Print Friendly Version of this page In trang nầy Get a PDF version of this webpage Xuất PDF trang nầy
Thursday, October 6, 2016

[Trà Sữa Tâm Hồn] Với trái tim, mọi điều là có thể

[Trà Sữa Tâm Hồn] Với trái tim, mọi điều là có thể






$pageIn

– Hôm nay mẹ có đi siêu thị không? – Con trai tôi, Troy, hỏi khi tôi nhấc điện thoại.

– Mẹ cũng định… – Tôi trả lời.

Chỉ còn vài ba ngày nữa là đến Lễ Tạ Ơn, ngân quỹ thì có hạn, nên tôi đã cắt rất nhiều phiếu giảm giá trên báo, cho vào một chiếc hộp, để sẵn trên ôtô. Tôi biết mình sẽ phải rất sáng tạo trong cách mua hàng, phải tính từng đôla một.

Trong vài giây, Troy ngồi im lặng, tay cầm chiếc điện thoại.

– Sao con lại hỏi vậy? – Tôi nói, hơi lo lắng về những gì nó có thể trả lời.

– Mẹ ạ… có một bạn trong lớp con… nhà nó có 6 anh chị em… chẳng có gì để ăn vào Lễ Tạ ơn đâu… Em út của nó mới 5 tuổi…

– Tóm lại là con muốn nói gì? – Tôi thì thầm.

– Nhân tiện đi siêu thị… mẹ có thể mua gì cho bạn ấy không?

Những lời của Troy cứ vang trong đầu tôi. Mua hàng… đứa bé 5 tuổi… 6 anh chị em… Não tôi hoạt động hết công suất để nghĩ xem nên mua những gì với 50 đôla trong ví. Thậm chí, tôi còn gục đầu xuống bàn một lúc.

“Chẳng có cách nào đâu” – Tôi nghĩ. Rồi kết thúc công việc và lái xe tới siêu thị gần nhất.

Vừa vào bãi đậu xe, tôi thấy một tấm bảng quảng cáo ở cửa siêu thị: “Gà – 29 xu nửa cân”.

“Đây đúng là nơi mình cần đến rồi” – Tôi thốt lên, chộp lấy chiếc hộp đựng các loại phiếu giảm giá, nhặt hai cái giỏ nhựa lớn của siêu thị và chạy ngay đến quầy thức ăn. Đúng là người ta đang bán giảm giá thịt gà, nhưng có một vấn đề lớn: Ở đó có thêm một bảng thông báo: “Vì số lượng có hạn nên mỗi quý khách chỉ được mua một con gà. Mong quý khách thông cảm”.

“Nhưng mình cần những hai con” – Tôi nghĩ, rồi tìm người quản lý và giải thích. Ông ấy chấp nhận một ngoại lệ.

Sau khi cho vào mỗi giỏ một con gà, tôi bắt đầu chọn các thứ hàng khác. Không thể tin được là có nhiều loại mặt hàng bán theo kiểu “mua một tặng một” như thế. Tôi bỏ một thứ hàng vào một giỏ, và thứ hàng “tặng một” kia sẽ được cho vào giỏ thứ hai. Tôi cũng dùng tối đa những chiếc phiếu giảm giá. Và cuối cùng, tôi tới quầy tính tiền, nín thở chờ xem hoá đơn.

Thật ngạc nhiên, tôi đủ tiền để trả cho hai giỏ đầy hàng, thậm chí còn thừa nên mua thêm một túi bánh quy cho đứa bé 5 tuổi đã “chiếm” được trái tim con trai tôi, dù có thể chúng chưa bao giờ gặp nhau.

Chiều hôm đó, Troy và tôi đem hàng đến gia đình có 6 đứa trẻ đủ các lứa tuổi kia. Tôi sẽ không bao giờ quên được những nụ cười trên khuôn mặt của chúng, khi chúng chạy ra chạy vào để bê hàng từ xe ôtô vào nhà.

Và buổi tối hôm đó, khi có thời gian để nghĩ về những gì đã xảy ra, tôi tưởng tượng tới một gia đình – không xa nơi chúng tôi sống là mấy. ở đó có một người cha, một người mẹ và 6 đứa trẻ đang ngồi quanh chiếc bàn, cười đùa và ăn tối. Họ ăn những món giống như chúng tôi – chẳng khác nào tất cả chúng tôi ngồi cùng một bàn ăn vậy.

Và tôi nhận ra rằng những điều kỳ diệu sẽ xảy ra khi chúng ta mở rộng trái tim. Vì trong suy nghĩ của chúng ta, có một số điều là không thể. Nhưng với trái tim, tất cả mọi điều đều là có thể.

Nancy B. Gibbs

$pageOut

Bài Viết Liên Quan:

0 nhận xét :

Post a Comment

Cảm Ơn Bạn Đã Đóng Góp Ý Kiến


Lên Trên