anh đợi em dưới căng-tin – Key quay qua nói với nó

– Dạ! Thôi e lên lớp! Bái bai – Nó nói rồi chạy đi

Yun trầm ngầm nhìn nó rồi đóng cửa xe lại, đi về lớp cùng 2 người còn lại. Nó đi về lớp, đến đại sảnh thì chạm mặt Kai!

– Như! – Kai hét lên

– Chào! – Nó quay lại

– Chào! – Kai cười

Lúc này có vài học sinh nữ lớp thường chạy tới kế bên Kai

– À! Tụi mình muốn tặng quà Giáng Sinh cho cậu! Mong cậu nhận cho! – Họ chìa ra những món quà

Nó nhìn vào những hộp quà đó, đều được bọc giấy rất cẩn thận! Nó nhìn sang Kai, cậu ta đang gãi đầu tỏ vẻ ngại ngùng!

– À! Các bạn kh cần làm vậy đâu – Kai nói rồi mỉm cười

– Mong Kai nhận! – 1 học sinh nữ nói

– à thôi được rồi! Mình cảm ơn nhiều nhé! – Kai nói

Tổng cộng là 4 hộp quà khác nhau, Kai bỏ chúng vào cặp rồi quay sang nhìn nó

– Năm nào cũng thế! – Kai nói

– thật á ? – Nó ngạc nhiên

– Ùm! Ngày lễ có thể tặng họ đều tặng cả, mình không muốn lấy nhưng họ nói thế thì đành nhận thôi! Năm nay mấy ông anh của tụi minh chắc đem thùng về quá – Kai chán nản lắc đầu

Nó bật cười, thì ra họ đều là hót boy của trường nên đều nhận quà! Nó và Kai trên đường lên lớp thì Kai được tặng khá nhiều, kể cả mấy chị bên cấp 3 cũng tặng khiến nó cười muốn rớt nước mắt:))! Kai ôm cả đống quà đến lớp, nó bước vào lớp thì muốn bật ngửa! Ai cũng có quà, hỏi ra thì đều được tặng:v! Nghĩ đi nghĩ lại thì cũng đúng, lớp Black đa số toàn trai xinh gái đẹp! Được hâm mộ cũng đúng, nó mỉm cười rồi về chỗ! Ngọc quay sang nhìn nó:

– M không nhận được quà à ? – Ngọc nhìn nó

– Quà gì m ơi! Xấu như tao mà quà cáp gì! – Nó cười rồi ngồi xuống ghế

– Thế nào m cũng có quà yên tâm! – Ngọc khẳng định

Nó cười rồi chẳng nói gì, Ngọc cũng nhận được quà lẫn hoa! Cái lớp giờ thì như cái chợ quà:))! Nó thấy thì Ngọc và Kai là nhiều, còn mấy người khác thì 2 tới 3 hộp. TA lúc này bước vào lớp với 1 đống quà trên tay, có cả hoa:v! TA để quà lên bàn rồi ngồi xuống ghế thở lấy hơi:v

– Sao vậy ? – Nó hỏi

– Nó bị gái bu nên ngộp thở đó – Kai chọc

– Chứ gì nữa – Ngọc thêm vào

– Tao cứ tưởng chết ở dưới rồi! Mệt quá ><! – TA nói

Tụi nó bật cười vì câu nói đó, mai là Giáng Sinh nên ai cũng vui vẻ. Nó nhìn vậy cũng thấy tâm trạng tốt hơn hẳn, lúc này Khang bước tới chỗ nó với hộp quà trên tay! Nó thì không biết Khang đang đi lại chỗ mình, Ngọc TA và Kai nhìn chằm chằm vào Khang cười gian tà! Khang gãi gãi đầu rồi bước tới đặt hộp quà trên bàn, nó bị tiếng động làm giật mình quay sang Khang

– Quà Giáng Sinh! – Khang nhìn nó cười

Nó nhìn xuống hộp quà, Khang tặng cho nó sao ? Nó bắt đầu bối rối tính từ chối nhưng mặt Khang quá đáng thương:v! Nếu không nhận thì sẽ bị 3 đứa bạn khốn nạn chọc suốt đời:))!

– À! Mình cảm ơn nhé! – Nó nhìn Khang mỉm cười

– Không có gì đâu! – Khang đỏ mặt nói xong quay lưng chạy về chỗ

Ngọc nhìn Khang rồi quay lại nhìn nó, nụ cười gian tà nở rộ trên môi.

– Ghê quá nhaaaaa! – Ngọc cười

– Bạn bè thôi mà! – Nó thản nhiên

– Mày nghĩ vậy chứ người ta có nghĩ vậy đâu! Tội nghiệp cậu nhóc, yêu nhầm con sâu ham ăn ham ngủ ham chơi! – Ngọc lắc đầu

– Chuẩn – TA và Kai đồng tinh

– T đá m à! – Nó nhìn Ngọc

– Mà là cái gì vậy nhỉ ? – Ngọc đánh trống lãng

– Tao không biết, về nhà xem sau! – Nó nói rồi cầm hộp quà bỏ vào cặp

Ngọc bĩu môi rồi quay lên, 3 đứa bạn nó đều tò mò về món quà đó! Nhưng chắc chắn nó sẽ không cho biết! Nó nhìn biểu hiện của Ngọc rồi mỉm cười! Nhi và Yến lúc này cũng tới và tặng quà cho nó! Nó bất ngờ, nó từ chối nhưng bị ép lấy! Nhi và Yến tặng xong chạy vèo về chỗ không để nó có cơ hội từ chối! Nó quyết định sẽ mua lại và tặng sau! Ngọc và 2 thằng bạn nhìn nó chằm chằm!

– Con nhỏ này, gái trai đều chết mê chết mệt vì nó! Ghê thật, ghê thật! – Ngọc lắc đầu

– Chuẩn! – 1 lần nữa TA và Kai đồng tình:v

– Cậu ngồi trên tôi đấy nhá! – Nó nhắc nhở Kai

– À~ quênnnn – Kai cười rồi quay lên

Không khí Giáng Sinh tràn ngập cả lớp, lúc này Nhi và Khang chạy tới cửa núp đợi ai đó. Cả lớp chạy về chỗ, tới giờ vào học và nó biết rằng 2 đứa nhoi trên kia đang đợi ông thầy đẹp trai MC!!! Nó hứng thú với trò đùa này, cả lớp tập trung nhìn! Cánh cửa mở ra, Nhi và Khang trên tay mỗi đứa cầm 2 chai xịt tuyết lắc khí thế! MC bước vào và…..

$pageOut $pageIn

Chap 60 :

– * xịtttttttttt *

Nhi và Khang xịt tuyết lên trên không khiến MC dính đầy tuyết giả:v!!

– Tuyết rơi ở Việt Nam:))! Chuyện lạ có thật!!! – Nhi la lên

Cả lớp bắt đầu nhộn nhịp theo!! Nhi và Khang chạy vèo về chỗ kh để MC bắt lại được, MC bước tới bàn giáo viên và phủi hết lớp tuyết mà tụi nó tạo ra. Lớp bắt đầu náo nhiệt, trên tay Yến là là mấy chai xịt tuyết và phân phát! Lớp bắt đầu xịt tuyết vào nhau và đương nhiên nó cố gắng né ra càng xa càng tốt:))! 3 đứa kia cũng tham gia, lúc này Ngọc nhìn xung quanh và phát hiện ra nó đang ngồi 1 góc! Ngọc chạy lại và xịt vào nó!

– Cho m chừa nha con! Cái tật sáng sớm ám t nè! – Ngọc vừa nói vừa xịt vào nó

– Áaaa! Đừng có xịt nữa – Nó hét lên rồi quơ quơ tay:))

Kết quả là người nó đầy bọt, Ngọc đứng nhìn nó ôm bụng cười. Nó liếc sang Ngọc rồi phát hiện Kai đang cầm 2 chai xịt tuyết trên tay, nó cướp 1 chai rồi xịt vào Ngọc:

– M dám xịt bố m à:))! Nay m ăn gan trời rồi. Cho m chếtttt! – Nó xịt khắp người Ngọc

– Tha cho taooooo! – Ngọc la lên

Nó xịt hết cả chai vào người Ngọc rồi đứng cười! Cả lớp tràn ngập tiếng cười và cái lớp thành bãi chiến trường!

– E hèmmmmm! – MC hắng giọng

Cả lớp im bật, quay lên nhìn MC!

– Rồiiiii! Vì trò đùa tuyết giả của mấy đứa thì chúng ta đã biến cái lớp này thành chiến trường!!!! ĐI DỌN CHO TÔIIII! – MC hét lên

– Ổng điên lên rồii! – Ngọc nói nhỏ với nó

– Chậc! Nhìn ổng thảm còn hơn tụi mình – Nó nói

2 đứa đứng nhìn nhau cười khúc khích, MC quay sang nhìn 2 đứa nó:

– À! Riêng Như với Ngọc thì thầy nhờ 1 chút – MC nói rồi nở nụ cười rất tươi

Như có dòng điện chạy qua, tụi nó rùng mình nuốt nước bọt nhìn MC

– Bây giờ thầy sẽ đi qua bên Black cấp 3, việc của 2 đứa là qua đó lấy đồ về cho lớp dọn! – MC nói

Sau câu nói đó, nó với Ngọc há hốc mồm nhìn MC còn đám con gái của lớp nhìn tụi nó với ánh mắt ngưỡng mộ

– Sướng quá à! Được qua đó kìa! – Nhi loi nhoi

– Nhi muốn đi kh ? – Nó ranh ma

– Thầy nhờ 2 em cơ mà! – MC cười nhìn nó

Nó xị mặt xuống nhìn MC, đồ ông thầy mắc dịch ==”. Nó nhìn bộ dạng mình và Ngọc, thảm thương thật!

– V thì tụi em đi thay đồ! – Ngọc nói

– Kh cần đâu! Dù gì thì cũng đi qua lại mà! Lát về tắm sau! – MC cười

Ác quá ác! Nó nhìn Ngọc, Ngọc nhìn nó:))! Nếu như không cười là được rồi!

– 2 em cứ mặc sao thấy thoải mái đó, thầy qua lớp đó trước! Nhớ QUA – MC nhấn mạnh:))

2 đứa nó muốn chà mặt ông thầy xuống mặt đường:))! Nó và Ngọc đành mở áo khoác bên ngoài, giày và vớ ra! Áo sơ mi bên trong thì săn lên. Ngọc thì mở 2 nút bên dưới rồi cột lại

– M làm gì v ? – TA hỏi Ngọc

– Aissss! Qua đó với bộ dạng này mất mặt đi được. Ít nhất cũng phải gọn gàng chứ! – Ngọc nhăn mặt

– Kh sợ bị bắt à ? – Kai nói tiếp

– Ông thầy nói mặc tuỳ ý mà! – Ngọc cười

Nó lột đôi vớ da màu đen dài ra và đi chân không! Tóc nó giờ thì rối bù xù, nó đành vuốt lại, phần mái thì lấy kẹp tâm kẹp lên để lộ khuôn mặt tròn! Nó bị Ngọc mở 1 nút trên cùng ra và kéo lại hờ hững!

– Lỡ rồi! Kh thấy đâu! Đi thôi! – Ngọc chỉnh lại áo nó rồi nói

– Ừ! Lỡ rồi, chơi luôn! – Nó cười

Nó với Ngọc đi sang bên cấp 3, trên hành lang có 2 con nhóc đang lon ton chạy đi với đồng phục chẳng giống ai! Như dân quậy, chân kh mang giầy, áo thì cột lên rồi mở nút! Tụi nó đứng trước cửa lớp cấp 3, nó bắt đầu cảm thấy hơi lo lắng quay sang nhìn Ngọc!

– Đi thôi, không sao đâu! – Ngọc nói rồi gõ cửa

– * cộc cộc cộc *

– Vào đi – Là tiếng MC

Nó nắm chặt tay, Ngọc mở cửa và tụi nó bước vào. MC nhìn tụi nó xém sặc máu:)), dù nói là mặc sao thoải mái nhưng như vầy thì quá thoải mái rồi! Cả lớp cấp 3 nhìn chăm chăm vào tụi nó. Nó sợ sệt đứng phía sau Ngọc, nếu Anh thấy nó ăn mặc như vầy thì có mức bị cạo đầu:)).

– Mấy bé này dễ thương quá, ai v thầy ? – 1 nam sinh nói

– À, đây là học sinh bên Cấp 2, lớp Black! – MC nói

– Sao bé kia trốn v ? Ra đi em! – 1 người khác la lên

– Xinh thật đấy! Cho anh tên đi em!

– Mấy em im lặng! – MC la lớn

Tiếng ồn xung quanh khiến 4 người ở bàn cuối lớp chú ý, là đám của Ken! Cen bị tiếng ồn làm chú ý liền quay qua nhìn! Ngọc và Cen chạm mắt nhau, Cen nhìn Ngọc rồi phát hiện ra nó phía sau liền chạy ùa lên!

– Như~~~~~~! – Cen la lớn

Nó bị giật mình bởi tiếng hét của Cen! 3 ĐMV nghe thấy vậy liền nhìn theo hướng nó, cả 3 liền bật cười vì bộ dạng của nó và Ngọc. Người dính đầy bọt tuyết chân lại kh mang giầy!

– Như em đi đâu vậy ? – Cen hí hứng đứng trước mặt nó

Cen bất ngờ trước bộ dạng nó, chiếc áo sơ mi mỏng, đôi chân trần, tóc mái được cột lên! Nó ngước lên nhìn Cen, bỗng Cen lại nhấc bổng nó lên:

– Em cứ như búp bê v đó! – Cen nhìn nó

– Thả xuống, thả xuống – Nó nói

Cen vẫn nhấc bổng nó lên cho đến khi bị Ngọc đạp mạnh vào chân!

– A! – Cen bỏ nó xuống rồi la lên

– Cho chừa – Ngọc cười

– Em, hay lắm! – Cen nhìn Ngọc

Nó nhìn xung quanh rồi khựng lại ở chỗ Anh, 3 người đó đang nhìn nó và Ngọc! Tim nó như ngừng đập, tay nắm vạt áo của Ngọc!

– Mày ơi, đang nhìn kìa! – Nó nói nhỏ

Ngọc nhìn và khựng lại y chang nó

– Giờ làm sao ? – Nó nói

– Lấy lẹ rồi đi về! – Ngọc chảy mồ hôi:))

– Đồ ở dưới chổ đó! 2 em xuống lấy đi! – MC chỉ tay về phía Anh:))

2 đứa nó nuốt nước bọt! Giờ làm sao đâyyyyyyyyyyy

$pageOut

Chap-31Chap-32Chap-33Chap-34Chap-35Chap-36Chap-37Chap-38Chap-39Chap-40Chap-41Chap-42Chap-43Chap-44Chap-45Chap-46Chap-47Chap-48Chap-49Chap-50Chap-51Chap-52Chap-53Chap-54Chap-55Chap-56Chap-57Chap-58Chap-59Chap-60

Xem tiếp phần 3


Bài Viết Liên Quan:

0 nhận xét :

Post a Comment

Cảm Ơn Bạn Đã Đóng Góp Ý Kiến


Lên Trên