Print Friendly Version of this page In trang nầy Get a PDF version of this webpage Xuất PDF trang nầy
Friday, February 3, 2017

[Truyện Teen] Yêu Phải Song Sinh(P1) - Chap68->Chap90

[Truyện Teen] Yêu Phải Song Sinh(P1)

Chap 68 -> Chap 90



Chap-68Chap-69Chap-70Chap-71Chap-72Chap-73Chap-74Chap-75Chap-76Chap-77Chap-78Chap-79Chap-80Chap-81Chap-82Chap-83Chap-84Chap-85Chap-86Chap-87Chap-88Chap-89_Bouns_Chap-90Ngoại Truyện

Xem tiếp Phần 2


$pageIn

Chap 68 : Biến Cố

Vào lớp, à, nói đúng hơn là đứng ở cửa lớp, ông giáo dạy toán đang chăm chú giảng bài, bắt chước cái quảng cáo gì ý nhỉ, mentos à, ns chung là tôi không nhớ lắm nhưng tôi bắt đầu đi dật lùi vào lớp, thầy ngó ra, tôi giả vờ đi ra cửa.

– Em đi đâu vậy..?? ( Chuẩn bài rồi đấy.! )

-. hì, thôi em về chỗ vậy..

– tôi không nói thế, đi ra cửa, nhanh,..!!

F..ck..!! đời éo bao h như mơ vậy. lò dò ra cửa với một cơ số thằng cờ hó cười đểu, tôi đứng ngó cửa sổ như mấy thằng nhà nghèo chăm học. Linh thì lườm tôi tóe khói, Trang cx gườm gườm. Đứng ngó tầm 5′ thấy thầy ko ư hử gì, cóc cần nữa, tôi xuống căn tin cho sướng. Ngồi lê la với lão bảo vệ mãi thì cx đến h ra chơi, mà trường tôi nghiêm túc vãi cức luôn, h học mà học sinh vẫn ra căn tin mua đồ ầm ầm, lão bảo vệ thì cười như được mùa. Lò dò đi lên lớp, vừa ngồi vô chỗ, tôi cảm nhận một cái giật nhói đau nơi eo….

– á á á….. _ tôi kêu lên thảm thiết.

– đi đâu mà vào muộn thế anh iu._ Linh híp mắt, vô cùng nguy hiểm.

– À, không có gì mà._ Tôi xua tay.

– em thấy anh đi với cái Ngân rồi nhá, nói không.? _ Trang nhẹ nhàng quẳng bom.

– Ax,… thì nó mời anh ăn sáng mà..

– Ăn lâu vậy anh iu.!

– À, thì ….. bí quá tôi phải khai, dù gì thành thật là cái tốt, nghe xong hai con gấu gật gù, tưởng được nó khen ai dè .

– tuần này chiều anh phải ở nhà với em, hoặc đi đâu phải cho em theo.

– ể, sao lại thế.?

– hình phạt. hứ..

– nhưng lý do chính đáng mà..

– kệ,. không biết.

– hừm, cóc chơi với em nữa.! _ tôi nhăn mặt

– Nhớ nha.!

– ừ đấy,,..

– rồi, Trang ơi, ck bơ chị em mình này.

Tôi kệ bọn nó luôn, lúc đấy bản tính trẻ con lên ngôi, xong lại còn hơi bực vì bị lên sổ, tôi té đi chỗ khác không ns chuyện nữa. Ra hành lang ngó xuống sân ngắm gái mí mấy thằng bạn, dạo này bọn nó có thú vui tao nhã vãi.

Từ đó đến hết cả buổi sáng tôi không ns chuyện với gấu và cảm thấy… bình thường, hê.. ny giận vẫn sống tốt luôn. Đi về Linh mí Trang nhảy xe lũ bạn về, ờ kệ, tôi lái xe đi chơi với Chuột, dĩ nhiên là có gọi về cho mẹ kêu không ăn cơm nhà.

La cà cả chiều đến tối mí về, tôi quên mất tiêu là đang giận nhau với Linh, chạy vô ôm Linh thì thầm

– vk à, ck về rồi này.

– bỏ ra .!

– ể.. sao thế.! _ Tôi h mới nhớ.

– không biết, đi chơi luôn đi.

– hừm..

Đi tắm luôn, xuống ăn cơm thì ngồi hóng hớt với mẹ và chị, Linh cx bon chen nói chuyện nhưng tuyệt nhiên không bao h hai đứa nói với nhau,. Vú nhận ra hay sao cứ tủm tỉm hoài. Ăn xong tôi lên phòng học. Chờ mãi không thấy Linh lên hóa ra cô nàng về nhà mình rồi.

Tối, ngồi chơi máy tính mà cứ thấy sao sao ý. bình thường toàn cho Linh ngồi lên đùi, cô nàng chơi cx được tôi ngồi ôm xem, h thiếu không chịu được. Thôi sang làm hòa thôi chứ để thế này chớt mất. Chạy sang nhà Linh, ôi lại còn khóa cổng, đen vãi, gọi thì Linh không chịu ra. Thế là về nhà kêu vú, đó, mình phục mình vãi vú gọi Linh mở liền, chạy nhanh vô giữ cổng không cho Linh đóng. vú thì cười, Linh vứt khóa chạy luôn vào nhà, hề hề. Khóa cổng cẩn thận chào vú thân ái, tôi đi vô, hê hê, lên phòng thấy cửa phòng Linh không khóa, chậc. chắc cx nhớ mà ngại đây mà. đi vô, phòng gì mà màu hồng, dị ứng vãi. Thấy một cục chùm chăn trên giường, nhảy lên, ôm…

Êm ái thế, mở ra hóa ra con gấu bông, đù.. nghe thấy tiếng khúc khích, mở tủ ra thấy con gấu đang ngồi trong, mà tủ gì to vãi, nhìn tôi cái xong ngó lơ đi chỗ khác, tôi bế Linh ra, em giãy rụa một tý xong im im, bế Linh lên giường , Linh cắn vô ngực tôi.

– Đi chơi nữa đi, .

– không.

– sao mà không.?

– nhớ em rồi, phải về.

– cx biết cơ à, lần sau em phạt là phải làm, nghe không.!

– không ^^.

– không thì đi… ưm… ưm… ra.. ưm..

Hôn luôn, cách làm hiệu quả với mấy cô ny hay nhõng nhẽo, mè nheo. Sáng hôm sau mệt éo dậy được, hix….

Mỗi ngày đi học là một ngày vui, ờ vui vãi đ..ái. Mấy hôm yên ổn chút như trời xanh trước cơn bão lớn.Việc đầu tiên là thằng DUy mặt mâm xin đâu được số điện thoại của Trang gọi là làm quen, tôi éo ưa nó lắm nhưng Trang bảo chỉ làm quen thôi mà, nhưng em yêu tôi mà. Trang bảo tôi ghen linh tinh, em còn hay ghen linh tinh hơn tôi ý, nhưng tôi là con trai nên tôi nhường em vậy. Nhường em chút không có nghĩa là nhịn để bị cắm sừng đâu nhé, nói luôn không mấy thím lại kêu đụt thì chết dở . Tôi thì để bọn gấu tự do, không có bao h xét điện thoại tin nhắn của bọn nó cả, yêu là phải tin tưởng, mà. Mấy hôm nay cái My cứ bám lẵng nhẵng theo tôi hoài, Linh có vẻ không ưa nó, còn tôi thấy con nhỏ ns chuyện cx dễ thương, mà tôi éo thương nó đâu. Cái Ngân thì nó lại biến mất tiêu rồi, lạ con nhỏ thật. Cứ gặp một lần xong chạy làng hoài.

Sáng, đi đến trường, gặp thằng Duy mặt mâm, nó thấy tôi thì cười tươi tắn, lại còn nháy mắt, làm tôi đoán nó đã tìm thấy người đàn ông của cuộc đời mình. Ôi cũng mừng. Lên lớp, gặp lũ chiến hữu, đi ăn, học, chơi học, hết buổi sáng, đến lúc về thì…

Ra cổng, tôi thấy 3 thằng nào đó nhìn nhìn mình, tôi cx éo quan tâm nhưng mà tự dưng một đứa đi đến va vào tôi, xong ngã ra, ngay lập tức 3 chàng lính ngự lâm án ngữ trước mặt.

– Dm, sao mày va vào em tao.

– em không biết, em xin các anh ạ._ Tỏ vẻ rụt rè chơi.

– dm,.. xin cái l…. _ thằng trẩu đấm tôi, tôi né ra, nó có vẻ bất ngờ,

– thằng m..l…. này, thích né không, đấm nó cho tao._ cả 3 thằng trẩu lao vào, thằng học sinh va vào tôi lủi mất. tôi đấm phát vô mặt thằng 1, nó lùi lại tôi cx lùi lựa thế, đằng sau một thằng giữ luôn tay tôi lại, á đù..chơi kiểu giả làm học sinh nữa à, tôi thúc khuỷa tay vô bụng nó, nó vẫn ôm chặt, hai thằng kia nhảy vào, tôi đap ra, cho thằng đằng sau một chỏ đỉnh vào đầu, nó vẫn không buông, dai như đỉa vậy mày. Phải dập cho thêm một chỏ nữa thì thằng bé mỡi lăn ra đất, trong lúc đó tôi ăn 2 tuýt vô lưng, quay lại húc đầu gối vào bụng một đứa thì lũ… bạn tôi xuất hiện, và ban hành cho 4 thằng, tôi thì cay cái thằng 1 nên cứ nhè nó đấm, đâu đếm trên đất có rơi cái răng á, đánh cho đổ máu tôi xách cổ một thằng lên hỏi.

– Thằng nào thuê m chơi t.

– em không biết, em nhận được điện thoại kêu đánh anh được tiền.

– tao không có tin đâu, h tao hỏi lại, thằng nào thuê mày chơi tao.

– em thề em nói thật, em không biết.

– DM, mang tao cái tuýt. _ thằng DM tung cho tôi, tôi phang thẳng vào ống đồng của thằng bé, gãy tuýt, còn chân thằng bé thì chắc cx tương tự. tôi hỏi lại.

– thằng nào thuê mày chơi tao.?

– em không biết. thật mà anh, em sai rồi tha cho em..

Vừa lúc đó, cảnh sát đến lôi cả bọn đi. Ai là đứa gọi cảnh sát, lũ tôi mà biết được thì không xong đâu.

—————-

$pageOut $pageIn

Chap 69 : Rối Tung

Mặc dù chưa bao h lên công an vì tội đánh nhau ( chỉ có lên đón bọn bạn về thôi ), nhưng tôi vẫn không lo lắng lắm, nếu ai còn nhớ thì anh thằng Nam làm trưởng đồn công an ở đây, có gì gọi anh ấy ra gỡ cho thì yên tâm chả bị gì cả. Thế là thong dong vào đồn uống tý nước chè, rít điếu thuốc lào khai thông trí não. Cơ mà sự không như mơ, vừa vào phòng phát chúng tôi được phỏng vấn ngay bởi 2 anh cán bộ.

– sao bọn mày đánh nhau.?

– dạ, là mấy anh ấy đánh bọn cháu trước.

– thế sao bọn nó đi viện mà bọn mày không sao.?

– ….

– trẻ con nứt mắt ra đã gây rối công cộng…. cái loại bố mẹ mày không biết dạy con…. bla… blaa…..

Lũ tôi cay lắm nhé, cơ mà đang bị trói nên không thể làm gì được, 2 thằng kia càng được thể già mồm, éo gì, đàn bà vãi cứt. Thằng DM bật lại.

– chửi chửi cái l…., mày éo ngon hơn ai đâu..

– thằng kia, mày nói gì..

– éo nghe mất quyền lợi. _ Nam cười khẩy.

– Dm, mày chết với bố.. _ 2 cán bộ lôi dùi cui ra phết bọn tôi, nó phết luôn quả vào đầu tôi, tóe máu, lần này éo nhịn nổi, 11 thằng nhảy lên đạp lấy thịt đè người, . 2 cán bộ lui dần về góc phòng, một thằng lấy trong tủ ra cái chích điện, dí phát vào người thằng CHuột, nó quay đơ luôn. Hai thằng kia có vẻ hả hê, mấy thằng công an bên ngoài lao vào phang bọn tôi đo sàn.

– dm, bướng hả mày./

– mày éo ngon được lâu nữa đâu.? _ thằng Nam thều thào.

thằng cán bộ sút mặt thằng Nam phát, nó bật ngửa. Mấy thằng lôi lũ tôi về một góc rồi đi ra ngoài, khóa cửa lại.

– Nam, anh mày đâu.?

– Anh tao đi Hà Nội rồi.. éo kịp gọi._ Bọn nó tuốt sạch điện thoại ví tiền của bọn tôi. Bỏ đói cả buổi trưa, lại mất máu nữa mấy thằng ngất, tôi cũng gần bất tỉnh nhưng lơ mơ thấy ngoài cửa, một lão nào đó đang ngó vô cười, và cái bản mặt tôi không quên được, thằng chó Duy, nhếch mép, lão già đưa cái phong bì cho thằng cán bộ vỗ vai ôm hôn thắm thiết, tôi lịm đi.

Tỉnh dậy thấy đang nằm trong bệnh viện, chân mình nặng như đeo chì, ngó xuống thấy bóng con ma nữ nào đang ngủ gục, cựa mình, con ma nữ tỉnh dậy, nhào đến ôm tôi khóc nức nở, xoa đầu nó,

– ngoan nào…. anh thương_ còn ai nữa ngoài Linh chứ.

– hức, anh đau nhiều không..

– không, không sao mà,..

– Hức, em sợ lắm.

– ừ….

vỗ về mãi Linh mới nín, tôi thì ê ẩm mình mẩy, nhưng vẫn nhích ra để cho Linh lên nằm cùng, kệ em không đồng ý, tại quen ôm em ngủ rồi, tôi không hỏi gì nhiều, đầu hơi choáng váng, tôi ngủ luôn.

Sáng sau tỉnh dậy, không thấy Linh đâu, ngó sang bên thấy chiến hữu Khang đang ngáy phe phe, dù người nó cx chả khác gì người tôi. Lúc sau Linh vào cùng với anh T, anh thằng Nam, anh cứ xin lỗi tôi mãi, hỏi ra mới biết….

Mấy thằng công an ngu đần kia không biết bọn tôi là ai, tưởng lũ đầu đường xó chợ đánh nhau nên bắt về đồn, lại được chủ tịch tỉnh về thăm và yêu cầu tẩm quất có thưởng nên làm theo, bọn nó nhận được 10 củ vụ này, anh T đi vắng nên bọn nó dự định kiếm thêm, tối qua anh mới về qua đồn thấy có xe ai nhưng xe thằng Nam, mới hỏi thằng lính gác thì rõ hôm nay có một đám đánh nhau được đưa vào, anh tìm ra bọn tôi vạ vật trong phòng hỏi cung rồi đưa đi viện.

– Em yên tâm, lũ kia sẽ bị xử lý thỏa đáng.

– vâng.. _ Đầu tôi băn khoăn._ ANh ơi, lão chủ tịch tỉnh đó là người như thế nào.?

– à, cái này anh cx không rõ, nhưng lão phất lên khá nhanh nhờ có quen tay to trên Bộ, sao, chú muốn trả thù hả.? Không phải dễ đâu. mà anh vẫn chưa hiểu sao lão lại sai người đánh bọn mày.

– à, thằng Duy….

– DUy..? _ Linh nãy h im im, ngạc nhiên nói.

– Ừ… nó quen biết j đó với lão kia.. em thấy nó đi cùng với lão kia .

– Ừm…..DUy là ai.?

– Thằng chó ăn cứt., em muốn giết nó.

– ……

3 chúng tôi im lặng, khống nói gì nữa. chút sau anh T đi ra còn Linh mở hộp cháo ra bón cho tôi ăn, tôi bảo để tôi tự ăn mà em không chịu, nhà thằng Khang cũng vào rồi, đi cùng với mẹ tôi và dượng luôn, 2 nhà cứ ca cẩm sao sinh ra thằng con bất trị, oan vãi mà thôi kệ cho mẹ nói. Đến chiều thì bọn tôi được ra viện.

Sáng sau bọn tôi nghỉ học, mệt, Linh nghỉ theo tôi đuổi đi học mà mếu máo quá nên cho ở nhà, em cười ngay được cả sáng cứ tíu tít quanh tôi. Cảm giác bên em bình yên lắm. Hôm sau lên trường, đi mà lũ học sinh cứ xì xào bàn tán, bàn cái cứt mà bàn, ngồi chưa ấm mông đã phải lên phòng hiệu trưởng. 11 đứa líu ríu dắt nhau lên chịu phạt.

Thầy hiệu trưởng ngồi bàn rót nước chè cho từng thằng một, nhấp 1 ngụm, thầy nói.

– thầy đã nghe nhiều nguồn nói về việc bọn em đánh nhau hôm qua, nhưng hôm nay thầy muốn nghe lại từ chính các em nói.

Mọi lần đánh nhau chả sao đâu, nhưng sự việc lần này hơi bị phức tạp nên nó cũng kéo theo hệ lụy lằng nhằng, ngồi kể tóm tắt cho thầy nghe, thầy gật gù.

– Nói vậy em Phong chỉ là tự vệ thôi chứ không có ý gây sự, nhưng đánh nhau vẫn là sai, thầy phạt bọn em về viết bản kiểm điểm có chữ kí phụ huynh, ngoài ra sẽ chịu thêm hình phạt theo hội đồng nhà trường.

Cả lũ chào thầy rồi đi, mặt thằng nào cũng cay cú lắm. thằng DM hỏi tôi.

– ê Phong, mày biết đứa nào định đánh mày chưa.

– thằng DUy.. _ Tôi lầm lì

– Duy nào… à… thằng chó a8 đấy á… lần này nó chết với tao rồi..

– dm,, m định làm gì nó hả DM.

– hừm…..tao nghĩ cả hôm qua rồi, nó chơi tao kiểu quan hệ, tao sẽ chơi nó kiểu xã hội.

– Éo hiểu._ cả lũ nghệt mặt ra, nhìn thằng DM đang cười một nụ cười bí hiểm.

Ra chơi, lũ tôi đi xuống căn tin mà trông như binh đoàn zombie, ngồi xuống cùng Linh, Trang đi đâu mất tiêu rồi, cái Ngân với cái My nhìn tôi ái ngại, pha chút thương xót . Gặm ổ bánh mỳ thì cái My đi đến.

– Phong ơi, anh sao vậy.?

– ờ, không sao.

– hức, sao anh băng bó tùm lum thế này.? _ mắt con bé đỏ hoe, cái éo gì vậy./

– à…. _ Tôi đang định nói thì gấu đã lên tiếng

– có vẻ không liên quan đến em lắm, My nhỉ.?

– Vâng, h thì chưa nhưng sau này chưa biết._ Con bé nó rụi mắt nói câu làm tôi giật cả mình.

– hừm… sau này cx sẽ vậy thôi, anh ha./_ Linh quay qua, và hôn tôi phát, sướng tê tái.

– ừ, ừ… _ tôi gật đầu lia lia. Cái My lườm tôi cháy tóc, nó bỏ đi kèm theo một câu.

– Không gì là không thể, anh IU chờ đi.

Linh tối xầm mặt, lũ bạn thì im luôn không dám nói gì. con gái nhà ai mạnh dạn vl. Từ đó đến hết bữa ăn sáng tôi ngồi im không dám hó hé gì, số con rệp thật. Ăn xong đang định đi lên lớp thì gặp con chó DUy…

cười,…

—————-

$pageOut $pageIn

Chap 70 : Điều Điên Rồ

Gặp thằng Duy, tôi không giữ nổi bình tĩnh, cay cú tôi lao vào định ăn thua đủ với nó thì thằng DM ôm tôi lại. Lạ thật, thằng này bình thường nóng tính hơn tôi nhiều, thế quái nào hôm nay hiền khô vậy. NGó nó vẻ khó hiểu, thằng DUy cx nhìn nhìn…

– Đừng đánh nó ở đây.

– Mày hôm nay lạ vậy.? _ Tôi hỏi nó, nó không trả lời tôi mà quay qua thằng DUy.

– Đi đường cẩn thận mày ạ.

XOng, nhanh gọn nó kéo tôi lên lớp, tôi còn thoáng thấy thằng Duy cười nhạt. Ức chế lắm mà không làm gì được, hỏi thằng DM thì nó cứ kêu là bí mật, chuyện này để tao lo. Ờ, lo không ra hồn anh em thịt mày. Mấy hôm liền cứ nhác thấy bọn tôi là thằng DUy nhìn nhìn kiểu dò xét, nhưng tuyệt nhiên bọn tôi kệ xác nó, éo quan tâm. Mà lúc về hôm nào nó cũng được đón bằng ô tô, cẩn thận vl. Chiều, gặp cái My ở căn tin, không trốn được bị nó kéo vô bàn nói chuyện.

Xàm xàm một lúc nó hỏi

– Anh, vết thương của anh thế nào rồi.?

– ừ, cũng đỡ rồi.

– Hix, tự nhiên dính phải bọn công an đâu không, thương quá à.

– ừ…

– mà em thấy chả bao h công an đánh người thế cả.

– Sao em biết.?

– Bố em cũng từng làm công an mà.

– thế h bố em làm gì.?

– à, cái này em không nói được nhé, .._ Im chút, nó nói tiếp._ Anh, em nghĩ có đứa bẫy anh đó.

– .?? _ nhìn nó vẻ khó hiểu.

– Cái anh gì nhỉ, Duy à, hôm trước nhắn tin cho em kêu sẽ cho anh ăn đất.

– Hừm…

– Anh phải cẩn thận ý

– Ừ..

– ANh, mà anh đã nghĩ ra cách nào chơi lại ” nó” chưa.?

– em hỏi làm gì./

– thì… em hỏi thôi, chưa nghĩ ra thì về em nghĩ hộ. _ Con bé cười tươi rói.

– ờ, kệ anh.

– thế là có rồi đúng không..?/ nói cho em biết xíu xíu đi mờ._ Thế éo nào tôi ngu ngơ nói cho nó biết.

– Ờ, là thằng DM kêu nó lo vụ này, anh cx chưa biết nó định làm gì.

– Ơ, cái anh gì to bự đó ạ.

– ừ, thôi nhé._ Trông vào lớp._ Anh lên lớp đây, tiểu nhị, thanh toán.

Gào lão bảo vệ chạy ra, lão nhìn mình vẻ cay cú còn con bé thì cười vẻ khoái lắm. Tôi lên lớp.

Thằng Duy là một thằng khó lường, như một con rắn độc, độc chết người, và DM thì, lần này, hơi chậm tay so với nó. Một buổi trưa, tôi đi về nhà cùng với Linh, Trang, ngồi vô bàn đang ăn cơm thì có điện thoại, số lạ. Mở máy nghe.

– Alo. ai đấy.?

– Phong hả.?\

– ừ.

– Hê hê, chưa biết gì à, vào viện thăm thằng bạn mày đi nhé. _ Giọng lạ hoắc.

– thằng nào vậy.?

– bí mật. hê hê.

nó cúp máy cái rụp, chưa kịp nghĩ gì thì lại có điện thoại, lần này là của cái Hoa.

– anh ơi vào viện đi, anh Dũng bị ai đâm rồi._ Nó hốt hoảng, tôi hốt hoảng theo, thế quái nào.. Lại phóng vào viện, Linh lại bám theo, chạy hộc tốc lên khoa cấp cứu thì thấy cái Hoa đang gục mặt ở cửa.

– Hoa, thằng DM đâu.?

– ảnh trong kia. đang cấp cứu, huhu..

Éo thể nói gì luôn, Lúc đó tôi vẫn chưa biết đứa nào làm cả, vì cơ bản DM cũng lắm thằng ghét, Linh đến bên dỗ dành Hoa, tôi ngóng ngóng ,lúc sau bác sỹ ra, mấy thằng kia cũng đến. Ừm..

– Bạn tôi sao rồi bác sỹ.?

– Chúng tôi rất tiếc….

Đùa thôi,… thế này nè

– Ừm, tạm thời qua cơn nguy kịch rồi, vết đâm khá sâu, … bla… bla…..

Nói chung là lúc đó đang bận thở phào nên không nghe lắm, hỏi cái Hoa, nó kể

– Em với anh Dũng đang đi học về thì có thằng nào đội mũ kêu dừng xe, em cũng không nhìn rõ mặt, tại nó đeo khẩu trang, anh DM vừa dừng xe thì nó rút dao ra xin tiền, anh DŨng không cho đang định đánh nó thì thằng nào đằng sau xiên ảnh một nhát rồi 2 thằng nhảy xe chạy mất.

Đại khái câu chuyện là vậy, bọn nó chơi lẻ thế này khó tìm đây, khổ thân thằng bạn tôi, bố mẹ nó đến thì cũng hỏi han các thứ, tôi phải rúi ông bác sỹ nói giảm nói tránh đi không ầm lên thì khổ. Anh Mạnh kéo tôi ra một góc

– thằng DM nó kêu tối nay xin anh mấy người đi chơi một đứa, mày biết đứa nào không.?

– à, có, thằng Duy.

– thằng đó là thằng nào.?

– thằng hôm cho bọn em dính phốt lên công an ý.

– hừm….

– ……

– mà bọn mày đi chơi nó kiểu gì.?

– DM kêu để nó lo, em cx éo biết luôn.

– dm, chưa làm được cái éo gì đã nằm đây thế này rồi.

.. tôi mí anh Mạnh không ai nói gì nữa, anh Mạnh định đi lùng xem bọn kia là bọn nào nhưng thông tin có quá ít để biết lũ kia là ai. Tối, thằng DM tỉnh, tôi chở Linh về nhà, tại hôm nay bố mẹ Linh về nên cô nàng không đi với tôi được, xong tôi lại lên viện. Thằng DM thấy tôi thều thào.

– PHong à,

– ừ,..\ sao mày trông như sắp chết thế.

– Mày bị như tao xem, thằng cứt. _ Y luôn, nó như nhảy dựng lên. Hoa lườm nó mới chịu nằm yên.

– sao, thế định nói gì.?

– Mày tránh xa cái My ra, nhá.

– sao lại thế.?

– ừm,, tao không chắc chắn lắm đâu, nhưng hình như cái My … là em họ thằng DUy.

Tôi nghệt mặt… cái éo gì cơ, chuyện gì vậy, thật éo thể tin nổi,…

– ể, sao mày biết .?

– thì, hôm trước thằng bạn tao, tao nhờ nó bám thằng Duy điều tra, thằng Hải bên a9 đó, nó kêu thấy thằng DUy với cái My gặp nhau sau trường thì thầm cái gì mà anh với cô, quà cáp gì đó.

– DM, vãi thật, thế mà tao lại kể cho nó là mày nhận lo vụ thằng Duy, dm, hối hận vãi.._ thật sự éo thể tả được lúc đó tôi cay thế nào đâu. cảm giác như cứt.

– Thôi, bố chưa chết đâu mà mày hối hận. dù sao tối nay cx sẽ xong thôi.

– là sao.?

Và DM nói cho tôi cái kế hoạch của nó, nghe xong tôi chỉ muốn nói, ôi đ…. !!!!!

Thật sự tôi đã chuẩn bị tâm lý cho một cuộc chiến dài kỳ như kiểu chiến dịch Điện Biên Phủ hay giải phóng miền Nam, thế bất nào nó diễn ra nhanh vãi cứt. Tối đến, mấy thằng nghiện được anh Mạnh tuyển vô, toàn hàng không sợ chết, từ Hà Nội về, đi vào diện kiến hai thằng tôi, xì xầm một hồi, ok, gật đầu tiền trao một nửa, xong việc nhớ lủi luôn, số còn lại đưa anh Mạnh chuyển cho. Bọn nó đi, chúng tôi ngồi ngóng tình hình. cả team 11 thằng.

Mày chơi tao kiểu quan hệ, tao sẽ chơi mày kiểu xã hội.!

Thằng Nam đã liên hệ họ hàng cả rồi, đừng đùa với mấy thằng cờ hó này, yên tâm vụ này éo đứa nào kể cả lão đi cùng thằng Duy có thể sờ đến lũ tôi như vụ trước. 1 h sau, chim lợn báo thằng DUy vô viện, nát 1 cái chân.

Biết đâu đó trên đường đời xuôi ngược, một bước sai lầm, một đời ăn cứt

..

.

.

.

.

Cái kế hoạch chả có gì nhiều, hôm nay có do thám báo thằng Duy ra ngoài đi chơi tối, mấy thanh niên lên cái công nông, sơ ý tông vào rồi bỏ chạy, ai biết ai với ai, định cho nó gãy tay gãy chân thôi nhưng phê thuốc quá cho cái bánh xe chèn luôn chân thằng Duy, chậc… tại mày đen thôi chứ đỏ thì đã khác.

—————-

$pageOut $pageIn

Chap 71 : Tất cả đã ổn?

Nghe tin thằng Duy vào viện vì tai nạn. Thật sự bọn tôi cx không cười nổi. Nó đáng bị như vậy nhưng còn hệ lụy đằng sau vẫn cần phải giải quyết. Bác nó liệu sẽ làm gì chúng tôi… liệu nó có muốn chơi lại không… nó sẽ chơi bọn tôi hay chơi vào những người thân yêu của tôi…

Sáng sau.. đến trường. Tôi để ý mặt con bé lúc ở sân trường đang trầm tư gì đó thật khó coi. Hừm… chắc nó cx đang chột dạ lắm khi thằng anh nó phế. Hết tiết 2 thì thấy có mấy thằng công an đến trường. Tôi với mấy thằng bạn được gọi luôn đến phòng hiểu trưởng. Tháng này uống nước chè ở đây hơi nhiều cx ngán lắm. Thằng công an hỏi

– chào em. Em là Phong.?

– vâng. Chào anh.

– ừm. Phong này.. hôm qua vào h này em đang ở đâu nhỉ.?

– dạ. E đang trong viện với bạn em.

– trong viện.?

– vâng.

– có ai làm chứng không.?

– có mấy chị y tá làm chứng đó anh. Mà có chuyện gì gọi em xuống đây ạ.?

– à. Có người báo bọn anh nói em phạm tội cố ý gây thương tích nặng.. bọn anh đang trong quá trình điều tra làm rõ nguyên nhân vụ việc… bla.. bla…

Nó còn nói nhiều nữa. Bóng gió sẽ phạt cải tạo đi tù thế nọ thế kia. Cơ mà tôi éo quan tâm. Lúc sau thả bọn tôi lên lớp lại. Tôi nghĩ quái lạ công an éo gì đến nói chuyện thân mật chút rồi đi luôn thế này. Hỏi thằng Nam thì nó mới kêu:

– thằng anh tao kêu bọn nó đến hỏi vu vơ về làm biên bản cho qua vụ này thôi. Nghe bảo nhà lão kia định kiện nên cx phải điểu tra tý. Không có bằng chứng thì lão kia tịt vòi thôi.

Tôi biết thằng Duy nó sẽ nghi bọn tôi làm đầu tiên sau khi nó vừa đâm DM. Về lớp. Cô giáo cx hỏi qua loa xong thôi. Quay sang chửi lũ mày vừa ngu vừa nghịch ngợm. Bà giáo dạy Công dân cx già rồi.

H ra chơi. Cái My tìm tôi tiếp. Chắc định moi thông tin cho thằng anh họ nó đây mà. Đã thế tôi càng phải giả vờ cho nó tin. Xuống uống nước tầm phào 3 cái chuyện linh tinh. Xong nó vào đề

– anh ơi nghe bảo anh Dũng vào viện ạ.

– ừ.. khổ thân thằng bé.

– anh có biết ai làm không.?

– không mới khổ ý. Thằng đó nhiều đứa ghét mà.

– em thấy tính anh ấy hay mà.

– ủa.. anh nhớ em đâu có ns chuyện nhiều với nó đâu.

– uh… thì em ns chuyện với anh đó lúc nào sao a biết.

– ax… ny nó hay ghen lắm đó..

– em chả sợ. Mà ảnh bị nặng không.

– cx nặng. Hên là chưa chết.

– hix.. ai mà ác thế. _ thằng anh mày ác chứ ai. Xàm vãi.

Bla bla chút nữa cho nó tin là chúng tôi không hề dính dáng gì đến vụ anh nó bị xe cán. Con bé tin xái cổ về kể cho thằng ngu kia hay sao ngay trưa hôm đó bác nó gọi điện nói mở rộng phạm vi điều tra… thằng cháu anh nhớ nhầm không phải học sinh trường XXX làm. Buồn cho nhà nó cuối cùng vẫn éo tìm ra được đứa nào làm. Mấy thằng bọn tôi thuê cho về quê hết rồi. Bọn tôi yên ổn được 1 tuần thì nhận được tin sock.

Thứ 2 đầu tuần. Đến trường lo lắng vì không biết thằng Duy sẽ gây chiến tiếp vào lúc nào. Vào ai và như thế nào. Bọn tôi được tin nó không còn sức chiến đấu nên nghỉ học chuẩn bị đi du học. Ơn trời.! Cút cmmd.!

Trước khi cút nó còn cắn trộm tôi phát.

Mấy hôm yên ổn cứ ngỡ như là chuyện xong rồi thì tối cái My hẹn ra quán trà sữa thú nhận một số chuyện. Tôi ngờ nghệch và ngu ngốc đồng ý. Chả mang cái gì phòng thân cả người không leo lên con xe đạp thần thánh phi đến quán. Vô trong thấy nó vẫy vẫy tay. Tiến lại ngồi xuống.

– gọi anh ra nói chuyện gì.

– hì.. anh à.._ nó cười tươi_Anh em muốn gặp anh.

– ai cơ.?

– một người anh quen.

– à… Duy hả.? _ tôi mỉm cười. Con bé có vẻ bất ngờ..

– sao… sao anh biết..?

– bí mật. Nó đâu.?

– ảnh… sau anh á.. _ con bé chỉ tay ra sau.

Tôi quay ra đằng sau.. và éo biết cái cứt gì nữa..

Tỉnh dậy.. ôi cái đầu tôi đau quá.. ngó.. cái quái gì vậy. 2 ngày rồi à.. loạng quạng định ngồi dậy tôi lại ngã lăn ra giường.

– anh. Anh tỉnh rồi à..?

Còn ai khác ngoài… con bé Ngân chứ.

– ủa… sao em lại ở đây.? Mà anh bị sao vậy.?

– anh bị người ta đánh… hix hix.. vào đầu.. em đi chơi với bạn thấy thế mang anh vào đây này..

– ai chứ… _ tôi ngơ ra.. rồi nhớ lại mình đi trà sữa với cái My. Xong thằng Duy.. chỉ có thằng Duy chứ chẳng ai khác cả.. nghiến răng lần này tôi thề là tôi éo tha cho nó được đâu. Cái Ngân sụt sịt ngơ ngác nhìn tôi đang đỏ ngầu 2 mắt lên. Thằng DM vào. Nó nhìn tôi cười cười. Thằng cứt quấn băng ngang bụng còn ra vẻ.

– óc cờ hó tỉnh rồi à.. sao lại khóc thế kia..

– im mợ mày đi. Thằng chó Duy lại chơi tao rồi.. lần này đừng có can tao nhé….

– tao biết.

– mày biết cái cứt gì..

– bác thằng Duy mất chức rồi. Tội tham nhũng.

– cậu làm gì thế.?

– ờ. Nghe đâu trên về kiểm tra xong điều tra ra lão tham nhũng mấy tỷ. Xong có người làm chứng mí tố cáo nữa thế là mất chức thôi. Tưởng chủ tich tỉnh mà ngon. Ha ha.

– mày kể như cứt ý tao éo hiểu cái gì cả. Nhưng nhà thằng Nam làm hả.?

– mày nghĩ ai làm nữa.? Cả lũ có mình nhà nó làm chức làm quyền thôi chứ. Mà thằng Duy á… _ nói đến đây thằng DM ngập ngừng._ nhà nó sang Pháp hết rồi.. đi với cả… nhà cái Trang hay sao ý..

– cái éo gì vậy..? _ tôi éo thể tin được… chắc nó đùa thôi mà…

– tao cx éo có rõ.. nhưng nó bay hôm qua rồi. Cái Trang …. _ con chó lại ngập ngừng._ nó bảo gửi lời xin lỗi mày đó..

………….

Tôi đang nằm viện.. mới có 2 ngày thôi mà… sao éo gì sảy ra lắm chuyện vậy… chắc là mơ rồi.. chỉ là mơ thôi….

Mai mình sẽ gõ tiếp. Mệt éo tả nổi nữa rồi đang sốt 39 độ nè.. tại hứa hm nay có chap rồi nên cố viết chút cho các thím.. hix…

—————

$pageOut $pageIn

Chap 72 : Ngủ Quên

Tôi là một đứa nặng tình, nhiều người nói vậy. Tôi ghét ai thì ghét rất lâu, và yêu một người thì khó để quên nhanh được.. Tỉnh dậy từ bệnh viện, đầu tôi ong lên hàng ngàn câu hỏi… tại sao Trang lại bỏ tôi đi như vậy.. tôi có gì không tốt… nhà tôi không giàu bằng nhà thằng Duy à…. hay bởi vì nó đi du học…. em đã cắm sừng tôi lúc nào… em quen nó ra sao….. v.v…. Linh chỉ biết nhìn tôi và lắc đầu..

Phong thư của Trang đưa cho tôi, tôi đã mở … và đốt.. nó chỉ vỏn vẹn 5 chữ đầy đau đớn.” Anh à, em xin lỗi.”. EM xịn lỗi, vì điều gì.. vì em đến bên đời tôi hay vì em đã phản bội tôi..

Đến trường , hay ở nhà, tôi h đây không quan tâm mấy đến cái gì nữa.. chị DUng biết chuyện, cx nói chuyện, nhưng 1, 2 lần không thấy kết quả kệ mày luôn. Lũ bạn động viên an ủi rủ đi đây đi đó, 1, 2 lần nhàm chán, chúng nó thôi. thời gian đó, cứ mỗi buổi chiều tôi lại đến nhà Trang, căn nhà h đây đóng ỉm im, chẳng còn có cô bé nào tươi cười chạy ra mở cửa cho tôi nữa.. ngồi đó, ai qua đường nhìn, kệ. Đến tối thì về, lặp đi lặp lại.

Các thím có thể nói tôi lụy, đúng, chả sai chút nào cả. Từ ngày Trang đi, tôi trầm hẳn, nhưng tôi chăm Linh hơn, tôi sợ Linh sẽ đi nhưng Trang mất. Linh thích điều này, em cứ cười tít mắt mỗi tối khi học xong thôi nói.: ” Linh ơi, ra anh ôm chút coi.” Em sẽ chui tọt vào lòng tôi, nằm im trong đó, tay khẽ gãi ngực hay bụng tôi. Cứ thế cho tới khi đi ngủ.

Tôi không hào hứng tham gia nhiều phong trào nữa. 20/11, kệ… mặc dù lớp tôi đã tổng động viên được lũ con trai đi hát đồng ca. Trận cầu đỉnh cao với lũ hàng xóm, tôi đá hết hiệp 1 rồi rút ra ngoài, trận đó chúng tôi hòa. tiến vào vòng trong với ngôi vị số 1 bảng A. Đám cưới của mẹ, tiếp khách chào hỏi chút chút rồi ra mâm lũ bạn ngồi với chai rượu, say quắc chả nhớ gì. Hôm chị DUng về Mỹ, chị ngập ngừng quay lại định nói với tôi gì đó. nhưng rút cuộc chị chỉ thở dài rồi quay đi..

Có vẻ tôi ngủ quên hơi lâu, không còn buồn nhiều và cx không lang thang đến nhà Trang nữa, tôi, thằng con trai mới lớn đã chấp nhận sự thật. Chỉ là tôi chưa thể về như một tôi xưa cũ, kiểm tra giữa kì, làng nhàng, không cao cx không thấp, chả bù cho con gấu điểm cao gần nhất lớp. Cx chả quan trọng lắm. Phong độ học tập của tôi lúc nào chả vậy, không cao hơn được mà cx chả xuống đâu. Rồi Noel…

Một buổi tối, tôi thấy mẹ hơi băn khoăn nhìn nhìn tôi , lâu lắm rồi tôi mới để ý đến mẹ, sau cưới mẹ vẫn ở với tôi, còn dượng muốn gặp mẹ thì xuống đây. Ngồi lại bàn, nhìn mẹ, tôi hỏi

– Mẹ có điều gì muốn nói với con ạ.?

– uh… thì cx có, nhưng mẹ không biết nói sao.

– ….

– Phong này, con muốn đi du học Nhật Bản không.?

– sao mẹ lại nói chuyện này.

– thì….. con cứ trả lời mẹ đi đã.

– Cũng thích,..

– Ừ, vậy là ổn, chả là dượng con được luân chuyển về tổng công ty bên Nhật làm, chuẩn bị đi rồi, mà mẹ thì không muốn xa dượng, thì mới cưới mà con hiểu chứ, cx không yên tâm nếu để con ở Việt Nam một mình, vậy nên..

– Vậy nên mẹ tính chuyển cả nhà mình sang bên đó, dì có đi không.?

– Ơ… dì sẽ không đi, mẹ cho dì vốn về quê dì mở quán rồi, dì cũng muốn về chăm ông bà.

– thế còn bạn bè con ở đây .?

– ….

– Còn người con yêu ở đây.? _ Trang bỏ tôi đi,và tôi thì sẽ không bỏ Linh mà đi đâu.

-…..

– COn sẽ không đi đâu. con lớn rồi, con không phản đối mẹ theo chồng nhưng con sẽ ở đây .

– Không được.. mẹ không yên tâm chút nào.. con còn trẻ, còn chưa hiểu….

– COn sẽ ở đây.. mẹ biết mẹ không thể bắt con làm gì nếu con không muốn mà…

Tôi đi luôn lên phòng, để mẹ tôi ở dưới nhà, dượng đang lái xe vào sân, chắc ổng sẽ có cách dỗ cho mẹ tôi nín khóc thôi.. haizzzz… lại một cuộc chia ly….. một người quan trọng chuẩn bị rời xa tôi.

Mấy ngày sau đó, mẹ không nói chuyện với tôi, còn tôi thì chuyển sang tạm tá túc ở nhà Linh vì không muốn gặp mẹ. Linh biết chuyện, em rất buồn vì không làm gì giúp tôi được. Em không muốn xa tôi cx như không muốn làm mất lòng mẹ tôi. Theo ngôn tình thì em sẽ khuyên tôi lọ kia đi sang Nhật tương lai rộng mở rồi tôi đi rồi em ở nhà ôm nỗi đau rồi thế là hết cuộc tình, hay thề thốt đủ kiểu sau này anh về lấy em mãi yêu em.. Không, Linh mà nói thế tôi sẽ rất giận em, yêu xa khó lắm, 10 cặp thì tôi chắc chắn phải có tới 5, 6 cặp chả đi đến đâu cả, đó là chưa kể tôi nghiện Linh đến nỗi tối không có em tôi khó ngủ. thôi kệ đi.

Một hôm nào đó, trời âm u lạnh lẽo, lạnh như cái bản mặt tôi lúc này, đến trường, thấy mấy đứa mang theo mấy cái thiệp trao nhau, mấy anh chàng ôm khư khư cái hộp quà nháo nhác đi tìm người để tặng,. Thấy cô bé đi cạnh mình khẽ nhìn mình cười một cái ý nhị, tôi biết, Giáng sinh đến rồi. Lên đến lớp, thằng đội mũ ông già Noel, đứa thì găng tay đỏ, áo len khoác ngoài màu đỏ và trắng, khăn quàng cổ đỏ trắng xanh, lớp tôi mấy cái vụ như này chỉ có mà nổi nhất trường, Quà trao đi thiệp trao lại, tưng bừng. EBL thấy tôi, nhẹ nhàng đi tới chìa tay ra

– ANh Phong, quà em đâu.?

Tôi bối rối hẳn, tôi đã chuẩn bị cái éo gì đâu. Bỗng Linh khoác tay tôi cười nói.

– Đây, vk ck chị tặng em.’ _ Linh rúi cho EBL cái hộp quà con con. Nó cười tít rồi chạy, không quên nhả lại một câu nhàm vô cùng tận.

– Merry Christmas.!

Linh đang tủm tỉm nhìn tôi cười, em khẽ nói

– EM biết anh sẽ quên mà, tối nay em muốn anh tặng em một món quà, và em cx sẽ tặng anh một món quà, cứ chờ đi nhé.

PHÚt chốc, tôi lấy lại được sự tếu táo của mình, và khẽ thì thầm.

– EM muốn một bấy bề chứ.. hề hề.

– đồ điên…

Linh nhéo tôi cái đau vô cùng tận rồi đi thẳng về chỗ.

$pageOut $pageIn

Chap 73 : Noel

Linh nhéo tôi rồi đi về chỗ… Bất giác.. tôi nở một nụ cười rồi đi theo em… Hành động đó làm mấy thằng con cờ hó ngạc nhiên.. vì sao ư.. vì từ lúc Trang đi tôi rất ít khi cười.. Mấy đứa tiến lại. DM gật gù

– thằng này hôm nay cười rồi.._ Nó vỗ vai tôi.

– Điên..

– Ừ, cố gắng phát huy, nhìn mày ủ rũ bố mày thấy chán vl.

– >…..

– thôi, cố mà vui lên, Noel rồi, qua năm mới thì quên hết mấy chuyện năm cũ đi._

-…..

Tôi đi về chỗ, nghĩ về mấy lời thằng DM nói, cx gần 2 tháng rồi, mấy đứa đi lại đòi quà với thiệp Noel, đã có Linh phát, lúc nào cx là vk ck chị, vk ck mình, vk ck tao, .. Linh luôn nói thể để mấy đứa không biết tôi không chuẩn bị thiệp, mặc dù chắc bọn nó cx biết thôi. Mấy tiết học ểu oải trôi qua, hôm nay mấy thầy cô cx dễ tính hơn chút. Tan, cô vừa ra ngoài thằng CHuột đã tót lên bảng làm nhiệm vụ hằng năm

– Alo alo, bà con chú ý… Hôm nay là…..

– Noel.. _ Mấy đứa ùa theo

– Noel thì phải sao.?

– Đi chơi…

– sao nữa.?

– Xem lễ nhà thờ..

– vậy tối nay 7h30 cổng trường nhé các bạn trẻ… và h..

– đi về…

Lớp tôi năm nào, lúc nào có sự kiện gì đó, 1 ngày đặc biệt nào đó đều tổ chức đi ăn đi chơi, tuy chả lần nào có đầy đủ được lớp do mấy bạn con ngoan trò giỏi ít khi được đi khuya nhưng vẫn rất vui. Và … năm nay tôi không mong nó sẽ diễn ra nhưng năm ngoái, đi xem Noel xong đánh nhau luôn với mấy thằng trẩu theo Đạo, vãi cứt. Linh háo hức lắm, em cứ tíu tít suốt quãng đường đi về nhà. Tôi vẫn đang không nói chuyện với mẹ và vẫn ở bên nhà Linh, nên hai đứa đành tự túc cơm nước, nhìn như vk ck son ý, tôi nấu ăn được thôi, nhưng phần lớn thời gian tôi ngồi nhìn Linh nấu, không thì ra ôm eo cổ vũ tinh thần bà bếp. Ăn xong đi ngủ, chiều làm bài tập, học với Linh khổ lắm, em kèm tôi như kiểu cô giáo kèm học sinh ý, vật vờ mãi mới đến tối cho.

Trời lạnh ơi là lạnh mà con gấu nó cứ đòi mặc váy, tôi không cho thì ngồi giường phụng phịu, dỗ kèm theo cả dọa các kiểu nó mới chịu mặc jean, 2 đứa mặc 2 cái hoddie, tôi đen, em trắng, thêm 2 đôi converse cổ cao nữa là xong đồ đi chơi, đơn giản không cầu kì, hôm nay tôi không có đi BWM, gửi xe vào nhà thờ nó lại lấy mẹ mất cái gì thì chết tiền đi thay, tôi mượn được chiếc Wase của ông anh mua bán xe cũ rồi.. lên đến trường, má nó dây chun chờ mòn mỏi đến 8h hơn mới đủ mạng, chào hỏi qua loa, mấy đứa phóng vô quán trà sữa, kêu mấy món linh tinh ra ăn. Tôi thấy hơi nhàm vì ăn hoài rồi, ăn xong thì đi karaoke, cx chả có gì thú vị, tôi ngồi im kệ mợ bọn nó đang gào thét, con gấu ngồi im sát tôi, cx không hát hò gì cả. Tuy vậy, ra khỏi quán karaoke thì có biến.

Éo hiểu thằng cờ hó này, mặt lạ hoắc, ăn cái gì mà lũ tôi đi cả một đống người nó dám tiến lại gạ gẫm xin số cái Vân, Vân nó ngại, không cho thế là thằng trẩu nổi xung lên, thằng Chuột ra can lại thì ăn ngay đấm, lập tức 11 thằng bay vô giã gạo anh ấy, anh ấy nhìn nhìn bọn tôi phát rồi chạy, tưởng chuyện vớ vẩn nên bọn tôi cx không đề phòng…

Ngó đồng hồ tầm 11h rồi, mấy đứa lên xe đi vô nhà thờ, cách chỗ bọn tôi tầm gần 8 km đó, đông vui và náo nhiệt, gửi xe, tôi nắm tay Linh lượn lờ vòng quanh, kiếm một cái ghế đá, tôi kéo Linh ngồi xuống, em dựa vô vai tôi

– Hm nay vui không.?

– Không… _ em xị mặt.

– sao thế.?

– có ai đó đi chơi mà mặt cứ bí xị hoài._ EM liếc liếc..

– ai thế.? _ tôi giả vờ.

– ai tự biết, hừm hừm…

– …..

– Phong ơi, em bảo này…

– …..

– Phong hết buồn chưa.? _ Lần đầu tiên Linh hỏi chuyện này từ lúc Trang đi.

– …..

– Thôi mà, nói với em đi, em biết Trang đi làm anh đau khổ nhưng cx đừng vì thế mà đối xử lạnh nhạt với mọi người quanh anh chứ.

– anh có làm gì đâu.?

– đó, cái thái độ đó, khuôn mặt đó, em ghét nó lắm ý..

-…..

– Sáng em đã nói rồi, Noel này anh vẫn chưa tặng quà cho em.

– em muốn gì .?

– em muốn anh phải vui vẻ như ngày xưa.

– …..

– nào, cười lên, anh yêu Trang hơn em..

– đừng nói đến Trang nữa..

– vậy quên Trang đi, nó không đáng để anh phải như thế này, vẫn có em bên cạnh anh mà. _ Ừ, dù ai bỏ anh hay đến bên anh, em sẽ luôn bên anh.

– …..

– Phong, hứa với em.

– ừ….

– tốt, tối em sẽ tặng quà cho anh, h đi vào đi,

Chúng tôi đi vào nhà thờ, cha xứ đang giảng mấy cái kinh Thánh gì đó, không khí trong này hơi đông và ngột ngạt nên chút sau chúng tôi lại lò dò ra ngoài, tìm lũ kia, bất chợt tôi thấy hình như có ai đó đang nhìn mình, tôi nghĩ hình như tôi lầm.. chậc…

Chơi chán chê thì cx đến h đi về, đó là khi lễ xong và từng đoàn con chiên kéo nhau bước ra, lên xe đi về, bọn tôi mới đi được một đoạn thì thấy tiếng xe máy phóng ào ào đằng sau, ngó lại, 1 toán các anh hùng đường phố tay kiếm tay gậy, biết là có biến, mấy thằng lùa lũ con gái đi về trước, lớp đi đâu phải có mình bọn tôi, mấy thằng đứng lại chịu trách nhiệm. Chuột

– DM gọi anh mày đi.

– ừ… thằng DM gọi luôn cho anh nó, mấy đứa còn lại mở cốp xe ra lấy đồ, hôm nào đi chơi xa bọn tôi cx chuẩn bị hết á, lôi cái tuýt rút ra, Linh nhìn nhìn, tôi cười cái rồi đi lại chỗ bọn kia cũng đã dừng xe xuống.

– thằng nào đánh em tao.? _ Một thằng to còi lên tiếng, thằng đằng sau nó là thằng bị lũ tôi đánh ở quán trà sữa.

– Bình tĩnh anh trai,._ Lũ tôi câu h._ Anh hỏi thằng em anh sao bị đánh chưa.?

– Tao éo cần biết, mày đánh nó thì mày tập xác định rồi.

– thế anh đánh em anh có biết thằng em này em ai không.?

– tao éo quan tâm.

– dm, thế thì éo còn gì để nói nữa đâu đấy.

– chết mẹ mày rồi, anh em, lên.

Bên nó có tầm 20 mạng mà ra vẻ to tát ghê gớm, 20 đánh 11 bên mình vẫn còn cửa, hai bên lao vào hỗn chiến, một thằng nhảy vào tôi, chém bên phải, bên trái, chém lên trên rồi chém sang phải, tôi đập vào cái tay cầm dao của nó, nhân lúc thằng bé nhăn nhó phải xạ chậm tôi túm được cái dao, tay còn lại vụt một phát thẳng vào xương vai, tôi không dám vụt vào đầu vì lăng nhăng nó trấn thương sọ não mình ăn đủ, thằng kia ngã xuống thì có con chó đằng sau cắn lén phát vào tay, tóe máu rồi, cx không sâu lắm, quay lại đạp thằng kia , nó túm được chân tôi, ngay lập tức tôi nhảy lên dùng chân kia sút thẳng vào đầu nó, chỗ mang tai, đánh vào chỗ đó rất dễ gây choáng váng cho đối phương, thằng bé bật ngửa, tôi bồi thêm cho một tuýt, nó ngất xỉu, tìm thằng đại ca kia giữa chốn đông người, thấy nó đang định chém thằng Khang, tôi lao nhanh tới đạp nó ra chỗ khác, thằng cờ hó nhìn lại tôi với con mắt điên dại, nó gầm lên nhảy bổ vào, đánh nhau với mấy thằng cậy trâu mà ngu như bò này tôi gặp và nghe kể nhiều rồi, tôi né né, nó hùng hổ đánh, lúc sau, cơn giận dữ và hoạt động nặng làm nó mất sức, tôi ủi được cái đầu gối của mình vào bụng nó, và áp luôn cái cùi chỏ vô giữa mặt.. thằng này số nó đen, nên bị thằng DM vụt thêm cho một tuýt vào lưng mới chịu nằm, ngó quanh quanh mấy anh trẩu đang nằm rên rỉ, lúc này mấy lão kia mới đến, cười phát, anh em phóng về. Mấy lão hơi càu nhàu như mà kệ, lại một trận nữa, hơi bầm dập, nhưng lũ tôi thắng..

đêm hôm đó, Linh tăng quà tôi…….

—————-

$pageOut $pageIn

Chap 74 :

Tối đó.. phóng xe về… hai đứa đói đói tấp xe vô quán bán ngô nướng ven đường ăn khuya. Bắp ngô nướng thơm dẻo.. xốt thêm chút mỡ hành nghĩ mà… chẹp chẹp.. tôi vồ vập ăn 2 3 bắp mới để ý thấy chị bán ngô đang nhìn chằm chằm vào cánh tay mình. Cái tay bị chém.. xuề xòa.. kệ đi.. ngó sang Linh ăn ỏn à ỏn ẻn..

Đi đêm lạnh thật… em ôm tôi thật chặt… thì thầm

– Phong ơi.. lạnh không.?

– có chứ.. em ôm chặt nữa coi..

– hi…

Ấm áp không phải là khi mình reo lên ấm quá.. mà là lúc người mình yêu thương hỏi có lạnh không… nóng cả người luôn..

Về nhà.. Linh phóng luôn lên phòng.. chả biết có cái gì cho tôi đây. Khóa cổng cửa cẩn thận, tôi mới lò dò đi lên. Bước vô phòng thấy em đang ngồi.. tay giấu sau lưng..

– j vậy vk.? _ đêm rồi tình cảm xíu^^

-đoán xem em tặng ck j.?

– hừm… không bít..

Em xòe ra cái hộp quà.. tôi mở ra. Bên trong là một cái lắc tay bằng bạc.. loại xích to bản.. tầm phải hơn 6 chỉ đó. Tôi nhìn nhìn. Linh lấy ra cong đeo vào tay tôi.

– đẹp không.?

– ừ.. mà ủa.. anh tưởng con trai mí tặng con gái lắc chứ..

-……

– để giữ người mình yêu mà.

– chứ con gái không được tặng lắc à..

– hơi lạ.

– lạ cái đầu ck ý… không thì chả vk..

– thắc mắc xíu mà kì ghê.

– gì… ưm.. ưmm…. _ hôn cho cái… xong hôn thêm cái nữa… 30′ sau

– hứ.. ghét.. lần sau trước khi làm j phải xin phép vk nghe chưa…

– thế ai rên to thế.?

* đỏ mặt* không nói gì nữa.

Sáng hôm sau tỉnh dậy rất chi là uể oải.. tôi với em lê lết đi xe lên trường. Ngó sang dãy bên thấy thằng DM với cái Hoa đang gật gù.. cười phát bọn này giống mình.. tiết đầu tiên. Cô chủ nhiệm Heo vào. Lạ là tiết này tiết toán mà..

– các em.. lớp chúng ta có học sinh mới.

– ai thế cô.. boy or girl… đâu thế cô… v.v.. mấy đứa nhao nhao.

– đây.. em giới thiệu về mình đi.

Ở cửa.. một cô bé rụt rè bước vào.. nhìn hài lắm ý.. cao có 1m45.. nhỏ nhỏ xinh xinh.. mặt cx dễ thương vl mặc dù không có chút son phấn nào.. mắt lờ đờ ẩn sau đôi gọng kính to bự.. mấy đứa trố mắt ra nhìn

– chào cái bạn. Tớ tên Nhi.. Huyền Nhi.. hết ạ._ con bé nó cúi đầu gật một cái.. cả lớp cười ầm.

– cậu ở đâu chuyển tới thế.

– tớ ở Hải Phòng..

– xa thế.

…… bla… bla….

Đến đoạn chỗ ngồi là gay cấn nhất.

– em muốn ngồi chỗ nào Nhi.?

– dạ… _ con bé ngó quanh quanh… sao đó bỏ qua hết mấy gương mặt hớn hở của mấy thằng bạn tôi để nhìn cái bản mặt vật vờ của tôi. Mà nhân đây theo kinh nghiệm bản thân cộng nghiên cứu voz tôi thấy gái mới chuyển đến lớp mà lúc nó chọn chỗ ngồi các thím muốn nó ngồi cạnh mình thì tỏ vẻ nghiêm túc vào đừng đùa cợt như mấy đứa khác. Phải lạnh lùng tý gái nó mới chú ý.

– em thưa cô cho em xuống bàn kia ạ._ chỉ vào bàn tôi.. chỗ mà trước kia của Trang.

– sao.. em muốn xuống đó á._ lùn 1 mẩu. Cận thị. Tôi ngồi bàn cuối.

– vâng.. hi hi. _ con bé cười phát tôi giật mình.. ôi mẹ ơi.. răng khểnh.. <3

Nhìn duyên vãi cứt.. Linh ngó qua tôi lườm lườm. Cuối cùng thì con bé cx được xuống chỗ Trang. Tiết toán được trả lại. Nó quay sang tôi

– chào cậu.

– ừ..

– tớ mới chuyển đến chưa biết gì mong cậu chỉ bảo nhé._ nói như sách.

– ừ.

– hihi.. thế éo nào.. nó biết nó cười đẹp nên nó định hiếp zam tinh thần tôi đây mà. Hai đứa tôi nói thêm tý chuyện thì Linh hết chịu nổi quay sang.

– chào cậu. Tớ là Linh. Là ny của Phong rất vui được làm quen.

Con bé nó nhìn nhìn tôi. Xong.- ừ.. mong cậu giúp đỡ tớ..

Ra chơi. Mấy thằng con trai hùa nhau kéo tôi ra quán nước. Mục đích chả có gì ngoài gato và xin tý info. Ai bảo gái lùn không hot.. quan trọng là cái mặt.. và cái điện nước.. mà anh em công nhận gái lùn điện nước nó thường đủ đầy không.. mấy đứa cao tý toàn xẹp lép. Quay lại chuyện info Linh ngồi đó tôi có cho vàng cx ko dám thả thính.. à nhầm điều tra. Hỏi không được mấy thằng quay sang chửi mình chứ. Cóc cần. Mua nước lên ngồi với Linh sướng hơn.

Mấy ngày đến lớp. Cảm giác con bé mới đến cx vui tính.. mà nó cứ ngố ngố kiểu gì ý. Học giỏi.. mà hỏi cái éo gì ngoài đời cx không biết.. cậu uống trà sữa chưa… chưa. Cậu đi chơi khuya chưa._ chưa.. cậu có yêu ai chưa.. chưa. Người ta gọi là.. là gì nhỉ.. mọt sách.

Mấy hôm sau là tết dương lịch. Được nghỉ.. ô hô hô. Bọn lớp tôi tính chuyện đi chơi xa một chuyến. Chậc.. cái bọn thi ĐH đến nơi rồi còn chơi bời… y hệt tôi. Trong khi mấy ông mọt trong lớp quyết tâm ở nhà ôn tập củng cố kiến thức thì mấy thằng nghịch nghịch rủ nhau đi … Sầm Sơn. Đi biển mùa đông cx có cái thú của nó chứ. Vắng teo. Thiệt mỗi cái không có xuống tắm được thôi. Hôm chốt danh sách có 11 thằng tôi.. thêm Hoa, Linh , Vân, EBL, Trà, Huyền, và nhỏ Nhi. Mấy thằng năn nỉ nhỏ đi cùng . Kêu thắt chặt tình bạn bè bằng hữu.. tôi không quan tâm lắm. Vì tôi có Linh rồi.

Tối trước khi đi Linh ngồi sắp quần áo.. đi có 1 ngày mà em mang cả một balo.. chịu thật. Có ai gọi cổng. Tôi ra mở.. là dượng.

Vào nhà.. dượng mở lời

– Phong à.. con đã suy nghĩ về việc cùng mẹ với dượng đi Nhật chưa.

– con ….

– ừ.. dượng cũng cảm thấy không ổn chút nào nếu bỏ con ở đây. Nếu con muốn ở đây.

Linh bỏ dở đống quần áo. Em không nói gì. Nhìn tôi.. tôi phải đưa ra quyết định.

– Linh… ra đây nào.

Em bước ra ngồi xuống ghế cạnh tôi. Tôi nắm tay em

– dượng ạ.. con nghĩ kĩ rồi.. con sẽ ở đây với Linh.

– …. _ dượng bối rối.. _ còn mẹ con. Mẹ con muốn…

– mẹ sẽ có dượng chăm sóc.. không sao cả đâu..

…..

….

3 người còn ngồi lại rất lâu.. tôi đã quyết định.. dù nó làm tôi cô đơn và vật vờ suốt một khoảng time dài.. nhưng tôi không có hối hận.. 5 ngày sau mẹ tôi bay cùng dượng và thằng Trí sang Tokyo. Xin phép cho tôi không tả gì cả vì tôi thật sự ghét nói về cảnh chia li.

Hôm sau.. tôi và em đi chơi….

—————-

$pageOut $pageIn

Chap 75 : Chuyến đi biển

Sáng sớm.. 5h30′ Linh đã lục đục kéo tôi dậy. Hai đứa vô nhà vệ sinh đánh răng rửa mặt tút tát nhan sắc rồi đeo balo ra cổng thẳng tiến nhà thằng Long béo. Ô tô sẽ đứng chờ ở đó. Nhà nó cách nhà tôi có vài trăm m thôi nên tôi đi bộ.. trời mùa đông tối lạnh âm u đi ngoài đường cảm giác cóng cóng. Đến nơi thấy vắng teo. Cửa nhà nó chưa mở.. tôi đập cửa

– Long đâu.. Long..

– ……

Tôi gọi điện.. 3 cuộc mới thấy nó nhấc máy.

– alo..

– Long à..

– có cái éo j mà gọi tao sớm vậy.

– đang ngủ à..

– ừ.. mày bị ngu à.

– ra mở cửa. Hm nay đi đâu ko nhớ à.

– à à…

Lạch cạch.. cửa mở ra.. thằng Long cởi trần khoe vú.. nhà nó bật điều hòa đi vào ấm hẳn. Nó thấy Linh đứng sau tôi nó hốt hoảng. Đi vào.. vl cái TV to đùng giữa nhà đang mở phim con lợn…

Linh nhìn thấy… em thản nhiên với điều khiển tắt đi mặc cho thằng Long trố mắt ra nhìn.. thằng này ở 1 mình nên nhiều cái còn vô duyên lắm. Nó lắp bắp

– ủa.. tưởng Linh phải hét lên.. lên chứ

– cái này á.. nhu cầu của lũ con trai mà.

-…..

– Phong nhà tớ xem hoài.. Phong ha.

* thế quái nào*

Kêu thằng Long dọn dẹp cái mớ giấy vệ sinh bốc mùi thằng em nó hôm qua đi thì mấy đứa kia đến. Bọn tôi mang balo ra quán phở đầu đường ăn sáng. Gọi xe thì tầm 15′ nữa mới tới. Ăn uống khẩn trương ko có gì đáng tả. Xe đến cả lũ lên xe.

Linh ngồi ghế trong tôi ngồi ngoài. Em bảo em muốn ngắm đường đi.. vậy mà lúc sau em đã gục vào vai tôi ngủ.. đeo tai phone vào cho em. Mấy thằng kia hò hét định hát cho nó có không khí. Hát bé thôi. Cho ny tao ngủ. Kệ cho bọn kia bĩu môi.

Ra biển tầm trưa. Bọn tôi thuê nhà nghỉ hướng ra. Gọi là gì nhỉ.. bãi 2 à. Sắp xếp đồ đạc. Linh vừa tỉnh giấc. Em rụi mắt bám balo tôi đi về phòng nhìn yêu tợn. Thuê 4 phòng.. kệ bọn kia nằm thế nào tôi xí riêng 1 phòng cho tôi và em. Cất mấy thứ rửa mặt xong đi ăn trưa. Biển mùa đông vắng teo vắng ngắt. Nhưng không phải không có người. Ngồi ăn bọn tôi làm quen được với 1 nhóm 4 anh chị .

– chào. Bọn em cx đi du lịch à._ một chị xinh xinh hỏi.

– vâng.. mà sao kêu em nhanh vậy.

– nhìn bọn em chắc cấp 3 thôi. Bọn chị năm 3 đại học rồi.

– …. bla… bla…. nói chung làm có 2 chị 1 anh khá vui tính. Còn ông còn lại mặt mày vẻ khó chịu. Kệ ổng. Ăn xong hẹn chiều ra biển chơi. Có biến nhẹ

Về phòng.. tôi mệt nên tôi ngủ. Mà Linh ngủ suốt trên xe rồi Linh không cho. Cứ nằm rúc rúc xong nhổ râu mới lông chân lông tay tôi. Xong cắn môi xong cắn tai. Bức xúc ghê gớm.

– yên cho anh ngủ nào

– ứ.. dậy đi chơi với em.

– đi đâu.. chiều đi.

– ứ.. dậy đi nào ck iu.

Đó.. lại mật ngọt chết ruồi.. và con ruồi tôi đây luôn chết vì mật ngọt.

Kéo tôi ra biển. Biển mùa đông âm u xám xịt.. nhưng nước sạch trong hơn. Có lẽ vì không ai tắm. Cầm cốc cafe nóng hổi. Em kéo tôi ngồi xuống cát. Dựa vào lưng tôi. Em thủ thỉ

– Phong ơi. Em muốn mình mãi thế này.

-…..

– lúc đầu tiên gặp anh ý. Lúc đó thấy anh ngố lắm ý. Cái mặt thì đơ đơ ra.. ngơ ngơ ngác ngác. Người ta tưởng anh bị nhát gái nữa. Hi hi..

– …..

– thế mà em thấy quen quen.. xong thích thích nữa.. anh có tin vào tình yêu sét đánh không.?

– ừ.

– rồi lúc biết anh ở cạnh nhà em. Em vui vui. Anh nhớ anh đã đưa em đi chơi không.. cảm giác lúc đó hình như anh cx thích em thì phải.

-….

– rồi đáng ra em phải trân trọng nó.. nhưng em nghĩ anh yêu em rồi thì thế nào cx vẫn sẽ yêu em thôi mà không biết rằng tình cảm lúc đó rất mong manh. Em làm anh giận em. Em là con bé ngu ngốc ảo tưởng. Em chả biết gì về con người anh cả. Anh lạnh lùng khó ưa. Cơ mà chính lúc anh lạnh lùng đó. Em mới biết em thích anh mất rồi.

– …

– và em biết Trang cx thích anh. Phải làm sao h.. mà Phong nè.. em nói ra thì đừng giận em nhé. Cường ý. Là em họ em. * thằng đánh nhau với tôi chap lâu lâu rồi trước cổng nhà Linh ý*

– hả..?

– em kêu Cường gây sự với anh. Xong anh đánh nhau.. xong lên phòng hiệu trưởng để em giải nguy cho anh. Để anh hông ghét em nữa._ mặt Linh h như con cún con. Xị xuống như đứa trẻ con biết lỗi. Rúc vô ngực tôi. Tôi đẩy khẽ Linh ra.

– em còn giấu tôi gì nữa không Linh.?_ nhắc đến thằng Cường tôi lại cay.

– không có.. hức.. hết rồi.. * còn đấy. Em giấu tôi một bí mật quan trọng mà mãi sau này tôi mới biết.*

Linh bắt đầu mếu máo. Cô bé của tôi lúc khóc mới gọi là đáng yêu nhất.

– hừm…

– em xin lỗi mà…

– hừm._ mặt tôi tỏ vẻ khó chịu._ lần sau còn dám thế không.?

– không có nữa. Hu hu..

– lần này chịu phạt gì nào.?

– không biết.. không phạt đâu.

Tôi bế Linh lên thả cái tòm xuống biển. Mép sóng khiến cô nàng bị ướp mông với chân thôi. Ngồi mà.

– á.. lạnh lạnh.. huhuhu.. _ cô nàng hét ầm lên cuống cuồng đứng dậy..

– hahaha… Linh tè dầm.. haha.. _ tôi ôm bụng cười

– ….._ Linh ngồi xuống cạnh tôi khóc huhu.. 15′ sau không thèm nín. Chậc… 1 phút sai lầm. Khều tay.

– Linh ơi.. Linh có lạnh mông không.?

– đi ra.. ghét anh rồi.. cút đi. Huhu..

Kệ ngôn từ bất lực thì bạo lực lên ngôi. Như mấy cụ nói vk ck bất đồng về phòng đóng cửa bảo nhau cái gì gì đó. Tôi bế Linh dậy. Em đấm em đá em đập em đạp. Xong em cx phải im cho tôi vác đi….. nói chung là lúc đó yêu em lắm rồi và biết em cx vậy…. mấy chuyện đó cx là đã rồi.. tôi không chấp thù lặt vặt cx không cay cú nên chả giận Linh làm j. nói rõ cho mấy bác nghĩ sao tôi giải quyết đơn giản.

Chiều mấy thằng kéo nhau ra biển đi nhặt nhạnh mấy thứ linh tinh. Cái Nhi thành hot girl của ngày hôm đó mấy thằng cờ hó cứ sán vào thật lực. Linh phạt tôi cõng em cả chiều.. hix hix.. cái mũi thì xụt xịt.. yếu ơi là yếu. Gặp nhóm sv kia thì bày đặt tổ chức trò chơi. Gọi lão khó ưa là A. Lão kia là B nhé. Trong khi lão B bày mấy trò bịt mắt bắt dê với đá banh cho lũ bọn tôi thì lão A ngồi khinh khỉnh kiểu tao đàn anh không thèm chơi với lũ trẻ trâu bọn mày. Nhưng với mấy đứa con gái nhóm tôi thì lão tơm tớp nào là nhà mặt phố bố làm to.. dân thành phố.. nghe trối vl. Đến lúc lão tự nhiên cầm tay cái Huyền định tình thương mến thương thì cái Huyền nó cho ăn tát.* may tôi để gấu tôi ngồi xa ra bên này* lão cay cú tát trả. Cái Huyền ôm má khóc. Bọn tôi chạy lại.

– chuyện gì thế Huyền._ tôi hỏi.

– thằng này tự nhiên nắm tay em.

– này lão kia.. sao lão nắm tay bạn tôi.

– éo phải việc của mày.

– Minh.. mày làm thế là sao.? Mày xin đi với bọn tao để tán Dung mà. Có mới lới cũ à._ ngó ra.. cái chị tên Dung đang nhìn tên đó bằng ánh mắt thất vọng.

– thì sao. Không có tiền của tao bọn mày có được ở khách sạn vip ăn đồ ngon không..? Tao làm gì là việc của tao. . Nhìn anh B ức lắm nhưng cố kìm nén lại. Thằng DM thì nó không có giỏi điều đó. 1 hit thẳng mặt của thằng tập Quyền Anh. Xịt siro mũi .

Thằng kia lảo đảo đứng dậy đạp DM. 5’sau bọn tôi kéo về bỏ lại thằng bé nằm bẹp trên cát. 1 vs 11.. bất khả thi.

Đi chơi mà cứ gặp mấy thằng đâu đâu mất hứng vãi cứt. Call mời mấy anh chị kia dọn qua cho vui. Gì gì khách sạn bọn tôi thuê cx bình dân thôi à.. tối mấy đứa kéo nhau đi ăn hải sản nướng. Về phòng chán quá lại kéo nhau ra biển. Biển đêm. Đen ngòm. Tối om. Đốt đống lửa sua đi cái lạnh. Không thể thiếu màn văn nghệ cây nhà lá vườn. Tiếng hát tiếng ca vang xa để đến h tôi ngồi viết nghĩ lại và cười. Nói chung là tôi không muốn sến sẩm hay ngôn lù đâu nhưng đừng bỏ phí cơ hội .. trốn nhà đi phượt.. đi thâu đêm rồi sáng sau bị la bị hét bị cấm túc.. những kỉ niệm đó sẽ khắc sâu trong tâm trí bạn về một thời trẩu tre mà đến khi thành trâu già rồi lại muốn làm lại …..

Đêm.. mấy đứa ngủ rồi.. Linh ngủ rồi.. tôi nằm suy nghĩ vẩn vơ.. mấy luồn suy tư đan xen nhau… múa may trong đầu tôi… không biết h Trang ở đâu nhỉ.. em có vui không.. hôm nay vui thật ước gì Trang ở đây nhỉ….

Đêm thời gian khiến người ta dễ buồn nhất. Không có nói đến buồn ngủ nha. Tôi khoác đại cái áo lững thững ra mua cốc cafe.. ngồi trước biển đêm…

– anh đang là gì vậy..?

– vô thức.. nhớ một người…

– Trang…????

—————-

$pageOut $pageIn

Chap 76 : Bố mẹ Vợ

Tôi ngước mắt lên nhìn. Cô ấy thản nhiên ngồi xuống bên cạnh.

– em ra đây làm j vậy Huyền.?!

– khó ngủ thôi. Cx như anh mà.

– ừm…

Hai đứa ngồi lặng im. Cảm nhận cái lạnh cố luồn qua lớp len dày. Tôi ngồi nhớ Trang. Còn Huyền nhớ ai thì tôi chịu. Chút sau. Con bé khẽ tựa vào vai tôi. Tôi nhìn nó vẻ ngạc nhiên. Nó đưa tay ra dấu im lặng.

– cho em tựa chút. Mỏi lưng quá.

– nhưng….

– im.. em luôn chú ý đến 1 người.. luôn kiếm cách nói chuyện với anh ta.. thỉnh thoảng lại giận vu vơ muốn anh ta dỗ dành…. em biết anh ta thích em. Tại sao anh ta lại không nói nhỉ.?!

-……

– em cx thích thích chứ. Nhưng anh ta cứ ỡm ờ hoài. Em bực em giận dai thế là hắn bỏ đi luôn..

– ……

– mà con trai j đào hoa thấy ớn.

– .. em thích…. anh à… _ tôi khẽ buông câu.. tại cái Huyền đang dựa tôi này. Nó cx hay trêu tôi mí dỗi này. Mà thằng nào nó chả thế. Và tôi thấy tôi cx đào hoa đó chứ.

– vô duyên.. em không phải đứa đi cướp bồ bạn nghe. Nên không có mà ảo tưởng. Em ns Nam đáng ghét đó.

– hả…??,?? _ cái Huyền luôn nhăn nhó mỗi lúc thằng Nam bắt chuyện mà.

– ax.. nó á hả.?

– vâng.. haizzzzz.. tên ngu ngốc..

– nó không nói ra thì em nói.

– em ngại lắm á.

– ôi trời.. ngại j.. ngày xưa … bbla… bla… tôi chém gió linh tinh củng cố tinh thần.. cái Huyền nghe chả biết nó tin được phần nào không mà mặt nó đăm chiêu tợm.

– đó. Phải như thế đó.

– huh.. sao anh không áp dụng tỏ tình với Linh với Trang.

– ể…??

– toàn 2 đứa nó phải đi tỏ tình với anh.

-……

– em nghi là gió lắm nghe. Cảm ơn anh .. em về đi ngủ đây.

Con bé phủi mông đứng dậy.. quay ngoắt te te chạy về.. tôi nhìn theo nó cười cười. Đứng dậy… lững thững đi. Chả biết ở đây mùa đônh có cái gì ăn khuya không nữa. Thấy đói đói. Về khách sạn xin ít nước nóng. Xin thêm cái tô to tôi bỏ mấy gói mì tôm vừa mua bên tạp hóa vào. Xì… đêm đông lạnh xì xụp mì tôm tao nhã vl. Một mình ăn 3 gói.. cảm giác no căng bụng. Tôi bò lên ôm Linh ngủ tiếp.

Sáng sau chả ngủ được mấy đã bật dậy bởi tiếng la hớt hải..

– híp híp….

Ngó ra cửa thấy thằng Nam mặc đúng cái quần đùi đang ôm mặt. Mấy thằng kia đang vỗ về an ủi.. đừng nói tối qua bọn nó thông nhau nhá. Thế này thì tội cho nhỏ Huyền quá..

– cái gì mà mới sáng ra ồn ào thế.

– thằng Nam hình như mất zin.. hí hí.._ thằng Chuột cười ti tiện.

– mày lấy của nó à.? _ tôi hỏi.. mấy đứa còn lại tụ tập đông đủ để nghe chuyện rồi.

– bậy mày.. éo hiểu sao tối qua bọn tao nằm ngủ.. tao với thằng Khang 1 giường. Thằng Nam viêm cánh tống sang 1 giường. Sáng nay tao dậy thấy nó với cái Huyền nằm ôm nhau như đúng rồi à…..

WTF..????…. tôi câm nín.

Bọn kia ồ lên ồn ào . Cái Huyền kéo thằng Nam vào phòng hú hí cái gì đó.. tôi nhớ tối qua tôi chỉ xàm là h em muốn nó yêu em ý. Thì mạnh mẽ vào. Chui lên giường ngủ với nó xong sáng sau bắt nó chịu trách nhiệm. Thế éo nào con bé làm theo thật.

– ủa.. mà thằng Nam nhiều rau thế mà h mới mất zin à.

– chém gió đó chứ toàn em gái thôi.. nó nhát gái bỏ mẹ.

– dm. Thế còn bọn mày..??

– thì cx thế.. hì.. _ thằng Chuột cười gãi đầu.. bọn chóa.. bọn mày làm tao hổ thẹn bao lâu nay bọn mày gieo rắc vô đầu tao mấy cái yêu đương phóng túng với gấu chóa để tao không dám yêu ai.. tôi bừng bừng tức giận muốn đấm mấy thằng chó vỡ mồm nhưng thôi.. đàn ông thời đại mới ai làm thế. Tôi lên gối vào cửa hậu thằng Chuột. Nó mếu máo ôm đít chạy đi. Lúc sau thằng Nam hớn hở cùng phu nhân đi ra. *** yêu nhau 4 năm trời xong chia tay lãng nhách do cái Huyền vào nam mà người ta gọi là yêu xa khó lắm đấy. Khổ thân 2 đứa nó ***

Thằng Nam nhìn tôi bằng ánh mắt ngập tràn dầu ăn. Tôi kêu nó

– nhìn gì mà nhìn. Không có anh thì làm gì chú có gấu.

– dạ vâng.. em cảm ơn anh._ éo hiểu bọn nó xì xầm gì trong phòng mà thằng này h khúm núm thế.

– ờ.. hôm nay thành viên thứ 3 hội của ta lên xe hoa về với vợ. Tôi chủ tịch hội men lỳ a1 có bữa ăn gọi là mừng cho em nó. Vì trưa về rồi nên sáng nay ăn luôn. Mọi chi phí do đôi bạn trẻ trả.. vỗ tay.. _ thẰng Chuột hết đau cửa hậu rồi. Khả năng nó bị thằng Nam thông đang tăng dần đều.

– yeahhhhhhhh…! _ cả lũ hò reo hưởng ứng. Sáng đó hình như thằng Nam mất 5 củ.

Trưa. Bọn tôi lên xe về nhà. Tạm biệt 3 sinh viên. Họ bắt xe khách lên Hà Nội luôn.

Về đến nhà mệt hết cả người.. quà cáp chả mua gì ngoài một đống nem chua nhét vào tủ lạnh. Tôi là tôi khoái nem chua lắm. Chẹp chẹp. Linh cx mệt.. 2 đứa lười nấu ăn nên đi ăn quán. Lúc về.. quái lạ sao lại cổng không khoá.. hay là.. ôi chết tôi rồi.

Tình hình hiện tại. Quần áo tôi để trong tủ Linh. Đồ dùng linh tinh vứt khắp nhà.. đồ con trai nhá. Quần áo bẩn của tôi và Linh ném chung vào 1 chậu đang ngâm xà phòng. Xe tôi trong sân..v.v…. và căng nhất. Bố mẹ Linh về.

Linh có vẻ run thật sự.. tôi cx run lắm. Nhưng cố cứng rắn. Tôi mà hoảng lúc này thì có mà xong hết. Bố Linh hiền. Nhưng không lẽ không biết cáu. Mẹ Linh khó tính.. xem nào. 2 đứa thì thào một hồi.. rồi cố đường hoàng đi vào với hi vọng mẹ vk chưa vào phòng con gái..

Theo kế hoạch. Đầu tiên Linh vào ôm chầm lấy bố cô ấy đang ngồi phòng khách. Bố nào chả yêu con gái. Chưa kể em là con 1 nữa. Bố Linh tươi tỉnh đón nhận nhiệt liệt. Tôi lò dò bước vào. Chào bố vk. Ông cười . Khả năng cao ổng chưa biết gì. Dáo dác ngó xem mẹ vợ đâu. Chả thấy đâu. Tôi rón rén lại bàn uống nước.

– dạ. Cháu chào bác.

– ừ..

– bác về lúc nào thế ạ.?

– vừa xong.. cháu để xe bên nhà bác chi vậy.?

– à dạ.. cháu để nhờ chút ạ.

– ừm… sân hơi chặt rồi đó.. chắc phải mở rộng hơn. Haha.. mà vừa đi đâu thế con gái.

– đi ăn ạ. Hi.. hôm nay vừa đi du lịch về hơi mệt không muốn nấu cơm. Con nói rồi mà.

– thế hả..

– mà bác gái đâu bác.?_ tôi hỏi khẽ.

– trên tầng đó. _ bố vk nở nụ cười bí hiểm . Thôi xong con rồi.

Ngồi im không còn chút tâm trạng nào tán phét với bố vk. Tôi đang chờ cái bản án dành cho mình. Thẩm phán kia rồi đang lững thững đi xuống cầu thang. Bà nhìn tôi. Quét từ trên xuống dưới từ dưới lên trên. Tôi đứng dậy

– cháu chào cô ạ._ cô cho nó trẻ

– ừ..

– dạ.

– cậu là gì với con bé nhà tôi nhỉ.?

– dạ.. bạn ạ.

– ừm… bạn..?

– dạ…..* ấp úng* bạn trai ạ.

– haha.. tốt.. con gái tốt._ bố vk cười nháy mắt với em. Linh đỏ mặt cúi gằm còn tôi ngơ ngác.

-hình như cậu ở nhà tôi.?

– vâng ạ.. tại… tại nhà cháu có chút chuyện ạ.

– tôi vừa sang đó chào hỏi. Tôi đâu có thấy chuyện gì đâu.

– dạ.. chút chuyện riêng giữa mẹ với cháu.

– cậu ở phòng nào vậy cậu khách..?

– dạ….

– Phong vừa mới dọn tới mà mẹ.

– thế à..

– dạ… _ hình như tôi dạ hơi nhiều.

– tôi không nghĩ thế đâu.. hai cô cậu dối trá à….

The end.

—————-

$pageOut $pageIn

Chap 77 : Ăn Hành

– dạ.. _ tôi ngơ ngác.

– tôi biết hết. Lúc đầu về nhà tôi đã thấy có cái gì đó sau sai. Quần áo anh trong chậu thì chưa nói. Nhưng quần áo trên sân thượng rút vào khô cong, trong tủ của con bé nhà tôi đồ của anh bừa bộn. Chứng tỏ anh phải ở đây hơn 1 ngày rồi. Tôi sang nhà anh hỏi thăm mẹ anh. Anh có vấn đề với mẹ anh. Anh ko thèm nói chuyện với mẹ anh mà mẹ anh vẫn phải quan tâm nhờ vả gia đình tôi chú ý tới anh. Anh thấy anh làm thế với mẹ anh tệ thế nào chưa.?

– dạ.. _ tôi câm nín.

– những chuyện khác tôi chưa nói. Nhưng anh có đúng mẹ anh là thân thiết. Dì vú anh sắp về quê. Bây h anh chịu ở Việt Nam vì anh nghĩ có con bé nhà tôi bên cạnh. Chút nữa mà nhà tôi chuyển đi hay anh với cái Linh không thích nhau nữa thì ai chăm sóc anh…

– dạ.. coi như cháu đi học đại học sớm đi ạ. Cháu tin cháu có thể tự lập được..

– chắc không. ? * mẹ vk hơi cổ hủ và có thiên hướng lúc nào cx phải giữ con trong vòng tay của mình. Hồi bé Linh .. ns thế nào nhỉ.. không được đi chơi cùng bạn bè cx như bị cấm đoán nhiều thứ vì tính cách này của mẹ.*

– dạ được ạ. Cháu sẽ chăm sóc cho Linh tốt trong lúc các bác đi công tác.

– nói lúc nào cx dễ. Phong ạ.

-…..

– việc đầu tiên là cậu hãy dọn về nhà và đi xin lỗi mẹ cậu ngay. Mẹ cậu không yêu được thì không yêu được cô gái nào đâu.

– vâng… _ xuôi theo chiều gió thôi. Bố mẹ vk là nhất ở trên đời rồi.

– việc thứ 2. Sao hai đứa ở chung phòng…? _ đúng cái tôi sợ nhất đây rồi. Chối kiểu gì bây h hả trời.

– dạ…. _ Linh đỏ mặt cúi gằm và tôi cx vậy. Mẹ vk nhìn và tôi tin bà hiểu. Linh nhìn ba vk như van lơn. Ông lắc đầu.. xong

– 2 cô cậu giỏi thật. Thật không thể chấp nhận được. Mới tý tuổi đầu. Cậu Phong. Sau này con bé nhà tôi chia tay với cậu thì sao nó lấy chồng. Nhà chồng sẽ đánh giá nó thế nào đây… hả.. ?

– mẹ.. con sẽ…_ Linh ấp úng.

– im mồm.. tôi chưa cho cô nói.

– dạ.. cháu.. cháu…_ tôi cà lăm cmnr.!

– sao… sao nào.?

– dạ.. dạ… cháu hứa… hứa sẽ..

– cậu có gì để hứa…. tấm lòng.. không.. thứ đó dễ đổi lắm. Tôi ko tin vào một thanh niên được.

– dạ…. dạ…

– vậy nên… mời cậu về cho… còn Linh.. mẹ nghĩ con nên….

– không…_ Linh hét lên._ con đang sống tốt ở đây. Con có bạn. Có người con yêu. Có mọi thứ con mơ ước từ nhỏ. Thế nên con sẽ không đi đâu hết.

Mẹ vk hơi bất ngờ khi Linh nói vậy. Tôi biết từ bé đến h Linh luôn nghe lời mẹ.

– mẹ .. mẹ chăm mày từ bé đến h để mày cãi mẹ thế hả.. mẹ luôn cố gắng về với mày.. tháng nào cx chu cấp….

– tiền ạ… con không thiếu tiền. Cái con thiếu là tình cảm. Con cần 1 chỗ dựa khi mẹ đi vắng. Con cần bạn bè và mẹ thì nhìn đâu cx thấy mặt xấu. Bố.. bố nói gì đi chứ..

Bố Linh nãy h ngồi yên nhìn chằm chằm 2 đứa tôi không nói năng gì. Ông chầm ngâm gì đó rồi vẫy mẹ vk.

– chờ bố chút.. _ bố Linh vẫy mẹ Linh vào phòng gần đó. Họ ở trong đó nói chuyện rất lâu. Tôi với Linh ngồi ngoài cầu nguyện đúng nghĩa. Tôi nhìn Linh. Mặt em nãy h vẫn đang tái mét. Lúc sau mẹ vk ra. Bà ngồi xuống.

– Phong. Cậu yêu con gái tôi nhiều không.?

– có ạ.

– tôi có thể tin cậu chứ.

– vâng

– chúng tôi đi làm liên miên. Cx vì muốn cái Linh được sung sướng. Tôi thì chỉ có nó là con một. Vậy cậu có thể chăm sóc cho nó.. không làm nó khóc hay buồn phiền chứ.

– dạ. Vâng. _ mẹ vk hay thật. Mới lúc nãy còn nói không tin tôi. Tôi biết bà vẫn chưa xuôi đâu và tôi cần chứng minh cho bà thấy . Bố vk đã nói gì đó mà bà đành miễn cưỡng nghe theo.

– Linh này. Trước h mẹ vẫn tin con chăm sóc bản thân rất tốt. * xì.. Linh hay ốm vặt.. đã thế cuối tháng còn hay đau bụng.* h con lớn rồi. Năm sau đi học ĐH. Mẹ cx không thể theo con mãi được. Mẹ cho con quyết định tương lai cuộc sống của mình. Nếu con sai lầm thì đừng có tìm mẹ. * ôi mẹ ns thế khác gì bảo từ con.! *

– mẹ… _ Linh sụt sịt.

– thôi. Mẹ mệt.. mẹ lên phòng đây.

Và thế là mẹ vk bước đi đầu không ngoảng lại. Nhìn sang bố vk. Ông đứng dậy. Tiến lại. One hit

– đây là vì đụng đến con gái tôi mà chưa hỏi ý kiến tôi.

Thật sự cú đấm đó rất mạnh. Tôi không biết ông có tập đấm bốc hàng ngày không.

– cháu xin lỗi. _ tôi cúi đầu. Cảm thấy mặn mặn tanh tanh ở miệng.

– chuyện đã rồi. Cậu xin lỗi cx không được ích gì. H cậu cần chứng minh cho vk tôi thấy và chứng minh tôi đã tin đúng người. Nếu không. Tôi thề rằng dù phá sản tôi cx sẽ ăn thua đủ với cậu.

– vâng.

– bắt tay.

Tôi bắt tay với bố vk. Xong. Ổng quay sang Linh.

– Linh năm ngoái điểm trung bình nhiêu nhỉ.?

– dạ. 8.6 ạ.

– người ta nói yêu vào giúp con người ta có nhiều động lực. Năm nay mà học kỳ 1 không 9.0 thì nghỉ hết nhé. Và bố sẽ có cách để xem đó có phải điểm thật của mầy không. * năm lớp 9 Linh đút lót gv để có đủ điểm cược 1 chuyến du lịch với bố. Cx không vừa đâu*

– dạ.. 9.0 ạ..

– sao..?

– vâng.. tôi thấy em nhăn nhó lắm.

– tốt. H cx muộn rồi cậu Phong về nhà thôi nhỉ..

– à.. dạ… vâng ạ.

11h đêm.. lếch thếch ôm hành lý về với mẹ. Hu huhu..

( cuộc ns chuyện rất dài. Tôi nhớ gì tôi kể đấy chứ cx chả báu bở gì nghe chuyện người lớn dạy. Ai chả nghe hoài luôn ý nhở.?! )

* * * * *

Sáng sau.. thức giấc nhớ lại đêm qua. Cx khó ngủ phết. Trời thì lạnh mà chăn 37° thì ko có. Lạy lục các kiểu gần 12h đêm mẹ mới cho vào nhà. Không biết 2 mẹ có hợp đồng bán hành không nữa.. ù té đi vệ sinh chải chuốt các kiểu sang nhà Linh tiễn bố mẹ vk. Bố mẹ vk khổ mà Linh cx khổ. Về thăm con có 1 tối xong đi. Mẹ vk nhìn Linh đã hiền hòa trở lại mà sao nhìn tôi vẫn sắc như dao cạo thế. Cx nghiêm trang đứng chào như chào tổng thống. Bố vk dễ hơn bắt tay cái xong đi.

Quay lại ngó sang Linh. Em ngáp dài như thế kỉ. Nũng nịu trèo lên lưng tôi. Cõng em vào vừa đi vừa hỏi.

– Linh của anh sao thế.?

– buồn ngủ ý. Hôm qua chui vào ngủ với mẹ bắt bố đi phòng khác. Hai mẹ con nói chuyện cả đêm ý.

– nói xấu anh không.? _ quay lại hôn Linh phát cho mấy thím gato.

– ck có gì tốt à mà nói xấu. Xuốt ngày đòi đâm vk. À mà mẹ kêu làm gì thì làm còn có sức mà học. Đeo balo là mẹ giết.

– eo ơi.. hôm qua a cx không ngủ được ý.

– sao.?

– thiếu chăn 37°.

– ơ.. lạnh mà không đắp chăn…. à à…

– đi ngủ thôi nào.

– ngủ thôi nhé.

– không biết.

2 shot.

Good night.!!!

—————-

$pageOut $pageIn

Chap 78 :

Hôm đó chúng tôi vẫn được nghỉ nên tôi và Linh ngủ thả cửa luôn. Sáng sau đi học. Đến cổng trường thấy thằng Khang đang đứng lấp ló ngó ngó. Tiến lại vỗ vai

– ê.. đang làm j đó mày.

– im coi. Giật cả mình. Nhìn kìa.

Tôi ngó theo nó chỉ. Linh thì cho lên lớp rồi. Ủa.. kia là con bé cờ đỏ chấm lớp tôi hôm 20/10 mà.

– ừ sao.?_ tôi nhìn nó rất .?

– hajzzzz… hồi trước mày làm quen Linh kiểu j.

– kaka.. tưởng các chú kinh nghiệm tình trường đầy mình mà vẫn phải hỏi cái này á hả.?

– chém gió mà nói làm j. Thằng Nam h cx có gấu rồi. Bọn tao cx kiếm thôi.

– mấy đứa đi cùng mày đâu yêu đại đi.

– bọn đó chơi bời thì được chứ yêu đương éo j. T h muốn quen như mày với cái Linh kìa.

– ừm. Cx đúng hén. Thì cứ ra làm quen thôi.

– nói như cứt. Kêu thế thì tự tao cx biết

– à… thế này nhá. Bla.. bla…

7h15 trống đánh vào truy bài. 2 thằng tôi mới lò dò vô cổng. Cực chẳng đã tôi mới phải giả đi học muộn với thằng này. Thôi coi như vì anh em. Đi qua chỗ đứa sao đỏ giả vờ tình cờ. Biết ngay. Nó vẫy bọn tôi vào.

– 2 anh kia đi học muộn.

– à.. ờ.. bọn anh bận chút việc. _ thằng Khang lắp bắp.

– ……

– việc gì.?

– việc cá nhân chút…. à mà em ơi. E có nhớ hôm 20/10 em trực lớp anh anh đã tặng em hoa không.?

– ủa.. anh khác mà.

– à… thế nên hôm nay tha cho anh nha. Anh sẽ đền em một chầu trà sữa.

– huh… _ con bé nhìn nhìn. Tôi im lặng cho Khang Khờ diễn thuyết. Cx phím cả rồi may mà thằng bé còn có tý tự nhiên.

– ừ… cx được. Lần này thôi nghen. Hi hi.

– yes.. cho anh xin số để anh call được không.

– không. Thế nhé. Anh mua đến đây cho em là được. Lớp 11a4.

– ừ.

Thằng Khang hí hửng lên lớp. Cái gì chứ cx phải từ từ. Cho số luôn dễ dãi quá nó không hay. Tôi định đi theo thì con bé gọi lại.

– này anh kia ai cho anh đi.

– ủa…

– thái độ nãy h không tỏ vẻ ăn năn. Chấm anh 1 lỗi. Họ tên.?

– ….. _ quá bất ngờ.

– nói đi. Nhanh.

– ừm… Vũ Nam Phong.

– vâng. Anh đi được rồi. Goodluck..!!

Lên lớp thấy thằng Khang đang toe toét mà muốn đập nó quá.

Học hành vất vả thêm con gấu bên cạnh đề ra chỉ tiêu 2 đứa cố gắng vào Đại Học XYZ nên nó kèm tôi ghê lắm. Con bé Nhi thì học siêu thôi rồi thỉng thoảng cx ngó sang cười vô cái mặt tôi khi bị Linh la làm sai. Nhiều lúc muốn phản kháng lại lắm nhưng kiềm chế. Mẹ đi rồi 2 đứa ở thênh thang 2 cái nhà . Haizzzzx…Khoảng thời gian êm đềm và hạnh phúc.

Tình cảm của thằng Khang tiến triển khá tốt. Mà lý do chính là thằng này bạo chi vl. Hôm nó hỏi tôi.

– ê mày. Sắp sinh nhật em nó rồi tao nên làm gì.

– thì kiếm đại món quà nhỏ nhỏ mà giá trị to to. Rủ em nó đi chơi xong tặng thôi.

– ns như mày tự bố cx biết.

– thế thì mày hỏi cái éo j nữa. Ngu.!

– củ cải.

Thế nào hôm sau thằng cờ hó hớn hở khoe nó tặng con bé kia dây chuyền vàng 5 chỉ. Kinh khủng tởm.

Lớp tôi lại sắp đá bóng. Lần này là vòng loại trực tiếp nên anh em chiều nào cx bớt chút thời gian đi cọ sát. Trời mùa đông đá chẳng bao nhiêu đã tối cmnr. Nhưng được cái đá trời lạnh khỏe ra nhiều lắm. Hôm nay tự dưng con bé Nhi lững thững ra xem bọn tôi đá.

Vật vờ quần nhau chán chê tôi đi ra ngồi xuống cạnh nó. Hỏi

– ê.. đi đâu ra đây.?

– dạ.. không. Em đi lung tung cho biết thôi à.

– ể .. em cơ á

– vâng. Thì cái Vân bảo con gái trong lớp phải gọi bọn anh bằng anh mị.

– ờm. Cx đúng. * chắc éo có cái lớp nào giống lớp tôi đâu. Hê hê *

– mà sao em chuyển về đây á.

– ông bà yếu rồi muốn có con cháu về ở cùng cho vui á. Mí trên Hải Phòng em đi học xong về ở mình cx chán.

– ủa chứ bố mẹ đâu ở mình.

– đi làm đến tối mí về à.

-…..

2 đứa rúc rích hồi thì mấy thằng kia đi ra. Toàn mồ hôi nên cx chả rủ đi chơi đâu được. Về tắm cho bớt khó chịu. Thằng Long nhận thấy đây là cơ hội tốt để thả thính nên nó mở lời

– ê.. Nhi nhà cậu đâu lên tớ chở về.

– huh… nhà em ở ngay đây à.

– thế thì đi với anh. Nhà anh cx ở ngay đây này._ đến lượt thằng Quý.

– thôi lên anh đèo cho nhanh._ thằng Việt không vừa.

– ơ.. anh Phong đi bộ hay xe ạ. _ cái éo gì sao lại là tôi

– ớ.. anh đi bộ.

– thế thì em đi bộ vậy. Hì. _ răng khểnh cười tít.

– đùa chứ.. _ mấy thằng nhìn tôi kiểu tối về cái Linh thiến mày.

– …. _ tôi nhìn lại kiểu Linh thiến Linh mất đồ chơi.

Cả lũ rục rịch đi. Còn tôi với cái Nhi.. với thằng DM thong dong về nhà. Công nhận nhà Nhi gần đây thật có cách 100m.

Về nhà thấy Linh đang đứng ở cửa.. mặt mày khó chịu. Ủa chứ mới 14 đã đến ngày đâu ta. Tiến lại . Linh véo tai tôi lôi vô nhà. Ủa….

Giải thích mãi Linh mới tin. Mợ mấy thằng chó bơm đểu nhá. Bọn nó còn thêm mắt thêm muối cho câu chuyện đặc sắc. Nhưng chú nhầm hết anh là người có kinh nghiệm. Chày cối ôm Linh lúc sau cx chịu rúc vô ngực mình đấm đấm. Yêu vãi cứt.

Hôm nay vu vơ.. đi qua nhà Trang tự nhiên thấy cửa mở. Tôi vô thức chạy ào tới ngó nghiêng, với một mong ước, nhìn thấy một bóng hình. Ủa.. một cô cx khá trẻ đi ra đi vào chỉ đạo khiêng đồ.

– cô là..? _ tôi rụt rè hỏi

– hả. Tôi mới chuyển đến đây. Cậu là ai.?

– dạ… cháu là bạn chủ cũ ngôi nhà này.

– thế hả..

– vâng. Cháu xin phép..

Tôi lầm lũi đi ra. Nhà cx đã bán. Chắc em sẽ không về đây nữa đâu, Trang à.

—————-

$pageOut $pageIn

Chap 79 : Chấn Thương

Chiều Chủ Nhật. Chúng tôi hành quân đến sân bóng gặp đội lớp 11A9 đá vòng 1/16. Đèo Linh đi. Em vẫn năng động và xinh đẹp vẫn có người nhìn theo. Tôi vẫn tự hào về điều đó. Sắp xếp đội hình vô sân. 2 bên chào cờ chào nhau chào khán giả. Thổi còi

Hiệp 1 chúng tôi áo M.u được quyền giao bóng. Bên bạn áo Real đen. Đẩy bóng về cho thằng Minh ẻo, tôi DM Long Nam ồ ạt xông lên đá phủ đầu. Chiến thuật này có vẻ hiệu quả khi team bạn luống cuống phòng ngự tập trung. Suốt 15′ đầu bên kia không có lấy 1 lần lên bóng. Dồn dập liên tục và rồi chúng tôi thành công. Giữa hiệp 1, tôi dốc bóng biên phải tạt mạnh vô vòng cấm. Long béo bật lên làm tường đẩy bóng lại Việt sút quả căng đét. Thủ môn team bạn bất lực nhìn bóng bay vào lưới. 1-0 cho đội đẹp trai.

Cuối hiệp 1 chúng tôi gia tăng cách biệt do hậu vệ đốn ngã DM trong vòng cấm. Long béo thực hiện thành công quả penalty. 2-0 là kết quả cuối cùng.

Nghỉ ngơi. Hồ hởi đi ra ngoài sân cái Nhi nhanh nhảu chạy xuống đưa nước cho tôi. Đang khát cx không chú ý nhiều tôi cầm lấy uống luôn mà không biết Linh đang đứng, cầm chai nước, ngay sau. Đã khát. Tôi quay lại. Linh nhìn tôi một cái rồi quay lưng. Vội đi theo. Kéo em ngồi xuống ghế. Em không nói gì.

– ủa chứ sao anh không thấy em xuống vậy.?

– ….

– đang khát nó đưa nước thì anh uống luôn chứ không có chi đâu.

– …..

– nè… vk iu sao im im thế…

-…..

– ờ.. không nói bây h nữa vậy. _ đang mệt mí nóng tôi cũng không có muốn ns nhiều. Mà rõ là chuyện này Linh hơi trẻ con nhá. Ngồi thở chút thì ra tập chung. Rồi vô đá hiệp 2.

Sang hiệp 2 chúng tôi đá từ tốn . Đang dẫn trước 2 bàn không việc gì phải vội vã. Ngược lại tụi bên kia phải giành giật mọi cơ hội để tấn công. Và cả phạm lỗi. Cái này bọn tôi hiểu. Phút 61, đang dẫn bóng tà tà chạy lên. Hậu vệ team bạn lao ra cản phá. Tôi định bày đặt biểu diễn xoay compa mà hai chân thế nào vấp 2 cái mắt cá vào nhau. Xong thằng bên kia xoạc cho phá . Tôi ngã xấp mặt trên sân. Cx không có đau người. Nhưng cái chân cứ nhói lên đầy đau đớn. Vã mồ hôi định đứng dậy mà không thể nào đứng nổi. Thằng phạm lỗi phải dìu tôi vô ngoài sân. Mấy đứa chạy vô hỏi thăm.

– sao thế mày.?

– éo bít. Đau quá á.

– óc chó bày đặt thể hiện nữa.

– im mồm.

– củ cải.

… bla… blo… bla….

Vẫy tay xin thay người. Thằng Hải siêu dự bị lại được sử dụng. Tôi nhìn quanh quanh. Cái Vân cái Hoa cái Nhi… ủa chứ em đâu rồi.? Bơ phờ nơi băng ghế. Vết thương sưng càng ngày càng to. Cái Nhi cứ ngồi cạnh xuýt xoa hoài. Tôi nhắm mắt lại.

Tôi mở mắt ra. Người con gái mồ hôi chảy dòng mặt đỏ gay dưới tiết trời lành lạnh. Đang cầm bông băng thuốc đỏ chìa về phía tôi. Là em. Khẽ cúi xuống chườm đá lên vết thương cho tôi. Trật khớp. Tôi đoán vậy. Lau hết mấy vết thương do va chạm và ngã. Bông băng chúng lại. Không nhiều lời. Sự quan tâm lặng lẽ .

Nhi nhìn Linh có vẻ khó hiểu. Nhưng không nói gì. Con bé đi ra chỗ khác. Chờ nó đi rồi Linh mới nói.

– ck à. Em xin lỗi.

– anh xin lỗi.

– không sao, chắc em nhạy cảm quá thôi.

– ừ.. lần sau anh chỉ uống nước vk đưa thôi hén.

– hihi.._ giọng Linh trở lên nũng nịu, những lúc chỉ có 2 đứa._ hix hix.. thương quá à. Đau lắm á anh.?

– ừm.

– chút em đèo đi khám nha.

– ủa chứ em có biết đi xe máy đâu.?

– Phong lại nhầm.

– ừ.

– hihi.

Chờ cho còi thổi hết h. Bên kia ăn lại lớp tôi 1 bàn để kết thúc trận đấu với tỷ số 2-1 . Mấy thằng ùa ra sân rủ lũ con gái đi ăn. Mợ nó. Công thần đây éo thèm hỏi. Khẽ cười. Linh cx mỉm mỉm. Em dìu tôi đi ra chỗ để xe.

Hôm nay đi Wase nên Linh đi ngon lành. Đi khám thì cx chả có gì. Người ta nắm khớp mí cho thuốc thôi. Xong, Em đưa tôi về nhà.

– Phong ơi. Tắm đi.

– dìu anh nào.

Em dìu tôi vô nhà tắm xong đứng tần ngần. Tôi cười. Em đỏ mặt nhéo tôi cái xong cx giúp tôi cởi đồ ra. Xong em cởi. Hai đứa tắm chung một lúc mà thằng em tôi éo thể chịu nổi. Xoa xoa ngực em. Em đánh vô tay tôi. Tắm bồn em ngồi trên bụng tôi chắc em đã thấy cái gì nó chọc chọc rồi.

– hư. Yên đi chút ăn liên hoan nữa.

– thích ăn vk hơn.

– ứ. … đang đau mà còn ham hố …. á… bỏ ra nào… hưm.. ưm… ưm..

1 nháy cho đỡ thèm đã xong mới chịu tắm. Mặc đồ đi xuống. Đang lấy xe ra thì bố mẹ vk về.

– hai đứa bay đi đâu thế.? _ bố vk hỏi.

– dạ… chào bác chào cô. Bọn cháu đi ăn liên hoan lớp.

– ủa Linh… trưa mẹ nhắn con chiều đi về quê ăn cưới anh T mà. ( anh họ Linh )

– con có thấy đâu..

– …….

– thôi.. _ quay sang tôi. _ Phong à.. đi ăn mình nha. Mai phải ăn sáng cấm bỏ… bla… bla… Linh dặn tôi một lô việc không được bỏ. Bố vk cười cười.

– chăm nó hơn chăm bố rồi.

– chăm ảnh như mẹ chăm bố thôi mà.

Tôi cười toe toét.

.

Đi ăn mình không có em cx chán. Chưa kể tối nay cx không có em ngủ sao. Linh đi gì mà 3 ngày liền. Đến nơi. Bọn nó hỏi

– ê thằng cứt. Linh đâu.?

– đi về quê rồi

– ừ..

Có lẽ quen thói có em chăm sóc rồi nên tôi uống hơi nhiều. Xỉn xỉn .. tan chầu nhậu có ai đó dìu tôi ra xe. Đánh võng liêng biêng may không té. Ủa chứ tôi thấg có cái gì đó sai sai. Về nhà quăng xe ngoài cổng xong tôi được dìu vào nhà. Lăn ra giường rồi ngủ mất tiêu.

Sáng.. đau đầu quá má ơi. Quờ quờ cái gối ôm 37° đây rồi. Mà sao ko giống mọi khi nhỉ. Mở cái mắt ra nhìn cái gối cx đang rúc vô ngực tôi, như em. Cx vòng tay ôm tôi thật chặt, như em. Mỗi tội không phải em.

Chết tôi rồi.. Sao cái Vân nó ở đây vậy nè..

* ngó xuống.. tôi với nó vẫn đang mặc quần áo. Đó có phải là hên không.? *

—————-

$pageOut $pageIn

Chap 80 : Mấy ngày vắng em

Hốt hoảng. Tôi lay lay người cái Vân. Con bé ngái ngủ rúc rúc sát hơn vô tôi. Miệng lảm nhảm

– im đi.. im coi em ngủ nào

– dậy đi. Đến h đi học rồi kìa.

– huh…

Lay mãi nó mới ngóc đầu dậy rụi rụi cái mắt. Tôi kêu:

– sao em ngủ đây vậy.?

– anh không nhớ gì à.

– gì là gì.?

– hôm qua anh say khướt ra. Chân thì đau em phải mang anh về đây chăm. Muộn quá ko về được mí ngủ lại mà…

– thiệt hả.. ui ngại quá.

– ôm anh ngủ ngon lắm ý…. ghen tỵ với Linh lắm ý.

– thôi… dậy đi ăn sáng còn đi học.

– vâng.

– mà đi suốt đêm bố mẹ call j ko

– có. Mà em kêu ngủ nhà anh rồi.

– hả..??

– hihi.

Vệ sinh cá nhân xong tôi với von bé đi đến trường. Cái chân sưng to bầm tím cảm giác xót xa quá. Đi đến lớp. Vật vờ học, tôi cảm giác có cái gì nó không đúng.

Ngó qua cái Nhi. Hôm nay im im không thấy nói gì trong khi mọi hôm cái miệng tía lia. Đang h học CD mà bà cô dạy éo hiểu nổi. Tôi quay qua

– nè.. hôm nay sao vậy.?

– không có gì yên em học

– em lạ quá .!

Im im chút nó quay sang rụt rè

– mà anh ơi.. hôm qua anh với cái Vân ngủ chung à.

– hả.. sao em hỏi vậy.?

– em bảo để em đưa anh về mà cái Vân không chịu.

– ……

Trưa về đói ơi là đói. Tấp đại vô nhà thằng DM ăn chực. Nó cười khểnh nhìn thằng xa cơ lỡ vận như mình. Tức quá lúc lên phòng tôi lao thẳng vào bóp t rym cho nó kêu oai oái. Đùa thôi chứ nó rủ tôi về ăn cơm mà tôi cx lười không muốn ăn cơm mình. Chiều đi chơi với bọn nó tự do tự tại không bị em bắt học ở nhà. Tối đi ăn lẩu. Đêm về ngủ. Ngày đầu.. chưa thấy nhớ em.

Sang ngày thứ 2. Thức giấc. Nhanh chóng đi vệ sinh cá nhân tập thể dục như ngày chưa quen em. Tối qua say nên ngủ cx dễ. Lên lớp. Mặt cái Nhi như bánh đa ngâm. Ghen tỵ với cái Vân. Hôm qua rủ tôi về nhà ăn cơm mà tôi không chịu. Thôi làm hòa vậy.

– ê.. cái mặt ủ ê.

– anh kêu em ạ.?

– chứ ai đây nữa. Có tý chuyện thôi mà.

– có tý chuyện bao h.. anh thừa biết… * lí nhí *

– biết gì..?

– không có gì. _ mặt đỏ bừng.

– thôi nào. Anh có ny rồi cô bé.

– Vân nó biết thế mà nó vẫn ôm anh đó.

– trời ơi.. em thích anh ôm em được này.

– bây h luôn đi.

– hả..?

– đó. Dám đâu.?

Tôi ôm con bé vào lòng. Cả lớp trố mắt nhìn. Gì chứ ôm gái tôi không có từ trối đâu. con bé rụi rụi cái mũi vô ngực tôi. Tầm 5′ tôi buông ra. Con bé mặt đỏ bừng e thẹn.

– anh tôn trọng tình cảm của em. Anh không thể cấm em thích ai. Nhưng anh sẽ chỉ coi em làm em gái thôi.

– hoặc ny dự bị.?

– không. _ cảm giác tôi soái ca vãi. :))))

.. hôm nay làm bài kiểm tra không có em tôi giở sách thoải mái. Hê hê. Bình thường em không cho đâu. Trưa đi học về hôm nay chuyển sang ăn chực nhà thằng Chuột. Chiều đi học thêm. H mới thấy nhớ nhớ. Sao qua h em không gọi cho tôi vậy. Ủ ê buổi chiều. Đến tối mưa lạnh không đi chơi đâu được. Ngồi trong phòng học một mình. Em h ra sao. Rất vui hay đang buồn có khi nào trong phút giây em chợt nhớ đến anh.!! Vu vơ mang cây đàn ra hát. Tối ngày thứ 2.. trằn trọc.. không ngủ được. *Miss my lover.*

Ngày thứ 3 vẫn chả thấy em gọi hay nhắn gì. Cảm thấy hơi thất vọng. Tôi nhắn tin cho em mà không thấy có hồi âm. Chiều nay em về rồi. Tôi sẽ đánh vào mông em cho em chừa mới được. Hừm. Đi học trưa về tự nấu cơm ăn. Tự dọn 2 nhà tự giặt quần áo. Tôi không thích giặt quần áo nên việc này toàn em làm. Chỉ là thỉnh thoảng vô vò vò quần áo với em xong đè em ra thôi ^^. Chờ mãi đến tối mà em chưa về. Tôi lo lắng chìm vào giấc ngủ.

Tôi gặp ác mộng. Em đang bay ra xa khỏi tôi. Tôi cố với theo nhưng không được. Nụ cười của em ánh mắt của em…. tôi choàng tỉnh giấc. Mặt mướt mải mồ hôi. Tôi ít khi mơ. Nhìn sang bên cạnh.

Anh đưa đôi tay để cố vuốt ve.. khuôn mặt em thật xinh đẹp. Ngày thứ 4. Ơi trời.. em về bên tôi rồi.

Hôn lên đôi mắt đang nhắm. Hôn lên cái mũi cao bướng bỉnh. Hôn lên đôi má hồng hào. Hôn vào bờ môi ngọt mọng. Em đưa tay quàng lên cổ tôi. Mắt nhắm nghiền.

– mấy h rồi ck.?

– chưa sáng đâu.

– vậy ngủ đi.

– em về lúc nào.?

– 12h.

– bố mẹ đâu.?

– nhà.

– bố mẹ cho sang đây.?

– kệ. Nhớ anh. Không cho cx sang.

– hư. Linh đi sao không nt cho anh.

– máy em hết pin mà. Với em muốn cho anh nhớ em phát điên.

– có thấy phát điên đâu.

– hi hi. Dối lòng. Có tối qua mà gửi cho người ta hơn trăm tin nhắn.

– …..

– Cười nhẹ, rồi 2 đứa chìm vào giấc ngủ...

—————-

$pageOut $pageIn

Chap 81 : Gần Tết

Linh về. Đời tôi lại lên hương. Lại có cơm ăn lại có gấu ôm ngủ. Trời dạo này lạnh quá mỗi sáng không muốn dậy chút nào vậy mà em vẫn chăm chỉ thức sớm dọn nhà làm bữa sáng cho tôi. Nhớ quá.!

Đến lớp. Sắp đến tết rồi. Mấy cửa hàng bắt đầu bày mứt bán. Mấy đứa trong lớp bắt đầu rục rịch mấy kế hoạch lì xì. Thầy cô cx dễ chịu đi đôi chút. Dạo này con bé Nhi có vẻ buồn buồn. Dù lần trước tôi đã ôm nó giải hòa rồi mà. Tôi muốn biết vì sao con bé buồn nhưng ngại Linh không dám hỏi. Ra chơi. Linh xuống căn tin với bọn con gái. Tôi quay qua.

– nè.. sao dạo này anh thấy em cứ buồn buồn.

– không có gì.

– rõ là có.

– anh có quan tâm e đâu.

– ể..

– anh ôm em rồi em tưởng em phải có vị trí trong lòng anh chứ. * nó ngây thơ thật hay giả vậy*

– anh chỉ coi em như em gái thôi mà.

– kể cả là em gái anh cx có quan tâm em đâu.

– ax… thôi được rồi em muốn gì nào.?

Tôi không có lăng nhăng. Tôi làm như thế này theo lợi ích bản thân. Linh khó tính lắm kiểm tra không cho quay cóp đâu. Những lúc như thế tôi nhìn con bé Nhi như một vị cứu tinh. Mấy hôn tôi cúp học với Linh cx là nó xin cho mặc dù tôi cx nghĩ là nó sẽ buồn nhưng kệ. Nó giúp tôi nhiều việc chỉ đổi lại cái danh xưng em gái và sự hờ hững. Sau này khi tôi hụt hẫng và đau khổ nó cx đến bên tôi nhưng tôi lại một lần nữa đẩy nó ra xa rồi chạy theo X. Mà thôi. Chuyện đó là chuyện tương lai sẽ kể. Hiện tại tôi đang sắp có 1 cô em gái tốt nhất trần đời đây.

– hừm. Xem nào. Em muốn ăn trưa ở nhà anh bất cứ khi nào em thích. Em muốn đi chơi với anh bất cứ khi nào em thích. Anh có thể mang Linh theo. Em muốn được nhõng nhẽo..v.v..

– ủa.. cái đó có quá không vậy trời..

– không có gì quá cả nhé. Không thì lần sau đừng hòng em giúp anh gì nữa.

– ừ… thôi được rồi.

– yeah.. hm nay em ăn cơm nhà anh.

– hả..??

Trưa… sau khi ăn 2 cái nhéo ghen tuông của Linh và nghe lời tuyên thệ sẽ yêu cô nàng tuyệt đối thì tôi với cái Nhi cx được ăn cơm. Cái Nhi cứ cười khúc khích hoài.

– cười gì. Lo ăn đi .

– kệ em. Ple..

– thích ple không.?

– anh ăn đi. Nhi ăn đi nhé. _ Linh lườm tôi. Đại trượng phu sợ gì cái lườm. Cái Nhi lại cười

– cười cái gì… à thôi. Anh ăn. * Linh véo đau quá*

Ăn xong cái Nhi về. Nằm vắt vẻo trên ghế xa lông gối đầu vô đùi Linh. Hạnh phúc vl. em gãi gãi đầu tôi.

– em vẫn không thích con bé Nhi lắm.

– why.?

– thì nhìn ai cx biết nó thích anh . H lại nhận làm em gái. Hừm..

– ôi lo gì. Anh ko có tình cảm với nó đâu. Ghen chi không biết.

– hứ.

– anh yêu không dễ đâu.

-… ưm… ưmm… á.. bỏ ra.. mới ăn xong mà.. á…

***

**

*

.

Ngày cuối cùng năm cũ. Anh em gặp nhau kiểm điểm xem một năm qua đã làm được gì. Nhìn qua nhìn lại éo thấy có việc gì ra hồn. 1 năm thất bại vl. Tôi tự hào hơn 1 số thằng năm nay có gấu. Tôi tự hào hơn thằng Nam vì gấu tôi xinh hơn gấu nó. Ngồi ngáp ngáp chút thì có trống cho về sớm. Diện đồ đẹp đi ăn tất niên. Những gương mặt ấy. Thân quen. Vô quán lẩu bò kêu mấy nồi. Mấy chị em gái xuýt xoa nâng ly bia. Gắp miếng thịt. Mấy anh em tôi thằng ngồi nhúng. Thằng ngồi nhìn. Khổ vãi cứt. Chờ cho mấy mái ăn xong rồi mới đến lượt bọn tôi. Yêu Linh lắm em luôn chờ tôi ăn mới ăn chứ ai như cái Hoa ăn sướng lại còn liên mồm giục DM làm nhanh lên. Lè nhè.

– ê Phong. Năm nay chú sướng nhất hội anh chúc chú một li.

Tiếp.

– ê Phong. Ny chú xinh thế kia anh chúc cho vk ck chú.

Tiếp.

– ê Phong.. đừng có buồn chuyện cái Trang. Làm ly quên mẹ hết đi. * má cái mồm mắm thúi của thằng Long*

Tiếp..

Huệ ơi.. huệ.. huệ ơi… lần đầu tiên 1 vs 10. Cx là lần đầu tiên tôi cho chó ăn chè nhiều như vậy Huệ trong nhà Vệ sinh. Huệ ở gốc cây. Huệ trên xe ( tôi dạy Linh lái ô tô rồi nhé ) Huệ trước cổng. Huệ mọi lúc mọi nơi. Vật ra giường éo biết cái éo gì.

Sáng 9h mới tỉnh dậy. Người lao đao. Với cốc nước chanh trên bàn uống xong tủm tỉm cười mình. Chút sau Linh bưng bữa sáng vào giả vờ giận dỗi. Tôi ôm lấy em từ phía sau tự cằm vào hõm vai.

– em ơi.

– gì.. say cho cố vào định nói gì đây.

– tết này mình sắm gì em.

– không biết. Ck ơi anh thích mai hay đào hay quất.

– đào đi.

– huh.. thế mai mình đi chọn nhé.

– đi sớm chi. Mai mới 27 mà.

– sớm gì nữa. Chọn h là vừa rồi.

– ừ…

– rồi. Tết này mình tự gói bánh chưng đi.

– anh không có biết làm đâu nhé.

– em dạy.

-….

– Tết này uống ít thôi đấy. Như hôm qua mệt lắm.

– anh làm gì em đâu mà mệt.

– ói tùm lum mà kêu không làm gì hả. ..

– ừ.. sr vk nhé.

– thế còn được. Hm qua còn dám xé cái áo váy của em.

– ….

– xong để người ta đang hứng thì ngủ mất tiêu.

…….*

30′ sau..

Có 2 đứa nằm thủ thỉ đến trưa.

Tết đầu tiên. Chỉ có 2 đứa….

—————-

$pageOut $pageIn

Chap 82 : Tết

Cái Tết đầu tiên của 2 đứa với bao nhiêu dự định bánh chưng mứt hành đào quất bị phá sản bởi 2 cuộc điện thoại. Một của e một của tôi. Với Linh, bố mẹ em nói sẽ về ăn Tết với em nên tôi coi cái mặt em không ra vui không ra buồn. Nó cứ xị xị ra. Tôi thì ông ngoại gọi vô ăn Tết cùng. Thế nên 28 tôi khăn gói chia tay em vô nam.

– anh..

– sao..??

– ……

– thôi nào.. cười cái coi. _ tôi bẹo má em.

– !ứ.. _ cọ đầu vô tay tôi.

– ơ cái cô này, tôi đi 1 tuần tôi về mà làm gì kinh thế.

– hứ….

– …..

– tối nào cx phải gọi cho em nghen.

– tuân lệnh vk.

– được, h đi đi.

– rõ.

Ngồi máy bay vô nam. Xuống sân bay thấy chú tôi đã đứng đón sẵn. Tiến lại. 1 cái bóng rất nhanh ào ra.

– anh Phong..!

– ax… xuống nào Tom.

Thằng em tôi_ hồi mới sinh người nó đỏ như con tôm rang nên gọi nó là Tom_ đang bám lấy chân tôi cứng nhắc. Thằng ku mới 8 tuổi thôi nên tăng động lắm. Buông được nó ra vô xe chào dì. Đi về quê tôi cx xa phết. Ngồi mỏi mòn nói mỏi miệng thì xe dừng chân trước một ngôi nhà 2 tầng giữa một khu vườn khá rộng. Tiến vào. Ông tôi đang hút thuốc lào đứng dậy nhìn nhìn. Xong ông vỗ vai.

– nhìn bây lớn quá rồi. Tốt.

Về với ông bà cũng vui. Tôi quen mấy thằng ở quê thêm mấy thằng em kém 1, 2 tuổi họp thành một lũ phá làng. Ăn xong bữa cơm quê. Bà thịt con gà ông mua cút rượu. Khà…. tót ra sân. Thói quen vô tâm lười biếng không bỏ việc dọn dẹp rửa bát là của lũ chị em gái. Thong dong ra đường có thằng chó nào tung cú đá. Tôi thủ thế lùi lại. Nó cười hềnh hệch.

– con chó về đây lúc nào.?

– mới trưa. Mầy đi đâu vậy.?

– đi đấm nhau.

– sao.?? Thằng nào..? _ ở quê là lúc bản tính lương thiện của tôi bị vấy bẩn.

– đi đánh nhau với mầy đó.

– mày á.. xàm ít thôi.. 1 hit.

– sao… á.. nó định há mồm ra nói thì tôi đá phát vô mông xong chạy. Con chó đuổi tôi cật lực. Má nó trâu bò quá trời. Tôi chạy mệt nghỉ.

– thôi dừng nghỉ đã Phong ơi

– hê hê. Tưởng thế nào.?

– móa… bố đồ sát mày..

– ahihihi…

Lại làm một vòng quanh làng nữa. Tôi bị tóm. Éo phải tôi chạy không lại mà thằng kia nó gọi hội. Lôi tôi vô cái chòi hoang và chai dầu ăn. Á hự….!!!!

Sau khi đổ dầu ăn từ trên đầu tôi xuống. Mấy thằng chó để tôi nhớp nháp đứng cười hềnh hệch. Cái tròi này là căn cứ của lũ tôi. Nằm tít trong miệt vườn. Thở chút kéo nhau ra sông nhảy tùm. Mấy thằng nói chuyện.

– Phong.. mày về hết Tết hả..?

– ờ.. sao không.?

– mày cút mệ đi. Tết mày về nghịch ngu bome xấu mặt bọn tao.

– mày đẹp lắm đâu mà lo.

– sao không.? _ thằng Phong vẩu răng to lùn một mẩu trả treo_ tao có ny rồi nhá.

– móa. Ai..?

– con đó vừa đen vừa chán. Thảm lắm mày ơi._ mấy đứa thở dài.

– câm mồm. Ai cho bọn mày trêu em yêu của tao.?

– mình thích thì mình trêu thôi, nhờ.?

– tao giết chúng bây…

……

… móa nó té nước tao.

.. trả tao cái quần xì…..

.. ax ax…

.. bắt nó…

Sau khi đải chính không thành công. Kẻ to gan Phong vẩu bị chúng tôi túm chân túm tay tụt quần nó ra giã hánh nó vào cây chuối. Đóng mới được 2 phát thì chiến sỹ Phong vẩu ôm thằng em nằm lăn lộn. Tạm tha cho nó . Đã xấu còn dám có gấu, mấy thằng khoác vai đi về. Ở đây vui lắm. Chả lo chả nghĩ gì cả. Ung dung tự tại. Tối ăn cơm tắm giặt xong ngồi đánh cờ với ông xíu 10h đi ngủ. Ủa. Mà tôi thấy nó thiếu thiếu. Nằm băn khoăn. Ôi chết tôi rồi.

Lấy điện thoại call cho em. 1 lần không nghe. Lần 2 không nghe. Lần 3…

– alo. Ai đó.

– ck đây.

– tôi chưa có kết hôn.

– …..

– sao có gì không.?

– à … chẳng hay tiểu thư hôm nay có khỏe không..

– hihi… e hèm.. khỏe. _ tôi chắc e đang tủm tỉm bên kia rồi

– hôm nay tại hạ bận nhiều công chuyện. Dọn dẹp nhà cửa đến h mới xong để gọi cho tiểu thư.

– chứ không phải đi chơi quên tôi à.

– ể….

– em biết hết. Chiều em gọi cho dì dì kêu anh đi chơi đâu mất. * cơm xong đi mất hút có mang đt đâu*

– hê hê.

– thế mà có người kêu vào là gọi ngay cho người ta…

.. .. bla… bla……

2 đứa rì rầm đến gần 12h thì đi ngủ. Hôm nay nghịch khỏe nên ngủ khá ngon. Phong đang cảm thấy bình yên.

sáng. 5h ông kêu dậy. Chạy vòng vòng. Qua nhà thằng Quân_ thằng gặp tôi đầu tiên hôm qua_ thấy tiếng lợn kêu i éc. Nhà nó bán thịt lợn mà. Đi vô đúng lúc con lợn bị chọc tiết. Bố nó cởi trần chùng trục xiên vô họng con lợn máu chảy phe phe. Thằng Quân thì đang tóm đè 2 chân sau. Thấy tôi nó cười tít.

– qua tao chi bây.? _ vừa lăn con lợn ra chỗ cho bố nó xối nước nóng cạo lông nó hỏi.

– ờ.. không có chi.

– thằng Quân gọi thằng Quang xuống đây.* Quang là em thằng Quân kém tôi 1 tuổi. Thằng Quân bằng tuổi* rồi mày đi ra chơi với bạn đi.

– vâng.

Kêu thằng Quang xuống. Nó thấy tôi gật đầu chào mà coi cu cậu còn ngái ngủ lắm. Hai đứa lững thững vừa dfi vừa bla.. nó kêu tôi học thêm nhiều không… trường lớp thế nào.. tình yêu ra sao.. tôi hỏi ra biết nó đang thích một con bé. Nó chạy chỉ cho tôi nhà. Nhìn cx bình thường không giàu thằng này tán là xứng đôi. Đi ăn sáng xong. Nó dẫn tôi ra… quán cắt tóc.

– tao nhìn đầu mày ngứa từ hôm qua. Bỏ mẹ cái mái mày đi.

– éo thích.

– nóng bome

– miền Bắc lạnh.

– mày đang trong Nam. Đi vô. Làm quả đầu mới ăn Tết.

Lúc sau đi ra. Tôi tần ngần giơ tay xoa cái đầu húi cua của mình và ước thời gian qua trở lại. Thằng cờ hó thì liên mồm.

– dm nhá.. dm.. h mày mà cởi trần… đi đòi nợ thuê là chuẩn luôn. … dm nhìn chất vl.. đẹp.. ngon trym

Một thằng chào mào đỏ đi với 1 thằng cua.. nói cười ầm ĩ..

Về nhà con chào bà.. bà hỏi ai đây. Ông nhìn nhìn. Cậu cười cười mợ cười cười mấy thằng em ầm ĩ. Cảm giác mình vừa làm một việc không thể tha thứ. Đến chiều họp tổ đội đi ăn trộm. Có gì trộm đó thấy gì trộm đó. Trái cấm bao h cx ngọt của ăn trộm bao h cx ngon mà.

Lúc đó ở nhà ông bà gói bánh tét. Xong luộc bánh tét. Mang tiếng về quê chơi mà éo làm được cái cức j cho ông bà cả. Tối điện thoại cho em xong tự hứa với lòng mình mai sẽ ở nhà với ông bà.. xin hứa xin hứa.. tôi chìm vào giấc ngủ…

Sáng 29.. tôi dậy đánh răng rửa mặt. Để tránh bị rủ rê tôi không đi chạy mà tập quyền trước sân. Đang múa may thấy bóng thằng Phong Vẩu. Tôi té lẹ vào nhà. Gì chứ quanh năm bôn ba bè bạn rồi. Mấy ngày Tết phải giành cho gia đình. Tôi sẽ ở nhà với gia đình….

– Phong ơi. Đi mua pháo không..? _ Giọng thằng vẩu ông ổng.

Tót theo nó luôn. Tôi vừa định làm gì ý nhỉ.. không nhớ lắm.

—————-

$pageOut $pageIn

Chap 83 : Tết - Phần II

Chả biết đối với các thím ra sao chứ đối với tôi Tết đi kèm với pháo. Dù nhà nước cấm không cho tàng trữ và sử dụng chất gây nổ thì vẫn có thể lén lút mua được vài ba chục tét mỗi dịp Xuân về. Tôi với thằng Phong vẩu cả sáng hôm 29 đi lùng thu mua pháo. Đến chiều mẹ nó gọi về dọn nhà 2 thằng mới xách xe về. Đến nhà. Thằng Quân mặt xị như cái bị ngồi trước cửa. Thấy tôi nó xồn xồn

– má. Bọn bây đi đâu không rủ bố nhá..? Dm nhá.

– câm mồm.

– á à… láo à.. anh em đâu đồ sát nó.

Dứt lời trong nhà ùa ra mấy đứa lao vào xâu xé 2 thằng tôi. Tôi được ưu tiên nên thằng Vẩu phóng xe lủi mất. Mấy phút sau tôi trầy trật đi vô nhà. Mấy thằng kia vác chỗ pháo của tôi ra ngõ trên gái.

Ai nói gái quê nó hiền lành ở đâu không biết. Chắc ông đó sống thời xa lắc xa lơ quá. Quê tôi thuần nông 100% mà mấy chị gái cx son phấn ác liệt. Lom dom đi ra đầu ngõ. Đang đi thì ” đùng ”

Tiếng pháo đùng to đùng y như cái tên của nó. Tôi giật bắn mình. Lũ kia cười ha hả. Cứ đợi đấy bọn chó.

Hậm hực éo thèm chơi nữa. Tôi về phụ ông bà lau tủ quét giường cọ ghế. Ông bà già yếu rồi không nên để họ vận động quá mạnh. Tối ăn cơm xong thằng Vẩu lại gọi nhắng lên. Tôi lôi chiếc dream thái ra phóng.

Lên trên thị xã. Trên đó mới nhiều trò chứ ở dưới này nghịch chán bao nhiêu. Họp tầm chục thằng đứng chơi chọc gái. Mấy đứa đi bọn tôi xin số chơi. Không cho ném pháo dọa. Có con bé đi xe đạp bị thằng chó Quân chơi quả pháo đùng sát xe. Pháo nổ nó giật mình ngã nhìn lem nhem tội tội mà thôi đàng kệ.

Đang cười nói vui vẻ thì đâu ra một đống đứa đèo 3 phóng đến. Biệt đội bảo vệ gái thị xã đây rồi theo kinh nghiệm bọn tôi quay đầu phóng thẳng. Toàn tay lái lụa 1 mình một ngựa lạng lách đánh võng như siêu nhân. Mấy thằng kia cuốn mất tiêu tôi lạ chỗ lạ đường lạ xe lạc. Lủi thẳng vô con ngõ. Tôi cảm thấy mình vừa tự tay bóp ái. Bên đầu kia 3 xe. Đầu này 3 xe. Tầm 15 mạng quây. Xuống xe. Lũ kia cũng xuống.

– em chào các anh.

– dm. Chào cái l…. mày là thằng nào.?

– dạ. Em thằng dân quê mới lên tỉnh.

– dm. Thích chọc gái không.?

– ơ.. em không chọc anh ơi. E xem bọn kia chứ.

– mày thích xem không.?

– dạ… không . Em trót dại.

Tôi nhún như con chi chi. Mình tay không tấc sắt bọn kia mỗi thằng một phớ thì sao chơi. Tôi đâu phải siêu nhân đâu.

– dm.. dại là chết. Đồ sát nó tụi bây.

Vãi đ.i.. !! E đã xin các anh rồi mà. Trong cơn thập phần nguy nan có gì dùng đấy tôi rút pháo đùng ra chọi. Bọn kia băng vào càng gần tôi càng chọi khỏe. Đừng đùa. Chọi vô mặt nó nổ tan mặt luôn. Hết mợ pháo đùng con mấy quả pháo diêm tôi ném nốt tạo hiệu ứng âm thanh.

Bỗng..

– hoét hoét…

Mấy thằng kia quay lại công an đã ập tới. Cả lũ nhộn nhạo mạnh ai nấy chạy. Gì thì gì giang hồ bắt vô đồn thì hết cả giang hồ. Tôi gần cái xe nhất. Leo lên xe có thằng nhảy lên theo. Kệ mợ tôi phóng thẳng sang đầu kia con ngõ.. 2 thằng chu du đến bến phà. Tôi dừng lại.

– thằng nào đây..?

– dm… thằng này thích ăn đòn à. _ nó rút dao ra quơ quơ.

– vãi cức. Vẫn còn dao à..

….

3 phút sau. Tôi ngồi lên nó hỏi

– sao mày chặn đuổi bọn tao.

– bố thích thế.

Tống thêm một đấm. Hỏi câu tương tự.

– tại mấy anh trêu em gái đại ca em.

– là đứa nào..?

– ….. bla…..

Ra là con bé đi xe đạp đó. Nhìn ngẩn ngơ thế mà gia thế mạnh vl. Thả thằng kia đi tôi qua phà vít về nhà tự nhủ éo bao h lên phố nữa. May có Công an chứ không xuân này con không về chuẩn bài luôn. Đến gần nhà thấy mấy thằng cức đứng xe ngóng. Cảm động muốn lao vào giết nó luôn.

– dm bọn chó. Bỏ bố.

– ahihihi.. mày chậm thì mày chịu thôi.

– cút chúng mày đi.

..

..

30 tết mai nở rực rỡ. Ông bà tôi làm tất niên. Các bác các chú các dì về đông đủ. Vui vẻ cười nói ầm nhà. Mấy thằng đệ theo chân tôi ra ngõ * toàn em với cháu có đúng 1 thằng anh*. Mẹ tôi thứ 3. Bác cả 2 con lập gia đình rồi. Bác 2 còn 1 thằng ít tuổi hơn tôi. Xếp đội hình đưa bọn nó đi bứt dừa xiêm. Đi tắm kênh. Đi cầu khỉ. Mấy thằng sống thành phố chả biết cái cức gì cả. Chiều tôi ngủ để thông đêm. Em gọi

– anh à.

– sao em.?

– tối nay giao thừa đó.

– ừ.

– tối nay anh gọi cho em lúc giao thừa nha.

– ừ.

– tiếc ghê. Năm nay mình không được đón giao thừa cùng nhau.

-……

– năm sau nhé anh.

– ừ..

Quay lại với cái Tết. Tối đến xem gala Gặp nhau cuối năm. Năm nào tôi cx xem hết. Ngay cả khi đã sang bên này. Đang xem thì mấy thằng chó lại rủ đi xem pháo hoa.

– éo. Bố éo đi lên thị xã nữa.

– dm thích không đi không.

– không đấy.

– ông ơi thằng Phong không đi chơi với bọn con.

– Phong. Mấy khi mày về bạn rủ không chịu đi là sao.

– nhưng…

– đi đi.

– vâng.

Xách xe ra. Móa sao có cả con gái vậy trời. Ngẩn tò te.

– ai đây.?

– gấu tao. _ Phong vẩu toe toét. Còn tôi cạn lời với con mắt thẩm mĩ của nó.

Đi vòng quanh cafe cà pháo. Tôi cx xác định là hôm nay đi với mấy đứa này xuyên đêm rồi nên uống cafe mạnh. Lòng vòng thì gặp con bé hôm qua xúng xính bên thằng nào đó. Cay đời . Đi qua tôi nháy mắt cái. Thằng kia nhìn tôi kiểu con lợn gơi tình.

– ủa em. Em đi với ai đó.?

– thằng nào đây Nga?

—————-

$pageOut $pageIn

Chap 84 : Bất ngờ đầu năm

Con bé nhìn tôi kiểu thằng éo này đâu ra vậy. Tôi cười cười

– không nhớ a hả..?

– ơ ơ..

– tối hôm trước ý. Mình còn mặn nồng mà.

Thằnv ku kia cx ngơ ngác.

– sao cơ.. tối qua là sao Nga.?

– em… em…

Tôi nghĩ bụng thế éo nào nó lại ấp úng thế kia nhỉ. Hay nó phờ o huyền. Chết. Thế hóa ra tôi tự tay bóp … à.

– không như a nghĩ đâu.

Thằng kia quay qua tôi.

– dmm. M là thằng chó nào.?

– dạ. E là người có mối quan hệ lằng nhằng với ny a ạ.

– ……

– ……

Thằng kia ko nói không rằng tung cho tôi một đấm vào mặt. Lẹ lẹ lùi lại không mất dz. Tôi xua tay.

– bình tĩnh anh ơi . E có lòng tốt mà.

– tốt cái éo gì.?

– thì em mách a a bị cắm sừng đó.

– m chơi ny bố thì m tự chết rồi.

-…..

Thằng cục súc lại lao vào tôi đấm đá. Tôi né qua né lại né lên né xuống. Con bé ngáo ngơ kia thấy tôi chạy chạy thì cười man dợ lắm.

Bốp… thằng Vẩu từ đâu ném gạch ra trúng vai thằng A ( gọi là A cho dễ nhận biết nhé ). Thằng A quay lại. Tổ đội của tôi đứng như những vị thần. Không ai bảo ai chả cần biết lý do mấy đứa nhảy bổ vào ăn hôi. Con bé tái mặt rút đt. Chắc lại gọi mấy đứa hôm qua. Phảy tay. Lại rút thôi. Cả lũ bỏ lại một cái xác xe một thằng đo đất một con tái xanh.

Ăn Tết trong bệnh viện chắc xui cả năm. Nghĩ mình vừa làm một việc như thế thật thấy mình độc ác. Bọn tôi quyết định hối cải bằng cách làm tiệc bia chúc a A mau khỏe. Liêng biêng không biết trời chi đất chi nữa. Chúng tôi tạt bừa vô cái nhà nghỉ nào đó ngủ. Đời người bỏ lỡ nhiều thứ. Tôi đã bỏ lỡ một thứ quan trọng vào đêm đó mà tôi không bao h có thể tận hưởng lại.

Sáng. 10h mấy thằng mới lục cục dậy trả phòng về. Nhìn cái phòng tởm éo thể chịu được. Góc phòng nôn ói một đống. Chục mạng trần trùng trục xoắn lại với nhau. Tôi té vội ra hành lang mở điện thoại ra. 10 cuộc gọi nhỡ của ” vk iu ” . 1 tin nhắn.” A say ngủ rồi chứ gì. Buồn ghê. ! ” cái kiểu nhắn tin nhẹ tênh thế này làm tôi lo lắng hơn là cả tràng trách móc. Call lại. E không bắt máy. Giận rồi thôi qua Tết kiếm cái gì làm hòa vậy.

Mồng 1 vác xác về bị ông vác chổi rượt quanh sân. Ông tôi nghiêm lắm thương thì thương nhưng không có cái chuyện đi chơi bạt mạng về đến nhà còn sặc mùi rượu. Chiều làm bữa cơm đầu năm với gia đình. Ai cx khen tôi mau ăn chóng lớn. Cứ 1 củ với 2 củ mừng tuổi. Yêu ơi là yêu.

– thằng Phong. H mày ở mình ngoài đó có ổn không. Hay vào đây sống với bác đi.

– thằng Phong. Bác nói đúng đó. Con vào đây ở với ông bà.

– Phong. Vào Sài Gòn. Chú lo cho mày từ A đến Z.

…..

Bla… bla…..

Tôi chỉ cười mỉm thôi.

Người ta nói mồng 1 tết cha mồng 2 tết mẹ mồng 3 tết thầy. Nhưng tôi lại thấy mồng 2 đã là ngày đi chơi với ny. Vì sao.? Vì thằng Vẩu đã dắt ny nó đi chơi Tết và cười vào mặt bọn thiếu gái chúng tôi rồi. Móa nó. Hai đứa dắt nhau đi cafe đi shopping…. ước gì Linh ở đây tôi cx sẽ cho bọn nó ăn gato thay cơm chứ không phải ngồi bó giò cạnh mấy thằng F.a này bàn cách phá. Bàn ra bàn vào rút ra quyết định con kia xấu bỏ mẹ. Cho thằng Vẩu yêu nó là thằng Vẩu đen rồi.

Chiều. Đang gật gù thì em gọi. Nhẹ nhàng nghe máy.

– em à..

-…..

– nhớ anh không..?

-…..

– nhớ à..? Mài dà hú… mài dà hí….

– hihi…

– em gọi anh chi thế.?

– hừm.. đi đón tôi.

– ủa..

– tôi đang ở …… rồi đây.

– hả.. em về quê a rồi á hả.?

– nhanh lên.

– ừ ừ… _ đàn ông thời đại mới. Bình thường quát ra lửa.Vk giận nhún như con chi chi. Phóng con ước mơ lên thị xã đón. Thấy em đứng khoanh tay thấy ghét.

– hề hề.

– ….. _ mặt lạnh tanh.

– không chê anh nghèo thì lên xe anh đèo.

– hứ. _ ôm cái balo lên để ở giữa. Xong mới trèo lên. Tôi giật cái balo đưa luôn ra phía trước.

– trả đây.

– câu cú đâu mà trống không thế.

– …..

– nào..

– trả.. lại.. em._ mặt nhăn nhó.

– ngu gì trả. _ tôi mỉm cười. Phóng đi. Linh giật mình ôm lấy tôi. Giữ tay em trên bụng mình. Em ngả đầu vào lưng tôi. Im lặng. Tôi từng có một giấc mơ. Một cuộc sống bình yên như thế này. Một xe máy bon bon trên bờ kênh. Chở 1 cặp đôi hạnh phúc dưới hoàng hôn. Tận hưởng từng giây phút trôi đi nhẹ nhàng….. đến nhà.. dẫn em vào chào ông bà. Ông bà đây là người cháu đã và sẽ vẫn yêu nhất cho đến hết cuộc đời này.

*****************

– cháu chào ông bà cháu chào các bác !_ e bẽn lẽn. Mặt đỏ ửng lên vì không nghĩ nhà tôi đông vậy. Các bác các chú các dì đang nhìn.

– ai đó Phong?

– dạ.. hề hề.. người yêu cháu ạ.

– hừm.. _ ông tằng hắng_ cháu ở đâu. Ngoài bắc hả.?

– vâng ạ.

– cháu biết Tết người ta làm gì không.?

– dạ..

– Mồng 2 Tết đã đi hẳn vào đây để tìm bạn trai. Nhà cháu không nói gì à.?

– …..

– Tết là ở bên gia đình. Mấy đứa quanh năm yêu nhau rồi xa chút không chịu được à. Phải biết giành thời gian thăm nom ông bà chú bác chứ.

-…..

– thôi mà ông. Linh vừa đến còn mệt.

– thôi ông cho cháu nó nghỉ đã._ bà có vẻ ưng Linh rồi đó.

– …..

– dạ… bố mẹ cháu đi công tác rồi. Ở nhà chỉ có mình cx chán nên cháu mới vào đây. Cháu xin phép vì đã làm phiền ạ. _ Linh cúi đầu thật thấp xong định đi ra cửa. Tôi kéo lại

– đứng yên nào. Ông. Cháu đưa Linh qua nhà bác Hai trước xong sẽ thưa chuyện với ông sau.

– ừ.

Dắt Linh qua nhà bác Hai. Em cứ cúi gằm mặt. Vào trong nhà tôi sắp chỗ ngủ cho em.

– mệt không.?

-… * gật gật *

– nào.. rúc vào đây._ tôi dang tay ra. Chỉ chờ có thế. Em rúc vào ngực tôi rụi rụi cái mũi vô ngực.

– eo ôi. Phong hôi

– hôi đâu…

-….

– bị ông mắng sợ không.? Đừng sợ nhé. Có a đây rồi. Ông già nẻn khó tính thôi chứ ông thương người lắm.

-……

– a xin lỗi nhé.

– vì sao.?

– vì đã quên không đón giao thừa với em.

– không sao. E biết mà.

– không. Thật đấy. Hứa nhé. Năm sau mình sẽ đón giao thừa với nhau.

– vâng….

..

.

Năm sau mình sẽ đón giao thừa với nhau…..

Năm sau…

—————-

$pageOut $pageIn

Chap 85 : Những ngày tháng đó

Tối. Sau một hồi dài năn nỉ giải thích cộng đấm bóp thì ông ngoại cx đồng ý cho Linh ăn Tết cùng gia đình. Bà ngoại thì ưng ra mặt luôn vì Linh nấu ăn siêu ngon mà. Sau bữa cơm tối thì lũ bạn cờ hó lại sang rủ đi chơi. Sầm sầm tiến vào nhà. Đứng sững lại. Thằng Vẩu lắm bắp

– ai ai đây ông.?

– …. “cả lũ chúng nó mắt chữ A mồm chữ O. Linh bẽn lẽn đi ra khoác tay tôi. Mặt tôi vênh 1 góc 45 độ hướng thẳng lên trời. Ny ai ngon nhất nào.?

– nhìn gì. Sang đây việc gì trình bày đi.

Thằng thịt lợn chỉ chỉ

– người yêu mày à Phong.?

– ừ. Và hơn thế luôn.

– là vợ mày à.?

– ngu… là người tao yêu.

– ghê…. lũ nó chầm chồ.. _ em Hà sẽ tiếc lắm. Em Hương nhà bên kia kênh nữa. Em Ngọc kêu với tao hm qua mày tỏ tình với nó mà… á há. Thằng này bắt cá nhiều tay vậy…..

Mấy thằng chơi xỏ nhau đây mà. Mấy em kể trên toàn hồn nhiên như cô tiên mà lại xinh như zombie. Linh thì đâu biết đâu nên em lườm lườm tôi kiểu tối về khai báo thành khẩn thì tha cho. Cười khổ. Tôi xua bọn nó ra ngoài đi chơi để Linh nói chuyện với ông bà thì ông gọi giật lại

– nè. Đi đâu.?

– con đi chơi xíu ngoại.

– dẫn bạn theo chứ nó về đây bắt nó ở nhà à.

– à dạ…

Cùng e leo lên chiếc ước mơ đi vòng vòng. Tôi câm nín nhìn lũ bạn đámh võng trêu gái còn mình đi rè rè 20km/h cho em ngắm cảnh. Linh tựa vào vai tôi. Nhẹ nhàng. 9h trốn bọn nó đưa e ra cầu khỉ ngồi. Linh không biết đi sợ ngã bám chặt lưng tôi. Ngồi xuống.

– thích không.?

– có. Yên bình lắm.

– ừ. Sau này a muốn sống ở một nơi thế này. 1 công việc ổn định. Không phập phù. Có thể tiền không có nhiều. Nhưng đủ thời gian Để tận hưởng trọn vẹn cuộc sống.

-…….

-….. gì vậy.?

– không. Thấy giống mơ ước của e thôi.

– ừ. Thì mình sinh ra để dành cho nhau mà. Hề hề.

– ọe. Sến sụa.

– kệ anh.

– không kệ được.

– sao không.?

– ck e.

– ọe. Nhận vơ.

-hứ. đá chết bi giờ.

– anh xin.

Đùa giỡn hồi thì về nhà. Hôm qua vừa ăn đòn tội đi khuya nên không dám la cà đâu. Linh lên phòng bên nhà bác tôi ngủ. Tôi nằm phòng bên nhà ông. 12h lục đục mò sang.

Khẽ mở cửa chui vào phòng Linh. Con gái con lứa đi ngủ lạ nhà mà không đóng cửa chi hết vậy. Cô gái của tôi đang ngủ. Ôm lấy em. Em quay sang rúc luôn vào ngực tôi.

– sang lâu vậy.?

– ể.. biết a sang hả.?

– chứ sao. Cái đồ hư hỏng như anh…

– nè nè muốn a hư hơn không.?

– thôi đừng. Bao h về nhà e cho. Ở đây không được. Ngủ đi.

– ừ thì ngủ.

……..

….

Mấy ngày Linh về quê tôi ăn Tết. Tôi đưa em đi thăm thú họ hàng. Nhìn chung là đạt tiêu chuẩn làm dâu. Tôi cũng đưa em đi ăn mấy món gọi là đặc sản quê tôi. Chụp vài bức hình làm kỉ niệm. H nó vẫn còn trong hộc bàn phòng tôi. Tiệc vui nào cx sẽ tan. Mồng 6 tôi với e ra Bắc. Bỏ qua mấy màn chia tay bằng mắm tôm của lũ bạn quê đi. Ông bà bùi ngùi phải hứa hẹn sẽ về thường xuyên rồi điện về hỏi thăm thật nhiều nhiều thì mới đi được. Cậu lái xe đưa lên trên Sài Gòn. Lên sân bay Tân Sơn Nhất. Lên máy bay ra Bắc.

Về nhà việc đầu tiên tôi làm là.. mở cửa. Dĩ nhiên mở cửa mới vào được nhà chứ. Em với tôi quét dọn lại mệt phờ. 2 cái nhà to to chứa 2 con người nhỏ nhỏ. Lái xe đưa em đi ăn. Rẽ vô quán quen gặp một lũ người trong đó.

Tay bắt mặt mừng. Toàn bạn thân lâu lắm mới gặp. DM chúc luôn cho một cốc.

– dm mày ăn Tết lâu vl có mấy kèo nhậu thơm ngon mà thiếu mày.

– ax. Cả năm tao mí về lần thế cx trách được.

– thì ns thế. À mà đầu tiên..?

– gì.?

– tiền đâu.?

– tiền.?

– lì xì. Bố sinh sau mày 1 tháng.

– có cức. Gọi anh đi tao cho.

– đếch cần.

– anh Phong.._ cái Hoa ngọt sớt_ tiền lì xì đâu anh.?

– à ờ. Anh để ví nhà rồi

– Linh đâu. Cho ck mi vay tiền kìa.

– không liên quan lắm nhỉ.?_ Linh cười cười.

Cái Hoa cùng một cơ số em gái trong lớp xị mặt. Tôi không ngu lì xì hết đám đó tốn lắm. Bét nhè Linh lái xe đưa về. Lo gì.

Cái cảm giác biết mai phải đi học lại thật khó chịu. Tối đó Linh bắt tôi mở sách ra ôn lại kiến thức. Mà cái đầu tôi vẫn còn ong ong mấy ngày lũ bạn bắt đi nhậu bù. Chậc. Vứt sách khi mới 10h. Tôi nằm ngủ thẳng cẳng. Hình như trong mơ tôi thấy Trang mặc váy cô dâu mà mặt thằng chú rể nhìn không ra.

Buổi đầu sau Tết mà toàn những môn đáng học vãi cức với 1 thằng thi khối A. sử văn văn công dân tin. Tôi ngồi ngáp sái quai hàm hai mắt chỉ chực khép lại. Cái Nhi thỉnh thoảng cấu cho cái còn em thì tuyên bố tôi mà ngủ gật trưa cho nhịn cơm. Tưởng chừng buổi sáng đó sec trôi qua tẻ nhạt éo tả nổi như vậy thì đến tiết 4 Công Dân có cô giáo mới. Trời ơi xinh quá là xinh.

$pageOut $pageIn

Chap 86 : Valentine ngọt ngào

Thật ra cô giáo không có xinh lắm đâu. Ns thế để kết thúc chap trước vì tác giả mỏi tay thôi. Vô lớp tôi dạy thì ít mà nói linh tinh ba cái chuyện xã hội là nhiều nên bọn tôi khoái lắm. Học Công Dân có cái cức gì đâu nhạt vl. Tan học đi về. Đang thong dong đi với Linh ra cửa thì mấy thằng kia gọi giật lại. Lắc đầu kêu Linh đi ra trước.

– sao nào bây.?

– à.. thì mai mày cx biết là ngày gì rồi đấy. Mày đã chuẩn bị gì chưa góp ý cho anh em cái nào.?

– góp ý j. Mai là ngày gì.. ể…

– thằng óc chó. Ma Valentines cha nội.

– ể… tao chưa chuẩn bị gì hết.

– ngu… tưởng mày chuẩn bị gì rồi tham khảo.

– thì cứ đại hoa với chocolate đi.

– thôi. Mấy thứ đó năm nào cx tặng cả rồi. Năm nay muốn đổi mới xíu.

– thế thì tao chịu. Tao về.

– cút cmm đê.

Thong dong đi ra cửa coi thằng DM với Nam vò đầu bứt tai tìm sự đổi mới. Tôi cười cười. Tôi có bí quyết của tôi. Biết là gì không.? Valentines là ngày con gái tặng quà cho người mình yêu. Mắc mớ gì tôi phải tặng. Đi ra khoác vai Linh đang cười tủm tỉm. Đá chân sáo đi lấy xe về nhà.

Chiều. Đang ngồi học thì có tiếng chuông cổng nhà tôi. Tôi đang ăn snack xem TV nên Linh phải xuống mở cửa. Linh á, ngoan lắm sai gì làm đó. Chắc cũng bởi vì tôi ít khi kêu Linh làm nọ kia. Chút sau Linh lên kêu tôi xuống. Nói em không có quen ổng. Mặc cái quần dài vô cho lịch sự. Tôi lững thững tiến xuống.

– ……

-……..

-……..

– chào bố.

Phải nói gần nửa năm rồi tôi mới gặp lại bố mình. Vẫn phong độ khí thế lắm. Không biết hm nay ông về thăm tôi hay có chuyện gì nữa đây.

– ừ. Phong con có khỏe không.?

– từ từ bố mới đi xa lại chắc mệt. Bố lên tắm thay đồ đi.

– à… ừ ừ…_ bố tôi vui mừng có đôi phần ngạc nhiên.

Trong lúc bố tôi mang cái vali lên phòng ngủ cho ‘khách”. Ngó Linh cứ nhìn tôi chằm chằm.

– sao thế honey.?

– ọe. Honey cơ. Bố anh á.

– không. Ông hàng xóm đó.

– xí. Điêu.

– thế biết rồi còn hỏi chi Linh hâm.

– thì h em mới biết thôi mà. Mà anh ơi. Sao lúc anh bảo bố a lên tắm bố anh mừng dạ.

– cái đó không cần trả lời nhé.

– ứ.

– thôi. Vô đây ôm cái coi.

Linh chạy lại rúc vô người tôi. Ấm áp. Vì trời vẫn đang lạnh lắm. Chút sau bố tôi xuống. Linh lúng túng bỏ tôi ra đi pha 2 cốc cafe.

– con bé tên gì vậy Phong.?

– Linh bố ạ.

– xinh đấy chứ.

-…..

– mấy tháng qua con sống tốt chứ. Có thiếu cái gì không để bố sắm.

– dạ. Thiếu cái oto ạ.

– ủa. Cái Audi của con mấy rồi à.?

– dạ không. Con kiếm cái nữa cho Linh.

– cái này… _ bố tôi nhìn tôi xem tôi đang nói thật hay đùa. Còn tôi mỉm cười. Ông ấy vẫn thế. Chỉ có thể cho tôi tiền. Không hơn chút nào.

– không đâu bác ơi.. Phong nói đùa thôi._ Linh từ đâu bê 2 tách cafe đặt lên bàn rồi ngồi xuống cạnh tôi

– à ừ…

– thật mà. Bác đi xa về có mệt lắm không.? Đợi chút nhé cháu đi mua đồ ăn…

Linh ngồi tiếp chuyện với bố thay tôi. Ổng có vẻ hài lòng ghê gớm lắm. Ngồi gật gù liên tục. Chút sau tôi đưa Linh đi mua đồ ăn. Em cứ băn khoăn nhăn trán hoài không biết nấu gì cho ngon. Tôi kéo tay ra.

– con bé kia. Nấu gì chả được. Nấu như bình thường ý.

– im. Phong hm nay rất thái độ nhé. Tối về em nói chuyện sau.

– hừm. Kệ. Anh đi chơi mí bạn.

– không cho. Xách đồ cho em. Ck mà thế à.?

– …… _ tôi nhìn Linh gườm gườm.. _ xong đưa tay xách lấy 2 túi rau thịt. Linh cười kéo tôi vào chợ tiếp. Sinh ra thân trai, 12 cái bến.

Về nhà thì phải đưa bố tôi đi loanh quanh cho Linh nấu. Ra quán nước nhìn ra bờ sông kêu 2 ly nhân trần. Bố tôi hỏi

– mẹ con h khỏe chứ.

– sao bố không hỏi mẹ mà đi hỏi con.?

– thôi Phong. Con lớn rồi con hiểu mà. H ai cx có gia đình riêng rồi hỏi han nhau cũng ngại.

– hừm. Mỗi người một chỗ xong thông qua cầu nối là con.

– có gì đâu. Con cx có gia đình riêng rồi còn ghen tỵ gì nữa.

– gia đình nào.?

– con bé Linh đó. Bố không quan tâm lắm tới việc con và nó tiến triển tới đâu nhưng con bé nó tốt lắm đừng bỏ lỡ nhé.

– vâng.

– mà con bé ở cùng con à. Bố mẹ nó đâu… bla bla….

Nói chung cả 2 hỏi han xã giao lúc rồi về. Bữa tối hôm đó Linh nấu ăn ngon gần bằng tôi :)))). Ăn xong rửa chén 2 đứa lên phòng. Mặt Linh bắt đầu đanh lại báo hiệu tôi chuẩn bị lên thớt.

– Phong đâu. Ra khỏi giường cho vk

– gì. Mai nói đi anh làm biếng quá.

– không. Xuống ngay. Ngồi ngay ngắn vào ghế cho em.

Xong nghiêm chỉnh. Linh cho tôi một tràng về tình thân với gia đình. Sau khi bắt tôi hứa sẽ không thế nữa thì em mới tha cho tôi nên giường nằm. Ngán ngẩm và đau tai. Tôi vật vờ nằm úp người xuống cho em mát xa. Âu cũng bớt mệt mỏi.

Sáng dậy quái lạ không thấy Linh đâu. Lò dò đi xuống nhà thấy em đang nấu gì đó có vẻ vui lắm.

– nấu gì đó.

– chocolate.

– nấu cho ai thế.?

– nấu cho ck á.

– sao dậy sớm thế.?

– hâm ghê. Phải làm lén chứ không ck dậy thì lộ hết à… ơ mà.. á… sao ck dậy sớm thế. Huhu.. _ hài. Tôi phì cười trong khi con bé kia mặt méo xị . Cười cười ôm eo nó.

– nấu sáng chưa mà làm cái này.

– ơ chưa..

– đó. Cái cần làm thì không làm

– thì người ta con gái mà lãng mạn chút thôi.

– thôi làm cái lãng mạn của em đi. A nấu đồ sáng cho.

– xì.. ghét ghê. Mất hết bất ngờ.

Kệ Linh tôi ngó xem trong tủ còn gì để nấu. Ôi trời. Thôi bánh mỳ trứng xúc xích đi. Ăn tạm. Xong bố tôi ở nhà đi thăm loanh quanh tôi với em đi lên trường. 2 bên đường hàng hoa nở rộ.

$pageOut $pageIn

Chap 87 : Valentine ngọt ngào(Tiếp)

Đi tới trường 2 bên đường hoa nở rộ. Không. Quê tôi ko có trồng hoa chi hết, hoa trên tay trên xe mấy anh thanh niên phóng vù vù đi tìm chủ sở hữu. Dắt xe đi gửi vào nhà lão bảo vệ. Ngó thấy lão quỳ giữa nhà cầm bó hoa sến súa.
- vợ à... cuộc đời anh luôn tràn ngập niềm vui từ khi có được em. Em là ánh sáng, là thiên thần soi rọi cuộc đời anh.... bla bla...
Xám éo chịu được mà bà chị mặt đỏ ửng lên. Chắc người trong cuộc mới hiểu. Nắm tay Linh thong dong đi vô trường. Em mỉm mỉm
- Phong ơi..
- sao .?
- em yêu anh lắm ý
- ơ... con bea này hôm nay bị dở à.
- hì hì... nhiều khi Linh cứ bị hâm hấp thôi chữa không chữa được. Lên cầu thang. Á....
Tôi va phải 1 đứa con gái... và cảm thấy tệ hết sức. Chả hiểu thằng ngu đần nào tặng con bé cái bánh mỳ trứng để h tương ớt quẹt nhoe nhoét cái áo tôi vậy nè. Ngó con bé đang ngồi dưới đất.
- ê anh kia...
- dạ...
- làm tôi ngã mà ko kéo tôi lên à.
- i am sorry...
- hứ... bày đặt..
Tôi kéo nó dậy xin lỗi câu xong đi. Tại hôm nay tôi vui nên tha cho nó. Kêu Linh lên lớp trước tôi đi rửa cái áo.
- nhanh nha anh iu.
- vânh thưa cô.
- hihi..
Học vật vờ cả sáng. Tôi thì chỉ chờ đến h về xem cái món quà cải tiến của lũ bạn sao thôi. Ui trời tưởng cái gì lại hoa với quà. Chúng nó phải tặng bà vợ sói hay viagra mới vui chứ....
Kéo Linh đi về. Lại gặp con bé lúc sáng. H ngó kỹ lại cũng thấy xinh phết chứ. Mắt to tròn mái ngố má bầu bầu mặt học sinh thân hình phụ huynh.
- hey anh kia đèo tôi về.
- ? Lq
- sáng nay anh đâm vào tôi làm tôi mất bữa ăn sáng. Anh phải có trách nhiệm đền bù chứ
- ....
- sao hả..?
- ko quan tâm. Lượt đi chỗ khác đi.
- ...
Tôi kệ con bé đó đi ra khoác vai Linh. Em lại mỉm mỉm. Tôi có người yêu rồi tôi phải đèo ny tôi về chứ đâu có đèo lung tung được. Đến nhà.
Linh chạy ù té vào mở cửa. Mọi hôm than mệt bắt tôi cõng vô các kiểu hm nay lạ quá ta.
- ...... ( quái gì như My Love của westlife thế.)
- omg...!!!
Linh thay đồ nhanh dữ dội luôn. H em khoác trên mình chiếc váy trắng. Tay nâng hộp socola hình trái tim tiến dần về phía tôi. Miệng tôi khô khốc. Mắt đắm chìm nhìn vào thiên thần của đời mình.
- anh iu à..
-...
- anh đói rồi đúng ko..? Em sẽ không nói nhiều đâu. Anh xấu xa lắm. Anh làm em yêu anh. Rồi lại phũ phàng với em. Rồi lại cho em cơ hội được yêu anh. Biết bao nhiêu chuyện xảy ra. Em biết mình sẽ không thể sống thiếu anh được. Đừng bỏ em một mình nhé. Cảm ơn anh vì đã đến bên em. Chồng yêu ạ..
Linh rướn người lên hôn nhẹ vào môi tôi. Thằng con trai đang ngơ ngơ đứng giữa nhà. Bừng tỉnh. Tôi siết chặt em vào lòng.
- anh yêu em nhiều lắm đó ngốc.
- vâng. Em biết.
- anh chỉ có em bên cạnh thôi.
- vâng.
- ......
.....
Yêu... là cùng tay trong tay đi dưới con đường. Là cùng trao cho nhau ngàn môi hôn...
.....

Chiều.. uể oải vì trưa làm 3shot liền. Tôi bò dậy nấu mỳ tôm. Ngó sang con gấu đang ngủ ngon lành mà thấy cuộc đời ưu ái mình quá. Ngân calling
- alo.
- Phong à. H anh rảnh không..
- ờ. Chắc ko đâu em.
- chán thế. Muốn gặp anh quá à.
- coa việc gì thế.
- ko. Thôi pi pi anh ..
Con bé cúp máy. Éo gì bí ẩn vậy. Ăn xong bát mỳ thấy lưng lưng. Trèo lên giường ôm em yêu tiếp.
- anh. Yên cho em ngủ. _ tôi véo véo mũi em
- nào.. trưa hành người t mệt quá.
- em có la và rên thôi mệt gì..
- hứ. Em yếu. Anh khỏe. Làm hục hục như quỷ á.
- .. _ kệ chem ngủ tiếp. Tôi ngó ngó xuống sân.
Kinh kooongggg....!!!
Ai ta.
- ai vậy.?
- dạ. Anh là Vũ Nam Phong ạ.
- vâng.
- có bưu phẩm. A ký vào đây cho em ạ.
- dạ vâng. Cảm ơn anh._ tôi ký vào biên lai
- vâng. Chào anh.
- chào anh
Người chuyển phát đi rồi. Tôi tò mò. Quái có ai lại chơi trò gửi bưu phẩm cho mình. Đó h xưa nay cs được nhận bưu phẩm bao h đâu.
Tôi mở ra. ....
Và ngồi phịch xuống hiên nhà.
" chúc anh Valentine vui vẻ, chồng yêu.
Ký tên: Trang."

$pageOut $pageIn

Chap 88 :

Tôi thẫn thờ trong phút chốc. Rồi vụt đuổi theo gã đưa bưu phẩm. Thấy tôi. Gã định lẩn. Bảo sao tôi nhìn gã cứ thấy có gì đó sai sai. Lão đi xe đạp điện làm tôi chạy muốn hộc cức. Vỗ vai...
- anh à cho em hỏi.....
...
..
.
Tôi đi về nhà. Biết được sự thật sau khi dùng biện pháp mạnh với lão trai đen đủi.. tôi cười nhẹ. Em ngốc lắm.! Mở cửa. Ngó vô bếp thấy Linh đang nấu ăn. Muốn giết tôi hay sao mà mặc đúng cái áo sơ mi trắng. Tiến lại. Linh quay qua hôn tôi cái rồi thỏ thẻ
- anh đi đâu vậy.?
- à. Không có gì. Em nấu gì đó
- thịt kho.
- à.. hm nay anh nhận được 1 bưu phẩm lạ. Đề tên Trang.
-....
- anh bối dối quá_ tôi nhìn Linh dò hỏi
- thì anh cứ mở ra đi. À mà đợi e chút nhé.
Linh vặn nhỏ lửa rồi cùng tôi ra phòng khách. Tôi bóc hộp quà. 1 cái áo len cổ tym. Đẹp. Nhưng tôi vờ than
- chậc. Xấu thế.
- xấu cái đầu anh á. Thế thôi
- ủa. Thì Trang nào đó tặng anh anh thấy xấu thì chê xấu thôi.
- giả nai à. Anh quên en ấy rồi à. Anh ko nghĩ nếu Trang nghe thấy sẽ rất buồn à.
- .....
Tôi nhìn em kiểu anh biết hết rồi Linh ạ. Em cũng nhìn tôi. Xong coi sao đó. Em rúc vô ngực tôi. Tôi cười
- anh đuổi theo anh đưa bưu à.
- ko có.
- thì em nghĩ anh nhận được quà của Trang anh sẽ vui hơn. Dù sao cũng yêu nhau 1 time mà.
- hâm ơi. Cô ta bỏ anh đi thì anh cần gì nữa. A có em là đủ rồi.
- ư.... ko phải vậy đâu.
- chứ sao.?!
- ơ.. dạ. Trang bị gia đình ép mà.
- kệ cô ta. Anh ko quan tâm. Mà Linh ơi anh thấy khét.
- dạ... óa.... nồi thịt của em..
Buông tôi ra em chạy ùa vào bếp. Nhìn em buồn cười quá. Mở điện thoại nhắn tin cho lũ bạn.
- tối đi ăn ko mấy ku.?
- nên nà nên nà nên nÀ nên.
- m ở éo đâu vậy DM
- nên lóc nhà nà bắt con gà..
- thằng ngáo cức này.
- ra bar đi. Đông vui lắm rồi.
- ờ. Chút nữa.
Lâu lắm rồi tôi ko đến bar. À chắc phải từ lúc Linh yêu tôi. Quay vô kêu Linh ăn sớm đi chơi. Em hớn hở hẳn. Hai đứa xì xụp chút thì bố tôi về.
- chào bố ạ.
- ừ. Hai đứa đang ăn à.
- bố ăn chưa.?! _ Linh kêu bố tôi bằng bố mí ghê.
- ờ.. ừ.. chưa.
- vậy bố đi tắm đi rồi xuống ăn mí bọn con ạ. Vẫn còn nước nónh đó bố.
- ừ.
Ăn chút sau thì xong. Tôi lên phòng sắm đồ. Bố tôi ăn còn Linh ngồi cùng cho bố đỡ thấy bất tiện. Nghe có vẻ ổng hài lòng ghê lắm. Lúc tôi xuống Linh mí lên thay đồ. Chào bố 2 đứa lượn.
Đến bar thì quán này mới mở. Tôi lần đầu đến thấy cx ổn phết đó chứ.
- anh đưa xe em dắt cho ạ.
- ờ. _ thằng trông xe mau lẹ dắt xe tôi vô chỗ. Đi vào ngó quanh thấy. Cái éo gì kia. Thằng DM đang cãi nhau mí mấy anh trẩu. Mấy thằng nhóm tôi đứng sau sẵn sàng đánh nhau rồi. Đúng là dm mà.
- thằng chóa mày làm lại động tác vừa rồi coi.
- dm éo phải thách bố nhá.
- dm.. loại éo có lịch sự.
- cc.. xàm l*n.
Tiến lại. Linh chui ra sau lưng tôi. Con gái gì mà...
- cái éo gì đây DM.
- a. Thằng Rắm. Vô đây. Thằng chó này dám sờ mông ny t._ dọng lè nhà lè nhè. Chắc khướt rồi.
- nện nó đi._ Chuột cười hềnh hệch. Má.
Thằng chó kia thấy thế. Cầm cái chai phang thẳng mặt DM. Tôi lẹ tay đỡ cho nó. Rách tay. Cx may chứ nó rách mặt thì cx éo ổn. Thuận đà tống 1 hit vô bụng thằng trẩu ngã lăn ra đất. Đám tôi ùa vào đám nó. Tôi cùi trò lên gối các kiểu. Muray mà cận chiến thì quả thật cx bá lắm. Nắm đấm dù mạnh đến mấy cx không bằng cùi chỏ mà. Đang ban hành say sưa thì tôi ăn 1 tuýt.
- dm.. thích làm loạn trong bar tao à.
Ngó lại. Một đám bảo kệ cầm hàng đứng lố nhố. Thằng đứng đầu nhìn quen quen. Vỗ vỗ đầu cho nhớ ra. À. Thằng chó này hơn tôi 2 khóa. Năm bọn tôi lớp 10 mí vô thì lão cầm trùm trường. Đánh nhau khỏe nhưng mà ngu. Đéo hiểu sao mở được bar khônh biết.
- ai như anh Hùng hả.?
- bố đây._ cái giọng ghét vc
- anh em biểu diễn tý cho bar nó sôi động mà a kéo cả đám này đến làm gì.
- sôi cái dm mày. Xì tiền ra đền bù bố xong cút.
- cc em ạ_ DM vẫn rất là dm
- ừ cc. Lên.
Kêu thằng Chuột rúc ra chỗ khác gọi quân. Bọn tôi tụ lại sát tường để nên nhau mí lũ kia. Mấy em gái hét loạn lên. Linh trốn đâu rồi. Yêu thật. Tôi hay kêu mí Linh lúc nào tôi đánh nhau cứ chạy đâu đi. Cho tôi đỡ phải trông chừng. Mấy đứa kia sắp cho bọn tôi ăn hành thì ......

$pageOut $pageIn

Chap 89 : Nhảm Nhí

Đang dàn trận chuẩn bị lao vào cuộc chiến thì từ đâu lão Mạnh lôi một đống anh em vào. Nhìn lão mà tôi mừng muốn khóc. Tay bó bột tay cầm phớ đi giải cứu thằng em. Gã Hùng thấy lão Mạnh thì cười cười
- chào đại ca. Mấy khi đại ca ghé quán của e thế ạ.
- mày biêt người mày muốn đánh là ai ko.?!
- éo quan tâm lắm anh ạ._ thằng này khinh khỉnh. Xét về quan hệ thì thằng trẩu này chả mấy khi coi anh Mạnh ra gì.
- hmm. Nó là em tao. Nể tao tha nó đi.
- dm.. anh coi nó phá chỗ làm ăn của em. Lại còn đánh đám bạn em gái em. (Wtf..?? ) xì tiền ra thì em tha.
- thế là mày thích chơi đúng không.?
- cc.. sợ l*n bọn mày.
Tôi đã nói thằng trẩu này ỷ mạnh mà ngu éo ta được mà. Được cái chú nó làm to nên nó mới có tý chỗ đứng và bọn tôi cx éo thèm động vì đứa nào có việc đứa đó làm thôi. Lão Mạnh lùi ra sau. Mấy anh em nhảy ùa vào chiến. Tuýp. Tấu.. phớ... đủ kiểu. Thằng Hùng lầm lầm vác cái kiếm đi ra chỗ bọn tôi đang đạp mấy thằng bảo kê bar. Ngó ngó. Tôi chạy lẹ.
Gì chứ nó có kiếm tôi tay không. Đánh làm quái gì cho thiệt.
Thằng chóa nó đuổi theo cắn tôi. Chém cái vù. May tôi nhanh chân không lại đổ máu. Lão Mạnh tung cho tôi cây tuýp. Fighting.!
Thằng Hùng nhảy vào chém phát. Tôi cúi xuống quét trụ nó ngã lăn ra đất. Bò dậy tôi cho nó ăn 1 cước 360. Không để nó định hình. Áp sát tung 1 trỏ vô đầu nó xong lộn ra sau. Đánh nhau mí mấy thằng này phải bình tĩnh vào từ từ. Chứ vớ vẩn để nó tóm được rồi bì độ trâu thì không ăn thua. Thằng Hùng cay mũi tiến lại chém dọc chém ngang. Tôi né né qua mấy cái bàn. Gã ép tôi tới quầy pha chế. Bổ một phát nứt cái bàn. Tôi cần chai rượu vỗ cho phát. Đục cho phát nữa vào mỏ. Lão lại ngã lăn ra sau. Nhìn quanh. Phe bên tôi đang chiếm lợi thế rõ rệt. Mấy em cave thì hét ỏm tỏi. Thế ni nà dễ bị CA túm lắm này. Đánh nhanh thôi tôi lao vô. Gã Hùng có vẻ bất ngờ quơ đại phát kiếm. Móa. Rách tay rồi. Tôi lại lùi lại. Cay đời. Nó thấy tôi chảy máu tay thì cười hềnh hệch. Tôi cũng cười. Thằng DM đứng sau nện cho 1 tuýp. Hắn đập đầu xuống quầy pha chế lăn ra bất tỉnh.
Ném cho DM cái tuýp. Mấy thằng trẩu kia ngã hết không đứa nào đứng dậy nổi. Máu me. Sơ sơ anh em đổ máu không nhiều. Linh chạy tới nhưng em không khóc chút nào. Linh cứng rắn ra nhiều lắm rồi đấy. Kéo anh em ra rút vội. Vừa tới cổng thì.... trèo lên xe đi thẳng về đồn CA.
Móa. Có ai như tôi không. Toàn chuyện đâu đâu. !!!
Đi vô. Ngồi kê khai kèm giới thiệu danh tính xác minh lý lịch. Chút sau có một lão mặt đỏ gay đi vào. Tiến thẳng đến trước mặt tôi bạt cho một bạt. Mấy lão CA cười cười. Mấy lão này lạ gì bọn tôi nữa nên cười là cười lão bạt tôi kìa. Tôi cười mỉm
- tráu trào bác.
- dmm. Mày ăn gan hùm rồi con ạ. Tao ns thế thôi đụng vào cháu tao thì mục xương.
- dạ.
Thằng Nam có điện thoại. Nó alo vâng dạ 1 hồi khí thế làm lão kia ngẩn ra nhìn nó rồi nhìn mấy anh CA đz vui tính quay đi chỗ khác huýt sáo.
- mấy anh kia. Sao mấy anh cho thằng này nghe điện thoại.
- vì công ăn việc làm bác ạ.
-....???
...
Chốc chú thằng Nam vào. Ổng trung tá đi vô mấy thằng kia đứng hết lên chào. Lão kia ngó ngó.
- chào đồng chí. Tình hình là như thế này.... bla... bla...
- dạ. Tôi cx đã nghe qua. Mời anh sang phònh bên ta bàn chuyện.
Nhìn mặt lão già hí hửng đi theo chú thằng Nam sang phònh bên. Chắc lão nghĩ mấy đứa tôi tiêu cmnr đây mà. Ngồi vắt vẻo nhắn tin với Linh thêm tý nữa thì một anh CA đi vào mời đi về. Ra bên ngoài thấy lão kia mặt nghệt ra đứng nhìn lom lom.
- tráu trào bác tráu zee..
Leo lên xe mớ i nhớ tay đang chảy máu. Linh cau mày nhìn tôi phát xong trèo lên đèo. Ôi.. bố đánh không đau bằng ngồi sau đàn bà là vô lý hết sức.
Lúc đó cx muộn tầm 12h mí lũ DM mệt phờ phạc ra rồi nên giải tán. Valentine hay valinh tinh thì có. Đến nhà. Bố tôi đi ngủ rồi. Linh băng vết thương cho tôi xong quay đi. Tôi ôm eo em.
- Linh ơi.
- im. Phong chỉ đánh nhau là giỏi thôi.
- Linh hôm nay không khóc à.
- ở với ông nhiều tôi cx quen rồi.
- thế để anh bế Linh đi ngủ nhé. Xinh thế
- hứ
Chui vô chăn thậm thụt chút thì cx được tha.
Sáng. Dậy sao mà oải quá. Làm tý thể dục thể thao nâng cao sức khỏe xong ăn sáng đi học. Tới trường con bé Ngân hôm nay lại trực cổng thấy tôi nó cười tít mắt. Tôi cười lại có xíu mà Linh lườm tôi khét lẹt. Kêu Linh xách hộ cái cặp tôi tót ra canteen với anh em. Đi thì cái Ngân chặn lại rúi vào tay tôi cái túi rồi chạy biến. Hài.....

$pageOut $pageIn

Bouns

Tết năm ấy em ôm tôi nũng nịu:
- anh à.. em đã lên kế hoạch cho năm mới của mình rồi..
- ừ... sao em.?._ tôi bỏ ván game quay sang kéo em vào lòng.
- này nhé... em với a sẽ cố gắng vào đại học XxZ. Sau đó mình sẽ thuê nhà này. Rồi cùng nấu cơm. Cùng đi học. Cùng làm tất cả mọi việc. Túm lại là qua năm sau mình vẫn luôn hạnh phúc như bây h anh nhé.
- ờ hở..?!
- hứ....
- ừ.. anh biết.
- moa... rồi em sẽ chăm sóc anh. Sẽ nuôi a béo ú ù u... sẽ bám theo anh mọi lúc không cho anh léng phéng.
- xì.... lo xa...
......
....
.
Em lo xa quá ... nhưng sao tôi lại muốn cái sự lo xa đó đến vậy ..
Mấy năm rồi.....
Tết đến.... trong lòng tôi là những nỗi buồn.....

Những chap sau sẽ khá là buồn..
Có lẽ ... phần 1 cx sắp hết rồi...
My love.... my angel.!

$pageOut $pageIn

Chap 90 : Kết Thúc Của Một Bắt Đầu...

Cầm cái túi ra canteen. Mở xem bên trong có gì thấy một cái hộp. Mở cái hộp đó ra thấy 1 cái túi... wtf..??? Mấy thằng bạn ngó tôi cầm cái túi thì nhìn nhau cười gian xảo. Dĩ nhiên là lúc đó tôi không có biết. Thằng DM nhảy túm tôi mấy đứa kia ôm chân ôm tay cho thằng Chuột cầm cái túi quà chạy biến ra góc ngồi hí húi. Nó bóc thêm mấy lớp vỏ nữa thì ra 1 cái lọ con con có tờ giấy. Mở ra đọc to và rõ ràng.
- Phong à... em thích anh.!
Móa.. tôi đơ luôn. Còn lũ bạn thì cười khẩy. Thằng Chuột đi lại xoa xoa tay
- anh Phong có em nào thích thế.
- tao giết mày.
Tôi vùng dậy. Mấy thằng cờ hó bị bất ngờ nên luống cuống hồi mới đè được tôi xuống. Tại bọn nó có 9 đứa thôi chứ solo 1 vs 1 coi. Chuột cười nửa miệng.
- thôi đem cho cái Linh xem vậy.
- thôi anh Chuột đẹp trai dễ dãi tha em
- phải có cái gì chứ xin không thế à.?
- dạ dạ.. chầu ăn sáng này em trả ạ.
- ờ ngoan. Bây thả nó ra cho tao.
Mấy thằng kia hớn hở thả tay tôi ra. Tôi phóng luôn tới chỗ thằng Chuột giật mảnh giấy khốn nạn đó xong phóng vèo lên lớp.
- tin người vl.!
Lúc sau. Tụi cờ hó lên lớp đi lững thững ra chỗ Linh.
- Linh à. Thằng Phong nó có bồ nhí á...
....bla bla.....
- tớ biết rồi. Phong kể tớ nghe rồi.
- móa thằng nhát chết sợ vợ. Hết vui..
Vật vờ 5 tiết học xong tôi đưa em về nhà. Ngó ngó bố tôi đang xếp hành lý.
- bố đi ạ. _ Linh lễ phép chào rồi phụ bố tôi xếp đồ.
- ừ... Phong à. Bố đi nhé.
- vâng.. bố... đi cẩn thận.
Tôi nói được có đúng câu rồi đi luôn lên phòng. Tôi sợ cảm giác chia tay. Tôi không thích lắm khi nhìn thấy bố tôi đi. Có lẽ do hồi bé tôi đã phải thấy quá nhiều. Thay đồ xong tôi cố lấn ná trên phòng. Linh lên kêu
- Phong ơi. Xuống nhanh anh.
- từ từ. Anh đang thay đồ..
- nào. Thay đồ lâu vậy. Bố muốn tạm biệt anh này.
-.....
.....
Thế quái nào mà Linh lôi tôi xềnh xệnh xuống. Chào bố cái. Ông ôm tôi. Bố tôi lần này định vêd nhiều. Nhưng lại có chuyện gấp nên ông phải đi. Bố lên xe. Tôi đứng thẫn thờ. Linh vẫy vẫy tay xong kéo tôi vào nhà. Hai đứa ăn cơm trưa bố nấu.
Cả buổi ăn cơm hôm đó tôi trầm hẳn. Linh cũng không có nói gì. Nhưng sau bữa ăn em mới rúc vào lòng tôi thỏ thẻ
- Phong ơi anh buồn à.?
- .....
- em cũng buồn nữa này..
- ừ...
- huhu... Phong không thương em. _ Linh vờ rụi mắt giả khóc vừa cọ cọ cái đầu vào ngực tôi.
- ừ ... sao em.?
- anh phải hỏi sao em buồn chứ..!
- sao em buồn.
- mai em với bố mẹ phải vào Đà Lạt thăm ông bà này.
Ông bà Linh ở với bác cả trong Đà Lạt. Bố Linh là con thứ 2. Dưới bố vk còn có 2 cô với 1 chú nữa.
- hả... sao lại gấp thế.?
- hix. Mẹ vừa điện cho em sáng nay. Kêu bà đang mệt muốn gặp em.
- ừ...
- không chịu đâu... xa anh nhớ anh lắm ý._ em lại nhõng nhẽo rồi.
- thôi nào.. đi mấy ngày Linh hâm .?
- dạ.... 3 ngày liền.
- thương thương. Mấy h em bay.?
- tầm 6h sáng mai ý.
- ừ.. thế chiều nay sắp đồ đi nhé.
- vâng.
Chiều hì hục sắp đồ cho Linh bay. Đàn ông con trai mà khổ quá. Tôi không sắp cho thì cái con bé kia nó lại nhõng nhẽo. Bố mẹ Linh về thấy thế chỉ cười thôi chứ chả cứu giúp tôi được chút gì cả. Tối đến ăn cơm học xong đang chơi game thì có ha miếng thịt thừa thì vào lưng.
- ck ơi..!!
- gì..?
- yêu ck lắm ý.
- ừ. Ra cho anh chơi nào.
- quay lại đây nhìn vk coi.
Tôi quay lại nhìn mà muốn lòi con mắt ra ngoài. Linh bé bỏng của tôi ăn mặc gợi cảm khônh thể tin nổi. Em ngồi lên đùi tôi. Áp mặt vào ngực tôi im im.
- sao thế Linh hâm.?
- không ạ.
- mai Linh của anh đi đâu nhỉ.?
- về bà ạ.
- thế đi đến nơi về đến chốn. Hết 3 ngày lại ra với anh nhé.
- vâng ạ.
.....
Tôi dặn em thêm mấy câu đồ đạc phải để cẩn thận mà chú ý vào vì Linh hay quên lắm. Gửi lời chào mí hỏi thăm ông bà các bác cho tôi.... Em thỏ thẻ.
- em đi 3 ngày liền anh có muốn .... yêu em không.?
- hả....?
Linh ngại rụi rụi mũi vào người tôi.
- nhưng mai em mệt không dậy được sao.?
- kệ.. ư.... hưm....
- .....
.....
Tôi ôm em vào lòng. Hai đứa chìm vào giấc ngủ sau khi trao nhau những mặn nồng.
Sáng. Dậy sớm đánh thức em. Em ngái ngủ bắt tôi cõng lên cõng xuống. Tôi cũng hơi bị mệt vì hôm qua quần hẳn 3 shot liền nhưng vẫn phải cố gắng. Đội vk lên đầu là trường sinh bất tử mà. Mang đồ cho em ra xe. Bố mẹ vk đang đợi. Em còn cố hôn tôi cái xong mới chịu chui vào xe. Báo hại tôi bị bố vk lườm cho cháy mặt. Em đi rồi. Chán quá. Lên trường chẳng ai nhắc nhở gì tôi ngủ phè. Trưa về trệu trạo ăn bát mỳ tôm. Cô đơn....
Chiều.. có điện thoại... là em gọi.
- alo. Linh à. Về với anh đi anh chán quá....
- ...........
-..........
-.........
-.....
...
...
.
.
.
Chiếc điện thoại rơi trong vô thức... hụt hẫng....
Ai đó ..... làm ơn.....
Nói với tôi đây chỉ là ảo giác thôi.....
Làm ơn...
..
...
.
" ngày em về nơi ấy thiên đườg.. từnh dòng tin nhắn anh ghi. Trong vô thức bởi vì.... anh nhớ em...
Ngồi ôm mãi bóng hình...
Nụ cười ấy em trao..
Nguyện yêu hết cuộc đời...
......"

Hết phần 1.

$pageOut $pageIn

Ngoại Truyện : Những Ngày Đen Tối Nhất

Tôi nghĩ rằng chap trước là kết thúc tốt nhất cho phần 1 câu chuyện cuộc đời mình.. vì nó không có mấy chút buồn chán nào cả. Tuy vậy... để bước sang phần 2_ lúc tôi đi học ĐH và trái tim của tôi được hàn gắn lại... sẽ cần có chút tóm tắt về những điều sảy ra sau đó.. tôi khônh muốn nhắc lại nhiều.... vì thật sự cũng chẳng vui vẻ gì.....
Tôi gục ngã.... tại sao... tại sao ông trời lại bất công như vậy... ông lấy hết những người thân yêu nhất ... ông bắt tôi sống trong cô độc... tôi vào Đà Lạt.. anh đi tìm em...
Một ngày tháng 2. Đà Lạt đón tôi bằng 1 cơn mưa nhẹ. Tôi run rẩy lê từng bước sau lưng chú em.. lê từng bước đi về phía em... em ở đó. Nhìn tôi. Vẫn khuôn mặt ấy. Ánh mắt ấy.. ở trên phiến đá. Tôi òa khóc như 1 đứa trẻ.. đau lắm.. em .. ngày hôm qua còn nói sẽ về với tôi mà. Còn bao nhiêu điều 2 đứa chưa thực hiện được.. chiếc nhẫn tôi vẫn để trong túi nhưng sẽ không còn dịp để đeo nữa rồi. Cậu em vỗ vai tôi.. an ủi tôi nhưng chính cậu cx đang dưng dưng nước mắt.. 3 phiến mộ song song...
Theo lời cậu kể thì trên đường đi từ Sài Gòn về Đà Lạt xe bố em lái đâm phải 1 chiếc xe tải đi ngược chiều. Theo mấy thằng CA thằng lái xe tải do say sỉn đi ẩu gây hậu quả đáng tiếc. Đáng tiếc cái thằng cha nó... trả Linh lại cho tao. Tôi gần như phát điên. Tôi lên đồn CA. Cả nhà em ngăn tôi lại. Tôi lại bật khóc..
Tôi ở Đà Lạt gần 1 tháng. Điện thoại tắt nguồn. Không quan tâm có ai liên lạc. Sáng tôi lên với em. Ngồi lẩn thẩn như thằng tự kỉ. Ngồi đó với mấy chai rượu. Tối lê lết về phòng trọ.. vật vã. Tôi nhiều tiền mà. Tiền để làm cái éo gì kia chứ. Trong cơn say tôi như thấy em cười nói. Như thấy được em quấn quýt bên mình. 1 tháng ngậm chìm tronh men say và thuốc lá. 1 tháng lụy tình..
1 ngày... tôi mở mắt thấy trắng .. màu trắng bệnh viện. Tôi ngó quanh. Bên ngoài vẫn nắng ngập tràn. Muốn dậy mà người vô lực quá. Đau đầu quá.... tôi lại ngất đi...
Tôi lại mở mắt.. nghe lao xao tiếng người nói. Nghe như tiếng thằng DM. Tôi động đậy ngón tay. Tôi nghe thằng Chuột hô hoán.
- Dmmmmm Tụi bây.. thằng Phong nó tỉnh rồi. _ tôi thấy trong mờ mờ thằng Chuột nhảy cẫng lên như đứa trẻ. Rồi thằng Khang béo đập đập nó không được làm ồn. Cảm động gì đâu. Thở dài.. giá như em ở đây. Linh ơi....
1 tháng sau nữa... tôi sợ về nhà nên xin ở nhờ thằng Khang. Nghe bọn nó bảo có người tìm thấy tôi ngất " bên" em. Họ đưa tôi vào viện. Ngộ độc rượu cấp tính. Họ tìm cách liên lạc với người thân của tôi. Bọn DM bay vào chăm tôi. Mấy thằng cờ hó đấy. Bạn biết ai là bạn của mình khi gặp khó khăn. Tôi vẫn nghỉ học.
1 ngày... mẹ tôi về.. gọi cho tôi hỏi sao không ở nhà... sao cái Linh đâu.. tôi cười cay đắng..
Khi một tình yêu thực sự vừa mới đi. Bạn không thể nào yêu ngay một người khác. Còn tôi lúc đó nghĩ rằng tôi không thể nào yêu được 1 ai nữa. Dù đến h phút này... tôi vẫn yêu Linh hơn hết thảy. Dù Trang thỉnh thoảng ghen tị....
Chúng tôi vô địch giải bóng đá trường năm đó. Không có tôi. Chính xác là tôi không hề tham gia bất cứ hoạt động nào của trường nữa. Tôi ngập trong u sầu. À... mấy đứa sau vụ tôi vô viện canh chừng tôi nghiêm ngặt. Không cho sờ vào rượu. Thuốc lá có thể cho hút vài điếu 1 ngày. Tôi biết bọn nó muốn tốt cho tôi. Nhưng tôi nhớ em.
Cái Ngân. Nó quan tâm chăm sóc tôi từng chút một. Tôi hiểu tình cảm nó giành cho tôi là như thế nào. Nó cx nói nó thích tôi rất nhiều lần. Xin lỗi em.
Thêm 2 tháng nữa trôi qua. Mùa thi đến gần tới nơi. Kỳ thi quan trọng nhất quyết định tương lai của mình. Tôi vừa mới bán nhà xong. Tôi sợ phải quay lại đó. Tôi sợ quay lại cái phòng mình.. nơi đó mùi hương của em vẫn còn đậm lắm. Tiền tôi quẳng vô ngân hàng. Tôi đã gọi cho mẹ rồi. Mẹ cũng ừ thôi. Nhà đó nhà tôi. Dì vú thì về quê rồi tôi làm gì mà chả được. Ngày tôi chuyển đi tôi lấy 1 số đồ đạc thiết yếu. Còn lại bán hết cho người ta. Tôi thấy cuốn nhật ký của em. Tôi lại khóc .. Linh ơi... anh phải làm gì đây...
Căn nhà của em đã có người khác chuyển đến. Nhà từng là của tôi cũng vậy.. sẽ chẳng còn chuyện tình với cô nàng hàng xóm nào nữa. Chỉ còn nỗi đau trong tâm trí thằng ở lại. Buồn bã ....
Tôi "tập" học lại. Kiến thức hổng lỗ chỗ. Tôi bị bọn nó cười cợt. Thầy cô mắng chửi. Tôi không còn thiết tha lắm. Cái tôi đã mất theo em rồi.
Tôi đi thi Đại Học với vài cái bút và 1 ít tiền. Nhìn bố mẹ đưa lũ bạn đi thi. Tôi cười nhẹ. Tôi một mình. Tôi suýt trượt tốt nghiệp còn h là thi Đại Học cơ đấy. Năm đó tôi thi được 19 điểm. Đó là may mắn còn coi được của thằng học giỏi giỏi đấy. Vừa đủ điểm vào trường em mơ ước.
Mấy ngày nghỉ hè. Bọn nó rủ tôi đi nọ đi kia. Không quan tâm lắm..... mấy ngày hè... tôi dành cho em.
Rồi tôi đi học Đại Học.......

$pageOut
Chap-68Chap-69Chap-70Chap-71Chap-72Chap-73Chap-74Chap-75Chap-76Chap-77Chap-78Chap-79Chap-80Chap-81Chap-82Chap-83Chap-84Chap-85Chap-86Chap-87Chap-88Chap-89_Bouns_Chap-90Ngoại Truyện

Xem tiếp Phần 2


Bài Viết Liên Quan:

0 nhận xét :

Post a Comment

Cảm Ơn Bạn Đã Đóng Góp Ý Kiến


Lên Trên